Đọc truyện Di Thu – Chương 39
CHƯƠNG 39
Tống Lâm một trận choáng váng, ngắn ngủn một buổi chiều, những sự việc ngoài ý muốn liên tiếp kéo đến, mỗi một việc đều có tính chất đả kích nặng nề. Bỏ qua chuyện nhân mang thai, chỉ cần nói tới tướng quân, từ nhỏ Tống Lâm đã cùng tướng quân lớn lên, tận mắt thấy hắn ở giáo trường dùng thân hình khiêm tốn hạ gục một tráng hán, tận mắt thấy hắn 12 tuổi bước chân ra chiến trường, cũng tận mắt thấy hắn ngay khi lão tướng quân vừa qua đời liền một mình chỉ huy toàn bộ quân đội, đối với Tống Lâm mà nói, tướng quân là người hắn cực kì sùng bái.
Sự thật như vậy Tống Lâm không có cách nào thừa nhận, hắn bối rối hét to không có khả năng.
Yến thái y cười nhạt, nói: “Ngươi có biết lý do tướng quân nhà ngươi lừa Thu Nhi lên giường có bao nhiêu xấu xa không?”.
Lừa? Thu Nhi có lẽ không chủ động câu dẫn tướng quân, thế nhưng tướng quân cũng không thể dùng thủ đoạn lừa gạt Thu Nhi được! “Điều đó không có khả năng! Là Thu Nhi gạt người! Tướng quân nhà ta sẽ không như thế!”.
“A, ngươi cũng hiểu biết tướng quân nhà ngươi gớm! Tướng quân nhà ngươi nói với Thu Nhi, việc làm ấm giường cũng là nhiệm vụ, hay đây là sự thật? Ngươi cũng đã từng hầu hạ tướng quân nhà ngươi?”.
Tống Lâm đỏ mặt rít gào: “Nói bậy! Ta và tướng quân sao có thể xảy ra việc này! Ai nói thị đồng phải hầu hạ trên giường chứ!”.
Thái y mặt không đổi sắc, bình tĩnh đáp: “Đương nhiên là tướng quân nhà ngươi!”.
Tống Lâm đang muốn phản bác, đột nhiên nhớ tới khi Thu Nhi từ tiền tuyến trở về từng ý vị thâm trường chụp vai hắn nói, sau khi thành gia làm công việc này quả nhiên không tốt cho lắm. Hắn lúc ấy không nghĩ nhiều, hiện tại nghĩ lại đúng là trong câu nói có một tầng thâm ý khác. Tống Lâm nhất thời á khẩu, vội vã từ biệt Thái y liền chạy về phủ.
Tống Lâm vào phủ liền trực tiếp tới thư phòng chất vấn tướng quân: “Tướng quân, ngài biết Thu Nhi không còn trong phủ không?” Tướng quân nháy mắt mấy cái, thời gian này hắn vì hôn sự mà bận mù đầu, thật đúng là không có chú ý Thu Nhi. “Hắn xảy ra chuyện gì?” Tướng quân hỏi lại.
“Hắn lại có đứa nhỏ!” Thanh âm Tống Lâm có chút run run.
Tướng quân hoảng hốt, trừng mắt há miệng, thế nhưng cái gì cũng nói không ra. Phản ứng của tướng quân đã tố cáo hết, lời nói Thái y đều là sự thực! Tống Lâm trân trối nước mắt thất vọng. Con người mà hắn vẫn khát khao, hóa ra cũng chỉ là một kẻ ngụy quân tử. (Câu này hay! Bạn Raph cũng muốn nói thế ế) Tống Lâm thực thương tâm, cuối cùng cũng quệt nước mắt ra quyết định, nói với tướng quân: “Ta muốn chuộc thân! Lúc trước là vì ích kỷ của ta nên mới hại Thu Nhi phải ra chiến trường, sau đó mới có thể bị ngài lừa lên giường! Ta vừa tới chỗ Yến thái y tìm hắn, liền thấy hắn ghé vào bên giường không ngừng nôn khan, ta muốn chăm sóc hắn, cũng là chuộc lỗi cho chính mình! Hiện tại ta có 30 lượng bạc, còn thiếu 22. Thỉnh tướng quân niệm tình chúng ta chủ tớ lâu năm mà cho ta trả chậm!”.
“Ngươi đi đi, phí chuộc thân không cần, chăm sóc Thu Nhi cho tốt!” Tướng quân không phủ nhận cũng không biện giải, đầu hắn giờ đang hỗn loạn nên cần ngẫm lại cho kỹ. Sau khi Tống Lâm rời đi, tướng quân suy sụp ngồi vào ghế dựa , suy tính cẩn thận mọi chuyện trước sau.
Sai ở hắn là không thể nghi ngờ. Mấy chuyện này hắn từng nghĩ qua. Sau khi phóng thích lúc làm tình, hắn cũng từng lo chuyện Thu Nhi sẽ mang thai, trong lòng cũng tò mò Thu Nhi có thể hay không lại có đứa nhỏ. Thế nhưng trước thời khắc *** mãnh thú hồng thủy, hết thảy đều có vẻ không còn quan trọng nữa. Nay thật sự đã xảy ra chuyện, tướng quân có cảm giác xấu hổ bị người ta bắt *** tại giường.
Hiện tại điều duy nhất khiến tướng quân cảm thấy vui mừng là Thu Nhi đã tự động ly khai, nghĩ đến điều này tướng quân liền mừng thầm trong bụng, như vậy hắn sẽ không gặp phải mấy thứ phiền toái. Hắn vừa mới thành thân với công chúa, nếu việc này bị Hoàng thượng biết, hắn nhất định sẽ ra đi tay trắng. Hắn làm tình cùng Thu Nhi hoàn toàn là nhu cầu giải quyết sinh lý, vì tên kia mà ảnh hưởng thanh danh của chính mình cùng con đường thăng quan tiến chức đang bày ra trước mắt là hoàn toàn không đáng!
Tướng quân tuy suy nghĩ như thế nhưng trong lòng vẫn nhịn không được áy náy. Thu Nhi không có gì sai, tên kia là người làm việc gì cũng cố gắng hết mình, cùng tên kia làm tình thật sự là vô cùng thống khoái! Hắn không nên làm ra chuyện hạ lưu với một người như vậy! Cho dù lấy địa vị hắn có thể lạnh lùng đứng ở trên cao, làm cái gì đối với một tên nam sủng cũng không thể nói là quá phận, thế nhưng tướng quân cũng không thể dễ dàng buông được áy náy trong lòng.
.
.