Đọc truyện Dị Giới Truy Mỹ Ký – Chương 24: Thiên Vô Cực!
Ngày thứ hai, Lâm Thiên rời đi sơn động, nhìn về phía Lý Tu Di thấy nàng vẫn còn ngồi tu luyện, cũng không muốn quấy rầy nàng, sau đó liền rời đi.
Thân hình chóp động, nhanh chống phi hành về hướng bắc, hiện tại là hắn đối với tu vị của mình rất tự tin, nếu không gặp được mấy tên biến thái Kết Đan, thì không ai là đối thủ của hắn cả.
………
Bên trên một hồ nước khổng lồ, trên trăm tên cường giả đang không ngừng tấn công, oanh kích về phía một yêu thú cường đại.
– Rống! Rống!
Tiếng rống run trời lở đất, cùng với vô số tiếng xé gió và nổ mạnh, toàn bộ hồ nước sóng ngầm dữ dội, thanh thế vô cùng kinh người.
– Mau, tất cả không được hạ thủ lưu tình, nếu diệt sât con yêu thú này, vật liễu sẽ tại chổ phân đều cho mọi người. Bên trong hồ dược liệu cũng chia đều.
Một tên Trúc Cơ đỉnh phong đối với các cao thủ phía dưới hô lớn, trong tay nắm Trung Phẩm Linh Khí không ngừng huy động, công kích sắt bén như mưa sao băng hướng về phía Cực Đại Yêu Thú oanh kích.
Yêu Thú cao khoảng chừng hai mươi mét, thân thể khổng lồ như một tòa núi, trên trăm tên tu vị trúc cơ. Điên cuồng oanh kích, mỗi một kích đều kinh thiên, nhưng mà tất cả không gây ra vết thương trí mạng nào cho yêu thú này cả.
– Tứ Giai Yêu Thú – Ngụy Long Địa Thú.
Tại bên ngoài hồ nước khoảng mười dậm, Lâm Thiên không ngừng dùng thần thức liếc nhìn.
Trong thần thức, hình ảnh một Yêu Thú cao to khoản chừng hai mươi mét, như một một tòa tiểu sơn di động.
Yêu thú này hắn rất quen thuộc. Giống y chàng Giao Long ở kiếp trước của hắn. Nhưng mà hai cái có khác biệt rõ ràng, Giao Long là chân chính Long Tộc, còn Ngụy Long chỉ có một tia huyết mạch của rồng mà thôi. Không phải chân chính là Long Tộc.
– Cảnh giới con yêu thú này, ít nhất cũng bằng Kết Đan Tầng 4. Những tên này thật sự muốn chết mà.
Lâm Thiên dùng thần thức khóa chặt những tên cao thủ và Ngụy Long Địa Thú lại, sau đó tìm một địa phương ẩn núp, ngồi xuống nghỉ ngơi. Chờ những tên cường giả này đánh xong, hắn có thể động thủ.
– Mẹ nó, muốn làm thợ săn, quả là không ít.
Khoanh chân tĩnh tọa trên một mởm đá, dùng thần thức quét qua bốn phía một vòng, phát hiện mấy cái chê dấu khí tức, tu vị không yếu. Toàn là trúc cơ tầng 7 trở lên.
– Ầm! Ầm.
– Ầm! Ầm.
– Rống! Rống.
Từng tiếng nổ mạnh, từng tiếng bạo rống. Ngụy Linh Địa Thú dùng chiếc đuôi cực đại của mình ra quất một cái, lập tức đập bay vô số cao thủ. Máu tươi nhiễm đỏ bầu trời.
– Phế vật, đúng là phế vật. Một đám rát rưởi.
Một thanh âm lạnh lùng quan lên, sau đó có một thân ảnh nhảy ra, trong nháy mắt, thân ảnh này tiêu sái phi thân bay đến trên không trung Ngụy Long Địa Thú.
Xuất hiện là một thanh niên mặc áo màu xanh lam, toàn thân tản ra khí thế cường đại. Lấy một tư thế như bề trên nhìn xuống nơi các cao thủ không ngừng oanh kích Ngụy Long Địa Thú.
– Thiên Hoàng Tông, Thiên Vô Cực.
– Kết Đan Tầng 2.
– Thiên Hoàng Tông, Thiếu chủ Thiên Vô Cực.
Vô số người nhận biết thanh niên đang đứng trên không trung này. Đều vô cùng kinh ngạc, tên này là một trong những nhân vật mạnh nhất trong lần tụ hội này.
– Nghe lệnh của ta, giúp ta hàng phục Ngụy Long Địa Thú, bản thiếu chủ sẽ có thưởng.
Thiên Vô Cực nhìn Ngụy Long Địa Thú khổng lồ bên dưới, trên mặt lộ vẻ tham lam, đây chính là Tứ Giai yêu thú, lực lượng công kích cường đại, phòng ngự kinh người, nếu dùng trong chiến đấu quy mô lớn. Tuyệt đối là một đại sát khí.
– Hứ, Thiên Hoàng Tông cùng Cương Thanh Tông ta có quan hệ sao.
– Nghĩ hay lắm, con Ngụy Long Địa Thua này không phải là của Thiên Hoàng Tông nhà ngươi nuôi.
– Muốn thu phục thì ngươi đi mà thu phục, lão tử chỉ muốn giết thôi.
– Chúng ta động thủ, diệt sát Ngụy Long Địa Thú, Tứ Giai vật liệu trân quý vô cùng.
– Nghe hắn cái rắm!
– Chúng tâu giết nó.
“….”
Trong lúc nhất thời, vô số cường giả lớn tiếng mắng to. Nhưng vũ khí trong tay vẫn không ngừng huy động chưa bao giờ dừng lại, toàn lực vây cộng Ngụy Long Địa Thú.
Ở phía xa, lông mày của Lâm Thiên ngăn lại, trên mặt phát ra một tia thống khổ, ánh mắt trở nên ngây dại, dường như hắn đang nhận phải tinh thần công kích nặng nề.
– Suốt cuộc ai đang kêu gọi linh hồn ta.
Lâm Thiên lầm bầm nói nhỏ, trên mặt thống khổ càng tăng lên. Thân thể lập tức ngồi dậy, nhanh chống bay về phía bắc bằng tốc độ rất nhanh.