Đọc truyện [Detective Conan Fanfic] Phép Màu Của Tình Yêu – Chương 6: Sự thật phũ phàng
Một tháng sau
Đám học sinh lớp 10 đã trở nên quen thân hơn với ngôi trường này sau 31 ngày. Và đặc biệt là ngôi hoa khôi và hot boy khối 10 đã được cả trường mặc định là thuộc về 7 nhân vật chính của chúng ta. Còn lớp 10-B thì nghiễm nhiên trở thành lớp “văn võ song toàn”, nguyên cả lớp là trai xinh gái đẹp
Tình hình ở nhóm hot boy-girl của khối là như sau:
Shinichi và Ran, sau khi nhận ra mình là bạn thân từ thuở nhỏ thì dính chặt lấy nhau như hình với bóng, học, ăn, chơi đều cùng nhau. Điều đó khiến cho Hakuba rất buồn, vì anh vẫn nghĩ rằng Ran là mối tình đầu của mình. Heiji thấy cậu bạn suốt ngày âu sầu, bèn hỏi
– Này Hakuba, sao vậy?
– Tớ không biết nữa- Hakuba lắc đầu- Có vẻ như tớ đã tìm thấy mối tình đầu của mình, nhưng…
– Nhưng sao? Cô ấy không nhớ ra cậu à?
– Ừ đúng thế
Hakuba thở dài thườn thượt. Heiji đưa tay lên cằm, suy nghĩ
– Hừm, tớ thì lại nghĩ Ran không phải là mối tình đầu của cậu đâu
– Sao lại thế?
– Bởi vì cô ấy không có một chút nào kí ức về cậu cả. Và theo như tớ biết, thì cô ấy và Kudo là mới là bạn thân từ thuở nhỏ, đó là lý do hai người đó cứ dính chặt lấy nhau như hình với bóng
– Tại sao cậu biết chuyện đó?- Hakuba đứng bật dậy, nhìn chằm chằm cậu bạn. Heiji không nói gì, chỉ nhấn bạn ngồi xuống và thì thào
– Kuroba kể với tớ đấy. Khi mới vào lớp, tớ thấy cậu cứ để ý đến Ran hoài, nên tớ nghĩ cô ấy là mối tình đầu của cậu. Nhưng sau đó một ngày, Ran và Kudo thân thiết hẳn lên, tớ hỏi Kuroba, Aoko và Kazuha thì mới biết hoá ra hai người đó là bạn thân từ thuở nhỏ. Tớ cũng ngạc nhiên lắm, nhưng Kazuha với Kuroba còn kể với tớ là bố mẹ Ran và Kudo chơi thân với nhau từ hồi cấp hai cơ, nên tớ nghĩ đúng là thế thật. Chuyện này cả nhóm có mình cậu chưa biết thôi
Heiji vừa dứt lời, Hakuba đã lập tức lao ra khỏi lớp. Kazuha và Aoko ôm một đống thức ăn tới bàn Kaito, hỏi
– Hakuba đi đâu vội vậy?
– Tớ chịu- Kaito nhún vai, cho một miếng khoai tây vào miệng
– Heiji, cậu có biết Hakuba đi đâu không?- Kazuha uống một ngụm cola
– Tớ không biết đâu- Heiji trả lời. Cậu cười ranh mãnh- Kazuha, đừng gọi tớ thân thiết như vậy, không người ta tưởng bọn mình đã cưới nhau rồi đấy
Kazuha giật mình, mặt mũi đỏ lựng. Còn Kaito và Aoko cười khúc khích nhìn hai người bạn. Bỗng Kazuha quay qua đập bàn
– Hai cậu! Cấm cười!- rồi cô nhìn sang Heiji- Còn cậu, đừng có mơ là tớ thèm cưới cậu nhé! Đồ ATSM!
– ATSM? Là cái gì vậy?- Heiji ngây thơ hỏi
– Trời đất Hattori, đầu cậu làm bằng đất hay đậu phụ vậy? ATSM cũng không biết?- Kazuha khoanh tay cười khinh thường
– Cậu tưởng cậu thông minh sao Kazuha? IQ của tớ 300/300 đấy- Heiji cãi
– Vậy nói thử coi ATSM là cái gì?
– ATSM là…
– Ảo tưởng sức mạnh. Kazuha bảo cậu ảo tưởng sức mạnh rằng cô ấy sẽ lấy cậu đấy Hattori
Mọi người đổ dồn ánh mắt về nơi phát ra tiếng nói. Shinichi cười mỉm, nhìn Heiji đầy thương cảm
– Ku… Kudo…- Heiji ngạc nhiên. Anh chợt giật mình, nhìn sang Kazuha và nói
– Cô cũng đừng có ăn quả dưa bở nhé, cho dù trái đất này hết sạch phụ nữ thì tôi cũng không thèm rước cô về
– Vậy sao? Sau này cậu mà ế thì đừng có đến cầu xin tớ nhé
– Lúc tôi đến cầu xin tớ thì cậu cũng chống ề rồi, mà chẳng đến lượt cậu đâu
– Cậu… Cậu quá đáng lắm! Đồ đáng ghét!
– Sao tự dưng chửi tớ, tớ làm gì đâu, đồ đa sự!
– Ờ, tớ nhiều chuyện đó! Còn hơn cậu nhá!
– Cậu tưởng cậu hơn tớ à? Mơ đi!
– [email protected]@[email protected]&&€£¥¥
– [email protected]@[email protected]>£¥££¥¥
Hai người đứng cãi nhau ngon lành trước ánh mắt ngạc nhiên của cả lớp và cái lắc đầu chán nản của ba người bị lơ đẹp. Aoko thì thầm
– Kudo, Kaito, cứ ăn đi, kệ hai người đó!
– Để dành cho Ran và Hakuba nữa, còn lại ăn hết nhé- Shinichi nháy mắt
– Ok- Kaito và Aoko hưởng ứng
– Mà này, Hakuba đi gặp Ran à?- Kaito hỏi nhỏ để Aoko không nghe thấy
– Ừ- Shinichi thản nhiên gật đầu
– Cậu không lo sao? Lỡ…- Kaito nhíu mày
– Không có chuyện gì đâu, chắc chắn- Shinichi khẳng định- Tớ tin tưởng Ran và Hakuba
– Ừm…
Kaito thở dài một cách nặng nhọc. Aoko ngước lên, nhìn thấy biểu hiện của anh bèn hỏi han
– Kaito, cậu sao vậy? Mệt ở đâu à?
– Không sao không sao- Kaito nhe răng cười
– Ồ, tình củm quá cơ, hai người làm tôi thấy ghen tị đấy- Shinichi giả vờ kêu lên. Aoko thì đỏ mặt, còn Kaito lườm cậu bạn cháy mặt
– Kudo Shinichi! Cậu được lắm, dám bán đứng bạn bè hả?
– Đâu có đâu
– Vậy sao?
– Hahahahaha
– Kudo!!!
Tiếng cười vui vẻ và tiếng cãi cọ hoà vào nhau, làm cho không khí lớp 10-B trở nên ồn ào hơn hẳn
Còn lúc này, trên sân thượng
– Cậu gặp tớ có chuyện gì không Hakuba?- Ran nghiêng đầu hỏi
– Cậu… Có thật là cậu và Kudo là bạn thân từ thuở nhỏ?- Hakuba nặng nhọc hỏi
– Ừ, Hattori chưa nói cho cậu à? Thật tình… Tớ đã nhờ cậu ấy rồi mà…- Ran nhíu mày lầm bầm. Ở dưới lớp 10-B, Heiji hắt xì một cái rõ to
Hakuba khẽ cười chua chát. Anh đút tay vào túi quần, nhìn lên bầu trời và nói vu vơ
– Cậu không nhớ tớ à… Cherry…
– Hả?- Ran ngạc nhiên nhìn anh
– Cậu là người không giữ lời hứa đó Cherry…- Hakuba vẫn tự nói một mình. Ran không hiểu cậu đang nói gì, nhưng cô biết không nên ngắt lời anh lúc này
– Tớ đã làm đúng lời hẹn ước giữa chúng ta… Tại sao… Tại sao cậu lại làm thế với tớ…
Ran vẫn im lặng. Cô chờ cho Hakuba không nói thêm gì, rồi khẽ đáp
– Hakuba, tớ xin lỗi… Nhưng tớ không phải là mối tình đầu của cậu đâu…
Hakuba nhìn cô gái trước mặt mình một cách ngạc nhiên. Ran tiếp tục
– Shinichi đã nói hết cho tớ nghe rồi, cậu ấy biết cậu nhầm tưởng tớ là mối tình đầu của cậu, nhưng bọn tớ đã quyết định sẽ không nói gì cho đến khi cậu hỏi… Shinichi không muốn cậu buồn, và tớ cũng vậy…
– Hai cậu… Thật tốt…- Hakuba cười nhẹ tênh. Anh nói với Ran
– Cám ơn cậu, cám ơn Kudo! Hai cậu đã giúp tớ có thêm động lực để có thể tiếp tục vững tin vào việc tìm kiếm mối tình đầu của mình
– Cố lên! Bọn tớ tin cậu sẽ làm được mà- Ran cười khích lệ
– Ừ, nhất chí- Hakuba cười tươi
Đằng sau tấm tôn trên sân thượng, một cô gái với mái tóc nâu đỏ và đôi mắt xanh lục long lanh đang mỉm cười. Cô khẽ thì thầm
– Cám ơn Ran nhé…
Hakuba và Ran cùng xuống lớp. Kazuha vẫy vẫy khi thấy bóng hai người
– Ran, Hakuba, nhanh lên!
– Hai cậu lâu quá đấy!- Kaito cười
– Hihi, còn đồ ăn không vậy?- Ran cười tinh nghịch
Shinichi cốc đầu Ran
– Con gái mà ham ăn!
– Kệ tớ- Ran nhăn nhó. Shinichi đâu ngờ câu nói của mình động đến cả Kazuha và Aoko
– Con gái ham ăn có vấn đề gì không?- Kazuha cười đầy ma mị
– Béo có sao không hả bạn Kudo đẹp trai?- Aoko khoanh tay liếc Shinichi
Ran nhếch miệng cười đầy nham hiểm. Shinichi tái mặt, nhìn ba cô gái trước mặt mình mà nuốt nước bọt
– Hơ hơ… Tớ xin lỗi
– Haizzz, khổ thân Shinichi- Kaito lắc đầu thở dài thườn thượt
– Động vào mấy bà chằn này ghê chết đi được- Hakuba góp chuyện
– Chuẩn chuẩn- Heiji gật đầu như bổ củi hưởng ứng
Về phần Shinichi, anh bị tụi con gái cù cho cười chết thôi, chảy nước mắt nước mũi ròng ròng. Anh nhìn sang đám bạn cầu cứu, nhưng Heiji ngó lơ chỗ khác, Hakuba và Kaito huýt sáo vẻ không quan tâm làm Shinichi tức điên người
”Tại sao mình lại đi làm bạn với lũ bỏ bạn này nhỉ?”