Đọc truyện Đêm Nay Ngủ Cùng Ai – Chương 59: Có những việc cần phải đối mặt
Tiêu Tiêu ngồi dậy mở máy tính lên, gõ vào mục search của trang web, tin tức dẫn đầu đều là của cô và Chung Thụy.
Ngẫu nhiên click vào một trong số đó, là cảnh cô và Chung Thụy đứng trước cửa nhà, hai người mặt đối mặt, vừa nắm tay vừa cười.
Còn một bức khác, là hình ảnh Tiêu Tiêu được Chung Thụy ôm vào ngực, tư thế của hai người vô cùng thân thiết.
Nhìn sao cũng thấy mối quan hệ của hai người không được bình thường, Tiêu Tiêu nhíu mày, cuối cùng là ai lén chụp bức hình này?
Quay đầu liền nhìn thấy Chung Thụy đang cầm di động trở lại, thoáng nhìn thấy Tiêu Tiêu ngồi trước máy tính, cũng hiểu được cô đã biết hết mọi chuyện vừa mới phát sinh.
“Anh định làm thế nào?” Tiêu Tiêu cúi đầu, nhẹ giọng hỏi anh, có chút không dám nhìn vào ánh mắt của Chung Thụy, cũng rất sợ hãi sẽ nghe thấy câu trả lời của anh.
Chung Thụy đặt di động xuống, đưa tay nâng cằm của cô lên: “Vì sao không dám nhìn anh? Sợ anh sẽ bỏ rơi em, để lấy lại sự trong sạch cho mình à? Có phải em đã rất xem thường anh rồi hay không?”.
Tiêu Tiêu kinh ngạc, càng nhíu mày: “Anh đừng nói bậy, chuyện này liên quan đến sự nghiệp của anh đó”.
Cô hiểu hơn bất kỳ người nào, Chung Thụy có thể trèo lên địa vị như ngày hôm nay, đã phải bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cùng nỗ lực.
Người khác chỉ nhìn thấy Chung Thụy đứng trước màn ảnh, nào biết rằng anh phải quay phim cả đêm, cũng không dùng diễn viên thay thế dẫn đến chuyện thường xuyên bị thương, học thuộc kịch bản đến nửa đêm, chỉ sợ sẽ xuất hiện sai sót.
“Để cho Ben lập tức mở một cuộc họp báo, đây chính là cách tốt nhất”.
Chung Thụy nheo mắt lại, bỗng nhiên gật đầu: “Em nói rất đúng, nên để cho anh ta đi tổ chức một cuộc họp báo, tránh cho những người đó lại viết bậy bạ. Chúng ta không hé răng, có khi bọn họ còn cho rằng chúng ta sợ họ”.
Tiêu Tiêu buồn bực, sao không giống suy nghĩ của cô chút nào vậy?
Một tay Chung Thụy ôm thắt lưng cô, một tay vỗ vỗ gò má của cô, cúi người trán chạm trán: “Không có gì đâu, hết thảy đã có anh, anh sẽ giải quyết”.
Tiêu Tiêu thuận thế dựa vào ngực anh, tâm trạng nhấp nhô lên xuống lúc nãy vì một câu của Chung Thụy mà từ từ bình tĩnh trở lại.
Đúng vậy, có Chung Thụy ở đây, cô còn sợ hãi gì nữa?
Dù sao Chung Thụy sẽ tìm được cách giải quyết tốt nhất, những chuyện lúc trước không phải anh đã xử lý rất gọn gàng hay sao?
Nhưng đáy lòng vẫn ẩn chứa một nỗi sợ hãi cùng lo lắng, luôn luôn xuất hiện trong đầu cô.
Tiêu Tiêu hiểu được, ở sâu trong nội tâm, cô vẫn cho rằng, chính mình không xứng với Chung Thụy, càng không có tư cách sóng vai cùng anh…
Thủ đoạn chớp nhoáng của Chung Thụy, còn lợi hại hơn Tiêu Tiêu nghĩ nhiều.
Cả ngày anh không ra cửa, chỉ gọi mấy cuộc điện thoại, lên mạng phát tán vài tin tức, rồi ôm Tiêu Tiêu lên sofa xem phim không ngừng nghỉ.
Tiêu Tiêu không yên lòng mà làm tổ trong ngực Chung Thụy, luôn nhìn điện thoại di động, lo lắng A Sâm sẽ gọi đến nói cho mình một tin tức xấu nào đó.
Nhưng di vẫn im thinh thích, truyền hình liên tiếp phát sóng những bộ phim kinh điển, Tiêu Tiêu cũng không nhịn được tập trung tinh thần vào những cảnh diễn trong phim, rồi bỗng nhiên cảm thấy có vị ngọt ngọt.
Nhìn sang bên cạnh, Chung Thụy còn có thể đem đồ ăn vặt nhét vào miệng cô.
Tiêu Tiêu vừa cắn miếng bánh trứng có hương vị ngọt ngào, vừa uống nước chanh, lại có mỹ nam làm đệm dựa, xem hết phim còn có thể lấy góc độ của một người cùng nghề chuyên nghiệp mà phân tích thảo luận, nói tới nỗi miệng lưỡi khô khốc, nhưng cô học được rất nhiều, cảm thấy rất thỏa mãn, cái bụng cũng được cho ăn no nốc.
Buổi tối sắp ngủ tới nơi, cô mới mới nhận được điện thoại của A Sâm.
Đã tìm được đầu mối phát tán bức ảnh, nhưng Tiêu Tiêu không nghĩ tới người đó lại là ___ Nguyễn Tình.
Cô buồn bực, Nguyễn Tình sao giống như âm hồn không tan, ở đâu cũng muốn náo loạn một trận?
Tiêu Tiêu nghĩ, đoán chừng sự nghiệp của Nguyễn Tình không được như ý, là một đả kích quá lớn, dứt khoát muốn túm cô ngã luôn xuống nước…
Đưa tin nhắn cho Chung Thụy xem, anh gật đầu ý bảo đã biết.
Tiêu Tiêu có chút quái lạ: “Anh sớm đã biết chuyện này là do Nguyễn Tình làm?”.
“Ai chụp lén thì có gì khác nhau?” Đầu ngón tay của Chung Thụy gõ lên tay ghế, cười với cô: “Tuy hơi sớm một chút, có điều cũng tốt, chúng ta cũng tương kế tựu kế đi”.
“Tương kế tựu kế… Cái gì?” Trong lòng Tiêu Tiêu run lên, có chút không rõ mà hỏi lại một câu.
Chung Thụy hôn lên má cô một cái: “Tất nhiên là tương kế tự kế công khai luôn mối quan hệ của chúng ta, lén lén lút lút, anh chịu đủ rồi”.
Hơn nữa gần đây Tiêu Tiêu khá nổi tiếng, mấy bộ phim cô diễn lại khá ăn khách, có trang web còn phong cho cô chức nữ thần gợi cảm.
Không ít các nhà quản lý đã rục rịch, A Sâm có thể ngăn cản được một hai người, nhưng không cản được một đám, vậy không bằng anh nhanh chóng dán nhãn càng sớm càng tốt, dán trên người Tiêu Tiêu, đỡ bị người khác ngấp nghé.
Tiêu Tiêu do dự: “Anh đang đứng ở đỉnh cao của sự nghiệp, fan lại khổng lồ như thế, nếu bọn họ biết anh và em ở cùng một chỗ, liệu có phản đối hay không?”.
“Phối đối thì sao? Nếu vì một chuyện nhỏ này mà họ không thích anh nữa, không xem phim của anh, vậy fan tồn tại để làm cái gì?” Chung Thụy không quan tâm mà nhún vai, fan muốn làm gì là chuyện của họ, anh không cần phải dựa hoàn toàn vào ý nghĩ của fan để làm việc.
Nếu không thì không phải mình đã mệt chết rồi sao?
Làm sao anh có thể quan tâm đến mọi vấn đề, để làm hài lòng tất cả mọi người?
“Về phần Nguyễn Tình, lúc trước cô ta bị giáo huấn đúng là quá ít” Chung Thụy khá nương tay với ngôi sao nữ này, đáng tiếc hình như Nguyễn Tình cũng không lấy gì làm cảm kích.
Tiêu Tiêu 囧, khiến Nguyễn Tình không ký được hợp đồng, bị công ty vứt bỏ, coi như là ít đó sao?
Người đại diện mới của Nguyễn Tình, Angel, cũng bị công ty sa thải, còn có nữ diễn viên mới vào nghề đưa đơn kiện Angel bức cô ta phát sinh quan hệ bất chính với quản lý cao cấp.
Vị này đã từng là người đại diện Vàng, nay lại biến thành chuột chạy qua đường, ngay cả A Sâm cũng có chút không đành lòng. Tuy rằng, bỏ đá xuống giếng tranh đua cướp đoạt vốn là chuyện của những người mới vào nghề, nhưng A Sâm cũng làm không ít.
Trong lòng nghĩ là một chuyện, nhưng công tư phải rõ ràng, đây là lời giải thích của A Sâm.
Ở trong mắt Tiêu Tiêu, rõ ràng là hai người yêu nhau không thành, nhưng thật ra lại giống như một đôi vợ chồng bất hòa, lúc cần giẫm đạp, A Sâm đúng là không mềm lòng chút nào.
So với đạo diễn Ôn bị đánh cho bầm mặt, còn bị vô số người kiện cáo cùng giẫm đạp , tình hình của Nguyễn Tình còn có thể miễn cưỡng không có trở ngại gì.
Lấy tiếng tăm trước đây của cô ta mà nói, khi nhận những bộ quảng cáo giá trên trời, số tiền trong tay cô ta nhất định không ít, bình yên vô sự thong dong mà sống đúng là không thành vấn đề.
Nhưng mà, Nguyễn Tình rõ ràng không học được cách thông minh, dám quay lại khiêu khích.
Lúc này đây, rõ ràng Chung Thụy đã bị chọc giận…
Kết quả khiến Ảnh đế bực mình, tối hôm qua Tiêu Tiêu đã thử qua một lần, đáy lòng lặng lẽ thông cảm với Nguyễn Tình một phen.
“Nếu muốn công khai quan hệ của hai chúng ta… Vậy anh định nói thế nào?” Tiêu Tiêu cúi đầu, nhỏ giọng hỏi anh.
Cô rất tò mò, Chung Thụy sẽ định nghĩa về mình như thế nào.
Trên bạn bè nhưng không đến mức thành người yêu? Bạn gái? Hay là bạn giường…
Tiêu Tiêu không nghe được câu trả lời, nghi ngờ mà ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt chế nhạo của Chung Thụy, anh rõ ràng đã nhìn thấu suy nghĩ nhỏ nhoi của mình, không khỏi lại cúi đầu.
Chung Thụy một tay vỗ đầu cô, trong lòng thở dài một hơi.
Tín nhiệm của Tiêu Tiêu dành cho anh, còn chưa tới trăm phần trăm. Điểm này, mình phải kiên quyết hơn nữa mới được.
“Tham gia buổi họp báo ngày kia, chẳng phải em sẽ biết sao?” Chung Thụy mở một nút thắt, vừa nói, bàn tay cũng đã thâm nhập vào trong quần áo của cô: “Dù sao cũng không thể ra ngoài được, chúng ta lại nghỉ ngơi thêm một ngày nữa đi”.
Tiêu Tiêu một bụng phiền muộn, tâm trạng lo lắng, hoàn toàn bị hành động của anh đánh tan, một chút cũng không lưu lại.
Cô còn chưa kịp buồn đến gốc 45độ, thì đã bị Chung Thụy sát phong cảnh mà bóp chết.
Tiêu Tiêu bắt lấy tay anh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đừng hòng! Cái gì cũng không làm, chúng ta tắm xong liền ngủ!”.
Chung Thụy với vẻ mặt luyến tiếc mà rút tay về, thoáng nhìn cô hận không thể nhào qua đây cắn một ngụm để phát tiết cảm xúc, khóe miệng hơi hơi vểnh lên.
Hiệu suất của Ben rất cao, tối ngày hôm sau đã chuẩn bị xong địa điểm tổ chức họp báo, và triệu tập rất nhiều phóng viên đến.
Tiêu Tiêu nhìn thấy ở bên ngoài đầu người cuộn trào mãnh liệt, đông nghìn nghịt cả một vùng, ánh đèn flash sáng choang làm người ta không mở mắt ra được, cô có chút do dự, đứng tại chỗ không dám bước đi.
Thật ra Chung Thụy tập mãi cũng thành quen, cửa của hội trường buổi họp báo thiếu chút bị đạp cho vỡ vụn, có điều những tòa soạn báo không được mời cũng tranh nhau lại đây.
Ngày trước còn có thể phái bảo an canh giữ nghiêm ngặt, đỡ phải thấy người không nên tới.
Nhưng hôm nay, còn sợ người đến không đủ nhiều, anh ôm chặt bờ vai của Tiêu Tiêu, cùng cô đi lên sân khấu.
Đội chó săn nghe nói Ảnh đế Chung Thụy hôm nay có một tin rất lớn muốn tuyên bố, sớm đã đến xếp hàng muốn chiếm được vị trí tốt.
Những con mắt nhanh nhạy thoáng nhìn thấy thân ảnh của Tiêu Tiêu, đều nghĩ ra nước cờ này cùng với những bức ảnh về chuyện xấu của hai người chắc chắc có quan hệ.
Thực ra phần đông người ở đây vẫn giữ thái độ chờ xem kịch hay, dù sao trong giới giải trí những ngôi sao nữ muốn mượn địa vị của Ảnh đế để leo cao cũng có rất nhiều, thủ đoạn vô số kể, ai biết có phải là do Tiêu Tiêu tự đạo diễn hay không, đưa tiền tìm một người nào đó tóm được gốc độ rồi chụp cảnh cô ở cùng một chỗ với Ảnh đế hòng tạo scandal?
Nhưng mà Chung Thụy ôm Tiêu Tiêu, tư thế thân mật mà đi tới, các phóng viên không khỏi té vỡ mắt kính.
Vốn nghĩ rằng chuyện này là tin đồn, nhưng lại có thể là sự thật.
Trong khoảng thời gian ngắn, các phóng viên nghẹn ngào cùng một lúc, chỉ còn lại thanh âm chụp hình của thợ chụp ảnh.
Nhìn thấy các phóng viên không thể tin nổi quẫn bách mà trừng lớn mắt, Tiêu Tiêu cong cong khóe miệng, nhịn không được muốn cười.
Được rồi, thực ra cô cũng không nghĩ tới Chung Thụy lại có thể trực tiếp đến vậy, áp chế không cho mình một con đường lui….
Chung Thụy cùng Tiêu Tiêu lần lượt ngồi xuống, hai người ngồi rất gần nhau.
Tiêu Tiêu cúi đầu, không biết nên nói cái gì, bị Chung Thụy nắm lấy tay.
Mười ngón tay của hai người đan vào nhau, làm cho những thợ chụp ảnh bên dưới lại có thêm một trận chụp hình điên cuồng nữa.
Lời nói của Chung Thụy vừa đơn giản vừa rõ ràng: “Hôm nay mở cuộc họp báo, là muốn làm sáng tỏ tin đồn thất thiệt xuất hiện trên mạng hai ngày nay”.
Vừa dứt lời, các phóng viên vội vã đặt câu hỏi: “Trên mạng nói hai vị quen nhau, là vì Tiêu tiểu thư muốn mượn Ảnh để để trèo cao, tự nguyện hiến thân, đây cũng là phủ nhận lời đồn không thật này?”.
Trong lòng bàn tay Tiêu Tiêu đầy mồ hôi, không nghĩ tới Nguyễn Tình lại ác như vậy, đem những thứ này phát hết lên mạng.
Chung Thụy nắm chặt tay cô, trộm trấn an Tiêu Tiêu, rồi mở miệng nói: “Anh đã nói tất cả đều là lời đồn, vậy thế nào mới là sự thật?”.
Anh nói xong, tầm mắt quét về phía phóng viên dưới sân khấu: “Hôm nay việc tôi muốn tuyên bố chính là, Tiêu Tiêu là vợ chưa cưới của tôi, vì tránh để xuất hiện tin đồn bôi nhọ danh dự, làm ảnh hưởng xấu đến tiền đồ của cô ấy, do đó mới không công khai mối quan hệ của chúng tôi. Nhưng có người cố ý bôi nhọ, nên tôi không thể không đứng ra giải thích”.
Phóng viên đã hiểu rõ, hóa ra lúc trước lén lút, chính là sợ Tiêu Tiêu bị người ta nói mượn địa vị của Chung Thụy để nổi tiếng. Hiện tại, bằng kỹ thuật diễn xuất và dáng người ma quỷ Tiêu Tiêu đã tiến lên trở thành ngôi sao hạng nhất, cho dù có người nói trong đó không thiếu sự dẫn dắt của Chung Thụy, nhưng ít nhất Tiêu Tiêu vẫn dựa vào cố gắng của bản thân để thăng tiến…
Phóng viên lại hỏi tiếp: “Nếu Tiêu tiểu thư là vợ chưa cưới của ngài, vì sao ở Star Entertainment năm năm không có danh tiếng gì nhưng lại không ra tay giúp đỡ, năm nay lại đột nhiên đứng ra?”.
Trong này, rõ ràng có điều mờ ám!
Chung Thụy nhíu mày liếc phóng viên kia một cái, nhìn không ra là người ở tòa soạn nào, cũng không để ý tới nhiều, thản nhiên mà tiếp tục: “Lễ cưới được định vào năm nay, ngày giờ cụ thể sẽ công bố với công chúng sau”.
Tuyên bố chấm dứt, anh nắm tay Tiêu Tiêu rời khỏi đó, lại bỗng nhiên nghe thấy một trận ồn ào ở bên ngoài.
Ben với vẻ mặt lạnh tanh mà đi tới, lại gần tai Chung Thụy nói nhỏ: “Nguy rồi, fan nhà anh đã đánh đến cửa lớn, giơ biểu ngữ kháng nghị”. *Lãng nhách nhở*
Tiêu Tiêu sáp lại gần, cũng nghe thấy, không khỏi thầm than fan của Chung Thụy đúng là rất hùng mạnh. Chẳng những tin tức nhanh chóng, quan trọng là tụ tập ở bên ngoài hiện trường, còn làm tốt biểu ngữ tự mình đến phản đối!”.
Bột trắng không được xử lý tốt, rất có thể sẽ biến thành một đống bột đen, đến lúc đó Chung Thụy cũng đủ đau đầu.
Tiêu Tiêu lập tức đề nghị: “Anh vẫn nên đi ra ngoài trấn an các fan một chút, chúng ta tách ra trước đi”.
Cô còn sợ sau khi rời khỏi đây, sẽ bị fan ném đầy cà chua, còn có thể dùng móng tay rạch thành diễn viên hát kịch.
Đoán chừng fan đối với Chung Thụy có bao nhiêu yêu mến, thì với mình có bấy nhiêu căm hận, Tiêu Tiêu thật đúng là không muốn tự mình đi thử nghiệm đâu.
Chung Thụy lại nắm chặt tay cô, không cho Tiêu Tiêu chuồn êm.
Fan đến phản đối, có quan hệ mật thiết với cô, sao có thể lâm trận bỏ chạy, bỏ lại anh đi đối mặt một mình?
Tiêu Tiêu hận không thể đeo khẩu trang, mang khăn quàng cổ, tránh cho fan Chung Thụy lại nhận ra được, bất đắc dĩ mà bị anh cứng rắn kéo ra ngoài…
Tưởng tượng đến việc phải đối mặt với một đám fan điên cuồng, cô có cảm giác da đầu run lên, hai chân như nhũn ra…
Tác giả nói suy nghĩ của mình: =.=