Đọc truyện Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng – Chương 27: Cô là phần thường ngọt ngào
“Tôi làm cái gì mà phải bồi thường cho anh?” Lãnh Tiếu Tiếu đối với lời nói của anh hết sức không hiểu.”Em cứ nói đi?” Hàn Trạch Vũ nâng đôi tay vòng lên hông của Tiếu Tiếu, đem lấy thân thể của cô gần sát mình, lửa nóng dục vọng chống đỡ bên trong bắp đùi cô.”Anh. . . . . Anh. . . là anh bảo tôi đưa tài liệu tới!” Cảm nhận được vật nóng bỏng của anh, Lãnh Tiếu Tiếu đỏ bừng cả mặt, cà lăm giải thích.”Nhưng em rất rõ ràng bên trong xảy ra chuyện gì, không phải sao?”Con ngươi đen nhánh của Hàn trạch Vũ, nhìn chằm chằm thẳng vào Lãnh Tiếu Tiếu. Trên tay lực độ lại lớn chút, Lãnh Tiếu Tiếu càng thêm cảm nhận rõ ràng được nhiệt tình của anh.”Tôi. . . . . . Anh buông tôi ra!” Lãnh Tiếu Tiếu lo lắng giãy dụa, muốn tránh ra ngực của anh.Nhưng là một giây kế tiếp, cô ngượng ngùng ngẩng đầu lên, kinh hoảng nhìn về anh, ngoan ngoãn ngưng hành động giãy giụa không cần thiết. Bởi vì, cô rõ ràng cảm thấy vật của anh chống đỡ ở chỗ đùi nóng bỏng trở nên cứng hơn hơn rất nhanh.Hiện tại trước mặt người đàn ông này tựa như con mãnh thú, bất kỳ một cử động thật nhỏ của cô cũng có thể làm anh bộc phát thú tính trong cơ thể, cô rất rõ ràng ý thức được một chút, người cứng ngắc một cử động cũng không dám căng thẳng.Hàn Trạch Vũ thấy Lãnh Tiếu Tiếu phản ứng, cười cân nhắc, giọng nói trầm thấp nhàn hạ bật ra.”Xem ra, Lãnh thư ký hết sức hiểu rõ đàn ông!””Tôi không biết bất luận kẻ nào, tôi cũng không biết vừa mới xảy ra cái gì, tôi chỉ biết bây giờ hành động của Hàn tổng rất quá mức, xin Hàn tổng chú ý một chút thân phận của mình.”Nghe được Hàn Trạch Vũ hài hước, nghĩ đến tình cảnh của mình giờ phút này, cô tức giận rống lên trước mặt Hàn Trạch Vũ.”Thật sao? Đó là tôi hiểu lầm à nha? Tôi cho là Lãnh thư ký cắt đứt chuyện tốt của tôi là có mưu đồ khác !” Hàn Trạch Vũ lộ ra một bộ vẻ mặt bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhẹ nhàng lắc đầu một cái.Thấy nét mặt của Hàn trạch Vũ, Lãnh Tiếu Tiếu hình như thấy được một tia hi vọng, cô vội vã âm thanh mềm xuống: “Đúng, đúng, Hàn tổng anh hiểu lầm, mời buông ra, tôi muốn đi về làm việc!”Nhưng Hàn Trạch Vũ đón lấy theo như lời nói khiến Lãnh Tiếu Tiếu quả thật muốn hộc máu!”Lãnh thư ký, nếu là tôi hiểu lầm em, vậy thì đến lượt tôi bồi thường cho em!” Nói xong, anh cũng cúi người chính xác hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át của cô.”Ưmh . . . . . Buông ra. . . Tôi. . . Ưmh. . . . . .” Lãnh Tiếu Tiếu lay động tránh né anh.Hàn trạch Vũ một tay cố định trụ cái ót của cô, để cho cô không cách nào nhúc nhích. Lãnh Tiếu Tiếu thấy không cách nào tránh thoát anh, không thể làm gì khác hơn là khép chặt răng chống lại sự xâm nhập của anh.Tấn công dồn dập không vào đượcHàn trạch Vũ có chút tức giận. Anh suy tư chốc lát, lộ ra một tia trêu chọc, đưa tay thâm nhập trong quần áo của cô, tập kích trước ngực của cô.”A. . . . . .” Cử động của anh khiến Lãnh Tiếu Tiếu kinh hãi không dứt.Tiếng kinh hô của cô còn chưa gọi ra, liền bị Hàn trạch Vũ toàn bộ nuốt vào, đầu lưỡi của anh nhân cơ hội chui vào, hung hăng mút vào trong miệng anh hương thơm cùng ngọt ngào.