Đọc truyện Đi Qua Kí Ức – Chương 15: Cảnh hôn
Đối với Cố Hạm Hạm, sự xuất hiện của Tần Thừa Trạch chỉ là
một bản nhạc đệm không đáng kể, giống như một chiếc thuyền
nhỏ bé nhẹ nhàng lướt qua cuộc đời cô, không thể tạo nên tí
sóng gió nào.
Quan điểm sống hiện nay của cô chỉ có 2 chữ: Quay phim.
Ngoại trừ tình huống bất ngờ của ngày hôm đó thì tình trạng
sau đó của Cố Hạm Hạm khá tốt, cho dù là người khó tính như
Bạc Tư Niên thì cô cũng có thể diễn một lần là qua cảnh. Điều này khiến cho đám người lúc đầu muốn thấy Cố Hạm Hạm xấu
mặt dần dần không còn nói này nói nọ.
Một lần cô lướt weibo trong giờ nghỉ còn thấy được một bài post rất hot.
Đường Lâm Lang: Trong những người mới cũng có kỹ năng diễn xuất thật là tốt quá.
Cô nàng còn có lòng post thêm một tấm hình chụp không được rõ
lắm mà cô gái tóc ngắn trong hình đang che dù đứng giữa trời
mưa, tuy là không nhìn rõ khuôn mặt và thần sắc nhưng toàn thân
người đó toát ra một dáng vẻ cô đơn nhàn nhạt không thể xem
nhẹ.
Mưa bụi rơi tí tách, lòng người dâng trào cảm xúc.
Chỉ có một tấm ảnh bình thường, một câu nói đơn giản lại đến mấy triệu lượt chia sẻ, lượt like cũng mấy trăm ngàn, phía
dưới thì cả đống người bình luận rất khí thế.
Yêu Đường Lâm Lang nhất: Khí chất được lắm, hồi trước sao không nhận ra nhỉ [nghi ngờ]
Tiểu Trư Tam Bảo: Chị Lâm Lang lần đầu khen người ta đó, ủng hộ phát!
Đường Tăng gội đầu thích bay nhảy: Xin ảnh chất lượng cao! Chất lượng cao![nuốt nước bọt]
……
Cố Hạm Hạm không chút cảm xúc lướt xem bình luận, sau khi xem
hết cái này đến cái khác thì rút ra được kết luận là: Đường Lâm Lang quả thật rất nổi tiếng.
Nếu như tấm hình này là do cô tự post thì lượt chia sẻ sẽ
không vượt quá mười chữ số, điều này cũng cần phải xem xét.
Tấm ảnh này là ảnh tĩnh của một cảnh quay mà cô mới quay hôm
qua – Trình Thanh ngồi xe lửa mất mấy chục tiếng đồng hồ đến
một nơi xa lạ để thăm người yêu của mình thì lại phát hiện
người đó đang ôm một người đẹp yểu điệu đi vào ngôi nhà tồi
tàn của anh ta.
Mà cô mĩ nữ này chính là Đường Lâm Lang.
Gia nhập đoàn phim cũng sắp được 2 tháng nhưng mấy ngày nay Cố
Hạm Hạm mới được gặp lại ngôi sao át chủ bài của đoàn phim:
Đường Lâm Lang. Nguyên nhân chính là quá trình quay phim của bộ
phim điện ảnh này đã đi được quá nửa, cũng là lúc nam nữ
chính bắt buộc phải xa nhau, mà nam chính thì không thể kiềm
chế được lý trí cũng như dục vọng nên tìm đến gái làng chơi
mà thôi.
Cô gái làng chơi này chính là Lâm Y Y do Đường Lâm Lang diễn.
Hai ngày trước, Cố Hạm Hạm còn mượn Bạc Tư Niên cảnh quay thân
mật của Đường Lâm Lang và Kiều Ngạn Đình về nghiên cứu. Nhưng
không ngờ cái gọi là cảnh quay thân mật lại là đoạn phim khiến người khác ngượng ngùng không thôi.
Có điều dù chỉ là cảnh giường chiếu nhưng Cố Hạm Hạm có thể từ đó thấy được kỹ năng diễn xuất tài giỏi của Đường Lâm
Lang, có thể quay cảnh giường chiếu hấp dẫn động lòng người
như vậy quả thật là năng lực đặc biệt của Đường Lâm Lang.
Cố Hạm Hạm vẫn nhớ là trong kịch bản không chỉ có cảnh tình
cảm mãnh liệt giữa Trương Trí Phong và Lâm Y Y mà còn có của
nam nữ chính nữa. Nhưng quay mãi đến bây giờ cũng được hơn nửa
phim rồi vẫn chưa thấy cảnh thân mật của nam nữ chính đâu, điều này khiến Cố Hạm Hạm thấy rất ngờ vực.
Trước đây cô cũng đã hỏi thử Bạc Tư Niên chuyện này.
Kết quả câu trả lời của Bạc Tư Niên cho cô là… “Vội gì chứ?”
Từ sau lần đầu tiên bị Bạc Tư Niên chê bai đầu tóc của mình
thì đây là lần thứ hai cô muốn cầm dao chém luôn Bạc Tư Niên.
Thật ra không phải cô không biết tí gì lý do những cảnh đáng ra phải quay từ sớm lại hoãn mãi chưa quay – Đó là vụ việc Tiêu
Tây bị ngã ở sườn núi tuy đã qua được mấy tháng nhưng hậu quả để lại vẫn rất nghiêm trọng.
Ví như lúc quay phim lại không hề dựa vào quá trình phát triển của tình tiết, hôm nay nữ chính bắt gặp gian tình của nam
chính và cô gái khác. Nhưng đến hôm sau cô lại phải quay cảnh
nam nữ chính gắn bó yêu thương nhau của nhiều năm trước. Cố Hạm Hạm cảm thấy mấy cảnh bị hoãn đó không vì tình tiết nhảy
cóc mà gặp vấn đề thật là một chuyện thần kỳ.
Hết cách rồi, biện pháp cấp bách lúc đó là để Đường Lâm Lang và Kiều Ngạn Đình quay phần của họ trước, phân cảnh của nam
nữ chính thì đưa ra sau.
**
”Đợi đã, Cố Hạm Hạm.”
Cố Hạm Hạm đứng lại, quay lại tìm người phát ra giọng nói
đó. Người ta thường nói ngửi mùi hương có thể nhận ra được
phụ nữ, thật ra nghe giọng nói cũng có thể nhận ra được. Ví
dụ như lúc này Cố Hạm Hạm nghe được một giọng nữ rất dễ nghe lại không hề yếu ớt, giọng điệu mạnh mẽ sảng khoái, rất dứt khoát không hề lề mề.
Cố Hạm Hạm cười với người đó, tiện tay vén sợi tóc lộn xộn ngay má ra sau tai: “Chị Đường.”
Người gọi cô lại chính là Đường Lâm Lang đang từ phía trước đi
lại chỗ cô. Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Lâm Lang nở nụ cười,
xem ra tâm trạng khá tốt.
”Chị họ*? Tôi không có đứa em họ nào lớn như cô hết.” Đường Lâm Lang nhẹ nhàng vỗ vai Cố Hạm Hạm, đùa giỡn nói: “Được rồi,
gọi cả tên họ của tôi luôn đi, tôi vẫn rất thích tên của mình.”
*Từ “chị Đường” và “chị họ” phát âm giống nhau nên Đường Lâm Lang mới nói đùa.
Cố Hạm Hạm quả thật có hơi bất ngờ, bất ngờ ở thái độ thân
thiện của Đường Lâm Lang đối với cô, càng bất ngờ hơn là bài
post trên weibo của cô ấy rõ ràng là để đề bạt cô. Cô còn nhớ
rất rõ lần đầu gặp nhau, vẻ mặt của Đường Lâm Lang lúc nhìn
cô tỏ ra xem thường và không quan tâm.
Mà trong lúc Cố Hạm Hạm không chú ý thì Đường Lâm Lang sớm đã chăm chú quan sát kỹ Cố Hạm Hạm một lượt. Cuối cùng tầm
nhìn của cô ấy dừng lại ở mái tóc ngắn xấu không thể tả của Cố Hạm Hạm, gật gật đầu rất nghiêm túc: “Như vậy mới đúng.
Mái tóc dài lúc trước của cô nhìn từ phía sau rất giống
những cô gái lẳng lơ, bây giờ nhìn không giống nữa rồi…chỉ
là hơi xấu tí, tôi giới thiệu cho cô một thợ cắt tóc, chút
nữa đi chỉnh lại là đẹp liền.”
“…” Thì ra đó là lý do mà Đường Lâm Lang nảy sinh cảm giác
thù địch với cô khi mới gặp lần đầu. Suy cho cùng cũng chỉ là Đường Lâm Lang không thích những điểm giống nhau giữa cô và
Trần Tích Linh mà thôi.
Mà Đường Lâm Lang cũng không hề che giấu sự căm ghét của mình
với Trần Tích Linh, điều này lại khiến cho Cố Hạm Hạm không
kiềm được nảy sinh hảo cảm với cái tính bướng bỉnh tùy ý
nhưng lại rất chân thật của Đường Lâm Lang.
Cố Hạm Hạm cười hỏi: “Vậy chị tìm tôi có chuyện gì sao?”
”Đợi chút.” Đường Lâm Lang nhẹ chau đôi mày lá liễu, giống như
đang nghĩ gì đó, sau khi nghĩ ra thì reo lên một tiếng, vỗ vai
Cố Hạm Hạm một cái: “Tí nữa là tôi quên nói tới việc chính
rồi…Vừa nãy đạo diễn Bạc đi khắp nơi tìm cô đó, chắc chắn
là có việc gì rồi, cô mau đi gặp anh ấy đi.”
Cố Hạm Hạm: “Được.” Thật ra cô đang bị tổn thương tinh thần, cú đánh của Đường Lâm Lang cũng nặng quá đi. Chẳng lẽ đây chính
là… khí thế bức người trong trong truyền thuyết sao?
**
Lúc Cố Hạm Hạm qua tìm Bạc Tư Niên thì anh và Kiều Ngạn Đình
đang trao đổi kịch bản, nhìn thấy cô đến bèn bảo Kiều Ngạn
Đình đi trước.
Trước khi đi Kiều Ngạn Đình còn cố ý cười một cách thần bí
với Cố Hạm Hạm, bầu không khí và thái độ kỳ lạ này khiến
Cố Hạm Hạm đầu óc mơ màng cảm thấy thật khó hiểu.
Bạc Tư Niên kêu Cố Hạm Hạm ngồi xuống, suy nghĩ một lát rồi
thẳng thừng hỏi: “Lát nữa sẽ tới cảnh hôn của em với Kiều
Ngạn Đình, em có lo không?”
Cố Hạm Hạm hiểu rồi, chẳng trách không khí lại kỳ lạ thế.
Thì ra Bạc Tư Niên cuối cùng cũng nói về mấy cảnh hôn này
rồi.
”Vẫn ổn, không lo mấy.” Cố Hạm Hạm suy nghĩ rồi trả lời đơn giản câu hỏi của Bạc Tư Niên.
Lời cô nói đều là thật, Cố Hạm Hạm cô không còn cô gái nhỏ
ngây thơ hay xấu hổ, cũng không phải là một đứa trẻ không biết
gì mà ngu ngốc tưởng rằng hôn nhau thì sẽ có thai…Cho nên câu
hỏi của Bạc Tư Niên vốn chẳng có ý nghĩa gì cả.
Nghe câu trả lời rất bình tĩnh của Cố Hạm Hạm, Bạc Tư Niên ngơ người, vẻ mặt lúc nhìn cô lại thêm phần phức tạp: “Tôi vốn
đã bàn trước với Kiều Ngạn Đình là có cần lợi dụng góc quay không, và cậu ta cũng đã đồng ý rồi.”
”Phụt!” Cố Hạm Hạm không kiềm được cười thành tiếng, lắc đầu
nói: “Đạo diễn Bạc, tôi không ngờ anh lại hiền lành vậy, không
phải chỉ là một cảnh hôn thôi sao? Tôi làm được mà.”
Cô biết rõ lợi dụng góc quay rất dễ bị khán giả nhận ra, hơn
nữa cô thật sự không thấy đóng cảnh hôn có gì khó khăn cả.
Trước đây lúc cô làm diễn viên đóng thế cũng thường quay mấy
cảnh hôn, cảnh giường chiếu thay Trần Tích Linh, mặc dù không
nóng bóng hấp dẫn được như Đường Lâm Lang nhưng vẫn không đến
nỗi dùng góc quay chẳng có tí tiêu chuẩn nào để đánh lừa.
Nói xong, Cố Hạm Hạm còn nở nụ cười nhàn nhạt: “Sớm biết
hôm nay phải quay cảnh hôn thì bữa trưa tôi đã ăn tỏi rồi, cho
ngạt chết Kiều Ngạn Đình luôn.”
Bạc Tư Niên không cười. Anh cho rằng mình rất hiểu Cố Hạm Hạm.
Nhưng sau mấy ngày tiếp xúc, anh lại phát hiện những thứ mà
anh cho là mình rất hiểu đó đều là giả hết.
Cố Hạm Hạm trong ấn tượng của anh với Cố Hạm Hạm bây giờ hoàn toàn không phải cùng một người.
**
Tại bể bơi lúc chập tối, trăng đang nhô lên, nước xanh thăm thẳm. Từng làn gió mát hiu hiu lướt qua làn da của đôi nam nữ, giống như lòng bàn tay dịu dàng của người yêu nhẹ nhàng vuốt ve
từng tấc từng tấc, an ủi trái tim đang sợ hãi. Trình Thanh và
Trương Trí Phong đang hẹn hò trong chính khung cảnh tuyệt đẹp
này…
Dưới ánh trăng sáng ngời, trong bể nước rét lạnh, hai người
đang yên lặng đứng đó, trong mắt chỉ có hình ảnh của đối
phương. Trương Trí Phong đã cởi áo ra, trên người chỉ mặc chiếc
quần bơi tam giác bó sát người để lộ cơ bắp rắn chắc khỏe
mạnh. Cánh tay anh ta ôm lấy Trình Thanh để cô có thể ngồi trên
người anh ta.
Trên người Trình Thanh khoác một chiếc áo sơ mi dài mỏng, áo sơ mi thấm ướt nước, cô khẽ nhếch môi thẹn thùng, cúi thấp đầu,
hàng mi đen nhẹ nhàng lay động, ánh trăng từ đỉnh đầu chiếu
sáng rực rõ, dáng vẻ ngại ngùng của cô phản chiếu trong bể
nước.
Trương Trí Phong nhìn ngắm dáng vẻ động lòng người của Trình
Thanh, nơi sâu thẳm trong lòng trở nên mềm yếu, anh ta đột nhiên
tung Trình Thanh lên một cái khiến cô hét lên một tiếng, nhắm
chặt hai mắt.
Cô còn chưa kịp mở mắt thì đôi môi ấm nóng đã kề sát môi cô,
xúc cảm nóng bỏng khiến Trình Thanh càng đỏ mặt. Hai người
đều hôn rất trúc trắc không có kỹ thuật, toàn bộ đều dựa vào cảm giác nguyên thủy nhất và tình yêu dành cho người đối diện để làm chuyện thân mật giữa người yêu với nhau.
Ánh trăng như nước, tình nhân đa tình.
……
”Ok, được rồi.”
Bạc Tư Niên vừa nói cảnh này được rồi Cố Hạm Hạm dứt khoát
nhảy từ người Kiều Ngạn Đình xuống rất nhanh, buông người ngâm
mình trong nước, từng bước nặng nề đi vào bờ, chỉ còn lại
Kiều Ngạn Đình vẫn đang ngớ người trong bể bơi chưa kịp phản
ứng.
Rất lâu sau đó Kiều Ngạn Đình mới có cảm giác, buồn cười
vuốt vuốt cằm: “Cô gái này cũng ghê thiệt.” Đóng cảnh hôn không hề lúng túng, nhập vai nhanh mà thoát ra cũng nhanh, điều này
thật không giống với người mới đóng phim lần đầu.
Trong chớp mắt, Kiều Ngạn Đình lặn ụp xuống nước, dang cánh
tay bơi một đường vừa nhịp nhàng vừa đẹp đẽ, thoắt ẩn thoắt
hiện dưới nước. Quang cảnh tuyệt vời này khiến cho những cô
gái mê trai chắc cũng phải chảy máu mũi.
Một lát sau, anh ta bơi đến bờ, đang muốn đứng dậy thì bị một
lực cản đè mạnh xuống. Mặt mũi anh ta đều bị sặc nước, đôi
mắt vốn chưa kịp nhắm cũng bị nước tràn vào, căng trướng vô
cùng khó chịu.
Kiều Ngạn Đình tức giận, nhân lúc người trên bờ không chú ý, trực tiếp kéo người đó xuống luôn.
Người đó bị kéo xuống ngã vào lòng Kiều Ngạn Đình. Anh ta cau mày, là một cô gái, còn khá nặng nữa.