Đến Tương Lai Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng

Chương 87: Pn Quân - Phong


Đọc truyện Đến Tương Lai Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng FULL – Chương 87: Pn Quân – Phong


Lâm Hình Phong là Omega nam, anh ta có một người anh hơn mình ba tuổi là Alpha tên Lâm Hình Thiên.
Khi còn nhỏ, hai anh em rất thân thiết với nhau nhưng lớn hơn một chút, Lâm Hình Phong lại luôn có cảm giác cha mẹ không quá chú ý đến mình, khi nói chuyện gì cũng là nói với Lâm Hình Thiên.

Nếu Lâm Hình Thiên không vô ý nhắc đến anh ta, anh ta cũng chẳng nhận được bao nhiêu lời quan tâm từ người thân.

Cảm giác như được quan tâm ké vậy.
Nhìn thấy anh trai biết nhiều thứ hơn mình, giỏi hơn mình, Lâm Hình Phong từng cho rằng nguyên nhân cha mẹ không quá quan tâm mình là do mình yếu kém nên anh ta nỗ lực và dồn hết sự tập trung vào học tập.

Thành tích của Lâm Hình Phong cao đến mức chỉ sau vài năm đã học vượt và học chung lớp với anh mình.

Hai anh em thường luân phiên đứng đầu trêи bảng xếp hạng, có khi thì cùng đứng hạng nhất.

Nhưng kết quả cha mẹ anh ta vẫn chỉ chú ý đến người anh mà anh ta thì vẫn không có cái đãi ngộ tương tự.

Cách quan tâm của cha mẹ với Lâm Hình Thiên thì thể hiện ở rất nhiều phương diện từ tài chính, tình cảm đến những sự kiện hằng ngày.

Còn đối với Lâm Hình Phong thì chỉ đơn giản là đưa tiền, nhìn vào thực tế, số tiền lớn hơn số tiền của Lâm Hình Thiên gấp đôi, giống như nói tình cảm cha mẹ dành cho Lâm Hình Thiên thì vô giá còn tình cảm họ dành cho anh ta thì có thể cân đo đong đếm bằng tiền, rẻ mạt hết sức.
Mười bốn tuổi, Lâm Hình Phong vẫn điên cuồng cố gắng cho thành tích học tập, những mong cha mẹ sẽ quan tâm anh ta nhiều hơn.


Đến khi anh ta hoàn toàn đạp anh trai xuống vị trí thứ hai, một mình đứng đầu trêи bảng xếp hạng toàn trường, ánh mắt của cha mẹ vẫn thủy chung chỉ dừng ở Lâm Hình Thiên, chưa từng thay đổi.
Nửa năm tiếp theo, Lâm Hình Phong càng ngày càng cảm thấy Lâm Hình Thiên là một sự tồn tại cướp đi sự chú ý của cha mẹ nên thường tránh mặt hắn, cố ý cách xa hắn.

Bởi vì mỗi lần đứng gần Lâm Hình Thiên, Lâm Hình Phong luôn thấy khó chịu giống như mình chỉ là một người không liên quan đến hạnh phúc của ba người vậy.

Không chỉ bị liệt vào danh sách tránh được càng xa càng tốt mà Lâm Hình Thiên còn bị liệt vào danh sách kẻ địch số một.

Mỗi lần bốn người cùng đi chơi, Lâm Hình Thiên và cha mẹ nói chuyện thật vui vẻ, còn anh ta thì không được ai chú ý tới, thậm chí khi anh ta muốn tham gia cuộc nói chuyện thì cũng chẳng ai để ý tơi lời anh ta nói, cảm giác như bị xem thành không khí.
Nhiều lần Lâm Hình Phong cũng tự hỏi liệu mình có phải là con của họ hay không, nếu phải thì tại sao lại khác biệt như vậy? Thừa nhận Lâm Hình Thiên hoàn hảo trêи hầu hết mọi phương diện nhưng anh ta cũng đâu có kém, thậm chí trêи một số phương diện còn giỏi hơn nhưng tại sao cha mẹ lại có thái độ như vậy?
Mười lăm tuổi, Lâm Hình Phong kϊƈɦ phát hai dị năng, một là quang hệ, một là đọc suy nghĩ.

Vốn đinh ninh rằng chính mình đã có thứ vượt trội hơn hẳn Lâm Hình Thiên thì cùng ngày hôm ấy, Lâm Hình Phong còn chưa kịp khoe dị năng của mình thì vô tình đọc được suy nghĩ của cha mẹ, sau đó anh ta không hề còn ý định gì mang tên muốn vượt trội và nhận được lời khen, sự quan tâm của cha mẹ nữa.

Cha mẹ suy nghĩ khi nhìn thấy hắn vẫn là không vừa lòng và thở dài.

Họ một phần vui vì Lâm Hình Phong tài giỏi nhưng cũng vì anh ta tài giỏi hơn Lâm Hình Thiên mà không vừa lòng.
Lâm Hình Thiên là Alpha nam, cuộc đời đã định sẵn hắn sẽ được thừa kế gia nghiệp và là đối tượng được đào tạo trọng điểm.

Lâm Hình Phong tài giỏi ấy cũng là cái tốt nhưng lại là Omega, ngay từ khi sinh ra đã được định là chỉ có thể làm nền và trợ giúp anh trai mình.


Dẫu vậy cha mẹ cũng không quá muốn Lâm Hình Thiên cố gắng cho nhiều vì sớm muộn thì Omega như anh ta cũng sẽ được gả đi.

Sau khi bị đánh dấu, Omega sẽ phụ thuộc rất lớn vào người đánh dấu, cuộc đời chỉ có thể sinh con cho người đánh dấu, đảm đương chăm sóc gia đình, hết.
Biết được những suy nghĩ này, Lâm Hình Phong mặt không biểu tình nhưng trong lòng đã muốn cười lạnh.

Hóa ra từ khi sinh ra, anh ta đã được định trước là người sẽ được gả đi nên không ai muốn nhìn tới.

Mệt cho anh ta còn nghĩ vì mình không đủ cố gắng nên mới không được thương yêu.
Nếu họ đã không muốn anh ta cố gắng thì anh ta cũng không cần phải cố gắng làm gì.

Tốt nghiệp hạng ưu giáo ɖu͙ƈ bắt buộc xong, Lâm Hình Phong không tham gia học viện như anh mình mà sống cuộc sống ăn chơi trác táng của phú nhị đại.
Thời gian Lâm Hình Thiên tham gia nghĩa vụ quân sự bắt buộc dành cho Alpha thì Lâm Hình Phong cũng bắt đầu ăn chơi.

Không ngoài dự đoán, cha mẹ thấy anh ta không quá sa đọa cũng liền mặc kệ, thậm chí còn gửi thêm tiền cho anh ta.

Lúc đó họ suy nghĩ: “Sớm muộn cũng gả đi, thôi thì hưởng thụ cuộc sống được bao nhiêu thì hưởng”
Lâm Hình Phong không những ăn chơi, mà còn chụp ảnh đăng lên mạng cuộc sống muốn có bao nhiêu thoải mái liền có bấy nhiêu thoải mái của mình.


Lâm Hình Thiên cũng có gọi đến nhưng anh ta không nghe, nhắn tin đến thì anh ta không trả lời.

Đại loại Lâm Hình Phong biết mình sẽ bị Lâm Hình Thiên thuyết giáo, chỉ trích này nọ nên không muốn rước sự khó chịu vào người.
Khi Lâm Hình Thiên trở về, hai anh em liền to tiếng một trận.

Nguyên nhân là Lâm Hình Phong không thi vào học viện mà lại sa đọa vào ăn chơi.
Bực tức, Lâm Hình Phong bỏ về phòng, đuổi Tô Văn Quân ra ngoài rồi tự mình đập phá đồ đạc phát tiết nỗi giận không chỗ giải tỏa.

Lâm Hình Phong có điên cách mấy cũng sẽ không trút giận lên người khác, nhất là người không liên quan như Tô Văn Quân, nhất là sau khi anh ta đọc suy nghĩ của gã.
***
Lâm Hình Phong có hình tượng lý tưởng của mình – soái ca của Đế quốc – Lục Hoành Lãng.

Đương nhiên vừa đẹp, giàu có, dị năng mạnh như hắn ta có lý nào lại không trở thành tình nhân trong mộng của nhiều người.

Lâm Hình Phong từng cố gắng phấn đấu để có được sự quan tâm, anh ta nghĩ chỉ cần mình tài giỏi như Lục Hoành Lãng, không, chỉ cần giỏi bằng một phần như hắn ta thì cha mẹ sẽ phải nhìn hắn bằng con mắt khác.

Chỉ tiếc giấc mơ chỉ là giấc mơ, hi vọng chỉ là hi vọng, cũng chẳng phải sự thật, mà cũng chẳng thể mài ra mà ăn.
Hi vọng không còn, Lâm Hình Phong cũng đã bị sự thật tàn nhẫn kéo ra giấc mơ nhưng sự yêu mến với Lục Hoành Lãng thì vẫn chẳng vơi đi bao nhiêu.

Hai năm thường xuyên đọc suy nghĩ của những người xung quanh mình, cũng như suy nghĩ của những người mà anh ta gặp, anh ta cũng ngộ ra mình đối với Lục Hoành Lãng chỉ là thích và mến mộ chứ không phải tình yêu.
Lâm Hình Phong hằng ngày ra ngoài chơi bời đúng nghĩa buông ta tất cả, về nhà lại khẩu chiến với Lâm Hình Thiên, càng ngày, tình trạng của hai anh em càng xấu đi trông thấy.

Sau đó Lâm Hình Phong chuyển ra ngoài sống cho tự do, nhà ở cũng cách Lâm trạch hơn nửa ngày di chuyển bằng xe huyền phù.

Lâm Hình Phong cũng có phần muốn đưa Tô Văn Quân đi cùng mình, bởi vì đọc suy nghĩ của gã khiến anh ta cảm thấy chính mình được yêu thương nhưng vẫn là không nói ra.

Nếu Tô Văn Quân thực thích anh ta như vậy, hẳn gã sẽ chủ động chọn đi cùng.

Dẫu suy nghĩ là vậy, cũng biết Tô Văn Quân có tình cảm với mình nhưng Lâm Hình Phong vẫn cực kỳ lý trí, anh ta thừa nhận mình có cảm động với tình cảm gã dành cho mình nhưng anh ta không có tình cảm với gã.

Lâm Hình Phong vẫn hi vọng Tô Văn Quân sẽ không chọn theo một kẻ ăn chơi, tiêu pha phung phí như mình.
Hơn nữa Lâm Hình Phong còn muốn tu luyện dị năng cho biết cái cảm giác có sức mạnh hơn người là như thế nào, muốn đầu tư một số nơi, mở vài ba cái cửa hàng nữa.

Mà Lâm Hình Phong lại không muốn ai để ý đến những chuyện này, bây giờ anh ta đã không còn cái xúc động muốn khoe ra khả năng thiên phú của mình nữa.
Ngoài dự kiến, khi biết anh ta muốn sống riêng, Tô Văn Quân liền tỏ ý muốn đi theo, anh ta không phản ứng, gã liền ôm chân, xin anh ta đưa gã theo.

Lâm Hình Phong không nhớ hôm ấy gã đã nói những gì nhưng anh ta đã đưa gã theo.
Tô Văn Quân chăm sóc anh ta tốt lắm, Lâm Hình Phong mỗi lần đọc suy nghĩ của Tô Văn Quân lại luôn có cảm giác mình mắc nợ gã, món nợ tình cảm mà anh ta không tài nào trả được.

Tất nhiên tình cảm là tự Tô Văn Quân đơn phương, Lâm Hình Phong cũng chẳng có cái nghĩa vụ bù đắp nhưng tổng thể anh ta vẫn cảm thấy chính mình không tốt.

Không biết thì chớ nhưng biết rồi lại làm thinh, nhưng không làm thinh thì Lâm Hình Phong cũng chẳng biết phải đối diện với gã như thế nào.
Thêm nữa hiện tại anh ta chỉ là kẻ ăn chơi, Lâm Hình Phong cũng chẳng tin tình cảm của Tô Văn Quân có thể kéo dài được lâu.

Ai đời lại muốn yêu một kẻ chẳng ra gì như anh ta?.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.