Địa Cầu Online

Chương 22: Chú Mario Thân Ái Thật Sự Có Ô Thông Quan Sao


Bạn đang đọc Địa Cầu Online – Chương 22: Chú Mario Thân Ái Thật Sự Có Ô Thông Quan Sao


Edit: Mập Mạp Mũm Mĩm
…………………………………!
Người phụ nữ trung niên ôm xúc xắc to lớn, cả người run rẩy, cặp mắt đỏ bừng.

Cô ngồi dưới đất, sụp đổ nhìn Mario đứng trên sân khấu, chậm chạp không đổ xúc xắc.

Mario ân cần hỏi cô: “Đứa trẻ đáng yêu của ta, ngươi sao thế, tại sao không đổ xúc xắc?”
Người phụ nữ trung niên hoảng sợ nhìn Mario.

Âm thanh Mario đột nhiên lạnh đi: “Chẳng lẽ ngươi không muốn chơi trò chơi với chú Mario sao? Huh?”
Người phụ nữ trung niên bị dọa sợ kêu khóc một tiếng, theo bản năng ném xúc xắc ra ngoài.

Xúc xắc to xoay trên đất ba vòng, cuối cùng chậm rãi rơi ra ba điểm.

Người phụ nữ trung niên sợ sệt khóc lóc, ba người kia gần như cũng vậy, cô chạy tới đứng ô thứ 20 của Đường Mạch.

Mario nhìn cô bò loạn trên đất, bộ dáng cực kì buồn cười, phình bụng cười to.

Sau đó là người đàn ông hói đầu.

Hắn cầm cục xúc xắc lên, không chỉ có hắn sợ, người phụ nữ trung niên cũng sợ.

Người đàn ông đầu hói đang đứng ở ô thứ 19, hắn sắp bắt đầu đổ xúc xắc ở vòng năm.

Vừa rồi người phụ nữ trung niên chạy vào ô thứ 20, Đường Mạch đã sớm đứng ở đó, bây giờ hai người bọn họ đang đứng ở thứ 20.

Nhưng vì Đường vẫn còn đang ở vòng thứ 4, cho nên sẽ không kích hoạt Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ.

Có thể nói, nếu như người đàn ông hói đầu này ném được 1 điểm, như vậy hắn sẽ đi vào ô thứ 20.

Tuy Đường Mạch không bị ảnh hưởng, nhưng hắn và người phụ nữ trung niên sẽ đối mặt với ô trừng phạt cấp bảy.

Người đàn ông hói đầu bắt đầu đổ mồ hôi.

Hắn khẩn trương nâng tay áo lau mồ hôi trên mặt, hai chân run như cầy sấy.

Hắn nhìn chằm chằm cục súc xắc bự trong tay, người phụ nữ cũng tê liệt ngồi dưới đất, hai mắt đầy khao khát, gần như cầu nguyện nhìn xúc xắc trong tay người đàn ông hói đầu.

“Đừng là 1 điểm…!Không được!” Người đàn ông hói đầu hét lớn một tiếng, nhắm hai mắt lại, ném ra xúc xắc.

Kịch!
Xúc xắc rơi xuống đất, hắn mở mắt ra.

Mặt chính là 3 điểm.

Cả người của tên đàn ông hói đầu cũng nhuyễn xuống, bước chân yếu ớt đi tới ô thứ 22.

Bây giờ tới hai người sợ hãi, người tiếp theo đổ xúc xắc là người đàn ông bụng bia, nhưng hắn lại có vẻ tự tin hơn rất nhiều.

Hắn ôm xúc xắc, không sợ hãi thét: “Tôi không tin vận khí mình kém như vậy.

Làm sao có thể ném ra 1 điểm và 3 điểm được, chắc chắn sẽ không!” Hắn không sợ, nhưng người phụ nữ trung niên và tên đàn ông hói đầu lại khẩn trương nhìn hắn.

Đường Mạch nhìn người đàn ông bụng bia đứng ở ô vuông 19.

Cậu cúi đầu nhìn tay đang cầm xúc xắc của hắn ta, hai tay người này đã cứng ngắc đến nỗi ngay cả xúc xắc cũng không cầm được, rõ ràng là cố làm ra vẻ bình tĩnh.

Tên đàn ông bụng bia hít một hơi thật sâu, đột nhiên ném xúc xắc ra.

Xúc xắc xoay tròn trên không trung, cặp mắt hắn trừng lớn, không chớp mắt nhìn chằm chằm xúc xắc.

Khi xúc xắc rơi xuống đất, sau khi lộ ra số điểm, cả người hắn toàn mồ hôi, thở hổn hển, chạy tới ô thứ 21.

Người thứ tư, thứ năm ung dung hơn một chút.

Bởi vì bọn họ một người đứng ở ô thứ 15, một người ô thứ 14, là những người đi cuối cùng và cách khá xa những người khác.

Người đàn ông trung niên thứ tư rất ít khi nói chuyện, trong tám người, cảm giác tồn tại của hắn là thấp nhất.

Đường Mạch nhớ lại một chút, hắn tên Triệu Quốc.

Tên nghe cũng rất phổ thông.

Hắn cầm xúc xắc, sắc mặt ảm đạm ném ra.

Khi thấy được 1 điểm, hắn thở phào nhẹ nhõm, đi tới ô thứ 16.

Người thứ năm đổ xúc xắc là thanh niên trẻ tuổi.

Dường như hắn và cô gái trẻ tuổi là một cặp, hai người một người đứng ở cuối cùng là ô thứ 14, còn một người thì đứng đầu tiên là ô thứ 22.

Áp lực của thanh niên trẻ tuổi này thật ra cũng không quá lớn, chỉ cần hắn không ném ra 2 điểm thì sẽ không gặp nguy hiểm.

Cuối cùng hắn đứng ở ô thứ 18, đến lượt cô gái trẻ tuổi.

Trong tất cả những người ở đây, cô gái này là nhẹ nhàng nhất.

Cô đứng trước Đường Mạch hai ô.

Cô cầm xúc xắc to, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “6 điểm, 6 điểm, nhất định phải được 6 điểm.”
Đường Mạch hơi nhướng mày.

Kịch!
Xúc xắc rơi xuống, chính diện hiện lên 5 điểm.

Không cần 6 điểm, cô gái thấy con số này hai mắt cũng sáng lên.

Cô không chút do dự chạy tới ô thứ 27, lần nay kéo dài khoảng cách với mọi người.

Nhưng khi cô vừa đứng vững, ánh sáng trắng xung quanh biến thành ánh sáng đỏ.

[ Ding Dong! Kích hoạt ô trừng phạt cấp bốn.]
Ầm!
Một con rùa đen khổng lồ từ trên trời hạ xuống, nó trợn cặp mắt xanh ti hí, nhìn chằm chằm cô gái trẻ tuổi đứng ở ô thứ 27, cô gái trẻ tuổi không kịp phản ứng.

Rùa Đen đã cắn bắp đùi cô, lột xuống một khối thịt, khiến máu chảy đầm đìa.

Cô gái thống khổ la khàn giọng, rút con dao gọt trái cây ra.

Cô gái cố gắng dùng dao đâm con Rùa Đen khổng lồ hung tàn này, nhưng vỏ Rùa Đen cứng vô cùng, dao gọt trái cây đâm vào vỏ của nó lóe ra tia lửa.

“Mị Mị!” Thanh niên trẻ tuổi lo lắng la lên.

Rùa Đen một mực dùng đầu liên tục thúc vào hông cô gái, trong ô vuông dài một mét này, bốn phía dường như dâng lên một bức tường vô hình.

Cho dù Rùa Đen có đỉnh như thế nào, cô gái cũng không thể thoát khỏi ô vuông.

Cô bị nó đỉnh, miệng phun ra máu tươi, đồng thời lại bị gặm mất một khối thịt.

“Không muốn, không muốn…!Ô…!ô…Đừng giết ta…” cô gái trẻ tuổi hốt hoảng cầm dao chém lung tung, nhưng những thứ này đối với nó đều không đau không ngứa.

Trong bảy người còn lại, ngoại trừ thanh niên trẻ tuổi gấp đến mức hai mắt đỏ bừng, nhìn chằm chằm bạn gái, nhưng không thể ra sức giúp đỡ, năm người còn lại kinh hoàng nhìn đất, người phụ nữ trung niên nhỏ giọng thì thầm một câu: “Ô thứ 27 là ô trừng phạt cấp bốn, không thể đi, tuyệt đối không thể đi đến đó…”
Đường Mạch cao giọng nói: “Đừng chém vỏ, chém đầu nó.”
Cô gái nghe có người chỉ huy, trả lời trong hoảng loạn: “Tôi chém đầu nó, chém đầu…” Cô cầm dao cố gắng nhắm vào đầu nó.

Nhưng tốc độc của Rùa Đen cực nhanh, dao của cô còn chưa kịp chém xuống, đầu nó đã rút vào trong vỏ.

Cô gái tuyệt vọng thử mấy lần, từ đầu đến cuối không chém được đầu Rùa Đen.

“Tôi không chém được đầu nó, chém không kịp!” Cô gái tuyệt vọng gào khóc.

Đường Mạch cau mày, bỗng nhiên thấy Rùa Đen lại chui ra khỏi vỏ, cắn một cái trên cánh tay trái của cô gái, gặm một khối thịt, lại đem đầu rụt về.

Cậu nói: “Chờ lần sau lúc nó cắn cô, thừa cơ hội chém đầu nó.”
Cô gái ngoài miệng đáp ứng, nhưng căn bản không có biện pháp thực hiện.

Sau khi bị Rùa Đen gặm mất thêm hai miếng thịt, mới tìm được cơ hội, chém đầu nó.

Vỏ rùa cực kì cứng rắn, nhưng đầu nó lại rất mềm mại.

Sau khi bị chém đứt đầu, tứ chi Rùa Đen run hai cái, xoạch một cái té xuống đất, dần dần biến mất trong không khí.


Trên người cô gái đã bị Rùa Đen gặm thành một mớ hỗn độn, mặt đất lưu đầy vết máu.

Kì lạ chính là, người không thể chạy ra khỏi ô, nhưng máu tươi chói mắt lại chảy ra bên ngoài ô thứ 27, những người phía sau rối rít né tránh máu.

Cô gái trẻ tuổi thở hồng hộc, tê liệt ngồi trong vũng máu, những chỗ bị Rùa Đen gặm tạo thành những cái hố máu kinh khủng, đông một khối tây một khối, làm cho cô nhìn qua lại càng xấu xí, đáng sợ.

Thanh niên trẻ tuổi do dự trong chốc lát, nói: “Mị Mị, em nghỉ ngơi một chút cho khỏe.”
Cô gái gật đầu một cái.

May mắn là sau khi trái đất online, tố chất thân thể của con người cũng tăng lên, cho dù là quân dự bị thân thể cũng vượt xa nhà vô địch thế giới trước kia.

Cả người của cô gái nhiều vết thương như vậy, cũng không cần xử lý, chỉ cần một phút đã tự cầm máu, bắt đầu đóng vảy.

Nhưng cô gái còn bị trọng thương, tê liệt ngồi trên mặt đất không cách nào nhúc nhích.

Lão già ném xúc xắc, từ ô thứ 18 đi tới ô thứ 24.

Sau khi lão kết thúc, ánh mắt mọi người đều rơi lên người Đường Mạch.

Đường Mạch không đổi sắc nhận lấy xúc xắc bay tới từ không trung, cúi đầu xuống, sắc mặt bình tĩnh nhìn cái nút trên xúc xắc.

Cậu đang đứng ô 20.

Bây giờ ô 21, 22, 24 đều có người.

Cậu chỉ có thể đi vào ô 23, 25, 26.

Xác suất một nửa cậu sẽ đi vào ô có người, kích hoạt “Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ”.

Ba người đứng trước mặt Đường Mạch cũng ngừng thở nhìn cậu.

Đường Mạch nhìn xúc xắc trong tay, trên mặt không có quá nhiều biểu tình, nhưng hai tay đã siết chặt.

Cậu hít một hơi thật sâu, chậm rãi thở ra, ném xúc xắc lên không trung.

Kịch!
Xúc xắc rơi xuống đất, mặt chính hiện năm điểm.

Đường Mạch đi tới ô thứ 25, ánh sáng trắng chuyển sang ánh sáng vàng, đây là một ô trống.

Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng giây kế tiếp, xúc xắc lại từ dưới đất lảo đảo bay lên, bay vào trong tay người phụ nữ trung niên.

Người phụ nữ đứng ở ô thứ 20, sắc mặt lập tức trắng bệch, cô run rẩy căn bản không dám cầm xúc xắc, gần như tuyệt vọng nhìn bốn người trước mặt.

Người đàn ông hói đầu, đàn ông bụng bia, lão già và Đường Mạch.

Bọn họ chia ra đứng ở ô 22, ô 21, 24 và ô 25.

Cô chỉ có thể lựa chọn hai ô vuông.

Trên sân khấu, Mario kéo khóe miệng, cười có chút hả hê.

Nó nhìn tám người phía dưới, giống như đang nhìn một trò chơi thú vị.

Giống như con người chơi Super Mario trong ba mươi năm qua vậy, dùng cặp mắt khoái trá và mong đợi, chờ đợi một trận trò chơi bắt đầu.

Cùng lúc đó, khu vực bên ngoài trò chơi.

Một thanh niên trẻ tuổi mặc áo khoác đi tới cạnh bồn hoa, dừng bước lại.

Nắng chiều ấm áp từ phía Tây chiếu xuống, khoác lên một tầng ánh sáng vàng nhạt lên bồn hoa.

Xung quanh bồn, có hai cái va li lớn và hoàng loạt cái ba lô nhỏ chất đống.

Thanh niên cúi người đi vào bồn hoa, kiểm tra những bao đồ này.

Hắn mở ra từng cái, kiểm tra đồ đạc bên trong.

Ngay cả va li cũng không bỏ sót, cẩn thận xem xét coi bên trong đựng cái gì.

Cuối cùng còn nghiêm túc quan sát trên mỗi túi đựng đồ có vết máu hay dấu vết đánh nhau hay không.

Ba lô cuối cùng hắn nhìn là của Đường Mạch, đồ bên trong rất ít, chỉ có một cái đèn pin, một con dao nhỏ, mấy gói mì ăn liền, bánh quy và bình nước.

Sau khi nhìn xong tất cả các hành lý, sắc mặt hắn hết sức khó coi, lấy cái còi từ trong túi ra thổi.

Năm phút sau, một nam một nữ khi nãy cùng hắn kiểm tra sáu cỗ thi thể tập trung lại chỗ này.

Bọn họ vừa đến đã nhìn thấy hành lý xung quanh bồn hoa.

Phút chốc cả hai đều trầm mặt.

Sau khi kiểm tra xong, ba người liếc nhìn nhau.

“Nhìn tình huống này, đây chắc là cửa vào của phó bản số hai.”
“Ừ, là cửa vào của phó bản số hai.” Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nói, ánh mắt cô liếc nhìn một vòng xung quanh hành lý, tiếp tục nói: “Không nghĩ tới đã có người tiến vào phó bản số hai.

Không biết lần này sẽ xuất hiện mấy cỗ thi thể.” Ánh mắt cô mang theo một tia tiếc nuối, dường như xuyên qua đống hành lý thấy được chủ nhân của chúng nó nhất định sẽ chết.

“Lấy bồn hoa này làm trung tâm, trong phạm vi năm mươi mét, đánh dấu cửa vào thứ 31 của phó bản thứ 2.”
“Được!”
Trong trò chơi cờ tỷ phú của Mario.

Người phụ nữ trung niên sụp đổ ném xúc xắc.

Cô hy vọng nữ thần may mắn có thể cho mình một cơ hội, giống như cho Đường Mạch vậy, có thể cho cô ném ra 3 điểm hoặc 6 điểm.

Cục xúc xắc lăn trên mặt đất, người phụ nữ trừng đến hai mắt đỏ bừng, cả người căng cứng như khúc gỗ.

Tốc độ xoay xúc xắc càng ngày càng chậm, dần dần, nó dừng lại.

Mặt chính diện là 4 điểm.

Lão già đứng ở ô 24 trầm mặt, sắc mặt âm trầm ngẩng đầu lên, nhìn người phụ nữ trung niên đứng cách đó không xa.

Người phụ nữ sau khi thấy được số điểm, hy vọng cuối cùng cũng bị phá vỡ.

Cô run rẩy ngẩng đầu lên, cũng nhìn về phía về phía lão già.

Ánh mắt hai người gặp nhau trong không khí.

Mario mang theo ác ý cười, đúng lúc lên tiếng: “Chúc mừng ngươi, kích hoạt thành công Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ.

Đứa trẻ đáng yêu, ngươi nhất định rất thích cái quy tắc thú vị này đi, sao còn không nhanh chóng đi tiếp nhận phần thưởng thuộc về mình?”
Người phụ nữ trung niên chậm chạp không nhúc nhích, lão già từ đầu đến cuối đều lạnh mặt, nhìn chằm chằm cô.

Mario huýt sáo, cũng không thúc giúc, cứ như vậy nhìn bọn họ dưới sân khấu, giống như đang nhìn một trận kịch hay.

Nhìn khoảng chừng năm phút, hình như nó đã bắt đầu cảm thấy chán, nói: “Đứa trẻ, ngươi tại sao còn chưa đi, chẳng lẽ…!Ngươi không thích trò chơi của chú Mario? Ngươi không thấy Cờ tỷ phú của Mario thú vị sao? Hử?”
Người phụ nữ trung niên ngẩng đầu lên, nhìn con rối khổng lồ đứng trên sân khấu gắn đèn neon.

Mario treo nụ cười sáng lạn trên mép, nó đang định tiếp tục nói, người phụ nữ trung niên đã bò dậy, đi từng bước đến ô vuông 24.

Hai người đàn ông trung niên đứng ở ô 22 và 21 rối rít nhường đường cho cô, trong mắt của bọn họ có một tia đồng tình, nhưng nhiều hơn chính là tò mò và quan sát.

Khi người phụ nữ trung niên đứng vào ô 24, trừ cô và lão già, sáu người còn lại, bao gồm cả Đường Mạch cũng nhìn bọn họ không chớp mắt.

Sau đó bọn họ nghe được.

[ Ding Dong! Kích hoạt thành công Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ, mở ra ô trừng phạt cấp bảy.]
[ Chú Mario vô cùng dũng cảm, chém Rùa Đen, đạp nấm, giết chết Cự Long, cứu công chúa xinh đẹp ra ngoài.

Thế giới của Mario không cần đồng bạn, bởi vì hắn chính là đồng bạn của mình, ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ! ]
Chú Mario cười nói: “Ta thích nhất đoạn Tháp Đen khen ta, các ngươi xem, Tháp Đen thích ta như vậy, bọn nhỏ cũng tôn kính ta biết bao.”
Không ai nghe nó nói chuyện.

Trong ô vuông thứ 24, ngay lúc người phụ nữ trung niên bước vào, ánh sáng trắng dịu dàng xung quanh liền biến thành ánh sáng đen âm trầm.

Đường Mạch cẩn thận nhìn tình huống này.


Đạp trúng ô trống, sẽ phát ra ánh sáng vàng.

Ô phần thưởng và ô trừng phạt là ánh sáng đỏ.

Kích hoạt Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ là ánh sáng đen.

Người phụ nữ trung niên và lão già đứng đối mặt, hai người nhìn chằm chằm đối phương, không ai động thủ trước.

Đúng lúc này, một trận chấn động nổi lên, mọi người đều bị nghiêng trái ngã phải.

Dư quang Đường Mạch thấy được một thứ màu đen, cậu ngẩng đầu lên, kinh hãi mở to mắt.

Ầm!
Một con Mario to lớn màu đen từ trên trời hạ xuống, rơi vào trong mắt mọi người.

Nó đội cái mũ màu đen, mặc quần yếm màu đen, giày và bao tay cũng màu đen.

Mặt mũi, dáng dấp giống y hệt Mario trên sân khấu, ngoại trừ từ trên xuống dưới của nó là màu đen, bao gồm cả hai mắt.

Lúc gặp ô trừng phạt cấp bốn, cô gái trẻ tuổi bị kẹt trong ô vuông không cách nào đi ra ngoài, bị Rùa Đen đỉnh thiếu chút nữa là chết.

Nhưng trong ô trừng phạt cáp bảy, lão già và người phụ nữ trung niên dường như không bị hạn chế.

Mario màu đen phát hiện bọn họ, cặp mắt đen nhìn chằm chằm vào hai người, quăng một cái tát tới.

Bị trúng một cái tát này, âm thanh gãy xương vang lên trong thế giới trắng vô cùng rõ ràng.

Hai người bị cái tát kinh khủng này tát bay xa hơn mười mét, những người chơi khác cũng hoảng sợ vội vàng tránh ra.

Mario đen nhảy cẫng lên, giống phương pháp nó thường xuyên chạy trong trò chơi, như một làn khói chạy tới trước mặt lão già và người phụ nữ trung niên.

Hai người bị tát một cái, té xuống đất, miệng phun ra máu tươi.

Mario hiền lành nhắc nhở: “Nga, những đứa trẻ khác không phải sợ, các ngươi không kích hoạt Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ, không có việc gì.” Vừa rồi lúc Mario đen chạy ra khỏi ô, rất nhiều người chơi cũng hoảng sợ định chạy trốn, rất sợ nó cũng đánh mình.

Trên bản đồ 150 vuông của cờ tỷ phú, Mario đuổi tới trước mặt lão già và người phụ nữ trung niên.

Ánh mắt nó quét giữa hai người một vòng, cười hắc hắc, bỗng nhiên đưa tay ra, chụp vào cổ hai người.

Lão già dù sao tuổi tác cũng đã cao, dù cho tố chất thân thể có được nâng cao, cũng không bằng người phụ nữ trung niên.

Khoảng khắc Mario đen đưa bàn tay khổng lồ tới, người phụ nữ trung niên kêu khóc, từ trong lòng ngực móc ra một con dao nhỏ, nhắm mắt, nhanh chóng đâm về phía lão già: “Thật xin lỗi, tôi cũng không muốn, tôi không nghĩ…!Ông đi chết đi!”
“Ầm.”
Tiếng súng vang dội chấm dứt tất cả.

Góc độ của Đường Mạch đã bị thân thể Mario đen chắn hết, khiến cậu không thấy được tình hình trước mắt.

Sau khi tiếng súng vang lên, động tác của Mario đột nhiên dừng lại.

Hai tay đã mò đến đầu hai người, nó cười hắc hắc một tiếng, thân thể đột nhiên biến mất.

Giờ phút này lão già và người phụ nữ trung niên rối rít tê liệt ngồi trên ô vuông [START] màu đỏ.

Người phụ nữ trung niên tay phải cầm dao nhỏ, điên cuồng đánh về phía lão già.

Biểu tình trên mặt cô dữ tợn pha lẫn sợ hãi, còn chưa kịp biến mất, nhưng hai mắt đều toát ra vẻ sợ sệt.

Nước mắt từ từ tràn ra, cô khạc ra từng ngụm máu tươi.

Trước ngực cô có một cái lỗ máu, chậm rãi ngã xuống, trước khi chết vẫn còn nhìn chằm chằm vào lão già, môi run rẩy: “Vì…!Tại sao…”
Lão già cất súng lục vào trong người, nhìn người phụ nữ trung niên sắp chết: “Thật xin lỗi, tôi cũng không muốn, cô đi chết đi.”
Lời giống nhau như đúc, nhưng kết quả lại khác hoàn toàn với suy nghĩ của người phụ nữ trung niên.

Con ngươi cô bắt đầu lan rộng, thân thể trở nên cứng ngắc.

Máu tươi đậm đặc từ người cô chảy ra, nhuộm đỏ cả mặt đất.

Lão già đi từng bước trở về ô thứ 24, lão che ngực mình lại.

Mới vừa rồi bị Mario đen tát một cái gãy ba cái xương sườn, dù cho thể chất có tốt hơn nữa, trong lúc nhất thời cũng không thể nào lành lại.

Tất cả mọi người đều cảnh giác nhìn chằm chằm lão.

Súng đối với đa số người chơi mà nói là vũ khí kinh khủng nhất.

Đường Mạch không biết ở trong trò chơi này có bao nhiêu người chơi chính thức và khách lén qua sông, nhưng cho dù thế nào, quân dự bị cũng chiếm đa số.

Dưới tình huống không phòng bị, Đường Mạch cũng không có cách né đạn.

Nếu như vừa rồi người bị đánh lén là mình, cậu chắc chắn cũng sẽ trúng đạn.

Không nhất định sẽ chết, nhưng khẳng định không chiếm được ưu thế gì.

Ánh mắt Đường Mạch nhìn thi thể người phụ nữ trung niên một cái, chuyển hướng nhìn những người khác.

Trong này, có ít nhất một người chơi chính thức.

Hai tiếng trước, cậu bị bảy người này kéo vào trò chơi.

Lão già coi như diễn cũng tạm, Đường Mạch không dám xác nhận lão có bị trật chân thật hay không.

Nhưng với tình hình bây giờ, Đường Mạch cũng không có tâm tình đi trợ giúp một ông lão bị thương, cậu vẫn sẽ như cũ không bước lên.

Khiến cho cậu nhìn ra đây là một cái bẫy là do biểu hiện của cặp nam nữ kia.

Bọn họ quá mức kích động, hận mình không thể lập tức chạy đi giúp đỡ, quả thực rất khả nghi.

Phát hiện ra vấn đề từ sớm, Đường Mạch cũng chạy kịp thời.

Tốc độ của cậu so với những người này nhanh hơn, nếu như không phải có người đột nhiên thi triển một loại dị năng gió lớn kì lạ, Đường Mạch đã sớm có thể chạy ra ngoài, không bị dính vào trò chơi.

Cho nên trong bảy người này, ít nhất có người có dị năng.

Nhìn dáng dấp của bảy người này, khả năng có khách lén qua sông không cao.

Khả năng quân dự bị có dị năng còn thấp hơn, tạm thời không cân nhắc tới.

Đường Mạch cẩn thận quan sát bảy người, ánh mắt dừng lại trên người đàn ông bụng bia và đàn ông hói đầu.

Tên hói đầu ánh mắt phức tạp nhìn thi thể người phụ nữ trung niên ở phía xa, tên đàn ông bụng bia mím chặt môi, không phát biểu ý kiến.

Bọn họ cùng nhau quay đầu nhìn về phía lão già, trên mặt không có quá nhiều lo lắng và sợ hãi, chẳng qua là thêm một phần kiêng kỵ.

Một trong hai người này hẳn sẽ có dị năng.

Người đàn ông hói đầu bắt đầu ném xúc xắc.

Mấy vòng tiếp theo, không ai kích hoạt Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ nữa.

Cũng coi như là trùng hợp, tên đàn ông đầu hói mấy lần ném ra 6 điểm, lập tức dẫn đầu, cách mọi người một đoạn lớn, đứng ở ô 59.

Trừ hắn, Đường Mạch cũng rất may mắn đứng ở ô 53.

Nam nữ trẻ tuổi đứng ở ô rất gần nhau, một người đứng ô 45, một người đứng ở ô 42.

Tên đàn ông bụng bia đứng ở ô 36, sắc mặt cực kì khó coi.

Còn hai người, một người đứng ô 47, lão già đứng ô 39.

Đến phiên lão già ném xúc xắc, nam nữ đứng trước mặt lão cực kì khẩn trương.

Thân thể cô gái trẻ tuổi đã gần như khôi phục hoàn toàn, mặc dù trên người vẫn còn gồ ghề, nhưng cô vẫn gắt gao nắm chặt dao gọt trái cây, chỉ cần lão già ném trúng ô cô, cô tuyệt đối sẽ không do dự, nhất định trước khi đối phương nổ súng sẽ giết chết người này.

Bạn trai cô ta cũng không ngoại lệ, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của lão.

Xúc xắc xoay hai vòng trên không trung.


Kịch!
Mặt chính diện ra 1 điểm.

Nam nữ trẻ tuổi cùng nhau thở phào nhẹ nhõm, lão già mặt không đổi sắc bước lên ô 40.

[ Ding Dong! Kích hoạt ô nhảy tự do, có thể chọn tiến lên phía trước (nhiều nhất 30 ô), hoặc lùi về sau bất cứ ô nào (không thể lùi về các ô đã từng đứng) ]
Trước lão già, đàn ông hói đầu cũng đạp vào ô nhảy tự do, đó ô thứ 29.

Vốn dĩ hắn ở phía sau Đường Mạch, Đường Mạch mới là người đứng thứ nhất.

Tên đàn ông hói đầu lợi dụng ô nhảy tự do nhảy tới ô Đường Mạch đã từng đứng, hơn nữa sau đó lại liên tục ném ra mấy lần 6 điểm, hắn mới đứng ở vị trí thứ nhất.

Bây giờ đến phiên lão già lựa chọn.

Giọng nói của lão già rất trầm ổn, lão suy tư rất lâu, ngẩng đầu lên nói: “Tôi lựa chọn lui về sau, nhảy tới ô 29.”
[ Ding Dong! Lựa chọn nhảy tới ô 29.

Ô vuông 29 là từ ô nhảy tự do chuyển sang, không phải là do ném ra số điểm chuyển tới, không thể tiến hành nhảy lần hai.

]
Lão già gật đầu một cái, không lên tiếng.

Trên sân khấu, Mario nhìn lão từ phía xa, như có điều suy nghĩ cười lên.

Tên đàn ông đầu hói đứng đầu tiên kỳ quái hỏi: “Lão già này có bị bệnh không, tên đi cuối cùng sẽ phải bị lưu lại.

Coi như hắn đứng cách xa chúng ta sẽ không kích hoạt Ai muốn cùng nguơi đồng cam cộng khổ, nhưng cũng sẽ bị con Mario không bình thường này giết chết.”
Đường Mạch nhìn hắn một cái.

Lão già cũng không tính toán đơn giản như vậy.

Lựa chọn lui về phía sau, mà không phải là tiến về trước, mục đích thứ nhất rất rõ ràng, chính là muốn tránh xa mọi người.

Vũ khĩ mạnh nhất của lão già chính là cây súng kia, lão đã lật bài, nếu như kích hoạt lần nữa, súng lục không thể đánh thắng bất ngờ, ai chết ai sống còn chưa chắc.

Chỉ có cách những người khác xa ra, mới an toàn được.

Thứ hai, lão già lựa chọn một cái vị trí rất tốt.

Ô thứ 29 đã biết trước được là ô nhảy tự do, cho dù hắn có được nhảy lần nữa hay không, cái ô này khẳng định an toàn.

Hơn nữa cái ô này chênh lệch với tên đàn ông bụng bia vừa vặn 7 ô vuông.

7 ô là vị trí rất vi diệu.

Thứ nhất đảm bảo trong thời gian ngắn xác suất lão đuổi kịp tên đàn ông bụng bia là không cao, như thế lão có thể an toàn một đoạn thời gian rất dài.

Ngoài ra, độ chênh lệch cũng không quá lớn đến mức không cách nào đuổi kịp.

Chỉ cần ném ra mấy số lớn, lão già liền có thể đuổi kịp tên đàn ông bụng bia, trở thành người thứ hai từ dưới đếm lên.

Đường Mạch bình tĩnh nhìn lão, lão phát hiện tầm mắt cậu, cũng nhìn lại.

Xúc xắc chậm rãi bay trên không trung, hai tay Đường Mạch tiếp lấy, thu hồi tầm mắt.

Cậu tùy ý ném xúc xắc lên không trung.

1 điểm.

Đường Mạch đi lên 1 ô, đứng ở ô 54.

Bây giờ đã có tám vòng không ai kích hoạt Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ, tâm tình của mọi người thả lỏng rất nhiều.

Rất nhanh lại xong một vòng, tất cả mọi người tiến về phía trước, như cũ hòa bình.

Tên đàn ông hói đầu đứng trên ô vuông 60, khi Đường Mạch ném xúc xắc, hắn nhìn về sau một cái, cười một chút: “Không đến nỗi vừa vặn 6 điểm đi? Không xui xẻo như vậy chứ.”
Xúc xắc bự lộc cộc trên đất.

Kịch!
Mặt chính diện hiện lên 6 điểm.

Nụ cười trên mặt người đàn ông hói đầu cứng đờ, Đường Mạch cũng nhíu mày.

Hai người đứng cách nhau 6 ô, nhìn đối phương.

Ai cũng không có động thủ trước.

Tên đàn ông hói đầu đưa tay luồn vào ngực, giống như đang lấy vũ khí gì đó, nhưng hắn không có lấy ra, chỉ giấu trong quần áo.

Đường Mạch không dám buông lỏng cảnh giác, cậu ngừng thở, tay phải đặt lên hình xăm que diêm trên cổ tay trái.

Tiếp theo, cậu nhấc chân, từng bước từng bước đi tới ô 60.

Năm người phía sau đều nhìn chằm chằm bọn họ.

[ Ding Dong! Kích hoạt thành công Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ…]
Trong nháy mắt Đường Mạch đi tới ô 60, âm thanh nhắc nhở của trò chơi còn chưa hết, người đàn ông hói đầu đột nhiên từ trong người lấy ra con dao sắc bén, trực tiếp đâm về phía Đường Mạch.

Đường Mạch đã sớm có chuẩn bị, cậu nhanh chóng nghiêng người né tránh, chân trái nâng lên, phá vỡ không khí lao thẳng xuống, đạp thẳng vào khuỷu tay của người đàn ông.

Tên hói đầu kêu đau một tiếng, dao từ trong tay tuột xuống.

Trong lúc chân trái hạ xuống, Đường Mạch mượn lực một cái, cơ thể linh hoạt xoay nửa vòng trên không trung, đùi phải thuận thế quét ngang qua, đạp tên đầu hói bay ra xa.

Một loạt động tác như nước chảy mây trôi, khiến mọi người đứng phía sau đều ngơ ngẩn, lão già đứng thẳng người, cẩn thận quan sát Đường Mạch.

Thật ra Đường Mạch cũng không nghĩ tới đánh bại tên đàn ông hói đầu lại đơn giản như vậy.

Trước kia Đường Mạch rất ít khi đánh nhau, càng đừng nói đến luyện đánh cận chiến.

Lúc đối phó với tên khách lén qua sông dùng hoa độc, mặc dù Đường Mạch có que diêm lớn, thân thể rắn chắc hơn so với đối phương, nếu không phải đối phương lúc đó đã bị mất một cánh tay, thì cậu chắc chắn cũng bị đối phương đánh bẹp, chỉ có thể dựa vào tố chất cơ thể cường đại tìm cơ hội đánh lén đối thủ.

Hiện tại cậu có thể làm ra động tác lưu loát như vậy, hoàn toàn chỉ dựa vào sức mạnh của cơ thể.

Là do tên đàn ông hói đầu này quá yếu.

Ít nhất so với Đường Mạch thì yếu hơn rất nhiều.

Tên đàn ông hói đầu sau khi bị đạp bay, phun ra một ngụm máu tươi.

Lúc này, âm thanh nhắc nhở trò chơi của Tháp Đen đã nói đến câu cuối cùng.

[…!Bởi vì hắn chính là đồng bạn của mình, ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ! ]
Ầm!
Mario màu đen từ trên trời hạ xuống, khiến mặt đất run rẩy kịch liệt.

Hai mắt Đường Mạch co rút lại, không chút do dự lấy que diêm lớn ra.

Tên đàn ông bụng bia ở phía xa kêu lên: “Dị năng!”
Tên đàn ông hói đầu bị Đường Mạch đạp ra xa.

Mario màu đen liếc nhìn Đường Mạch, nó thấy que diêm lớn trong tay cậu, hai mắt sáng lên, lướt tới, đá một cước vào đùi phải của cậu.

Đường Mạch phản ứng cực nhanh, hai chân đạp đất né tránh một kích này, không ngờ Mario đen lấy tộc độ cực nhanh dùng tay phải đánh lên đầu Đường Mạch.

Cái tốc dộ này dường như muốn vượt qua tốc độ mắt thường của Đường Mạch.

Phải biết hiện tại Đường Mạch có thể nhìn thấy quỹ đạo di chuyển của súng lục thông thường, tốc độ tay của Mario đen này so với tốc độ đạn còn nhanh hơn! Đường Mạch căn bản không kịp giơ que diêm lớn để che đầu cho mình.

Cậu nhanh chóng phản ứng, ngửa đầu ra sau né, đồng thời thu que diêm về cổ tay, sau đó trong nháy mắt lấy ra, lúc lấy ra que diêm lớn vừa vặn ngăn ở phía má phải của cậu.

Ầm!
Nắm đấm của Mario đụng độ lên que diêm lớn, đầu diêm quẹt qua gò má Đường Mạch, rạch một lớp da bằng ngón tay cái.

Một cú này, quen diêm lớn không bị gãy, nhưng Đường Mạch cầm que diêm lớn bị đánh bay, lòng bàn tay cũng bị đánh rách.

Đường Mạch bay xa, Mario màu đen nghiêng đầu nhìn về phía tên đàn ông hói đầu.

Người đàn ông hói đầu hoảng sợ bò dậy, chạy thật nhanh về phía trước.

Hắn không dám chạy về phía Đường Mạch, vừa rồi bị động tác của cậu hù dọa, hắn phát hiện mình căn bản không đánh lại người này, tùy tiện chạy lại có khi còn bị đối phương giết ngược lại.

Hắn chỉ có thể không ngừng chạy nhanh, nhưng Mario so với hắn còn nhanh hơn.

Mario đánh một quyền lên người tên hói đầu, hắn không có tố chất thân thể tốt và vận may như Đường Mạch, phun ra một búng máu, trong đó còn một ít vụn.

Hắn bị đánh bay, vừa lúc rơi vào chỗ Đường Mạch đứng cách đó không xa.

Mario đen thấy hai người gom lại một chỗ, nó cười hắc hắc, không tiếp tục đánh tên hói đầu nữa, lại tới đánh Đường Mạch.

Đường Mạch khó khăn né tránh, thỉnh thoảng dùng que diêm lớn cản trở công kích của Mario màu đen, nhưng lại không cách nào đánh lại, trên người Đường Mạch dần dần xuất hiện không ít vết thương.

Thế tiến công mãnh liệt khiến cho Đường Mạch không có thời gian thở dốc.

Đến lúc này, cậu đương nhiên muốn sử dụng dị năng duy nhất có tính công kích của mình, nhưng Mario không thể nào cho cậu thời gian để chóng nạnh, hô Trả ta ông nội.

Lúc này, Mario lại đạp tới một cước, Đường Mạch rõ ràng cảm giác cánh tay phải của mình bị gãy, đau đớn kịch liệt xâm chiếm, cánh tay không thể hồi phục như cũ trong vòng mười phút.

Mario trên sân khấu nhìn có chút hả hê cười, tốt bụng nhắc nhở: “Đứa nhỏ đáng thương, chẳng lẽ ngươi quên rồi sao, chỉ cần trong ô còn một người chơi, Ai muốn cùng ngươi đông cam cộng khổ sẽ dừng lại nha.”
Mario màu đen giống như đang phụ họa theo lời của Mario, nó cười hắc hắc một tiếng, đánh một chưởng về phía bụng Đường Mạch.

Ầm!
Đường Mạch bị đánh bay ra ngoài, phun một ngụm máu lớn, bên trong còn có ít mảnh vụn.


Cậu phát hiện mình đã bị xuất huyết bên trong, nếu như lại phải chịu thêm một kích, cậu sẽ chết trước khi kịp hồi phục.

Mario vừa cười vừa tiếp tục nhắc nhở: “Đứa trẻ đáng yêu, bây giờ trong ô còn hai người chơi nha.”
Mario đen thả chậm bước chân, từ từ đi về hướng Đường Mạch.

Đường Mạch lạnh lùng nhìn chằm chằm nó, giống như đang suy tư cái gì.

Ba giây sau, cậu không chút do dự cầm que diêm lớn, xoay người chạy về phía người đàn ông hói đầu đã mất ý thức từ lâu nằm cách đó không xa.

Que diêm trên bay không trung theo hình vòng cung, khi đầu diêm chỉ còn cách ngực tên đàn ông hói đầu nửa mét.

Đột nhiên, bước chân sau lưng dừng lại.

Đường Mạch dừng động tác, nghiêng đầu nhìn.

Thân thể Mario cứng đờ giữa không trung.

Trên sân khấu, Mario tiếc nuối nói: “Đứa trẻ đáng thương, sao ngươi không thể trụ thêm mấy giây, thật là đáng tiếc.”
Đường Mạch nhìn về phía người đàn ông hói đầu trên đất, cúi người dò xét một chút hơi thở của hắn.

Đã chết.

Đường Mạch dùng que diêm lớn làm gậy, khập khiễng đi về ô 60.

Thân thể cậu dựa vào que diêm, cánh tay phải bởi vì bị gãy, tự nhiên buông xuống.

Máu tươi chói mắt theo ngón tay cậu chảy tích tách xuống mặt đất.

Sau lưng cậu, năm người chơi cũng ngừng thở, kinh sợ nhìn cậu, giống như đang nhìn một con quái vật.

Đường Mạch mặt không đổi sắc nhìn Mario trên sân khấu, yên lặng nhìn, đem nó ghi nhớ trong lòng.

Ngay sau đó, cậu bỗng nhiên ngồi xổm xuống đất, dùng máu tươi ở cánh tay phải, vẽ một cái vòng tròn ngay ngắn lên mặt đất.

Mario tò mò nhìn cậu, hỏi: “Đứa nhỏ đáng yêu, chúc mừng người còn sống, ngươi đang làm gì thế?”
Đường Mạch ngẩng đầu, lạnh nhạt nói: “Vẽ một cái vòng tròn chúc ngươi sống lâu trăm tuổi.”
“A, ngươi thật là một đứa trẻ đáng yêu!”
Đường Mạch không trả lời.

Trò chơi vẫn còn tiếp tục, Đường Mạch đứng đầu đội ngũ.

Cả người cậu đều dựa lên que diêm.

Thoạt nhìn hết sức nhu nhược, nhưng không ai dám coi thường cậu.

Năm người phía sau đều hoảng sợ nhìn cậu chằm chằm, liên tục cầu nguyện mình không tiến vào cùng một ô với người này.

Đường Mạch nhắm mắt lại, cảm nhận vết thương trên cơ thể mình đang dần dần khép lại.

Mặc dù tốc độ khép lại rất chậm, nhưng chắc chắn sẽ không chết.

Nhưng mà, ác ý của Mario không dừng lại ở đó.

Đường Mạch giống như bị những người khác cô lập, cậu tự nhiên đổ xúc xắc, đứng trên ô vuông, nhắm mắt lại.

Dường như đang nghỉ ngơi, lại như đang suy nghĩ cái gì.

Trong năm người phía sau, ngoại trừ lão già đứng sau cùng không kích hoạt “Ai muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ”, cũng không gặp ô trừng phạt, còn bốn người khác đều gặp trúng ô trừng phạt.

Người đàn ông trung niên bình thường nhất đụng trúng ô trừng phạt cấp năm, khi hắn bước vào ô vuông đó, vô sô cá dài từ dưới đất nhảy lên, bay đến trên người hắn.

Người đàn ông trung niên thống khổ kêu thảm, hắn còn chưa kịp phản kháng, thịt trên người hắn đã bị những con cá cắn từng hớp, cuối cùng ngay cả mảnh xương vụn cũng không còn.

Đường Mạch đi từng bước tới ô 80.

Sau lưng hắn, thanh niên trẻ tuổi đứng ô 70, cô gái trẻ tuổi đứng ở ô 64.

Đến phiên cô gái bắt đầu đổ xúc xắc.

Lúc đầu cô còn cùng bạn trai mình nói chuyện, khi xúc xắc đổ được 6 điểm, hai người đồng thời trầm mặc.

Cô gái trẻ tuổi ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông, thanh niên cũng nhìn về phía cô.

“Bang…!Bang Thành?”
Thanh niên trẻ tuổi nuốt nước bọt một cái: “Đừng sợ, Mị Mị, em tới, hai người chúng ta nắm tay, cùng nhau đánh con Mario màu đen đó.”
“Người kia còn không đánh lại Mario, chúng ta làm sao có thể đánh nó!” Cô gái khóc thành tiếng, ngón tay chỉ về phía Đường Mạch.

Thanh niên cắn răng nói: “Chúng ta coi như không thể cùng sống, thì cùng chết! Anh với em cùng chết, Mị Mị!”
“Ừ!” Cô gái trẻ tuổi cảm động chảy nước mắt, cô dùng sức gật đầu, nhanh chóng chạy về phía bạn trai mình.

[ Ding Dong! Kích hoạt…!]
Âm thanh Tháp Đen ngừng lại.

Đường Mạch xoay người nhìn.

Cô gái dùng dao nhỏ đâm ngực thanh niên, tay thanh niên cũng cầm một con dao, đâm xuyên bụng cô gái.

Hai người không dám tin nhìn đối phương, trong miệng phun ra ngụm máu tươi.

“Mày cái con tiện nhân…!Con đàn bà đê tiện…!Đồ đê tiện…”
Cô gái cũng lộ ra vẻ điên cuồng, cô khóc tỉ tê rồi cười: “Đàn ông chúng mày đều là thứ lừa đảo, lừa gạt…”
Âm thanh dừng lại, hai người cùng nhau té xuống, đúng với lời hứa cùng nhau chết.

Đến đây, trò chơi cờ tỷ phú của Mario chỉ còn lại Đường Mạch, đàn ông bụng bia và lão già.

Đường Mạch đứng ở ô 80, tên đàn ông bụng bia đứng ở ô 62, lão già đứng ở ô 55.

Tiếp theo đến phiên Đường Mạch đỗ xúc xắc.

Cậu nhìn xúc xắc trong tay, không do dự, nhẹ nhàng ném ra.

Mặt chính diện được 3 điểm.

Đường Mạch tiến về trước 3 ô vuông, đi tới ô thứ 83.

[ Ding Dong! Kích hoạt ô nhảy tự do.

]
Mario nhàm chán nằm trên đất, tay phải chống cằm, nhìn ba người chơi còn sót lại dưới sân khấu.

Đường Mạch chống que diêm lớn, ngẩng đầu lên hỏi: “Chú Mario thân mến, ta có mấy vấn đề, vô cùng tò mò.

Ngươi có thể trả lời ta không? Chỉ là những vấn đề nhỏ, ta biết chú Mario nhất định sẽ không cự tuyệt.”
Mario hứng thú, trực tiếp đứng lên: “Đứa nhỏ đáng yêu, ngươi có vấn đề gì.

Chú Mario hiền lành chưa bao giờ cự tuyệt những đứa trẻ ngoan, ngươi cứ việc nói.”
Đường Mạch nhàn nhạt nói: “6456 người chơi kia, toàn bộ đều đã chết ở đây đứng không?”
Mario cười nói: “Bọn họ không phải chết ở nơi này, bọn họ chỉ là muốn ở lại chỗ này vĩnh viễn, cùng chú Mario chơi trò chơi.”
Đường Mạch gật đầu một cái: “Nếu như đến cuối cùng chỉ còn lại một người chơi, ví dụ như hắn đi tới điểm cuối, vậy hắn có được xem là người về cuối không?”
“Dĩ nhiên là không, chỉ còn lại một người, vậy đấy chính là đứa trẻ đáng thương bị cô độc.

Nó và chú Mario đều cô độc, sao có thể là tên đi về sau cùng được?”
Ánh mắt Đường Mạch nhìn chằm chằm trên người Mario.

Sau khi nghe câu hỏi này, cậu yên lặng một lúc, không đáp lại liền.

Một lúc sau, cậu nói: “Mặc dù Tháp Đen đã thông báo quy tắc, nhưng ta vẫn muốn xác nhận lại lần nữa.

Chú Mario, thật sự có ô quốc vương và ô tội phạm sao?”
Đến đây, tám người chơi đi xa nhất đã tới ô 80.

Trong suốt 80 ô vuông, không một ai kích hoạt ô Quốc Vương và ô Tội Phạm, chỉ có ô trống, ô phần thưởng, ô trừng phạt và ô tự do.

.

||||| Truyện đề cử: Cô Dâu Bị Đánh Tráo Của Tổng Tài |||||
Mario giơ ngón cái, trên mặt vạch ra một cái mỉm cười rực rỡ: “Đương nhiên là có.

Chú Mario đáng yêu chưa bao giờ nói dối, vừa nãy ta có nói rồi mà.”
“Là như vậy sao.” Dừng một chút, Đường Mạch ngẩng đầu lên, cặp mắt đen láy gắt gao nhìn chằm chằm con rối khổng lồ kia: “Vấn đề cuối cùng…!chú Mario, thật sự có ô thông quan sao?”
Đường Mạch vừa dứt lời, Mario nheo mắt, nhìn Đường Mạch.

Một lúc sau, nó cười lên: “Chú Mario chưa bao giờ nói láo, đứa trẻ, đương nhiên là có ô thông quan.

Được rồi, mau lựa chọn ô vuông ngươi muốn chuyển tới đi!”
Đường Mạch: “Ừm, ta biết rồi.” Đường Mạch vừa nói vừa lấy quả trứng màu trắng từ trong túi ra.

Mario nhìn quả trứng Gà Tây, sờ cằm một cái: “Đây là cái gì, nhìn có chút quen mắt.”
Đường Mạch giơ ngón tay phải, viết lên quả trứng Gà Tây một chữ S.

Một khắc sau, âm thanh nước chảy vang lên trong đầu Đường Mạch.

Cậu nhíu mày, kinh ngạc nghe tiếng động này, dò xét hỏi trong đầu một câu: “Phó tiên sinh?”
Bắc Kinh ngàn dặm, trong một căn nhà lầu.

Tay đang gội đầu của Phó Văn Đoạt đột nhiên dừng lại, tắt vòi nước.

Đường Mạch lại hỏi một câu: “Phó tiên sinh?”
Phó Văn Đoạt khắp người toàn bọt: “….”
Ánh đèn trắng từ trần nhà tắm chiếu xuống rọi lên thân thể cường tráng, hiện lên đường cong cơ bắp lưu loát, xinh đẹp, bắp đùi thẳng tắp, vài giọt nước nhỏ bé theo đường cong cơ bụng hoàn mĩ trượt vào địa phương bí ẩn.

Phó Văn Đoạt yên lặng trong chốc lát: “…Tôi đây, có chuyện gì?”
Đường Mạch không phát hiện đối phương khác thường, cậu thấp giọng nói: “Phiền anh một chút, giúp tôi kích hoạt lưu trữ.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.