Bạn đang đọc Đến Chết Vẫn Còn Cười Full – Chương 9: C9:
Buổi sáng đầu xuân , muôn chim tung cánh bay về đón xuân , những tia nắng ấm xa xôi đang hướng về căn biệt thự xa hoa lộng lẫy . Những chế ong mật đua nhau hút phấn hoa trong khu vườn kia . Nhưng con bướm đủ màu đang tô điểm thêm cho sân vườn . Tất cả đều tạo nên vẻ tự nhiên đầy màu sắc .
Bên trong ngôi biệt thự ấy là những tiếng bước chân , những giọng nói cười đùa hối hã . Trong bếp thì nghe tiếng dao kéo , mùi thơm của đồ ăn làm cho những người chưa ăn gì cảm thấy sôi sục .
” Nè nè , cái đó quý lắm đấy di chuyển cẩn thận dùm cái đi . Ê ê các ngươi muốn cẩu đầu trảm à , cái đó mà rớt là tru vi tam tộc nhà ngươi . …. ” Đó là tiếng ông quản gia của Lục gia
” Chu quản gia , ông xem đồ tết của đại thiếu gia tôi đã làm xong rồi , còn của phu nhân và lão gia thì họ đã chọn nhưng đại thiếu gia thì tôi không dám tới gần đâu , ông xem giùm tôi đi ” người đang nói là Mạnh Đà , cô phụ và một nhóm người phụ trách quần áo cho Lục gia , họ là những nhà thiết kế được đào tạo chuyên nghiệp nhất .
” Ây da , coi như cô sống ở đây khôn ra được một chút rồi đó , được rồi đại thiếu gia thích màu đỏ đô và vàng kim vậy lấy 5 cái này đi , à quên …”
” Sao thế? ” Mạnh Đà hỏi
” Đại thiếu gia có một món đồ chơi nói thẳng ra là một cậu bé nếu tính luôn năm nay thì đã 5 tuổi rồi , không biết có nên chọn cho cậu nhóc kia không , haizzz sợ phật lòng đại thiếu gia …” Ông chán nản nói
” Vậy….hay đem hết sào đồ này lên cho cậu ấy chọn , còn những bộ riêng này thì dành riêng cho thiếu gia ” cô đưa ra ý kiến
” Thôi được , vậy mau mau đem lên đi “
Họ cẩn thận đem sào đồ vào thang máy và di chuyển lên tầng 5 * ting * cửa thang máy mở họ không nhanh không chậm mà đi đến gõ cửa .
* Cốc cốc * ……* Cốc cốc *
” Thiếu… thiếu gia , tôi đem áo đến cho ngài ” cô hơi run nói
Cánh cửa tự động mở ra , người mở ra cánh cửa đó là cậu . Trên người cậu chỉ mặc một cái áo sơ mi dài đến bắp đùi . Họ nhìn cậu như nhìn thấy thiên sứ , nhưng khi nhìn kĩ thì mới thấy mặt cậu có những vết thương lớn nhỏ nhưng mờ mờ ảo ảo . Tóc có hơi bù xù , trên cổ cậu còn đeo thêm một cọng dây xích nhỏ,họ nghĩ đây chắc là cậu bé tội nghiệp bị mọi người trong Lục gia làm xôn xao mấy tháng nay .
” À à tôi đem đồ tới cho thiếu gia “
Cậu chỉ nhìn rồi để cửa mở lớn ra hơn cho họ . Họ đi vào , sau cánh cửa nhà tắm được mở ra là một đứa trẻ trạc 6-7 tuổi đang quấn khăn đi ra . Đứa trẻ khá cao so với những đứa cùng tuổi . Hắn nhìn Mạnh Đà bằng rồi liếc đám phía sau đang run rẩy , rồi nhìn cậu đang run rẩy đang ôm cánh cửa .
” Ai cho các ngươi tự tiện đi vào mà không có sự cho phép của ta ” hắn lạnh lùng nói như những cơn gió mùa đông đang thổi đến chứ éo phải gió xuân .
” Thưa …thưa thiếu gia , đồ tết của ngài à không do cậu ấy mở cửa nên chúng tôi tưởng thiếu gia cho phép ” Mạnh Đà lau mồ hôi trên trán hơi bình tĩnh trả lời
Hắn liếc cậu , cậu thấy ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình liền gục đầu xuống .
” Đem mấy thứ đó tới đây “
” Dạ , … còn không mau đem đến cho thiếu gia ” cô quát đám người đằng sau đang còn thất thần . Họ kéo sào đồ gồm 5 cái áo màu đỏ ở phần cánh tay và quần áo ngoài màu vàng hoàng kim , nhìn cùng màu nhưng thiết kế khác nhau cực kỳ bắt mắt , rất đẹp nha
” Các ngươi chỉ cho ta mặc 5 cái áo hay là mặc một cái hả , các ngươi xem ta là gì mà đem đống vải rác đến cho ta mặc , đem cút hết cho ta ” hắn giận cá chém thớt lên mấy bộ đồ rồi xoay qua đi vào nhà tắm . Họ thấy bản thân sắp tiêu rồi , họ chọc giận thiếu gia rồi huhu .
Mạnh Đà đem đống quần áo đi thì thấy cậu đang ôm cánh cửa nhìn cái áo Tết màu xanh lá vàng trên sào đồ . Cậu thật muốn có cái áo đó ghê . Rồi Mạnh Đà thấy cậu đáng yêu nhưng không dám động cậu sợ cái tên ác bá kia rồi cuối cùng cũng đem cái áo đó tặng cậu . Cậu thích thú nhìn họ đi ra rồi đóng cửa . Cậu quay lại thấy hắn đang nhìn cậu cực kỳ nóng giận , cậu sợ hãi ôm cái áo đó cứng ngắt .
” Ngươi thích cái áo đó à ” hắn nói mặt lạnh tanh rồi chỉ vào cái áo cậu đang cầm . Cậu gật đầu lia lịa . Cậu gần hắn nên bây giờ ngôn ngữ cũng nhiều hiểu cũng nhiều hơn . Sau đó một cô hầu nữ bước vào theo chỉ thị của hắn xé cái áo cậu đang cầm trên tay . Hắn giẫm lên cái áo đó nói :”Hừ… ngươi không xứng , những thứ nào ngươi nhìn đến thích thú thì ta sẽ cho nó biến mất , vì ngươi là của ta , chỉ được nhìn ta thích ta ôm ta HIỂU KHÔNG ! ” Mắt cậu đỏ hoe , cũng hiểu được hắn nói nhưng chỉ biết là mình không xứng đáng thích chúng .
Hắn quăn cho cậu cái áo , rồi ngồi xuống ghế đọc sách , cậu lủi thủi đi vào phòng tắm rửa . Hắn nhìn vào cái cửa đang đóng lại . Rồi tiếp tục đọc sách .
Khi tắm xong cậu đi ra mặc trên người cái áo hoodie màu đỏ đô rộng kinh khủng cái quần bó sát chân dài đến mắt cá . Tay áo khá dài . Trên cổ đeo cái xích nhỏ . Hắn quăn sát cậu một lúc rồi cầm dây xích dắt cậu đi .
* Tinh * tiếng cửa thang máy mở ra , hắn đã xuống tầng 2 . Đây là phòng khách ( nhà chính ) tất cả mọi người đang náo nhiệt làm việc thì thấy thiếu gia đang đi tới bàn ăn tay thì dắt tiểu Thanh .
” Thiếu gia , ngài hôm nay dùng gì ạ ” cô hầu nữ dọn bàn hỏi
” Gì cũng được ” rồi hắn kéo cậu ngồi kế mình . Cậu nhích thân mình ra rồi chạy đi , hắn không nghĩ cậu sẽ chạy trốn nên hơi buôn lỏng sợi dây xích .
” Người đâu bắt nó lại cho ta ” tất cả vệ sĩ và hầu nữ đuổi theo cậu . Cậu đang cố chạy đến cổng thì bỗng nhiên cổng đóng lại * rầm * cậu chạy hướng khác. Nhưng với sức cậu thì sao chạy bằng đám vệ sĩ . Cậu bị bắt lại . Họ đem cậu đến trước mặt hắn .
Hắn ngồi trên ghế sofa nhìn người vừa mới bỏ trốn , hắn nắm tóc cậu để mặt cậu sát mặt hắn
” Haha ngươi to gan thật dám chạy trốn , hảo để ta xem đôi chân này còn dám chạy nổi nữa không ” một đám người từ đằng sau đến kéo cậu đứng dậy , hắn cầm roi da đến quất vào chân cậu . Hắn giơ roi thật cao rồi đánh xuống thật mạnh .
” Áhhh đừ..ng ……đ..auu……hức hức hức ……áhhhhh……hứv ………..xì…n …lỗi ” cậu cảm giác đau đớn vì vết thương ở dưới chân cậu đang rỉ máu , cậu chỉ là một đứa trẻ 5 tuổi sao có thể chịu đựng được .
Lão quản gia thấy cậu la lối liền đi đến nói :” đại ..đại thiếu gia dù sao ngài cũng đã trừng phạt cậu ấy rồi , hay là ngài tha cho cậu ấy đi , nếu ngài đánh nữa cậu ấy sẽ chết rồi ai sẽ để ngài chơi nữa “
” Hừ ….coi như ta tha chết cho ngươi , mau cút lên phòng cho ta ” hắn tha cho cậu vì sợ thật sự cậu chết nhưng hắn đâu dễ bỏ qua việc đó . Cậu được họ đem lên phòng rồi khoá cửa lại . Cậu khóc to nhưng cũng không thể thoát ra được
________ ở dưới phòng khách ______ ___________
Bây giờ lão gia và phu nhân đã đi xuống bàn thấy con trai bảo bối đang ngồi hầm hực trên ghế thì bà đi lại nói :” bảo bối của mẹ , hôm nay dậy sớm nha , a bữa nay là thứ 7 bảo bối có muốn đi đâu không ” bà dịu dàng hỏi hắn
” Con hôm nay đến công ty của ba có được không , con muốn học hỏi ” hắn dùng ánh mắt sắc bén nhưng thiện cảm nhìn bà .
” Tốt tốt bây giờ cũng được con à , ta đem con đến công ty ” ông khi nghe con chú ý đến việc này liền gật đầu đồng ý .
” Ây da , phải ăn trước đã , bảo bối à đi ăn thôi “
Cho lão một ngôi sao màu cam đi ❤️