Đọc truyện Đến Tương Lai Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng FULL – Chương 13
Lục Tranh ở trong rừng chưa tới ba ngày thì đã có một đoàn người dắc theo chó nghiệp vụ vào rừng tìm kiếm.
Cậu biết chứ, dẫu sao cậu cũng sở hữu mộc hệ và cấp bậc vốn không hề thấp tí nào.
Lục Tranh nghĩ nghĩ có lẽ họ là theo định vị của chiếc vòng tay thông minh trêи tay mình mà tìm ra đi, như vậy, Lục Tranh tắt nguồn rồi lủi vào sâu hẳn trong rừng.
Dùng mộc hệ để sợi dây leo đưa mình lên chạc cây trêи cao rồi vào không gian.
Lục Tranh một khi đã vào không gian thì sẽ không còn cái gì có dấu vết nữa, để xem đám người kia tìm kiểu gì.
Lục Tranh cũng không điều chỉnh thời gian trong không gian mà cứ cho nó trôi theo thời gian ở hiện thực.
Bản thân cậu trong không gian cũng rất nhàn tản, nhàn tản đến thấy sợ.
Thức ăn từ trước tận thế tương đối đủ cho cậu sử dụng trong một tháng, quần áo thì đã có một loạt các tủ quần áo chứa đủ kiểu dáng lẫn chất liệu cho bốn mùa, nước đã có suối trong không gian cung cấp, về năng lượng đã có một kho tinh hạch lúc nào cũng tỏa sáng lấp la lấp lánh.
Lục Tranh trong không gian gần một tháng cứ hết ăn lại ngủ, hết ngủ thì luyện tập dị năng và các đòn đánh, luyện tập xong thì lấy tinh hạch rồi dùng kim hệ tạo ra các sợi bạc, vàng nhỏ xíu gắn viên tinh hạch lên, tạo ra không ít trang sức, móc khóa tinh hạch.
Cách ngày diễn ra vòng loại hai ngày, Lục Tranh ra khỏi không gian.
Dùng vòng tay lên mạng xem tin tức mới nhất, tin đầu đề là người được dự đoán sẽ đoạt giải nhì từ Khải Triết vốn là dị năng giả hỏa hệ cấp 8 thành một cô gái là dị năng giả lôi hệ cấp 9.
Phần bình luận không ít những tranh luận, một hồi sau đã biến thành tranh cãi, tranh cãi một hồi thì không thấy những bình luận này nữa, hiển nhiên là đã bị xóa bình luận.
Lục Tranh di chuyển đến thành phố và thuê một phòng khách sạn gần nơi diễn ra vòng loại.
Vòng loại cuộc thi vốn được diễn ra trong năm ngày, mỗi giờ sẽ có hàng trăm cặp đấu trêи sân tranh tài.
Cũng là phần sân này nhưng đến những vòng cao hơn thì chỉ còn một cặp đấu chứ không chia thành nhiều phần như vậy.
Thực ra vòng loại cũng không phải là vòng thi đấu có nhiều người bị loại nhất bởi nếu trọng tài thấy cả hai đều là dị năng giả cấp cao hoặc sức chiến đấu mạnh thì vẫn sẽ đặc cách cho họ vào vòng trong.
Mà Lục Tranh có số báo danh 0713 được bốc thăm thi đấu vào ngày đầu tiên, đối thủ là ai vẫn là bí mật.
Ở khách sạn hai ngày, Lục Tranh vẫn không nhận thấy có bất cứ sự quấy rầy nào, rất yên tĩnh và thoải mái.
Điều này có chút sai sai nhưng cậu cũng phải suy nghĩ mất một lúc lâu mới nhớ ra, sự yên tĩnh này là do anh chồng tương lai hờ của cậu không đến tìm cũng như người của hắn ta cũng không thấy lảng vảng quanh đây.
Hay là hắn ta đang chuẩn bị cho cuộc thi nên không tìm tới cậu, chắc là vì lý do này đi.
Sau khi ngủ một giấc tận chiều, Lục Tranh lăn vào không gian rồi phòng tắm tắm rửa thay đồ, quần áo bẩn đem giặt sạch sẽ rồi phơi trong không gian luôn.
Xong xuôi đâu đó, Lục Tranh mới ra ngoài.
Bước ra khỏi phòng, cậu dự định ra khỏi khách sạn rồi đi xung quanh gần đây tìm chỗ nào đó vừa ăn vừa đi dạo thăm quan nhưng thang máy vừa mở ra, cậu liền thấy Khải Triết và La Quý An đằng sau đang đi bộ về hướng cậu.
Không cần biết hắn ta đến đây với mục đích gì, Lục Tranh thấy hắn ta là đã cảm thấy không khỏe, lập tức bấm cho thang máy trở về tầng 32.
Nhìn cửa thang máy vừa mở ra liền đóng lại cùng với vẻ mặt như gặp phải một ổ rắc rối to tổ chảng của Lục Tranh, Khải Triết cũng có chút câm nín.
Hắn, chẳng lẽ không được người ta thích như vậy sao? Nhưng vị hôn thê tương lai đã ở đây nghĩa là họ sẽ có cơ hội gặp mặt nhau, chẳng phải sao?
Khải Triết biết Lục Tranh mới kϊƈɦ phát dị năng gần đây mà từ nhỏ cậu đã không rèn luyện thể chất thường xuyên chứ đừng nói là huấn luyện chiến đấu nên có lẽ cậu không đến đây để thi đấu.
Có thể cậu đến đây để xem thi đấu đi, cũng nhiều người không thích xem trực tiếp hay phát lại mà chỉ thích xem thi đấu tại sân.
Về cái khả năng đến đây cổ vũ cho hắn như lời La Quý An, Khải Triết cảm thấy điều đó có hơi huyền huyễn, khó tin lắm.
Vừa phủ định sự bổ não của đồng đội lâu năm, Khải Triết vừa vào phòng mình, ngăn âm thanh đang vang liên thanh của La Quý An.
Vừa vào phòng, cửa còn chưa kịp đóng thì đã bị La Quý An chặn lại.
Khải Triết thở dài, biết ngay cái miệng La Quý An mở ra là muốn nói gì, hắn lập tức chặn họng
– Đừng quá thân thiết với chồng người khác.
Nói rồi nhân lúc La Quý An đang đơ người, nhanh chóng gỡ mấy ngón tay của anh ta ra và đóng cửa cái “sầm”.
“Chồng của người khác”? La Quý An trừng mắt nhìn cánh cửa, thầm nghĩ: “chưa lấy được người ta mà đã tự xưng như đúng rồi.
Anh nói tôi bổ não chẳng lẽ anh không tự bổ não?”
————–
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s2.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo !
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác !
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình !
Thân ái và quyết thắng !.