Đọc truyện Diễn Giả – Chương 64
Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song.
Nửa tháng sau ——
“A ——! Ca Nhiên! Ca Nhiên!” [1]
“Ca Nhiên! Ca nhiên! Ca nhiên!”
Trần Dương quẹt thẻ, rồi bước vào khu vực quay phim truyền hình.
Đằng sau lan can ngoài cửa là hàng tá những cô gái đều là fans, cổng lớn vừa mở ra không quan tâm Ca Nhiên có ở đây không, mình có thể nhìn thấy Ca Nhiên không thì họ vẫn kêu.
Kêu đến mức khiến Trần Dương một đêm không ngủ, đau cả đầu.
May mà sau khi hắn tiến vào, cổng lớn liền nhanh chóng khép lại ngăn cách những tiêng kêu la ríu rít ở bên ngoài, bên trong cánh cửa là mùa xuân tràn ngập cảnh sắc, sân trong yên tĩnh.
Đây là một trong những khu vực quay phim《 Diễn Lộ Chi Vương 》.
Khi chương trình tạp kỹ này bắt đầu ghi hình vào đầu tháng, Trần Dương liền đi đến chỗ này để tiếp tục làm trợ lý, chân chạy vặt, lấy đồ và phụ trách sinh hoạt hằng ngày của Giản Lâm.
Nhưng sống ở bên này có chút gian nan, căn bản không giống lúc quay phim《 Cảnh Xuân 》, chủ yếu là do hoàn cảnh nơi này quá phức tạp, quan hệ giữa người với người vô cùng rắc rối, chỉ cần một chút sơ sẩy thì đã có khả năng lên hot search hay đắc tội với người khác.
Lúc hắn mới vừa tới, cái gì cũng không hiểu, bởi bản thân hắn là trợ lý, tư thế khi nói chuyện với người khác phải cúi thấp, cả ngày gọi người tay anh chị, gọi thế mà còn bị coi là chuyện xấu, hồi sau bị Vương đạo gọi qua mắng một lúc: “Lão tử ở trong giới đạo diễn cũng coi như là hàng đầu, cậu gọi người ta anh chị khép nép làm gì hả? Cậu tới với ai? Cậu gọi anh chị rồi cái mặt già nua của tôi làm sao hả? Cậu làm thế thì Giản Lâm bên này lăn lộn thế nào?”
Vương đạo: “Cáo mượn oai hùm cậu không hiểu hả? Mẹ nó cho dù cậu là con thỏ cũng phải cắn người! Cậu khép nép cho ai xem?!”
Trần Dương từ sau lần đó liền thiết lập tính cách cao lãnh chi hoa, cả ngày xụ mặt, một bộ “Đừng ai đụng đến bố”.
Chỉ là như vậy, đương nhiên không đủ, còn lâu mới đủ.
Bởi tình huống chỗ này thật sự quá phức tạp, đài truyền hình, các đạo diễn, diễn viên khách mời, diễn viên mới, học viên, còn có ở bên ngoài là tổ sản xuất, kim chủ, mỗi ngày có một drama, đủ loại tình huống, vô cùng rắc rối.
Ví dụ như đêm qua, Giản Lâm phải quay cảnh đêm, một học viên khác tình cờ sử dụng chung một cảnh với cậu, chuyện đó vốn đã được sắp xếp, một người quay vào nửa đêm, còn một người thì quay trễ một chút, kết qua vị học viên kia dây dưa quay đến tận hai giờ rưỡi, Vương đạo liếc mắt nhận ra còn chưa có kết thúc, lập tức chạy ra khỏi xe gọi cậu ta mắng một lúc.
Cứ như vậy, chờ đến khi Giản Lâm bắt đầu quay, cũng đã gần bốn giờ rạng sáng.
Trần Dương tưởng tượng đến cảnh bọn họ bên này đến gần bốn giờ mới được quay, trong lòng liền mắng: Ca Nhiên Ca Nhiên, Ca Nhiên chó chết, thịnh thế bạch liên hoa, cố làm ra vẻ, cố ý kéo dài tới hai giờ, bị mắng rồi mà con mẹ nó vẫn mặt dạy dây dưa kéo dài.
Chó chết, chó già, chó Ca Nhiên!
Xong lại mắng: MK Phương Lạc Bắc.
Không phải là do Trần Dương sau khi sụp nhà liền trở mặt với nam thần, thật sự là trong lòng hắn có lửa, còn là lửa không nhỏ.
Nói cụ thể hơn chính là: Oan gia ngõ hẹp, “Tiền nhiệm” không biết xấu hổ.
Mà tên “Tiền nhiệm” này, chính là Canaan.
Cụ thể hơn thì phải trở lại mấy ngày đầu——
Nửa tháng trước, Giản Lâm đi theo Vương đạo tới ghi hình bộ 《 Diễn Lộ Chi Vương 》.
Đây là chương trình tạp kỹ của đài Chanh Lưu được xếp cấp độ S+, toàn bộ hình thức tiết mục là bốn vị đạo diễn chọn 10 học viên trong số 40 người, đạo diễn + diễn viên và học viên được chia thành bốn tổ pk, hình thức theo âm thanh, lựa chọn kịch bản, diễn xuất, bắn súng, chương trình thực tế trên phim trường, ghi hình toàn diện.
Trong suốt thời gian đó, diễn viên cùng đạo diễn đều quay bên căn cứ Tuyết Thành của thành phố và ghi lại tất cả các hành trình hàng ngày bằng cách quay các chương trình thực tế.
Mà 40 diễn viên ngoại trừ đi theo đạo diễn của mình để pk với các tổ khác, còn phải đối mặt với việc bị đào thải và từng bước thăng cấp.
Cuối cùng bốn đạo diễn chỉ giữ lại trong tổ mình ba vị diễn viên, mười hai vị diễn viên còn lại cuối cùng này sẽ cạnh tranh cho ba danh hiệu quan trọng là “Vua diễn xuất” “Vua danh tiếng” “Vua lưu lượng”..
Đối với một chương trình tạp kỹ ở cấp độ này, tất cả các bên sẽ tìm cách để nhồi nhét người vào.
Vì thế mà việc đạo diễn Vương đưa một diễn viên trực tiếp vào là chuyện bình thường.
Trong một bữa tối trước ngày ghi hình chính thức, Vương đạo cũng mang Giản Lâm đi, mà ba đạo diễn khác trong chương trình cũng mang người của mình theo, còn không chỉ mỗi một người, ngoài việc này ra còn có nhà sản xuất, đài truyền hình, nhà tài trợ quảng cáo và các đơn vị liên quan.
Ca Nhiên là một trong các đơn vị liên quan, tuổi của cậu ta không lớn, debut năm hai mươi tuổi, bởi vì đẹp trai, lúc chính thức diễn xuất không phải là diễn viên chính thì là nam phụ, có chút danh tiếng, cũng có fans, có thể ngồi vào bữa tiệc này, tự nhiên cũng có chút địa vị cùng bối cảnh.
Bối cảnh thì không tốt để bê lên bàn bàn tán, nhưng địa vị của cậu ta sau khi bữa ăn tối nóng lên lại thành đề tài để tán nhảm.
Hóa ra cái tên Ca Nhiên này là nghệ danh, sau khi cậu ta ra mắt, ông chủ của công ty đã nhờ người tính tên và đổi thành Canaan.
Nghệ danh Canaan này được sử dụng chưa được một năm, sau đó lại được sửa lại thành Ca Nhiên, rồi được sử dụng đến tận nay.
Vương đạo uống tận mấy chén, mặt đỏ hồng, hỏi: “Ai sửa?”
“Phương Lạc Bắc.”
Vương đạo nhướng cả mày: “Hả?”
Người vừa mới đáp cười đến đầy thâm ý: “Thật sự là anh ta đó, Canaan, Lạc Bắc, không phải là Nam Bắc sao [2].
Phương Lạc Bắc lúc ấy đã sửa lại, nói rằng tên Canaan không dễ nghe, nên gọi là Ca Nhiên.”
Người khác trêu chọc: “Thầy Lạc nói vậy không phải để tránh bị nghi ngờ à?”
Không biết đám người kia hiểu gì mà bật cười lớn tiếng, Ca Nhiên ngồi ở một bên.
Loại người không màng đến đương sự mà vẫn trêu chọc được, hoặc là muốn đùa thật, không quan tâm đến cảm nhận của đối phương; hoặc là những ẩn tình đó đều là thật sự, mà ẩn tình đó lại không muốn bị người khác biết, ngược lại trở thành lý do để đương sự thu hút được sự để ý từ người khác.
Nói thẳng ra thì là những người ở đây đều cảm thấy chỗ dựa của Ca Nhiên là Phương Lạc Bắc.
Mọi người lấy đề tài này để đùa, một phương diện cảm thấy địa vị của Ca Nhiên ở chỗ này không quan trọng, tuy rằng là đơn vị liên quan, nhưng trong bữa tiệc lại không có ai chống lưng, một phương diện khác cũng là vừa tò mò vừa kiêng kị, muốn xem thử Ca Nhiên có đại thụ dựa lưng sẽ có cảm nghĩ thế nào.
Vương đạo cũng mặt lộ vẻ mặt tò mò nhìn sang, lúc nhìn sang còn thuận mắt liếc Giản Lâm một cái.
Giản Lâm nhìn Vương đạo, rồi cũng nhìn về phía Ca Nhiên.
Giang Nhiên cười, không chủ động nói chuyện.
Đám người kia sau khi cười xong, có người hỏi Ca Nhiên: “Thầy Lạc đã lâu rồi không đóng phim, gần đây anh ấy thế nào?”
Giang Nhiên đáp vô cùng ôn hòa, trình độ chuyên gia: “Lạc ca gần đây thế nào tôi thật sự không biết.”
Xưng hô, Lạc ca, chứng minh rằng họ thân nhau.
Nói gần đây không biết thế nào, thì tức là lúc trước thế nào thì biết.
Nói không biết, lại biểu đạt cho một ý nghĩa là rất thân nhau, tiếng Trung rất rộng và sâu sắc, Ca Nhiên cũng rất biết cách dùng từ.
Chỉ cần một câu mà mọi người trên bàn đều hiểu, họ không hỏi nữa mà tiếp tục ăn cơm uống rượu.
Ca Nhiên thành công trước khi ghi hình, để Phương Lạc Bắc trở thành một tấm biển lớn, sáng chói lọi dựng phía sau cậu ta.
Xong việc Vương đạo an ủi Giản Lâm: “Đừng nghe cậu ta nói hươu nói vượn, người muốn lợi dụng Phương Lạc Bắc như một kẻ chống lưng vô hình rất nhiều.”
Giản Lâm không ngốc, chỉ hỏi: “Vậy thì vì sao những lời mà Giang Nhiên nói ai cũng tin?”
Vương đạo uống nhiều quá, đầu óc không theo kịp, suy nghĩ nửa ngày mới nói: “Đó chính là một tin đồn thật thật giả giả được nhiều người truyền nhau.”
Sau đó lại sửa, không biết là đang thay Phương Lạc Bắc mất bò lo làm chuồng mới, hay là tự giúp mình bỏ đá xuống giếng: “Cháu cũng đừng tin, cậu ta có nhiều tin đồn như vậy, cái gì mà Ca Nhiên Trừ Nhiên Hàn Nhiên gì gì đó, một đống lớn.”
Giản Lâm nhất thời cũng không biết nên nói gì, cậu nên cảm thấy có đạo lý hay là nên giận dỗi đây.
Buổi tối trước ngày ghi hình, 40 học viên tụ lại một chỗ lén lút nói về Ca Nhiên
“Chính là cậu ta phải không?Người bên Phương Lạc Bắc í?”
“Hư!”
“Hư cái gì mà hư, mọi người đều biết, truyền ra lâu lắm rồi, cũng đã là mấy năm trước.”
“Cậu ta thật sự đã nói chuyện với Phương Lạc Bắc sao?”
“Lúc mà ghi hình 《 Ứng Sơn kiếp 》 đó, hơn hai năm trước rồi, tin đồn lúc ấy vô cùng nổi tiếng luôn.”
“Cũng đúng ha, tôi thấy cậu ta cũng có chút danh tiếng, tuy rằng không nổi tiếng lắm nhưng vẫn kiếm được tiền, lúc tới bên này còn mang theo một chiếc RV.”
“Đâu chỉ thế, còn có xe thể thao.
Nghe nói một mình cậu ta mang theo bốn cái trợ lý.”
“Wow!”
Giản Lâm: “……”
Khi mà buổi ghi hình chính thức bắt đầu, Giản Lâm cùng C Nhiên, một nhân tài mới xuất hiện, một ngôi sao đã nổi thì không tránh khỏi nhiều va chạm và xích mích.
Trong giai đoạn đạo diễn chọn học viên, 40 học viên chọn kịch bản của mình rồi diễn thực tế, chủ đề nhân vật của Giản Lâm cùng Ca Nhiên vô tình trùng với nhau, đội ngũ chương trình không muốn họ diễn trùng nhau, muốn một trong hai người họ phải đổi kịch bản, Giang Nhiên cắn chết cũng không đổi, cuối cùng là Giản Lâm đổi.
Giản Lâm đổi kịch bản, lấy được điểm A từ bốn vị đạo diễn rồi thuận lợi được Vương đạo chọn.
Lúc tổ chương trình tổ chức màn Q&A của các cá nhân, MC khi ấy có hỏi Ca Nhiên sau khi mà Giản Lâm đổi kịch bản đã có được bốn điểm A thì mình có ý kiến gì không, Giang Nhiên khen: “May mắn luôn dành cho những người chuẩn bị sẵn sàng.”
Lúc trường quay quay tiết mục này, vừa vặn bị Trần Dương đi ngang qua nghe được, Trần Dương không cảm thấy đó là lời khen, chỉ cảm thấy không thể hiểu được: May mắn? May mắn?!
Mà ban đầu, đặc biệt là vòng đầu tiên, ở trường quay Tuyết Thành, 40 học viên trong đó màn hình chụp Ca Nhiên, vị trí máy quay, lên hình không thể nghi ngờ đều là nhiều nhất.
Không chỉ có như thế, Ca Nhiên còn có một đoạn ghi hình quảng cảo nho nhỏ từ cha đẻ của kim chủ.
Không thể nghi ngờ là trước khi chương trình tạp kỹ này phát sóng, cậu ta là người có nhiều đãi ngộ nhất.
Chờ đến khi đạo diễn chọn học viên xong, phân nhóm quay một đoạn kịch ngắn để pk, rất nhiều học viên bình thường đều phải đối mặt với cái nắng nóng của mùa hè, mỗi một lần quay chính là quay cả ngày.
Ca Nhiên không chỉ mang theo chiếc RV, xong rồi thì leo lên xe, để trở lý ở lại trường quay nhìn, có việc thì gọi điện thoại, không có ngày đón gió cũng không có ngày đón nắng, trên mặt không đổ dầu không đổ mồ hôi, chỉ cần dặm dặm vài lớp phấn là có thể diễn cả ngày, quay thế nào cũng đẹp.
Trần Dương trước kia ở thành phố điện ảnh đã thấy rất nhiều người như vậy, hắn cũng chả quan tâm, người ta giàu, bọn họ nghèo, nhìn thì cũng vẫn nhìn thôi nhưng cũng chả thèm ghen tỵ.
Kết quả một trong những trợ lý của Giang Nhiên có một tên vô cùng là rớt não, mặt mũi lúc nào cũng hếch lên trời, lúc nào cũng nhìn trợ lý khác giống như phòng ăn trộm không bằng.
Trần Dương bởi vì là người bên chỗ Vương đạo, đài truyền hình với tổ chương trình cũng đối xử lịch sự với hắn, có việc đều sẽ thông báo trước cho hắn, trợ lý của Ca Nhiên nhìn hắn không vừa mắt, ỷ vào việc người bên mình nhiều, lúc nào của hếch mắt hếch mũi với Trần Dương.
Lần nọ lúc lén lút chỉ có bọn họ, Trần Dương xắn tay áo muốn đánh ba người kia một trận, nhưng ba tên kia không dám đánh, chạy đi cáo trạng, hại Giản Lâm bị tổ chương trình gọi đi “Tâm sự”.
Hỏi Giản Lâm: Cậu có phải có hiểu lầm với Ca Nhiên không?
Còn khuyên: Mọi người đều là học viên cùng một chương trình, đừng gây rắc rối cho nhau.
Cho dù tổ chương trình có cảm thấy đây không phải lỗi của Giản Lâm thì ít nhất thái độ của họ vẫn thiên vị Ca Nhiên.
Trần Dương hối hận, thay Giản Lâm không cam lòng, cảm thấy tổ chương trình rất thiên vị, muốn đi tìm Vương đạo, nhưng bị Giản Lâm kéo về.
Sau này, Ca Nhiên ở trong đài truyền hình vẫn có những đãi ngộ siêu cao như cũ, nhận được kịch bản cậu ta muốn, trong nhóm thì có được C vị, làm diễn viên chính, chỉ quay một đoạn kịch ngắn thôi mà cũng được lên trang bìa nhất của học viên trên official weibo, cũng là học viên được giới thiệu đầu tiên trên official weibo.
Weibo của chính cậu ta đã có hơn 300 vạn followers, có chút danh tiếng, cũng có fans hâm mộ riêng, mới được giới thiệu như vậy mà fans đã duy trì mỗi ngày đến một lần để đánh call cho trường quay Ca Nhiên đang quay.
Trên diễn đàn cũng có topic ——《 Thiếu niên được Phương Lạc Bắc chiều chuộng đang tham gia Diễn Lộ Chi Vương! 》
Thân bài: Không sai! Đó chính là Ca Nhiên!
Trần Dương: “……”
Không sai cái rắm! Ca Nhiên cái cục cớt!
Thiếu niên đó chính là Giản Lâm! Giản Lâm đó biết không!? Mấy người là học sinh tiểu học cái khỉ gì cũng không biết!
Trần Dương ngáp một cái, trở về trường quay.
Sau khi quay một cảnh nhất định phải trang điểm cả ngày, phòng trang điểm được xây dựng tạm thời, Giản Lâm đội tóc dài giả đang trang điển, trên người vận một bộ trường bào màu xanh lam.
Không còn ai cả, đạo diễn, các tổ, đển cả nhân viên trang điểm cũng đã rời đi rồi, Giản Lâm nghiêng người dựa vào lưng ghế, cầm điện thoại nghịch, trên bàn trang điểm là một ly Starbucks.
Trần Dương: “Sáng nay ghi hình hả?”
Giản Lâm: “Ừ.”
Trần Dương đến gần, nhìn xung quanh, phát hiện tổ chương trình cùng VJ đều không ở đây, đến cả một cái máy quay phim cũng không còn, ác ma nổi lên từ một nơi, nổi giận: “Này mẹ nó còn quay gì chứ hả? Quay cái cục cớt, đều đi quay Ca Nhiên rồi chứ gì!”
Giản Lâm nhắc nhở: “Chú ý lời cậu nói.”
Trần Dương mím môi, không muốn ở chỗ này chọc phải rắc rối, nhưng hắn không phục, hắn ngồi xuống, một bên tự lấy đồ trong vali để Giản Lâm thay, một bên thấp giọng nói: “Cũng không cần hỏi, vòng đầu Ca Nhiên nhất định có nhiều ảnh nhất.”
Vốn còn cho rằng đi theo Vương đạo, Vương đạo có mặt mũi, bọn họ cũng có thể có mặt mũi.
Kết quả lăn lộn nửa tháng mới biết được, Vương đạo có mặt mũi đó là Vương đạo, chương trình cũng cần phải có đề tài, mà Ca Nhiên chính là đề tài tốt nhất.
Trần Dương lẩm bẩm: “Cũng không biết đến khi nào mới đến lượt chúng ta debut.”
Lại ngẩng đầu, hỏi Giản Lâm với một biểu cảm vô cùng phong phú: “Cậu vì ra diễn nên một chút cũng không liên lạc với ai kia sao?”
Ai kia= Phương Lạc Bắc = người khiến Trần Dương sụp nhà= trước kia là nam thần, giờ là đồ chó chết.
Giản Lâm ngước mắt lên từ màn hình điện thoại, quét mắt nhìn Trần Dương rồi bình tĩnh thu hồi tầm mắt, tiếp tục xem di động.
Trần Dương không phải là người có thể quay quanh một đề tài để nói, nói hồi liền trật đường ray, hỏi Giản Lâm: “Cậu buồn ngủ hả? Có muốn ngủ chỗ này một lát không? Tôi trông giúp cậu, có việc sẽ gọi cậu.”
Giản Lâm lại nói: “Bài đăng bị xóa hết rồi.”
Trần Dương không nhúc nhích: “Bài đăng gì cơ?”
Giản Lâm để di động xuống, đứng dậy đi thay quần áo: “Những bài đăng mà cậu đưa tôi đó.”
Trần Dương vội vàng lấy điện thoại ra, vừa bấm vào đã thấy những bài đăng thảo luận việc của Phương Lạc Bắc cùng Ca Nhiên, cái nào cũng đã được đính là đã xóa, hoặc chính là người dùng không có quyền đọc.
Đúng là xóa hết rồi nè.
Trên diễn đàn cũng đang spam thảo luận: Sao lại xóa hết rồi? Ai xóa thế?
Ca Nhiên xóa? Không có khả năng, các chương trình của cậu ta gần đây đang lên sóng, giờ là lúc cần lượng truy cập và sự chú ý nhất.
Phương Lạc Bắc? Càng không thể ha, những đại hệ liệt của anh trước đó muốn xóa đã sớm xóa, những tin đồn về Ca Nhiên cũng đã có từ hai năm trước.
Trần Dương nhanh chóng bình luận, rất nhanh đã thấy tin nóng từ người dùng vô danh: “Tôi lúc ấy đang xã giao ở công ty nên biết được một chút chuyện.
Có lẽ nó đã bị thầy Lạc xóa, Ca Nhiên bây giờ đang cần có đề tài của mình mà chương trình Ca Nhiên tham gia cũng cần điều đó, cho nên nhờ đó để họ đã xào nhiệt độ.
Trước kia thì thầy Lạc mặc kệ, nhưng lần này không hiểu vì sao mà lại xóa tất cả.
Có lẽ cậu Ca Nhiên bên kia cũng đã bị cảnh cáo.”
Tin nóng khác: “Mọi người nhanh tìm official weibo xem đi, video Ca Nhiên được dùng để quảng bá chương trình bị xóa rồi! Nhóm fans cuồng của Ca Nhiên đã tức sùng máu lên rồi, nói official weibo lợi dụng Ca Nhiên để quảng bá dẫn lưu lượng, giờ lợi dụng xong rồi liền đá Ca Nhiên xuống!”
Trần Dương nhìn một hồi liền ngồi thẳng lưng, hai mắt tỏa sáng: Này mẹ nó!
Giản Lâm đổi xong quần áo đi ra, Trần Dương vỗ ngực: “Thoải mái, tôi thật sự vô cùng thoải mái!”
Giản Lâm ra bên ngoài: “Đi thôi.”
Trần Dương đuổi theo.
Tổ chương trình ở trên tầng hai của trường quay, trong đó có một phòng hội nghị lớn, chuyên được dùng để tập hợp học viên.
Mấy ngày gần đây tất cả học viên đều phải tập diễn cho màn pk, hôm nay tập hợp, nghe nói là để động viên trước khi phát sóng.
Bởi vì phòng hội nghị lớn có máy quay phim cố định, rất nhiều học viên tới trước hay tới sau đều đứng ở dưới lầu, tạm thời không có đi lên.
Tổ của Giản Lâm mới thấy cậu tới liền gọi cậu qua, Giản Lâm đi qua.
Không có máy quay phim ở đây, một nữ học viên hưng phấn nói: “Quá sung sướng! Ca Nhiên bị Phương Lạc Bắc vả mặt!”
Giải thích: “Từ lúc mà Phương Lạc Bắc không đóng phim, phòng làm việc của ảnh đã rất lâu rồi không có tí xíu động tĩnh nào, lúc nãy vừa mới đăng một bài để thanh minh, nói rằng cái gì mà những tin đồn sắp tới được truyền nhau trên mạng đều không phải là tin thật, mong mọi người đừng tin vào tin đồn.
Còn nói cái gì mà Phương Lạc Bắc sắp tới chỗ nào cũng không đi, một mình ở nhà, tu thân dưỡng tính, nấu nướng rồi cho cá ăn.”
“Uả vậy thì đây là Phương Lạc Bắc đang bác bỏ tin đồn hả? Một mình ở nhà, tu thân dưỡng tính, nấu nướng cho cá ăn.
Ôi chu choa, đó là điều chưa từng có đâu nha, bài đăng này cũng nói rõ ràng quá đó chớ, giống như làm báo cáo, rất sợ người khác không biết ảnh ở nhà làm gì vậy á.”
Giản Lâm nghe xong đột nhiên bật cười.
Cậu vừa cười, những học viên tổ khác đều nhìn cậu, chọc: “Không dễ dàng đâu ha, có thể khiến ẻm bật cười luôn kìa.”
Giản Lâm cười vài tiếng, ngẫm lại mấy câu tâm sự “Đừng tin vào, một mình ở nhà, nấu nướng cho cá ăn”, cậu lại thấy buồn cười, lại tiếp tục cười.
Mấy học viên trong tổ lại càng ngạc nhiên, so với việc nhìn thấy những câu nói thanh minh chính thức từ bên phía Phương Lạc Bắc còn ngạc nhiên hơn: “Buồn cười dữ vậy á hả, cậu còn cười đến vô cùng vui vẻ như vậy.”
Không trách những học viên khác tỏ vẻ như chuyện lạ, thật sự là Giản Lâm sau khi tới chỗ này rất nghiêm túc.
Cậu là học viên nhỏ tuổi nhất ở đây, còn đi cùng với đạo diễn lớn, thái độ của tổ chương trình đối với cậu rất mơ hồ, giống như thật sự cho Vương đạo mặt mũi, cũng giống như không quan tâm đến cậu.
Nhiều học viên, nhiều chuyện xảy ra, quan hệ giữa các cá nhân rắc rối, chương trình tạp kỹ vốn không giống đoàn phim, nói không chừng khi lên hình cũng không được nhiêu lần.
Phần lớn thời gian Vương đạo đều ở cùng với ba đạo diễn khác, không có khả năng lúc nào cũng quan tâm cậu được, Giản Lâm cũng không có khả năng vừa gặp chuyện đã đến tìm Vương đạo giải quyết, phần lớn thời gian đều là tự cậu giải quyết.
Cho đến nay mới được nửa tháng, ngoại trừ va chạm với Ca Nhiên và có ít ảnh chụp, thì cậu còn gặp chuyện thẻ cửa không mở được phỏng, trong nước uống bị ai đó bỏ thuốc vào, trang phục biểu diễn có vấn đề, người ta có kịch bản còn cậu thì chả có cái nào, rất nhiều vấn đề.
Các học viên cùng tổ đều lén lút nói: Giản Lâm quá chói mắt.
Vương đạo là một thanh lưu [3], quan hệ của ông không ở trong nước, còn đã yên lặng sau rất nhiều năm về hưu, tuy rằng có danh tiếng, những không đủ để tranh vốn.
Ông mang Giản Lâm theo, tuy rằng Giản Lâm có ưu thế bẩm sinh, nhưng cậu không có lai lịch, không có vốn, cũng không phải đơn vị liên quan, còn là diễn viên mới, tuổi còn nhỏ, xuất thân từ diễn viên quần chúng, diễn xuất tốt của cậu trong mắt những đối thủ cạnh tranh chính là vật chắn đường, chỉ hận không thể loại trừ cho sảng khoái.
Mà những chuyện này còn gian nan và phức tạp hơn trong thành phố điện ảnh.
Cũng may Giản Lâm từ nhỏ đã lăn lộn trong xã hội, mặt trái là một ông cụ non, chuyện gì cũng ứng phó được, không để bại lộ chuyện gì.
Trước mặt mọi người và ống kính thì cậu là người ít nói, không thích cười, những anh chị cũng tổ đùa cậu, cậu mới thẹn thùng cười ôn hòa vài cái.
Giản Lâm như vậy, ở trong mắt Trần Dương hay Vương đạo, tựa hồ không phải cậu, lại tựa hồ mới là cậu chân thật nhất.
Mà gần nửa tháng, Giản Lâm đã trưởng thành một cách nhanh chóng.
Cậu cao hơn trước kia một centimet, quần áo hay giày đều được đổi size.
Trước kia những lúc mà cậu rảnh cậu rất thích ăn vặt, nhưng giờ thì không còn ăn nữa, đến cốc nước của riêng mình cũng không còn sử dụng, tất cả đều là thức uống đóng chai, uống không hết thì vứt.
Nếu không thì trừ phi Trần Dương có thể bảo đảm chai nước của cậu ngoài hắn không ai chạm vào, không thì sẽ uống chai mới.
Cũng càng ngày càng bình tĩnh, càng tự tin, ánh mắt cậu tuy rằng vẫn trong trẻo như trước, nhưng đã nhiều thêm phần nghiêm túc, không phải giả vờ, là vững vàng thật sự.
Chiếc RV của Ca Nhiên được nhiều học viên nghị luận, hâm mộ, Giản Lâm đã thấy, nhưng chỉ là nhìn thoáng qua, không để ý lắm.
Các học viên cảm khái, ai cũng muốn được lên TV, nhìn Giang Nhiên nhà người ta xem, mộ thân đều là nhãn hiệu độc quyền, đẹp mà sang, bọn họ chỉ có thể sài hãng Uniqlo.
Giản Lâm đến cả Uniqlo cũng không có, cậu một thân hàng vỉa hè.
Nhưng cậu so với các học viên khác vừa cao gầy, đẹp, đặc biệt là những khi thay trang phục đóng phim, đến trang điểm cũng không cần, khí chất cùng giá trị nhan sắc đã lập tức tỏa sáng.
Bởi vậy, lần đầu tiên pk, Giản Lâm là diễn viên chính của tổ bọn họ, cậu diễn vai một thiếu hiệp tuấn dật, ngồi trên xà nhà, phong hoa tuyệt đại, như chàng công tử tuấn tú.
[Phong hoa tuyệt đại]: Vô cùng xinh đẹp, phong lưu.
Những người trong tổ chỉ mới xem cảnh đầu tiên của Giản Lâm đã phi thường tự tin: Tụi tui thắng rồi! Chắc chắn sẽ thắng!
Đến khi trong quá trình quay những tập pk đầu tiên, tổ chương trình phát hiện sức hút của Giản Lâm, lập tức sửa thái độ khi trước, bắt đầu chỉnh sửa rồi thêm những cảnh quay.
Hôm nay mới vừa họp xong, tổ chương trình đã đến tìm Giản Lâm, nói họ muốn đăng những bức ảnh của cậu để quảng bá trên official weibo, hỏi cậu có Weibo không.
Khi mới bắt đầu ghi hình, Giản Lâm đã đăng ký một nick Weibo khác, tài khoản ID đã sớm báo cho tổ chương trình.
Khi tổ chương trình tới hỏi, đương nhiên không có khả năng quên mất tài khoản Weibo được báo kia.
Giản Lâm hiểu: “Tài khoản cũ trước đây sao ạ?”
Người trong tổ chương trình cười tủm tỉm, thái độ vô cùng tốt: “Tôi thấy tài khoản cậu báo là tài khoản mới, không phải cái đã sử dụng từ mấy năm trước, quên mật khẩu rồi sao?”
Giản Lâm hàm hồ: “Rất lâu rồi không sử dụng nên cũng quên mất ạ.”
Tổ chương trình khuyên: “Cậu vẫn nên dùng tài khoản cũ thì tốt hơn, tích lũy được nhiều followers như vậy rất không dễ dàng, đừng lãng phí.”
Tổ chương trình đương nhiên không muốn lãng phí ID Weibo tên @ Vũ Châu Giản Tiểu Lâm, đó là tài khoản của cậu từ mười hai tuổi đến mười sáu tuổi, nội dung trong đó đã hơn bốn năm, hơn 80 vạn fans.
Tài khoản này đã từng lên hot search vài lần rồi dừng ở hai năm trước, trạng thái mới nhất là hai bài đăng chúc mừng sinh nhật, mỗi bài đều có hơn 10 vạn bình luận, người hâm mộ vẫn tích cực chúc cậu đã thành niên, mong cậu trở về.
Ca Nhiên? Ca Nhiên thì tính cái rắm gì?
Đây mẹ nó mới là lưu lượng chân chính trong《 Diễn Lộ Chi Vương 》!
Vào 8 giờ tối, tài khoản official Weibo của《 Diễn Lộ Chi Vương 》 đã tung ra những bức ảnh để quảng bá cho học viên.
Trên ảnh chụp, Giản thiếu hiếp vận bộ trường bào màu xanh, mày kiếm mắt sáng, ôm kiếm mỉm cười.
Official weibo: Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song [4]
Chờ ngày trở lại @ Vũ Châu Giản Tiểu Lâm
Hai tiếng sau, trên hot search là # Giản Lâm thành niên trở về #
Chú thích:
[1] Ca Nhiên – 迦然: ” 迦 ” này là chữ “Ca” hay chữ “Già” giống như tên “Thích Ca” hay “Thích Già” ấy, nhưng ở đây là họ nên để Ca Nhiên đọc có vẻ thuận hơn Già Nhiên.
[2] Lạc Bắc là 骆北, chữ ” 北 ” là hướng bắc.
Mà Canaan là 迦南, chữ ” 南 ” là hướng Nam.
Tên hai người trùng nhau chữ 南 và 北.
[3] Thanh Lưu: đề cập đến một người có sức hấp dẫn độc đáo.
[4] “Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song” (chữ Hán: 陌上人如玉,公子世无双) nghĩa là người ở trên đường đẹp như ngọc, các công tử trên đời không ai sánh bằng, là một câu thơ khuyết danh ở trên mạng, dùng để miêu tả người đàn ông thanh lịch, ôn hòa..