Dị Giới Điền Viên Phong Tình

Chương 16: Muốn đến bờ biển


Đọc truyện Dị Giới Điền Viên Phong Tình – Chương 16: Muốn đến bờ biển

Liên tiếp vài ngày bị đám á thú nhân Hạ Lan quấy rầy, Văn Quý phiền không kế xiết. Rồi sau đó, trong thôn rất nhiều thường xuyên đến nhà hắn. Ngay cả Triệu gia ban đầu khinh thường Văn Quý cũng đến.

Bọn họ nhìn thấy Triệu Lỵ lúc giúp Văn Quý thu hoạch lại kiếm lời không ít, cho nên mới đánh chủ ý này, đối xử với Văn Quý nhiệt tình hơn hẳn. Mà mỗi lần khách đến, Văn Quý đều hái tiểu hồng quả ra mời khách, rất nhiều người ở trong nhà hắn nhỏ to nói chuyện, Từ Lang đôi  khi cũng ghé thăm, cho  nên Hạ Lan cùng Đông từ tới càng muốn tới.

Trong thôn rất nhiều nhà xóm trên nếu không trực tiếp đến nhà hắn thì cũng ráng tìm cách có liên hệ với hắn, mà nhà xóm trên đa số là người Văn gia và Hạ gia, nhìn qua nhìn lại đều là thân thích với nhau, tính số người trên huyết thống gần thôi cũng đã rất nhiều rồi.


Đi ngang qua nhà Văn Quý cũng sẽ mời hắn qua nhà chơi, trong nhà có có nít thì đều bảo nó chạy sang nhà Văn Quý ngồi. Mấy đứa nhỏ thì rất thích tiểu hồng quả trong nhà Văn Quý, người trong thôn biết lại càng cao hứng, càng khuyến khích con mình đi thường xuyên hơn.

Văn Quý phát sầu, hắn làm gì kiếm tiền đây, ai cũng muốn ăn hết trái cây nhà hắn. Người trong thôn lại cứ xem quả nhà hắn là loại sau núi, có ai thèm quan tâm tiểu hồng quả giá trị bao nhiêu. Văn Quý muốn phát mệt! Hắn cho dù thích con nít, nhưng cái loại ăn tạp uống tạp thế này thì sao cha mẹ chúng không chịu quản? Cố tình hắn lại không thể nói gì chúng, nếu không hắn sẽ bị thiên hạ nói thành cái dạng gì đây chứ!


Cháu trai của Văn Quý đại bá(theo vai vế thì là đây là con cả, cha của Văn Quý là con thứ hai) Văn Kỳ cực kỳ thích ăn tiểu hồng quả, mỗi lần cái thằng này đến nhà Văn Quý đều gọi một tiếng cũng thúc thúc, hai tiếng cũng thúc thúc, nghe như thân thiết lắm, lúc về thì xách cả một gói to tiểu hồng quả về nhà. Về đến nhà, nhìn thấy cha mình Văn Tây ngồi, luyến tiếc đưa cho cha mình một viên: “Cha, đây là hồng quả Quý thúc thúc trồng, so với hồng quả sau núi ăn ngon hơn nhiều”

Văn Tây biết thằng con trai mình, miệng mồm điêu ngoa nhưng cũng không nói dối, nên nghe thấy Văn Kỳ nói ăn ngon liền tò mò ăn thử, hai mắt sáng sỡ, thứ tốt! Phân phó con mình: “Lần sau con mà sang nhà Văn Quý thúc thúc của con, thì đem nhiều nhiều về.” 

Nói xong lại bốc thêm mấy trái bỏ vào miệng, Văn Quan thương tâm không dứt, cuối cùng chạy đi cáo trạng với mẹ nó. Vừa lúc Văn Lan, Văn Kiện đến chơi, nghe được chuyện này cũng ăn thử một quả, nhìn nhau giật mình.(Văn Lan là anh trai của Văn Quý, Văn Kiện hình như cũng là anh trai của Văn Quý, mấy chương trước không nhắc tới a >.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.