Đêm Nay Ngủ Cùng Ai

Chương 38: Đại Thần Nổi Giận


Đọc truyện Đêm Nay Ngủ Cùng Ai – Chương 38: Đại Thần Nổi Giận

Tiêu Tiêu hoảng hốt chạy từ trên lầu xuống, thì bị A Sâm cười nhạo: “ Xem ra, tình hình chiến đấu vừa rồi rất quyết liệt đây?”

Tiêu Tiêu ngượng ngùng sửa soạn lại đầu tóc rối loạn một chút, rồi kéo kéo vạt váy xuống. Váy quá ngắn, chính mình có chút không quen.

A Sâm chỉ chỉ bộ ngực của Tiêu Tiêu, cô cúi đầu xuống, dở khóc dở cười.

Son môi của cô bị Chung Thụy quệt lên xương quai xanh, để lại một vết hồng hồng nhợt nhạt, làm cho những người không biết chuyện sẽ có những suy nghĩ lung tung.

“ Trang phục đêm nay đẹp thật, nhìn không tệ chút nào” A Sâm nhìn Tiêu Tiêu từ trên xuống dưới, người khô khan như cô nhờ vào bộ trang phục này, cách ăn mặc như thế này, rồi còn trang điểm đậm nữa chứ, cả người như rực rỡ hẳn lên, giống như trở thành một người khác vậy.

Tiêu Tiêu cười cười: “ Chuẩn bị xong hết chưa?”

“ Có anh ra tay? Đương nhiên không có vấn đề gì rồi” A Sâm vỗ vỗ ngực, ra hiệu bảo cô lên xe, chuẩn bị xuất phát.

Tiêu Tiêu gật đầu, vừa nãy nhìn thấy vẻ mặt không tốt của Chung Thụy, chắc đêm nay cô phải về sớm một chút để giải thích với anh.

Đi tới cửa Thủy Đô, bỗng nhiên Tiêu Tiêu có chút lo lắng. Cô nắm chặt lấy cổ áo, rồi lại kéo kéo vạt váy, mặt mày nhăn nhó không muốn đi vào.

A Sâm nhìn không vừa mắt, đẩy cô một cái: “ Có anh ở đây, em sợ cái gì chứ, cứ yên tâm đi mà!”

Tiêu Tiêu hít sâu hai cái, chỉnh đốn tâm tình của mình, giẫm giày cao gót đi tới rồi đẩy cửa phòng ra.

Đạo diễn Ôn đang ngồi ở giữa ghế sofa, hai cô gái xinh đẹp bên cạnh đang cười tủm tỉm rót rượu cho ông ta, một cô trong số đó đang muốn dán luôn vào ngực của đạo diễn Ôn, mềm mại trước ngực giống như vô tình mà cọ xát. Cô ta đang mặc bộ váy thấp ngực màu đen, thiết kế hình chữ V rất sâu và gần như để hở cả phần bụng dưới, cái rất tròn trịa kia để lộ ra bên ngoài hơn phân nửa. Ôm ấp yêu thương, thiếu chút nữa là cô ta đã cởi hết quần áo hiến thân cho ông ta rồi.

Xem ra bộ phim mới của đạo diễn Ôn, nghe nói Nguyễn Tình thất thế, không biết có bao nhiêu người mới đang hấp tấp muốn nịnh bợ ông ta, nhưng có điều Tiêu Tiêu không có hứng thú, cô lưỡng lự mấy lần rồi mới đi tới đây.

Tiêu Tiêu cười tự giễu, đạo diễn Ôn đúng là rất coi trọng cô, mình quả thật không biết tốt xấu rồi.

“ Bé dễ thương tới rồi sao?” Đạo diễn Ôn cầm ly có chân uống một ngụm rượu vang, thuận thế đẩy người con gái xinh đẹp trong lòng ra, vỗ vỗ sofa bên cạnh: “ Ngồi đi, đứng đó làm gì?”

Cô gái trẻ không tình nguyện mà nhích ra, ở góc độ mà đạo diễn Ôn không thể nhìn tới được trừng mắt với Tiêu Tiêu một cái.

Cô ta đang định chuốc say đạo diễn Ôn , giựt dây người này để mình có thể tham gia vào đoàn làm phim, cho dù không phải vai chính, nữ diễn viên phụ cũng được, đảm bảo chỉ cần một lần là nổi tiếng.


Ai ngờ lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, xem ra đạo diễn Ôn cũng rất thích cô Tiêu Tiêu này, vậy sự cố gắng cả đêm của cô ta đều hóa thành bọt nước cả rồi, làm sao mà vui vẻ cho được?

Trên mặt Tiêu Tiêu lộ vẻ tươi cười, còn lườm cô gái kia một cái, thản nhiên ngồi bên cạnh đạo diễn Ôn.

Đạo diễn Ôn khoát tay lên bả vai của cô, muốn kéo Tiêu Tiêu vào trong ngực mình.

Tiêu Tiêu cười cười, cầm lấy chai rượu vang rót rượu cho ông ta, lặng lẽ ngăn lại cánh tay của đạo diễn Ôn.

Một động tác nho nhỏ như thế này, đạo diễn Ôn sao có thể nhìn không ra. Nhưng mà ông ta lại thích cá tính này của Tiêu Tiêu, không giống với những ngôi sao nữ khác, không hề rụt rè mà còn ra sức tấn công về phía trước. Những người có ý muốn cự tuyệt nhưng vẫn làm ra vẻ mặt hoan nghênh như Tiêu Tiêu này, mới là hương vị ông ta thích nhất.

Đạo diễn Ôn cũng không tức giận trước thái độ cự tuyệt của cô, cúi đầu nhấp một ngụm rượu vang rồi nở nụ cười: “ Đúng là rượu ngon, quả nhiên có người uống cùng sẽ ngon hơn!”

Ông ta quơ quơ chất lỏng màu đỏ trong ly có chân. Cũng không vội vàng bàn chuyện vai diễn mới với Tiêu Tiêu, tán dóc hết đông rồi tới tây. Rồi lại nói về người quản lí mới của câu lạc bộ, còn nói gần đây trong giới có nhiều diễn viên trẻ tuổi nhưng lại bị quên bẵng đi mất, nhưng lại có những người mới con đường ngôi sao rất thuận lợi, vân vân…

Tiêu Tiêu giả vờ kiên nhẫn lắng nghe, nhưng trong lòng thì hừ lạnh.

Đạo diễn Ôn nói những việc này, cô sao có thể không nghe qua từ miệng của A Sâm chứ?

Chẳng qua cô muốn ngầm nói với chính mình, những ngôi sao đó cứ cho là đang nổi tiếng đi, nhưng đến một lúc nào đó sẽ bị giẫm xuống à, chỉ xem xem mấy nàng có thức thời hay không thôi.

Hay nói cách khác, Tiêu Tiêu muốn nhắc nhở, chính mình cũng phải thức thời.

Để cho những bậc đàn anh trong giới giải trí giáo huấn mình, Tiêu Tiêu nghe được trong lòng có chút không thoải mái, thế mà trên mặt còn phải giả bộ lộ ra nụ cười thích thú, cô cảm thấy không được tự nhiên muốn chết.

Cũng may đạo diễn Ôn không phải là người thao thao bất tuyệt ( nói nhiều quá), ông ta chỉ chậm rãi nói một hồi, nhìn thấy dáng vẻ khiêm tốn của Tiêu Tiêu, có chút hài lòng, ra hiệu cho cô gái trẻ tuổi bên cạnh rót cho cô một ly rượu, rồi tự tay ông ta đưa cho cô.

“ Cô em gia nhập vào công ty mới, anh đây còn chưa chúc mừng em. Nào tới đây, uống một ly đi”

Rượu của đạo diễn Ôn, Tiêu Tiêu cũng không dám uống. Có quỷ mới biết bên trong có cái gì, cô cũng không muốn giẫm lên vết xe đỗ giống lần trước.

Tiêu Tiêu cong môi cười, dưới ánh sáng mờ ảo, gương mặt diễm lệ kia có một vẻ phong tình khác, làm cho đạo diễn Ôn ngẩn người.


“ Đạo diễn Ôn, tôi phải nói trước tửu lượng của tôi cũng không quá tốt. Tuy rằng đến công ty mới, nhưng về sau còn phải nhờ ông chiếu cố nhiều hơn. Nào, tôi kính ông!”

Cô vừa nâng ly lên, hai tay cầm ly rượu, tự mình đưa tới bên miệng của đạo diễn Ôn.

Tiêu Tiêu đã nói như thế, đạo diễn Ôn làm sao có thể từ chối cơ chứ?

Ông ta lập tức cười ha ha rồi sáp lại gần cô, nắm lấy bàn tay trắng mịn nhỏ bé của cô, nâng ly rượu vang lên uống một hơi cạn sạch.

“ Không tồi, quả nhiên là rượu ngon”

Đạo diễn Ôn uống hết rượu, nhưng lại không thả tay Tiêu Tiêu ra, còn đặt ở trong lòng bàn tay mình bắt đầu sờ soạng, ngoài miệng thì khen rượu, thực ra là chiếm tiện nghi một cách quang minh chính đại.

Tiêu Tiêu bị mò mẫm, cả người gần như nổi hết cả da gà da vịt, ghê tởm muốn nôn ra, nhưng vẫn phải chịu đựng.

“ Không biết, hai vị nhỏ tuổi này là?” Tiêu Tiêu nhướng mắt lên, lướt nhanh về phía hai cô gái trẻ bên cạnh.

Đạo diễn Ôn nhìn ánh mắt của cô, nghĩ chắc là có người vây xem nên Tiêu Tiêu không vui, cũng liền nở nụ cười: “ Một người uống rượu có chút buồn, quản lí đã kêu hai người đến bồi rượu. Bây giờ đã có em ở đây, để cho các cô đi ra ngoài là vừa rồi”

Hai cô gái thật vất vả mới tìm được cơ hội tiếp cận đạo diễn Ôn, nhưng lại bị nói là bồi rượu, trong lòng không thoải mái, còn phải dè dặt mà trả lời, rồi lặng lẽ đi ra ngoài.

Đạo diễn Ôn nhìn thấy những người cản trở đã đi ra ngoài, đưa tay kéo Tiêu Tiêu vào lòng một cái, nhưng lại bị cô đẩy ra.

Ông ta có chút tức giận, lần đầu có thể nói là rụt rè, nhưng lần thứ hai chính là không biết điều.

Nhìn Tiêu Tiêu cười tủm tỉm mà nói: “ Đạo diễn Ôn thật nóng vội quá đi, không bằng chúng ta đổi chỗ khác đi?”

Đạo diễn Ôn bỗng nhiên tỉnh ngộ, mặc dù làm trên sofa sẽ cho người ta có một hứng thú mới mẻ, nhưng làm sao thoải mái bằng giường lớn chứ?

Lầu trên của Thủy Đô chính là phòng nghỉ, là để chuẩn bị cho những người khách đang ở lầu dưới.


Vào phòng, Tiêu Tiêu tiếp tục lừa đạo diễn Ôn uống thêm nửa chai Whisky nữa, trước tiên là để cho ông ta đi vào phòng tắm, tắm rửa cho tỉnh táo lại, rồi sau đó lén lút chạy ra ngoài.

Tiêu Tiêu chạy nhanh từ cầu thang thoát hiểm xuống, cô sợ nếu ở trong thang máy sẽ bị những người khác nhìn thấy, nhất là các phóng viên sẽ xuất hiện bất kì lúc nào.

Cầu thang thoát hiểm ít có người đi qua, ánh sáng lại yếu, nhưng Tiêu Tiêu cũng phải đành chịu, cúi đầu quan sát dưới chân cẩn thận, hận không thể lập tức bay nhanh về nhà rửa sạch những chỗ mà đạo diễn Ôn đã chạm qua.

Bỗng nhiên cánh tay bị ai đó nắm lấy, rồi Tiêu Tiêu bị kéo vào một lồng ngực rắn chắc, làm cho cô hoảng sợ một trận.

Nơi này tối đen như mực, nhân viên làm việc của khách sạn cũng không đi ngang qua đây, nếu gặp phải người xấu, cô thật sự là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không nghe!

Tiêu Tiêu hoảng sợ mà vùng vẫy vài cái, bên tai truyền đến một đạo âm thanh quen thuộc: “ Là anh”

Lúc này cô mới nhẹ nhàng thở ra, cơ thể căng cứng vừa rồi từ từ thả lỏng, trong thoáng chốc cô cảm thấy tay chân trở nên mềm nhũn vô lực, dựa vào người phía sau, bất đắc dĩ mà thở dài: “ Tiền bối Chung, sao anh lại trốn ở góc tối thui như vậy, là để dọa người sao? Em thiếu chút nữa là bị anh hù dọa tới mức hồn phi phách tán rồi đó, còn tưởng…”

“ Em nghĩ là ai? Đạo diễn Ôn sao?” Hai người dựa vào góc tường, bên trong vang lên tiếng đèn chớp tắt, làm cho Tiêu Tiêu không thấy rõ vẻ mặt của Chung Thụy, chỉ nghe thấy tiếng nói bình thản không che đậy của anh, trái tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Nghĩ tới lúc nãy mình vội vàng chạy ra ngoài, cũng chưa kịp giải thích với Chung Thụy, không khỏi có chút chột dạ: “ Tiền bối, thực ra em…”

Những lời còn lại, đã bị cuốn vào nụ hôn của bốn cánh môi

Đáy mắt Tiêu Tiêu hiện lên vẻ kinh ngạc, lưng cô dựa vào lồng ngực của Chung Thụy, nghiêng đầu, chống đỡ nụ hôn cực nóng lại mang theo một chút trừng phạt.

Trên môi rất nóng, nhưng không nóng bằng ngực của cô…

Tiêu Tiêu ngẩn ra, lúc này mới phát hiện tay của Chung Thụy từ bên gáy của cô trượt dần xuống ngực, rồi thăm dò vào bên trong áo, phủ trên ngực mềm mại của cô, làm cô không khỏi giãy dụa mà đứng lên.

Cho xin đi, tuy rằng ở đây không có người đi qua, nhưng cũng là nơi công cộng, nếu bị người khác thấy thì làm sao đây?

Bọn họ đều là người của công chúng, hơn nữa ở trong nước khuôn mặt của Chung Thụy mỗi một gia đình, mỗi một hộ dân ít có người không biết đến. Nếu bị phát hiện, hình tượng của Chung Thụy sẽ bị phá hủy, cô cũng không cần ra ngoài gặp người ta nữa…

Cảm giác được cái tay kia cuối cùng cũng xê dịch ra chỗ khác, Tiêu Tiêu mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng trước ngực bỗng nhiên bị nới lỏng, khóa trước của Bra lại có thể bị Chung Thụy tháo ra

Cô vội vàng đưa tay muốn che ngực, nhưng hai tay lại bị Chung Thụy giữ chặt ở hai bên hông, miệng cũng bị chặn lại, cô chỉ có thể vặn vẹo trái phải vài cái tỏ vẻ kháng nghị.

Không còn gì để ngăn cản bàn tay to kia nữa, cả người Tiêu Tiêu run lên, vừa thẹn thùng vừa tức giận.

Cuối cùng Chung Thụy cũng buông đôi môi đỏ mọng của cô ra, nhìn thấy người con gái trong ngực mình đang híp mắt lại, cắn môi dưới, sợ bật ra tiếng rên rỉ, cánh tay anh không khỏi khẽ động một cái, cảm giác toàn thân Tiêu Tiêu đã mềm nhũn, ngã vào vòng tay của anh mà thở hổn hển.


Tiêu Tiêu chưa bao giờ nghĩ tới, thể chất của mình lại nhạy cảm như vậy. Hơn nữa ở đây là cầu thang thoát hiểm của khách sạn, còn có tiếng động khi chớp khi tắt của đèn trần, làm cho cô càng thêm hồi hộp, cơ thể cô càng nhạy cảm hơn nữa.

Bàn tay của Chung Thụy khi thì rất nhẹ nhàng khi thì mạnh mẽ, những nơi anh đi qua, đều nổi lên một tầng da gà, cơ thể cũng không chịu nghe lời mà phát ra tiếng rên rỉ.

Anh ngậm lấy vành tai của cô, rồi lại nhìn thấy vẻ mặt cực lực ẩn nhẫn của cô, ánh mắt Chung Thụy trầm xuống, nhẹ giọng hỏi: “ Đạo diễn Ôn chạm vào chỗ nào của em? Ở đây, hay là ở đây?”

Đầu ngón tay của Chung Thụy từ khóe mắt của cô, lướt nhẹ qua đôi môi, rồi nhẹ nhàng dừng lại ở xương quai xanh, sau đó trượt dần xuống ngực, làm cho Tiêu Tiêu sợ tới mức vội vàng lắc đầu.

“ Không, chỉ có tay thôi…”

“ Tay?” Chung Thụy cúi đầu hôn lên mu bàn tay cô, rồi lại hỏi: “ Không ôm thắt lưng của em sao?”

Tiêu Tiêu hoảng hốt mà gật đầu, rồi lại lắc đầu.

Khóe miệng Chung Thụy khẽ cong lên, nhưng đáy mắt lại không có ý cười, bàn tay to lớn vuốt nhẹ bắp đùi của cô, rồi chậm rãi dời lên phía trên: “ Vậy còn nơi này thì sao?”

Không nhanh cũng không chậm, khi nhẹ nhàng khi mạnh mẽ, Tiêu Tiêu cảm thấy mình sắp điên mất rồi. Hơn nữa, sẽ có người đi ngang qua đây, ánh đèn sáng ngời bỗng nhiên tối lại, thần kinh của cô căng thẳng, với lại xúc cảm của cô càng ngày càng nhanh nhạy, làm cô nhịn không được mà ngâm nga một tiếng.

Hai mắt của Tiêu Tiêu ửng đỏ lên, khóe mắt ẩn chứa sự quyến rũ như có như không, đôi môi khẽ nhếch lên giống như đang hôn vậy đó, cả người vô lực mà dựa vào ngực anh, làm thành cái dáng vẻ để mặc người xâm chiếm, càng khiến cho người ta thêm yêu mến.

Chung Thụy rốt cuộc cũng rút tay về, ôm cô vào ngực, nhíu mày: “ Không phải đã đồng ý với anh là sẽ từ chối đạo diễn Ôn sao?”

“ Em… từ chối rồi…” Tiêu Tiêu vì muốn từ chối đạo diễn Ôn nên mới đến đây, nhưng mà cô lo lắng nếu trực tiếp từ chối sẽ làm cho vị đạo diễn này không hài lòng, cô dứt khoát sử dụng chiến thuật vòng vèo, trước tiên là lừa ông ta vào phòng nghỉ, sau đó là chuồn êm, sau đó…

“ Nếu đã từ chối, thì sao lại uống say rồi đi cùng ông ta vào phòng nghỉ nữa chứ ?” Chung Thụy cúi người kề sát vào tai của cô, thổi khí nóng vào màng nhĩ của cô, khiến cô run lên: “ Nếu anh không tới, không lẽ em định làm sủng vật mới của đạo diễn Ôn à, muốn nổi tiếng nhờ vào bộ phim mới của đạo diễn Ôn sao?”

“ Không phải chuyện này, em chỉ muốn…”

Đầu ngón tay của Chung Thụy chạm nhẹ vào môi của cô, không cho cô tiếp tục nói nữa.

“ Đây là chủ ý của A Sâm phải không?”

Nhìn vẻ mặt cười như không cười của anh, thế nhưng ánh mắt chính là một mảnh thâm trầm, Tiêu Tiêu co rúm lại một chút, trực tiếp bán đứng người đại diện, cô gật đầu một cái thật rõ kêu.

Chung Thụy cười cười, nhưng mà nụ cười của anh lại làm đáy lòng Tiêu Tiêu rét run lên, ngơ ngác để mặc anh sửa soạn lại quần áo hỗn độn trên người mình.

Cô cúi đầu thấy đôi tay của anh đang nâng cái mềm mại trước ngực cô, cài lại móc Bra, mặt của Tiêu Tiêu hết trắng lại hồng, hận không thể đào một cái hố mà chôn mình vào…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.