Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 43: Cúc hoa yến ba đào gợn sóng


Đọc truyện Đích Nữ Muốn Hưu Phu – Chương 43: Cúc hoa yến ba đào gợn sóng

Đảo mắt đã đến tết Trung Thu, ngày đó Trà Hương bị nhốt ở sài phòng chỉ nửa ngày đã truyền ra gặp trở ngại tự sát bỏ mình. d∞đ∞l∞q∞đ Chuyện này lại thành một vụ án không đầu mối. Bởi vì bà tử kia vốn không phải là người Tần phủ, cho nên Tần lão phu nhân liền sai người ném tới bãi tha ma cho xong việc.

Ngày hội Trung Thu, các phủ đều vây quanh đoàn viên. Tần gia cũng như thế, tuy rằng Tần Lương và Tần lão phu nhân có hoài nghi Ngô thị, nhưng dù sao không có chứng cớ gì. Hơn nữa kế tiếp đó, Ngô thị càng thêm thân thiết với hai người Tần Thư Dao và Tần Khả Cầm, thường đưa tới một vài thứ bày tỏ quan tâm.

Mà Tiết Nhã cũng không tiếp tục tránh ở trong viện của nàng ta, làm không ít hầu bao và khăn, bắt đầu đi lại khắp nơi. Vốn nàng ta sống ở Thủy Vân Lâu cách Hinh Hương Viện không tính là quá xa, sau khi qua Trung Thu đi càng siêng năng hơn.

Vài ngày trước bởi vì chuyện Lâm gia, Tần Thư Dao cũng rất ít chú ý đến Tiết Nhã. Tần Thư Dao nhớ lại kiếp trước, dường như cũng là giờ phút này Tiết Nhã bỗng nhiên nhiệt tình với nàng.

Tần Thư Dao ngồi ở trên kháng, tinh tế nhìn Tiết Nhã làm đai lưng vì nàng, chỗ nối được may rất chắc chắn, hình dạng cũng đẹp. Nàng đưa đai lưng cho Tĩnh Nguyệt, cười nói: “Biểu muội cũng quá khách khí, loại chuyện này để bọn hạ nhân làm là được rồi. Muội đừng để bản thân mệt, việc thêu thùa này làm nhiều sẽ làm hại đến mắt đó!”๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn

Tiết Nhã ngượng ngùng cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Muội thấy qua hai ngày nữa Hoa Yến ở phủ Ninh Hầu sẽ tới, cho nên mới đặc biệt làm đai lưng này cho biểu tỷ, hi vọng biểu tỷ không ghét bỏ!”

Ninh phủ chính là Hàn phủ, hiện tại Ninh Hầu phủ còn chưa ở riêng, mà con trai trưởng duy nhất của lão Hầu gia cũng nhiều bệnh, tuy rằng đã mười bảy mười tám tuổi, thế nhưng lại thường xuyên uống thuốc, nghe nói thời gian trước bởi vì chịu mấy trận mưa, mà ngay cả giường cũng không xuống được. Lần này Hoa Yến là Hầu gia phu nhân Hoàng thị vì nhìn nàng dâu cho nên mới đặc biệt thiết yến.


Tần gia cũng nhận được thiệp mời, lần này Ngô thị quyết định mang theo tất cả các tiểu thư đi, chính vì tiểu thư của phòng hai phòng ba còn quá nhỏ, không thích hợp loại yến hội này, cho nên mới mang theo.

Tuy rằng lần này Hầu gia phu nhân Hoàng thị vì nhìn nàng dâu của mình, nhưng những phu nhân bên trong cũng đều ôm mục đích này mang theo nữ nhi của mình đến dự tiệc, chỉ vì hi vọng có thể đẩy cao nữ nhi của mình lên trước mặt mọi người, vì nữ nhi của mình tìm kiếm một nhân duyên tốt.

Tần Tuyết Như cũng đã sớm bị Tần gia nhận định là phải gả nhập Hoàng gia, chỉ là Hoàng gia tuyển nàng dâu không có đơn giản như vậy. Vì để Tần Tuyết Như học được cách giao tiếp với mọi người càng nhiều, Ngô thị cũng thường mang Tần Tuyết Như theo bên người.

Tiết Nhã cũng đã mười hai tuổi, tuy rằng phụ mẫu nàng mới qua đời nửa năm, nhưng chờ ba năm nữa Tiết Nhã cũng đã cập kê. Đến lúc đó lại đi nhìn sợ đã chậm, cho nên Ngô thị cũng mang Tiết Nhã theo bên người.

Mà Tần Thư Dao càng không cần nói, năm nay Tần Thư Dao đã mười ba tuổi, sớm nên đi lại nhiều hơn, nhìn nhiều hơn. Chỉ là trước đó Ngô thị cố ý kéo dài, cho nên rất ít mang Tần Thư Dao ra ngoài.

Kiếp trước Tần Thư Dao cũng trong lúc này gặp được Hàn Thế Quân, từ đây đi lên đường không lối về.


Tần Thư Dao nhìn Tiết Nhã, cười nói: “Biểu muội có lòng. Ta đây vừa vặn có một trâm cài hoa cúc không tệ, vừa vặn thích hợp mang mùa này. Ta thấy cũng rất thích hợp với biểu muội, trước hết đưa cho biểu muội đi.”

Nói xong liền ra hiệu bằng mắt với Tĩnh Nguyệt, Tĩnh Nguyệt lập tức lấy một chiếc trâm cài hoa cúc từ trong hộp trang sức đến.

Tiết Nhã nhìn đến chiếc trâm cài hoa cúc được chế tác tinh xảo kia, trong lòng cực kỳ vui mừng, nhưng trên mặt không dám biểu hiện ra, chỉ nhẹ giọng cười nói: “Hoa nhi này được làm tinh xảo như thế, trái lại càng thích hợp biểu tỷ mang hơn!”

Tần Thư Dao cười nói: “Biểu muội không cần khách khí như vậy, ngày mai có thể có không ít phu nhân và quý nữ, cài lên cũng càng tôn lên thân phận!”

Sao Tiết Nhã không nghe ra ý tứ trong lời nói của Tần Thư Dao chứ, gò má lập tức một mảnh đỏ ửng, lại không dám đắc tội Tần Thư Dao.

Tần Thư Dao nhìn sắc mặt Tiết Nhã khó coi, trong lòng thống khoái một trận, nàng ra hiệu bằng mắt với Tĩnh Nguyệt, Tĩnh Nguyệt lập tức dùng một cái hộp để đồ trang sức tinh xảo để chiếc trâm cài hoa cúc vào trong đó, sau đó đưa đến trong tay nha hoàn Thủy Châu bên người Tiết Nhã.


Bên người Tiết Nhã quả thật không có trâm cài đẹp, mà nàng cũng quả thật thích trâm cài cúc hoa này, cũng biết người trong phủ Ninh Hầu đều là một ít người phú quý, nếu trên người bản thân không có một trang sức giống hình dáng trang sức, tuyệt đối sẽ bị người xem thường. Cho nên cũng nhận.

“Đa tạ biểu tỷ. Không nghĩ tới cái đai lưng này của muội lại đổi được thứ tốt như vậy, lần sau làm nhiều thứ này nọ cho biểu tỷ, đổi nhiều thứ tốt ở chỗ của biểu tỷ hơn!”

Tiết Nhã khéo léo che giấu một chút xấu hổ và lúng túng vừa rồi.

Ninh Hầu gia Hàn Nho chỉ có một con trai gọi là Hàn Thế Hiên, chỉ tiếc tráng niên mất sớm, chỉ một năm liền bị mất mạng.

Kiếp trước Tần Thư Dao cũng từng gặp qua Hàn Thế Hiên một lần, khi đó chỉ cảm thấy hắn bệnh quá mức lợi hại, thân mình cực kỳ gầy yếu, trên mặt cũng không có một chút màu máu. Cho nên thẳng đến năm nay mười tám tuổi đều không có người nguyện ý gã cho hắn, chỉ là dù sao phủ Ninh Hầu tài cao thế lớn, muốn cưới một con dâu có khó khăn gì.diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn

Chỉ là Hầu gia phu nhân Hoàng thị yêu cầu quá cao, vừa muốn thân thế tốt, vừa muốn gia giáo tốt, vừa muốn bộ dạng đẹp, người có điều kiện tốt như vậy đều không đồng ý gả cho một cái ấm sắc thuốc. Cho nên Hàn Thế Hiên mới kéo dài tới lớn như vậy mà vẫn chưa cưới một thê tử nào.

Trạch viện phủ Ninh Hầu cũng là trăm năm, bọn họ thừa kế lục đại, cố tình đến thế hệ Hàn Thế Hiên này cũng chỉ có hắn con trai trưởng, mà lại là con ma ốm. Cho nên người Hàn gia rất sốt ruột, hai năm trước người trong tộc bắt đầu giựt giây bọn họ đưa một đứa con của phòng khác đến làm con thừa tự. Nhưng Hoàng thị và Hàn Nho đều không đồng ý.

Khi Ngô thị mang theo ba tỷ muội Tần gia và Tiết Nhã tới phủ Ninh Hầu, đã có không ít phu nhân sớm tụ tập ở trong hoa viên bắt đầu tán gẫu.


Chỉ thấy cách đó không xa một người thân trên mặc trường sam màu xanh lam thêu hoa văn mẫu đơn, phía dưới là váy dài trăm hoa khắp nơi, trên đầu búi tóc viên kế đoan chính cài một trâm cài Minh Ngọc Điệp Luyến Hoa nghiêng nghiêng cùng sợi dây đính hồ điệp và ba đóa hoa đào, trên tay mang một đôi vòng tay khảm minh đá hoa cương xanh lam nước biển. Toàn thân cao thấp phú quý bức người.

“Tần phu nhân, sao bây giờ ngươi mới đến! Ai u, dáng vẻ cô nương này cũng thật xinh đẹp.” Hoàng thị cười đi tới, nhìn ba tỷ muội Tần gia và Tiết Nhã vẻ mặt vui mừng.

Hôm nay Ngô thị cũng mặc một thân trường sam hoa văn hình mây kết hợp ngọc trai đối hoa văn Khổng Tước, búi tóc bách hoa kế, đầu cài trâm ngọc trai Triêu Dương chu sa điểm thúy, có vẻ đẹp lộng lẫy mà đoan trang.

Nàng cười nắm tay Tần Thư Dao nói: “Đây là đại nữ nhi nhà ta, trong ngày thường đều nuôi dưỡng ở chỗ lão phu nhân, cho nên cũng rất ít xuất hiện.” Tiếp theo lại giới thiệu Tần Khả Cầm: “Đây là nhị nữ nhi nhà ta, cũng được nuôi dưỡng ở chỗ lão phu nhân. Còn đây là nữ nhi của tỷ tỷ nhà ta, tên là Tiết Nhã. Đáng thương con bé lẻ loi hiu quạnh, hôm nay mang con bé ra ngoài giải sầu!”

Hai người Tần Thư Dao và Tần Khả Cầm đều mặc trường sam màu vàng nhạt thêu hoa văn hoa cúc, chỉ là một cái trường sam vạt áo cao cổ, còn một cái còn là trường sam vạt áo nghiêng nghiêng, nhưng mỗi người đều có chút khác biệt.

Tần Tuyết Như mặc một thân trường sam hoa văn mẫu đơn vạt áo kết tơ vàng, thân dưới là váy Yên La trăm hồ điệp đùa hoa, búi tóc phi thiên kế, cài một đôi trâm nhiều hoa văn hồ điệp cỏ dại, có vẻ đáng yêu hoạt bát.

Một thân trang phục này ở phía trên Tần Thư Dao và Tần Khả Cầm, mà Tiết Nhã chỉ mặc một thân xanh ngọc thêu hoa văn cây trúc, trên đầu chỉ cài một cây trâm hoa cúc, bên tai chỉ mang một đôi khuyên tai dạng giọt nước, trang điểm đơn giản lại không mất vẻ đáng yêu của thiếu nữ. Bởi vì Tiết Nhã còn trong thời gian chịu tang, cho nên cũng không trang điểm quá mức hoa lệ. Nhưng tinh tế vừa thấy cũng đã biết một thân trang phục này cũng tốn không ít tâm tư.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.