Bạn đang đọc Đến Chết Vẫn Còn Cười Full – Chương 14: Nổi Giận
Hai người đang ăn thì từ đừng sau hắn xuất hiện một cô gái chạy lại ôm cổ hắn .
-” Huyền ca ca ” Đình Bối Kỳ vui vẻ nói rồi liếc xéo cậu .
Cậu thì không quan tâm lắm , chỉ gục đầu ăn tiếp . Từ đằng sau cậu cũng xuất hiện một người , anh ngồi xuống ghế kế bên cậu rồi đưa cho cậu hộp sữa bò .
-” Cho cậu ” Anh nhìn cậu cười cười rồi liếc xéo hắn .
Hắn liếc xéo anh rồi nhìn cậu đang khư khư nhìn hộp sữa rồi nói :” c…ả..m … ” Cậu rất muốn nói cảm ơn anh nhưng hắn đang cảnh cáo cậu . Cậu nghĩ cảm ơn là điều bắt buộc chắc không sao đâu .
-” Cả..m ơn ” Cậu muốn rút lại lời nói đó ghê khi nhìn vào mắt hắn .
-” Cậu ngại sao , thật dễ thương ” Anh hài lòng và muốn sờ má cậu thì hắn đứng lên
-” Mày muốn gì ” Hắn éo kiềm chế nổi rồi
-” Em đâu có làm gì đâu , cô giáo bảo em giúp bạn học mới mà ” Anh mày vẫn bình tĩnh trong mọi tình huống
-” Nó là người của tao , mày dám không giữ phận thì đứng trách tao “
-” Anh nói nghe thật chói tai , anh nghĩ em sợ anh à ” anh kề sát mặt hắn nói . Rồi chỉnh lại đồng phục rời đi
-” Tớ về lớp trước , chút nữa gặp lại trên lớp nha ! Tiểu Thanh “
-” ….” Cậu chẳng dám nói gì , ăn cũng không nổi , chỉ biết hắn đang giận , mà hắn giận lên thì sẽ đánh cậu hic hic làm sao đây .
-” Huyền ca à , chúng ta đi thôi sắp vào lớp rồi ” cô muốn tránh xa hắn và cậu ra một chút , hừ Vũ Huyền là của cô .
* Reng reng reng …..*
Tiếng chuông vào lớp vang lên làm cho cậu giật mình , cậu đứng dậy đi về lớp . Hắn thì nắm chặt tay thành đấm mà đập mạnh xuống bàn .
Cậu đi vào lớp và ngồi xuống chỗ của mình . Cậu thấy cặp của mình đâu mất rồi ? . Cậu tìm xung quanh nhưng cũng không thấy . Một bạn nữ ngồi đằng sau cậu thấy cậu loay hoay thì hỏi :
-” Nhược Thanh , cậu tìm gì sao ?”
-“…. “
-” Hồi nãy tớ thấy …..” Bạn nữ dừng lại khi thấy Thiên Tường bước vào ngồi xuống chỗ mình tỏ vẻ mình chẳng biết gì .
-” Cậu tìm gì vậy Tiểu Thanh “
-” ….” Cậu không muốn nói chuyện với người này , cậu không muốn vì người này mà công cuộc trả thù bị đỗ vỡ .
Anh thấy cậu không trả lời liền phẫn nộ , nhưng anh liền tạo ra một nụ cười tỏa nắng mà hỏi tiếp:
-” Cậu tìm cặp sách đúng không “
Cậu nghe được liền gật đầu , cậu nghĩ sao tên này biết được thế .
-” Tớ biết cái cặp của cậu ở đâu nhưng cậu muốn tìm được nó thì cậu từ nay trở đi cậu đều phải nói chuyện với tớ , nhìn tớ cười với tớ và … gọi tớ bằng Tường ca “
Cậu lắc đầu lia lịa , không bao giờ , đừng mơ , cậu biết mấy cáu này vì mấy câu này là do hắn dậy cậu .
-” Tại sao chứ “
-” T..rả ….cặp “
-” Không “
-” Tr..ả”
-” Không “
-” Xin chào các em ” cô giáo bước vào lớp nói
-” Cả lớp nghiêm , chào cô ” anh đứng lên nghiêm nói
-” CHÀO CÔ GIÁO Ạ “
-” Được rồi các em ngồi xuống đi , chúng ta hôm nay học trang 23 nha ” . Cô giáo thấy cậu không lấy sách ra ma xoay tới xoay lui , tiến tới nói :
-” Em sao thế “
-” Cá. …icặ..p “
-” Ai lấy cái cặp của bạn Nhược Thanh , mau đứng lên cho cô “
-” Hức hức ” Cậu bây giờ là đang giả khóc đấy , hừ ta bị đánh riếc chay rồi nhưng còn chuyện khóc thì lúc nào bị đánh cũng khóc nên bây giờ nhỏ vài giọt nước mắt để lấy lại cái cặp thì bình thường
Cả lớp thấy cậu khóc thì không chịu được a~ , ôi tiểu bảo bảo khóc . Muốn nói ra tên hung thủ nhưng ai gan hùm mới dám nói .
-” Thôi bạn đừng khóc nữa , sẽ tìm ra được mà ” đây là cô bé đằng sau nói
-” ĐÚNG ĐÓ , ĐÚNG ĐÓ , TIỂU BẢO BẢO ĐỪNG KHÓC ” Cả lớp cùng hô vang
-” Em xem cả lớp đều dỗ em rồi , hay em xem cùng sách với lớp trưởng nhé , lớp trưởng cho bạn xem chung với nhé ! “
-” Vâng ,thưa cô” Anh cảm thấy anh sẽ tạo ra một trò vui cho cậu đây ~~
-” Được rồi chúng ta vào bài học “