Bạn đang đọc Devil & Angel – Chương 34: THIÊN THẦN XA LẠ
Tiếng nhạc DJ vẫn ồn ào náo động hòa cùng ánh đèn muôn màu rực rỡ,
nhưng mọi người dường như đang chìm trong trạng thái im lặng ngơ ngác. Cánh cửa mở tung, một cô gái với mái tóc đen dài xõa ngang lưng bước vào. Cô thật xinh đẹp và quyến rũ với chiếc đầm bó màu đỏ ôm sát cơ thể làm bật lên đường cong tuyệt mỹ trên vóc dáng mảnh mai yêu kiều. Gương mặt thánh thiện chẳng khác nào thiên thần trong truyện tranh. Bước đi thật uyển chuyển thướt tha, cô mỉm cười làm bao trái tim phải rung động, bay bổng tận mây xanh. Xinh đẹp, quyến rũ, thiên thần thánh thiện là suy nghĩ của tất cả mọi người về cô ấy lúc này. Cô ấy đang dừng lại trước quầy bar. Ai ai cũng bị cuốn hút bởi sắc đẹp của cô ấy, trừ một kẻ từ nãy đến giờ vẫn cứ ngồi uống lấy uống để mà không hề bận tâm đến xung quanh.
Mục tiêu ở ngay trước mắt và Nó đã phát hiện ra hắn. Nó quyết định thực thi kế hoạch đã đặt ra. Nó bước vội đến quầy bar và ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh hắn.
– Hi! Excuse me …
Nó ra hiệu cho chủ quầy bar bằng một cái nháy mắt làm anh chàng suýt chảy cả máu mũi.
– Cho tôi một ly vokka.
– À … ờ … vâng … có ngay … – chủ bar hơi bị bấn loạn trước sắc đẹp chết người của Nó.
Trong khi chủ bar bận chuẩn bị thức uống, Nó liền tiến hành ngay kế hoạch của mình.
– Cậu có thể uống với tôi một ly được không? – Nó nghĩ hắn sẽ mừng ra mặt vì được người đẹp mời. Nhưng không, … hắn không hề chú ý đến Nó, cứ như không có sự hiện diện của ai khác ngoài hắn ở đây mà chỉ có mình hắn thôi … Hắn vẫn yên lặng ngồi đó, uống hết ly này rồi lại ly khác, trên bàn có đến 3 chai whisky đã hết rượu bên trong.
Nó hơi bực bội vì sự việc diễn ra không giống như Nó đã nghĩ, đúng là người tính thì không bằng trời tính, nói trước bước không qua. Nhưng chẳng sao cả, vì Nó đã có một kế hoạch khác. Nó cười đắc chí và quyết định chuyển hướng tấn công sang gã trai bên cạnh hắn – cái gã mà từ nãy đến giờ vẫn còn đang ngơ ngác, chết mê chết mệt vì nhìn Nó.
– Cậu … muốn uống với tôi một ly chứ?
Red như bị Nó lôi từ trong cõi mơ mộng bước ra, quýnh quáng trả lời:
– Okay … dĩ nhiên … là được rồi.
He he … cá đã cắn câu