Đến Đây Đi, Xem Ai Hung Ác!

Chương 45: Ngoại truyện 1: Năm mới vui vẻ như cảnh trong mộng tự tưởng tượng ra (Hạ)


Đọc truyện Đến Đây Đi, Xem Ai Hung Ác! – Chương 45: Ngoại truyện 1: Năm mới vui vẻ như cảnh trong mộng tự tưởng tượng ra (Hạ)

“Tới bệnh viện làm gì?” Sau khi kết thúc tụ họp thì trực tiếp lôi Tiễn Bội Bội vào bệnh viện.

Nhìn vẻ mặt hớn hở không che giấu được của Niếp Thù, Tiễn Bội Bội cũng không nhịn được tò mò: “Chuyện tốt?”

“Chuyện tốt.”

“Chuyện tốt thì anh dẫn em tới khoa phụ sản làm gì?” Hai má Tiễn Bội Bội mơ hồ tái xanh, không phải như cô nghĩ chứ!

“Tới khoa phụ sản kiểm tra!” Niếp Thù thuần thục dắt bà xã mình vào khoa phụ sản, làm như không thấy tầm mắt của người bên cạnh.

Dưới sự nhấn mạnh lời nói của Tiễn Bội Bội, Niếp Thù càng thêm tự tin. Cũng không quan tâm đến tầm mắt nhìn lên người mình của những người xung quanh.

Thời gian chờ gọi số, Tiễn Bội Bội nhìn từng bụng bự bên cạnh, mặt cũng xanh như tàu lá. Anh Niếp à, anh thật sự nhẫn tâm với em.

Thử nước tiểu, làm một loạt kiểm tra, lúc Tiễn Bội Bội cầm bệnh án đi ra, vẻ mặt vẫn đang nhíu. Kết quả kiểm tra phải ba ngày sau mới có, đợi đến khi lên xe, Tiễn Bội Bội cũng không lái xe gấp, mà là bắt lấy bả vai của Niếp Thù đối diện, nói: “Anh hãy thành thật khai ra, có phải anh làm chuyện gì xấu không?”

“Chuyện xấu?” Niếp Thù do dự, đúng là chuyện xấu sao? Loại chuyện xấu đó không phải mỗi ngày bọn họ đều làm sao. Rất tốt, dưới ngày đêm hun đúc của bạn học Tiễn Bội Bội, rốt cuộc anh Niếp Thù cũng thành công trở nên xấu xa.

“Em nói là có phải anh vụng trộm đâm thủng bao cao su hay không.” Thấy Niếp Thù lắc đầu, cô lại bổ sung, “Hay là đánh tráo thuốc tránh thai thành Vitamin?.”

“Không phải em đã đồng ý với anh là sẽ không uống thuốc tránh thai nữa mà?” Vừa nhìn sắc mặt Niếp Thù thay đổi, nhất thời Tiễn Bội Bội cầu xin tha thứ, “Không có, tuyệt đối không có, từ sau lần nói với anh, em đã không còn uống nữa.”

Hai người im lặng rất lâu, Tiễn Bội Bội lái xe chạy về nhà, đến đèn đường sáng, suy nghĩ một chút trong lòng vẫn lo lắng, không nhịn được lại hỏi: “Anh hãy thành thật khai báo, có phải anh động tay động chân gì không?”


“Thật sự không có.” Niếp Thù cười khổ.

“Vậy làm sao……”

“……” Niếp Thù nói nguyên nhân hậu quả cho Tiễn Bội Bội nghe, nhất thời cô gái nhỏ bật cười, “Các người quá nhiều chuyện rồi, gần đây em làm một case nên có chút áp lực mà thôi.”

“…… Chờ kết quả rồi hãy nói!” Nghe cô nói như vậy, Niếp Thù có chút thất vọng, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định. Nói giỡn, anh muốn một đứa con gái như Khấu Giai lắm rồi.

Buổi tối hôm đó, trong giấc mộng của Tiễn Bội Bội, mơ thấy mình thật sự mang thai.

Buổi sáng mặt trời dâng lên từ phía trên trên không, cô vuốt cơ thể bên cạnh oán giận: “Đều là anh làm hại, hại tối ngày hôm qua em nằm mơ thấy mình mang thai.”

Bên cạnh im lặng rất lâu, nâng một bàn tay hơi lạnh để lên trán mình: “Cô gái, lại nằm mơ gì thế! Tớ có thể hại cậu mang thai? Thật sự xem chị đây là lưỡng tính hả!” Giọng nói lười biếng khêu gợi của nữ sinh làm Tiễn Bội Bội cả kinh, nhất thời nhảy lên, rồi sau đó lảo đảo một cái rơi xuống giường: “A ui.”

“OO ha ha ~ bạn học Tiễn Bội Bội, lại gặp mộng xuân…, hôm nay Niếp GG nhà cậu cũng không có ở đây. Đáng thương cho cô nàng Cố Yên, ngài hãy giả thành đàn ông rồi làm cho bạn chọ Bội Bội có thai!”

“……” Tiễn Bội Bội nhìn trên dưới giường trong phòng ký túc xá, im bặt. Không nên đùa giỡn người ta như vậy chứ, nằm mơ mà như thật, hại cô lại mất thể diện trước mặt đám bạn cùng phòng.

Lại nói trước mắt, hiện tại bạn học Tiễn Bội Bội đang học hệ Trung Văn ở trường sư phạm tỉnh, trước mắt là đám bạn cùng phòng. Tối hôm qua có chút mát mẻ, bạn học Cố Yên đến từ phương Bắc sợ lạnh nhất, vì vậy lại ôm chăn tới ngủ cùng một giương với Tiễn Bội Bội.

Bi kịch hơn vẫn còn ở phía sau, bạn học Cố Yên thích diễn trò đã ôm chăn diễn: “Tối hôm qua rất tốt mà, chẳng lẽ tiểu Bội Bội chúng ta nguyện ý bách hợp với tớ? Hóa ra coi tớ là thế thân của Niếp GG, tới quá thất vọng rồi a a a……” Cô nàng Cố Yên bắt đầu học diễn xuất đung đưa trong gió.


“Đáng thương Tiểu Yên Yên, tới trong ngực chị, chị ôm nào.” Triệu Vượng Nam ngồi trên giường đưa tay trợ giúp Cố yên, vì vậy mấy cô gái cứ như vậy mà làm ầm ĩ.

Người tới người đi, nội dung vô cùng dữ dội. Thiếu chút nữa không trực tiếp trình diễn tình tiết “hài hòa”. (XXOO)

Tiễn Bội Bội quây lấy chăn không nói gì ngồi trên đất, khi bị khí lạnh xâm nhập vào rùng mình một cái, mới yên lặng bò dậy, đi phòng vệ sinh rửa mặt, sáng hôm nay có lớp tiếng Anh cô thích nhất, nhất định không thể tới trễ rồi. Đúng, dậy sớm tới phòng học chiếm chỗ ngồi.

Đeo bọc sách đi trên đường nhỏ ở sân trường, nghĩ đến chuyện hồi sáng này, Tiễn Bội Bội xấu hổ, đỏ mặt, kích động. Lấy điện thoại di động gọi cho Niếp Thù, bắt máy rất nhanh: “Alo?” Giọng nói của Niếp Thù dịu dàng mười năm như một.

“Ôi, buổi sáng hôm nay em lại mất thể diện.” Tiễn Bội Bội vừa mở miệng đã làm nũng.

“Sao vậy?” Dường như Niếp Thù đang cười, trong giọng nói tràn đầy cưng chiều.

“Cái đó cái đó……” Tiễn Bội Bội lắp bắp, cô cũng không thể nói mình nằm mơ thấy mang thai, nhất định Niếp Thù sẽ cười cô, suy nghĩ xong bạn học Bội Bội mới nhỏ giọng nói: “Buổi sáng khi em tỉnh lại đã xem Cố Yên là anh.

“Ha ha…… Lúc đó em làm gì hay là nói gì?” Anh tốt bụng hỏi. Nhất thời cảm thấy bản vẽ trước mặt bắt đầu trở nên đáng yêu.

“…… Nói gì đó.” Tiễn Bội Bội che mặt, buồn bực nói. Vì sao vì sao, vì sao cô lại làm chuyện mất mặt như vậy.

“Nói gì đó?”

“Không nói cho anh biết.”


“……” Hai người im lặng một lát, hình như Niếp Thù đẩy xe lăn đứng lên, có lẽ là đến ban công, nghe có tiếng giọt mưa.

“Bên anh đang mưa ư?” Tiễn Bội Bội hỏi.

“Ừ.”

“Lạnh không?”

“Không quá lạnh, hơn nữa anh đều ở trong phòng, không ra cửa.”

“Có thời gian thì nên đi nhiều hơn, nhớ khi về mang quà cho em!”

“Được.” Niếp Thù cười khẽ, nhiều năm trôi qua như thế, anh đã dần dần thành thói quen mỗi lần đi công tác ở nơi mới là sẽ mua quà về cho Tiễn Bội Bội.

“……”

“Có nhớ anh không?” Anh nói như thế! Niếp Thù cũng hơi xấu hổ, sau khi được Tiễn Bội Bội giáo dục vô số lần, anh dần dần bắt đầu thói quen nói lời ân ái.

“Ừm, lúc anh trở lại nhớ gọi điện thoại cho em.”

“Được.”

“Em đến phòng học rồi, buổi tối tán gẫu tiếp.”

Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng xấu hổ của Tiễn Bội Bội cuối cùng cũng biến mất, nhưng cô cũng không cảm thấy thẹn vì cảnh trong mơ. Ngày có suy nghĩ, đêm nằm mơ, cảnh tượng trong mơ, có lẽ là ước mơ lớn nhất của cô!


Muốn cùng anh có một gia đình, hi vọng anh có thể đứng lên, thoát khỏi ám ảnh trong lòng mình, thản nhiên chấp nhận mình tàn tật.

Qua lại với Niếp Thù đã mấy năm, Tiễn Bội Bội vẫn luôn cố gắng xua đuổi ám ảnh trong lòng anh, mặc dù tốc độ chậm chạp, nhưng Niếp Thù cố gắng lại làm cho cô cảm thấy hạnh phúc, tất cả đều đáng giá.

Tiễn Bội Bội rất hài lòng với cuộc sống bây giờ, các bạn cùng phòng đều rất tốt, tuy tác dụng kỳ lạ có lúc sẽ làm cô chống đỡ không được, nhưng tuy nhiên người cũng rất tốt; mặc dù nơi đi học cách thành phố T có chút xa, nhưng quan trọng nhất là, khi có thời gian Niếp Thù sẽ thường xuyên đến thăm cô, vào chủ nhật có thời gian cô cũng sẽ thường trở về, cho nên cũng không cảm thấy khó khăn.

Ba Tiễn mẹ Tiễn cũng đã ngầm cho phép hai người qua lại, chỉ nói trước khi tốt nghiệp không thể làm loạn. Lời này là nói với Niếp Thù, nhưng có trời mới biết, chân chính nên dặn dò là con gái của mình mới đúng.

Niếp Thù đã sớm bước vào trạng thái mất thân khi cô nửa cưỡng ép, nửa cám dỗ rồi. Mặc dù đối với một người đàn ông mà nói, dùng từ như vậy có chút 囧, nhưng mà đối với bạn học Tiểu Niếp đáng thương mà nói, cũng thật sự xứng với tên.

“Anh Niếp, đều tại anh, nếu không phải anh làm chuyện XXOO người ta, thì người ta có thể mang thai sao?”

“Ôi, “em gái” Bội Bội, đó không phải là anh thích em nên mới làm chuyện như vậy sao, em thấy anh đã làm chuyện như vậy với người khác chưa?”

“Anh dám.”

“Anh sai rồi, em bớt giận.”

“……” Tiễn Bội Bội im lặng nhìn Cố Yên và Triệu Vượng Nam tấn công ở hai bên trái phải trước mắt, vẫn không chịu dừng lại hành động bẩn thỉu của mình. Ngẩng đầu nhìn rồi làm như không thấy hành động của hai cô bạn, đang bình tĩnh dọn dẹp quyển sách, mở miệng cầu cứu Long Tuyền: “Tiểu Tuyền, cứu mạng, người đẹp nhà cậu vừa thông đồng với người ta đến công kích tớ.”

Hình như giữa Long Tuyền và Cố Yên có ràng buộc nào đó, cho nên vẫn luôn là đối tượng đùa giỡn của Tiễn Bội Bội và Triệu Vượng Nam.

Chỉ thấy người đẹp lắc eo một cái, trên mặt nở nụ cười không chê vào đâu được, cô nói: “Tiểu Bội Bội, rắc rối quá, cậu cứ đi theo nói với cậu ấy đi, dù sao nói một chút cũng sẽ không mang thai.”

Tiễn Bội Bội hơi chậm lại, rốt cuộc không ngừng ngã xuống đất. Người đẹp ơi, nói quá độc ác rồi đấy!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.