Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?!

Chương 43: Nghê Nguyệt Nghi


Đọc truyện Đến Cuối Cùng, Chúng Ta Có Thể Ở Bên Nhau?! – Chương 43: Nghê Nguyệt Nghi

Hoành Thương tiến đến phòng tổng giám đốc của Nhất Phàm.

” Cốc Cốc Cốc “

– Mời vào. – anh lạnh lùng nói.

– Tổng giám đốc Hồ! Chào cậu.

– Ồ! Vinh hạnh được gặp anh! Hoành Thương… – anh đứng dậy bắt tay với Hoành Thương, đưa tay về phía ghế mời cậu ta ngồi.

………………..

__________ Trưa hôm đó ________

Thiên Ý đã sớm kết thúc công việc của mình… Cô đứng trước phòng tổng giám đốc đợi cậu ta.

“Cạch”

Nhất Phàm cùng Hoành Thương bước ra…

– Hợp tác vui vẻ!

– Được! Hợp tác vui vẻ! – anh nhìn thấy cô, định đến nói gì đó với cô thì…cô đã kéo tay của Hoành Thương rời đi… Anh nhíu mày lại… Họ…quen biết nhau sao?! Lại còn có vẻ khá thân mật…

Cô đẩy cậu ta đến một nhà hàng Ý gần đó…

– Em vẫn còn nhớ anh thích ăn món Ý…

– Đương nhiên rồi… – cô cười rạng rỡ nhìn cậu…

– Tốt quá… – cậu nói nhỏ…

– Anh nói gì cơ?!

– Kh…không có gì đâu! Em gọi món đi…


– Anh gọi đi~

– À…được… Phục vụ! Cho tôi 2 phần mỳ Ý và…v.v…

– Anh gọi nhiều vậy… Có ăn hết không đó…

– Với một con lợn như em thì anh nghĩ vẫn còn thiếu thức ăn a!

– Anh này! – cô lườm cậu…

Bất chợt…cánh cửa nhà hàng mở ra…

– A!

Nhất Phàm tiến vào trong… Cạnh anh còn có một cô gái lạ mặt… Trông họ rất vui vẻ…

– Giám đốc Hồ! Ở đây!

Anh tiến đến khi nghe được tiếng gọi của Hoành Thương!

– Thật trùng hợp!

– Phải…

– Ngồi đi!

Anh định ngồi xuống cạnh cô thì đột nhiên cô đứng bật dậy…tiến đến bên Hoành Thương…ngồi cạnh cậu ta…

Nhóc con này…vẫn còn nghĩ anh… 😂😂😂

Đành phải ngồi cạnh cô gái kia… Anh muốn cười mà không sao cười được…

– Giám đốc Hồ… Có nên giới thiệu chút không?

– Đây là Linda! Bạn cũ của tôi… Tôi vừa ra khỏi công ty thì gặp cô ấy…

– À…

– Mà Hoành Thương này! Tôi kể cậu nghe… Con cáo nhà tôi không biết bị ai dụ mà đã không nói chuyện với tôi từ hôm qua đến giờ… Có người chụp ảnh tôi đi ăn với đối tác, là Mona ấy…

– A! Tôi biết cô ấy…

– Làm con cáo đó tức giận… Haizzz…

– Con cáo mà cậu nói…là ai vậy? Hồ Nhất Phàm cậu trước giờ chưa từng qua lại với người phụ nữ nào ngoài làm ăn trong công việc còn gì?

– Hỏi cô gái ngồi cạnh cậu xem! Cô ấy biết rất rõ về cô ta nha!

– Thiên Ý? Em biết sao? Là ai hả?! – cô nói gì chỉ lặng lẽ cuối xuống ăn… Mặt cô đã đỏ hết rồi a… Ra là hiểu lầm anh… Anh còn trêu chọc cô như thế… Đã thế, cô giận luôn cho biết!

____________ Tối hôm đó ____________

Anh chở cô về nhà… Vừa xuống xe… Cô lập tức phóng về phòng…

Thấy biểu hiện của cô… Anh lập tức bật cười…

Cả tối hôm đó, cô đều không bước chân ra khỏi phòng…

Anh đành phải mang thức ăn lên cho cô…


“Cốc Cốc Cốc”

– Thiên Ý! Mau mở cửa!

-…..

” Cạch “- cô không mở thì anh tự mình xông vào… A hi hi…

Cô nằm trên giường… Trùm chăn kín mít…

– Anh rõ ràng biết em hiểu lầm còn không chịu giải thích sớm…

– Anh muốn nhìn em ghen… – cô đến bên giường…ngồi xuống.

– Nhưng mà…

– Thôi! Anh xin lỗi đã làm em hiểu lầm… Giờ thì ăn đi…

– Em không ăn… 8 giờ rồi… Ăn vào…béo lắm!

– Béo tí mới dễ thương! – anh kéo chăn ra… Xoa đầu cô…

– Nhưng mà…

– Bây giờ em tự ăn hay là anh giúp…

– Em không ăn…

Anh uống một ngụm sữa…giữ sữa trong miệng mình…nâng đầu cô dậy…anh hôn lên môi cô…

– Ưm… – cô bất ngờ vì nụ hôn này của anh… Nhưng vẫn chấp nhận để anh hôn…

Anh đẩy hết sữa trong miệng qua cho cô…Tay anh không ngừng vuốt ve đùi cô… Chiếc lưỡi uyển chuyển như rắn ấy quấn lấy lưỡi cô…

– A… – trong lúc cầm ly sữa lên, tay anh vô tình làm đổ sữa lên người cô…

– Mau lấy khăn đi… – cô cuống lên…

– Không cần đâu…

Anh dùng lưỡi mình liếm sữa trên môi cô… Chiếc lưỡi mềm mại ấy không ngừng luân chuyển trên người cô giúp cô lau sạch sữa…


Thò tay vào trong áo cô… Anh liên tục xoa bóp bầu ngực của cô…

– Ưm…

Anh đặt cô ngồi lên đùi mình…xé toạc quần áo cô ra, trút bỏ cả nội y trên người cô… Anh đưa miệng mình mút lấy nhũ hoa trên ngực cô, tay kia không quên xoa bóp bên ngực còn lại…khiến ngực cô phập phồng… Làm cơ thể nhạy cảm ấy khẽ run…

– A ~~~

Lát sau, tay anh rời khỏi ngực cô…di chuyển xuống nơi tuyệt mật của đã sớm ướt đẫm ấy…

– A… Ưm…

“Cốc Cốc Cốc”

– Cậu chủ ơi… Có điện thoại từ bà chủ…

Luyến tiếc rời khỏi người cô… Anh đặt cô nằm xuống rồi phủ chăn lên người cô… Đi ra ngoài mở cửa…

Chỉ hé nhẹ cửa… Anh lấy điện thoại rồi lại đi vào trong…

– A lô?

– Ngày mai Nhất Phát về, về nhà một chút.

Anh ngắt máy, đặt điện thoại xuống… Nhẹ nhàng đi ra ngoài…

Mọi người nhớ vote và comment cho Yoo nhé ❤❤❤

Nhớ đón xem chap sau nữa nghen💕💕💕

Follow me 😘😘😘

Saranghae ❤❤❤💕💕💕💋💋💋


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.