Dì Ghẻ

Chương 57: Bể kèo…


Đọc truyện Dì Ghẻ – Chương 57: Bể kèo…

Sáng ngày hôm sau Nam đi đến trường như mọi ngày, trong cả đoạn đường đạp xe Nam vẫn đang suy nghĩ về kế hoạch ngày hôm qua đã bàn. Vì quá tập trung nên Nam không chú ý rằng có người đang gọi mình:

– – Nam ơi, Nam….Nam ơi…

Phải đến khi người đó đạp xe lên đến sát xe mình thì Nam mới biết đó là Trang, quay sang Nam hỏi:

– – Ủa, giờ này mới đi học à..?

Trang gắt:

– – Gọi từ nãy giờ sao không thấy thưa, ông bí sao đấy. Vẫn còn sớm chứ giờ này mới đi học cái gì…?

Nam cười trừ:

– – Hì hì, bận suy nghĩ quá nên không chú ý…

Trang đáp:

– – Ờ cứ kiểu thế không cẩn thận lại đâm vào người khác đấy, mà ông suy nghĩ cái gì vậy, điểm thì không tốt à..?

Nam chẳng hiểu sao lại đỏ mặt đáp:

– – Không, điểm thi bình thường…Nghĩ chuyện khác cơ…Mà cho tôi hỏi cái này..?


Vừa lúc đó cũng đến trước cổng trường, hai đứa xuống xe dắt bộ vào trong, để xe trong nhà xe xong Trang mới quay ra hỏi:

– – Sao thế ông định hỏi chuyện gì..?

Nam lưỡng lự, ấp úng đáp:

– – Mà thôi, không hỏi nữa ngại lắm…

Nghe thế Trang càng muốn biết câu hỏi là gì, Trang chạy theo kéo áo Nam gặng hỏi:

– – Không nói là rách áo đấy..?

Nam vùng vằng định gỡ ra thì không may đụng trúng một thằng lớp 12 khá bặm trợn. Mặt thằng lớp 12 đang tuổi lon nên mồ mả khá nhiều, cộng với ánh mắt gato khi thấy một đôi trai gái cứ tíu tít trong sân trường. Nhìn bộ mặt đằng đằng sát khi đang nhìn Nam với anh mắt gato đủ biết thằng lớp 12 này là dân FA có bằng cấp rồi.

Có khi Nam đi một mình thì lại không sao, đằng này cô bạn xinh gái, nổi bật lại cứ kéo tay kéo áo cười đùa, chẳng khác nào xát muối vào trái tim đang lim dim ngủ thì bị đánh thức phải xem cảnh yêu đương của bọn có gấu. Nam nhìn thấy có vể nguy hiểm vội cúi đầu nói:

– – Em xin lỗi anh, em không chú ý…

Trang lúc này cũng rụt tay lại không dám trêu Nam nữa, con bé núp núp sau lưng Nam tỏ vẻ sợ hãi bởi thằng lớp 12 lúc này mặt đã nóng đỏ bừng lên rồi. Nhìn cu Nam gầy gò lại đang xin lỗi nó đáp:

– – Xin lỗi cái đ** m* mày à…? Nhìn xem, mày dẫm bẩn hết giày tao rồi…


Nam nhìn xuống giày nó thì quả thật chỉ hơi bẩn chút mũi giày có thể lau sạch được ngay, nhưng nghe thấy nó chửi bậy thì Nam cũng cay cú, tuy nhiên vẫn giữ được bình tĩnh vì lỗi này do mình gây ra, Nam nói:

– – Vậy em lau đi cho anh nhé, hơi bẩn chút thôi….Sao anh lại chửi em thế, em cũng xin lỗi rồi..

Nhưng Nam chưa kịp lau thì nó đấm một phát bất ngờ giữa mặt Nam, cú đấm xảy ra khi Nam vẫn đang nói chuyện khiến Nam không kịp phòng thủ. Một thằng cao to học lớp 12 đấm một thằng lớp 10. Nam ngã ngửa ra sau chảy máu mũi, ăn thẳng một đấm vào mặt khiến Nam choáng váng hoa hết cả mắt. Chưa dừng ở đó thằng lớp 12 tiếp tục lao vào đá thêm mấy cái nữa vào bụng Nam khiến Nam phải thu người lại ôm bụng. Trang thấy thế lao vào can nhưng càng can lại càng khiến thằng kia nổi máu sĩ gái nó lại càng hung hăng.

Lúc này mọi chuyện ầm ĩ ngay đầu cổng khiến học sinh xúm lại xem, phải đến khi bác bảo vệ thổi còi toét toét thằng lớp 12 mới dừng lại, nó dũi dũi cái mũi giày vào áo Nam rồi chửi:

– – Chết con mẹ mày đi…May cho mày đấy….

Vì hãy còn sớm nên chẳng thấy thầy cô nào đến cả, bác bảo vệ chạy lại thì Nam cũng đang lồm cồm ngồi dậy vẫn còn choáng váng. Đám học sinh đứng xem thì chỉ trỏ, có đứa nhận ra Nam hôm đi với chú Đại có nói:

– – Thằng kia thể nào cũng bị đánh, thằng này nó chơi với đầu gấu đấy…

Trang vội đỡ Nam dậy mồm lý nhí:

– – Cho tớ xin lỗi…

Nam sờ tay lên mũi thấy khá rát, tất nhiên là bị chảy máu rồi. Cú đấm đó khiến mặt mũi Nam bị sưng chỉ sau 15’ vào lớp. Đen một cái lại đúng ngay tiết đầu của cô Thúy, giấu làm sao được khi mũi thì bịt giấy vệ sinh cho máu đỡ chảy, mặt thì sưng húp lên thế kia. Đi xuống chỗ Nam cô giáo hỏi:


– – Em lại đánh nhau à…? Sao em lúc nào cũng gây chuyện thế nhỉ..? Hết lần này đến lần khác…Đã vậy gọi cho phụ huynh thì không gọi được.

Nam im lặng không nói, chẳng lẽ bảo em bị đánh thì cũng nhục. Nhưng ở bàn trên Trang đứng dậy:

– – Thưa cô, bạn Nam bị một anh lớp 12 đánh sáng nay ạ..? Bạn ấy không đánh nhau..

Cô giáo nghe xong vội hỏi:

– – Sao đánh nhau trong trường mà cô không biết, học sinh đó học lớp nào….Hết tiết đi theo cô lên phòng hiệu trưởng.

Nam vội chối:

– – Em không sao đâu cô…..Em…em..

Trang nói tiếp:

– – Chúng em không may va vào anh ấy, bạn Nam cũng xin lỗi rồi nhưng anh ấy vẫn đánh..

Nam cau mày nhìn Trang ra hiệu không được nói nữa nhưng cô giáo đã nghe hết rồi, cô Thúy nói:

– – Không thể để thế này được, học xong em phải đi với cô xuống phòng hiệu trưởng. Cô phải xem xem học sinh đó là lớp ai chủ nhiệm…

Nam ngớ người vì dường như cô Thúy còn giận dữ hơn cả Nam, giờ Nam mới sực nhớ ra chưa kịp thực hiện kế hoạch của chú Đại thì đã gặp ngay rắc rối mới. Nam nghĩ mà trách sao cái số mình đen gặp toàn những chuyện tai bay vạ gió. Nam không muốn nói với cô giáo bởi vì trong lòng vẫn đang rất cay cú. Bị đánh thằng nào chẳng cay, hết tiết cô Thúy bắt Nam xuống phòng hiệu trưởng nhưng vì thời gian không đủ nên chưa thể biết được thằng lớp 12 ấy học ở lớp nào. Các giao viên chủ nhiệm lớp 12 cũng nói sẽ tìm học sinh đó trước giờ ra chơi.

Nam cũng ngồi đợi đến giờ ra chơi, nhưng không phải đợi gặp thằng khốn đó ở phòng ban giám hiệu. Mà nó muốn gặp ở chỗ khác, hết hai tiết đầu trôi qua chậm rãi, cuối cùng thì tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi cũng vang lên, không phải Nam không biết thằng đó học lớp nào. Lúc sớm bị đánh xong trong lúc xếp hàng vào lớp Nam đã tia thấy nó đứng ở lớp 12B-2.


Thanh niên mới lớn thì tính háo thắng ai chẳng có, chẳng riêng gì thằng chó kia thấy nhột khi thấy gái, bản thân Nam hồi sáng cũng muối hết mặt. Đang đi với gái mà bị đấm cho sấp mặt lá, cơ mà thằng đó nó to thật. Đấm bo sao Nam ăn nổi, nhưng có thù là phải trả, không bằng cách này thì bằng cách khác. Ra chơi là phải tập thể dục giữa giờ nhưng thằng Nam lỉnh không tập trốn đi đâu không biết. Sau trường là một bãi đất trống khá lớn, bãi đất trống đó để nguyên vật liệu như gạch gỗ của trường còn thừa sau khi xây dựng một thứ gì đó. Và Nam biết khối lớp 12 luôn chiếm bãi đất đó làm căn cứ riêng để tụi nó hút thuốc, thậm chí là chơi cờ bạc sau mỗi lần ra chơi.

Nam Lỉnh ra sau đống gạch ngồi nấp chờ sẵn, khi trống báo hiệu hết thời gian tập thể dục là học sinh bắt đầu túa ra khắp nơi. Thằng đầu trâu mặt ngựa kia cũng là loại bất hảo nên không có gì lạ khi nó đang tiến về bãi đất trống với một vài thằng nữa, mồm phì phèo thuốc lá một thằng đi cùng nó hỏi:

– – Thấy bảo sáng mày đánh một thằng nhãi con lớp 10 hả..? Sao lại đánh nó..?

Thằng chó đáp:

– – Đ** m* nhìn mặt nó là muốn đánh rồi…Mà bà chủ nhiệm nãy hỏi về chuyện đấy nhưng không đứa nào dám nói.

Một thằng khác nói:

– – Thế nó đi từng lớp nhận mặt thì sao..?

Thằng này mới cười lớn:

– – Thì giờ mình ra đây ngồi, trong lớp có đâu mà tìm…Mà nó dám chỉ mặt tao còn đánh nữa.

Bốn thằng chúng nó đặt đít ngồi ngay dưới đống gạch mà không hề hay biết rằng đằng sau sát khí đang tỏa ra vô cùng nguy hiểm. Sau khi xác định được đối tượng Nam chậm chậm đứng lên tay cầm viên gạch chỉ không có lỗ giơ cao lên trời không nói một lời:

‘’ Cốp “

Tiếng gạch tầm hơn 1kg va chạm mạnh với cái đầu của thằng lớp 12 với gia tốc chưa đến 1s 1 đập, bằng bao nhiêu Newton thì không ai biết. Chỉ biết va đập mạnh đến nỗi vật thể mang tên đầu gấu lớp 12 đang nằm quằn quại ôm đầu, máu chảy lênh láng trong khi đối tác là viên gạch chỉ không có lỗ chỉ bị mẻ đúng một tẹo tèo teo. Một cái đập không ngại vết bẩn, ba thằng bạn hoảng quá nhảy vội về phía trước quay lại nhìn. Nam mặt sẹo đứng đó tay vẫn cầm viên gạch mắt không chút sợ hãi. Cả trường xôn xao khi thằng kia đang nằm một chỗ và máu vẫn không ngừng chảy. Hai thằng bạn thấy vậy vội vã xốc thằng kia lên đưa xuống phòng y tế.

Lúc này Nam mới hạ viên gạch xuống, lầm lỳ bước ra khỏi khu đất trống….Sự việc không thể tồi tệ hơn


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.