Di Châu - Oản Đậu Giáp (3s, Cao H)

Chương 6: 👑chương 6👑 Tiểu Yêu Tinh (1)


Bạn đang đọc Di Châu – Oản Đậu Giáp (3s, Cao H) – Chương 6: 👑chương 6👑 Tiểu Yêu Tinh (1)

Editor: Thư Thư

Tuân Du lâm vào cảnh lửa dục khó nhịn , may mà mật huyệt của Ân Ly là cực phẩm. Càng chật vật càng có thể thích ứng. Hoa huyệt chảy ra nhiều dâm thủy làm chỗ hai người giao hợp ướt dầm dề . Tuân Du có chút không khống chế, di chuyển cực nhanh, dâm dịch phun ra quá nhiều khó tránh khỏi trơn trượt, không cẩn thận có thể đâm vào mật huyệt

Lúc này rất khó dừng lại, cũng nhờ gậy thịt to và mật huyệt của nàng chưa mở rộng khó có thể đi sâu vào nên Tuân Du không cố kị đem hai đùi Ân Ly gác qua vai trái, hai tay nâng eo về phía dưới ấn ấn. Cự vật đi vào quỹ đạo, dọc theo cánh hoa mà cọ xát. Hai túi trứng no đủ cũng đánh vào chỗ hay người giao hợp, phát ra tiếng “bạch bạch” khi lệch đường đâm vào lỗ nhỏ, vào không được. Nhưng hắn càng làm càng lún sâu, lần cuối cắm vào thế mà toàn bộ quy đầu đều bị ngậm lấy!

Ân Ly bị ma sát đến cao trào, hoa huyệt co rút, Tuân Du ở bên trong cảm nhận được sợ mình đi vào hết nên không dám động chỉ có thể duỗi tay đến thân ngoài tự động, không lâu sau mắt mã bên trong run rẩy phun ra một cổ tinh dịch, thời gian nửa chén trà mới có thể ngừng hẳn.

Hai canh giờ trôi qua Tuân Du mới ăn được nửa bụng, cúi đầu xem chỗ hai người giap hợp mới phát hiện bên ngoài của Ân Ly đã sưng đỏ một mảng, hai cánh hoa mềm mại đáng thương dán lên gậy thịt. Gậy thịt tím đỏ tuy đã phát tiết nhưng vẫn cương cứng. Một phần ba ở bên trong chỉ còn một phần năm ở bên ngoài, nhìn rất dâm mỹ. Tuân Du khó ức chế lại cứng lên.

“Ưm…” Ân Ly khó chịu, lần trước cao trào phun ra dâm thủy và tinh dịch đều bị chặn lại bên trong, vốn là trướng đau giờ sưng lên kêu nàng làm sao không khó chịu?

Tuân Du rất muốn làm tiếp nhưng thấy tình huống này thì cũng không được. Lấy quần áo vương vãi cuối giường móc ra hộp thuốc. Đây là lọ thuốc mỡ hắn đã bỏ rất nhiều tiền để nhờ người điều chế, rất có lợi trong việc phòng the.

Lấy ra một ít cao, rút cự vật ra bôi dược lên chỗ sưng đỏ, tay đỡ gậy thịt xoa đều miệng huyệt, cao dược dần dần tan thành dòng trong suốt thấm vào, có hương thơm thoang thoảng. Cự vật không quên chăm sóc nhụy hoa bị sưng, âm hạch được xoa nhẹ lâu lâu còn chạm trúng mắt mã, khiến Tuân Du thở gấp một hơi.

Thoa bên ngoài xong, hắn còn thoa rất nhiều vào trong. Cao dược hòa tan với mật dịch chảy ra ngoài, hoa huyệt đã khôi phục lại kích thước ban đầu, Tuân Du dùng sức chín trâu hai hổ mới có thể đem thuốc vào trong, lúc này gậy thịt nổi gân xanh lên, mồ hôi đầy người.


Để làm thuốc hiệu quả hơn, Tuân Du giữ quy đầu trước miệng huyệt, xoay nhẹ eo và hông.

Thực sự là một cực hình với hắn, co rút nửa khắc, dâm thủy chảy ra càng nhiều, âm thanh dâm mỹ to dần lên.

Cự vật cứng rắn, Tuân Du cố gắng kiềm chế hận không thể mạnh mẽ đi vào che lấp đi sự lạnh lẽo bên ngoài.

Giữ được chút ý chí, hắn cúi người xuống. Kéo tay nàng nắm lấy thứ nóng bỏng dưới thân.

“Ưm…” Rên lên một tiếng thỏa mãn rồi bắn vào trong, giữ chặt nàng vào lòng, gậy thịt vẫn không chịu rút ra, chỉnh sửa vị trí của nàng chút xíu để không cắm hết vào.

Mặt trăng ngã về phía tây, Tuân Du vuốt khẽ mái tóc đen dài của nàng, đôi mắt của hắn sáng ngời trong phòng tối. Rút phân thân ra, mật dịch phun ướt nhẹp bụng và đùi dưới hắn.

Suốt đêm, Ân Ly đều ngủ như bất tỉnh, hương thơm đặc biệt được thêm vào lò hương, không có hại, chỉ khiến mọi người ngủ mê rất khó tỉnh dậy.

Tuân Du ôm nàng vào tịnh thất, khi trở lại đã có người thay chăn đệm sạch sẽ khô ráo, cửa sổ mở toang huân hương được đốt lên lần nữa, đem thứ mùi dâm mỹ kia thổi bay.

Tiếng chim líu lo ngoài cửa sổ đánh thức Ân Ly dậy. Nàng mở mắt kéo chăn ra, hôm qua ngủ một giấc thật ngon. Đầu mùa xuân, ban đêm trời rất lạnh vào. Ở nhà nàng ngủ không sâu, luôn thức giấc vào nửa đêm. Trái lại, khi vào kinh thành nàng cảm thấy hơi nóng.

Nàng mở mắt nhìn màn trướng, dường như ngửi thấy mùi trúc và một mùi kỳ lạ.

“Tiểu thư, đến giờ dậy rồi.” Liền Kiều đứng bên ngoài nhỏ giọng kêu. Ân Ly lắc đầu, chắc là mùi của bên ngoài. Nàng vén rèm ngồi dậy.

Liên Kiều tiến lên thay y phục cho nàng “A, tối qua tiểu thư đổi đồ lót sao?” Liền Kiều cởi áo của nàng ra

“Hả?”

“Không phải đêm qua tiểu thư mặc yếm thêu hoa sen cá chép sao?”

Ân Ly cúi đầu nhìn, trên người đang mặc chiếc yếm thêu hoa sen bích diệp. Nàng không nhớ hôm qua mình mặc cái nào.


“Hai cái yếm này không khác nhau, nhưng thêu thì khác, chắc là ngươi nhớ nhầm rồi.” Liên Bích một bên cười mắng

“Ồ, có lẽ nhầm rồi. Tiểu thư, viện này khung cảnh rất độc đáo, hôm qua đã tối nên không chú ý, sáng nay mới phát hiện. Tấn An công chúa rất tốt với người. Sau khi dùng thức ăn, tiểu thư có thể đi dạo trong sân.” Liên Kiều không chú ý nữa, háo hức về chuyện khác.

Liên Bích đến đầu giường mở lò hương, phát hiện vẫn còn đầy, kỳ lạ hỏi: “Ai thay hương vậy?”

Xuân Oánh đang đứng xếp chăn cười nói, “Sáng sớm ta đến đây thấy hương đã cháy hết nên thay cái mới.”

Ân Ly ngồi trước gương đồng trang điểm, trước nay nàng không quan tâm đến mấy việc vặt này nên không để trong đầu.

Ăn xong, Xuân Oánh nói cho Ân Ly biết Tấn An công chúa đã đến Tây Sơn Long Ẩn tự cầu phúc rồi, qua vài ngày mới trở về, Ân Ly cũng bỏ ý định thỉnh an. Dẫn theo Liên Kiều và Liên Bích đi dạo trong sân.

Nói là nội viện nhưng ở đây không thể không đầy đủ. Khung cửa và cửa sổ được chạm trỗ mới mẽ, hoa văn tinh tế hài hòa, lộng lẫy rõ nét. Trong vườn cây xanh tươi tốt, hoa cỏ đầy màu sắc tạo thành một dòng suối, ngọc trắng làm thành hàng rào trải dọc ra khỏi đình. Làm cho người khác rất muốn ngắm nhìn

Mỹ cảnh làm cho chủ tử ba người cảm thán không ngớt. Thực sự chưa từng thấy qua cảnh đẹp như vậy. Xuân Oánh dẫn đầu mỉm cười nói:

“Viện này lúc trước không như vậy, chủ tử đặc biệt vì cô nương mà bỏ ra số tiền lớn mời các nghệ nhân tốt nhất về sửa trong vài tháng.”

“Oa, công chúa rất tốt với tiểu thư, còn vì người sửa sân.” Liên Kiều phấn khích nói


“…Chủ tử đối với cô nương rất khác, sau này cô nương sẽ hiểu.” Xuân Oánh cười cười, quay đầu về phía trước.

***
Đi dạo một ngày cũng chỉ thấy một phần cảnh, “Viện này thật lớn, đi khoảng mấy ngày mới có thể xem xong, phủ công chúa đúng là phong cách hoàng gia.” Liền Kiều ngồi trên ghế dài cùng Ân Ly, đấm chân than thở.

Xuân Oánh bưng nước cho Ân Ly lau mặt cười nói, “Đừng vội, sau này sẽ có cơ hội. Cô nương muốn dùng bữa hay tắm rửa trước?”

“Dùng bữa trước đi.”

Ăn xong, Ân Ly tắm rửa định mặc tiết khố thì thấy đùi trái có một dấu màu đỏ. Da nàng trắng trẻo mềm mại, dấu vết đó rất chói mắt. Nàng gãi gãi thử, không đau không ngứa, cũng không quấn lại. Bị côn trùng cắn sao? Sao một chút cảm giác cũng không có? Còn ở vị trí đó làm nàng vừa thẹn vừa giận

Mặc quần áo tử tế ra khỏi tịnh thất, bảo Liên Kiều để lại đèn. Khi bọn họ lui ra, nàng vào màn cởi y phục lộ ra vết đỏ, cầm thuốc mỡ bôi lên, sau đó sửa sang lại quần áo rồi tắt đèn đi ngủ.
_____

Haiz…sắp đi học lại rồi, không biết edit quyển này khi nào mới xong

24/04/2020


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.