Đêm Dục Không Thôi

Chương 1: Đêm Sinh Nhật


Đọc truyện Đêm Dục Không Thôi – Chương 1: Đêm Sinh Nhật


Trên giường lớn gỗ mun, thiếu niên trần trụi vô lực nằm ngửa, tóc dài xõa rối tung, da thịt trắng đến gần như trong suốt, hai mắt bị vải đen che lại, đôi môi đỏ hồng bị hàm răng cắn đến trắng bệch, cổ tay mảnh khảnh đang vặn vẹo bị một sợi dây đỏ buộc vào đầu giường.

“Thật, to gan…!Ngươi cút, cút ngay…!A…!Đừng, đừng đụng…!A…”
Đầu lưỡi ấm áp của nam nhân nhẹ nhàng liếm lên vành tai đỏ ửng, xúc cảm trơn trượt mà người xa lạ mang đến làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu niên nháy mắt trắng bệch.

Giọng nói run rẩy của cậu vừa mềm vừa nhẹ, mang theo chút kiêu ngạo, nhưng nhiều hơn là cảm giác vô cùng hoảng sợ, không có chút lực uy hiếp nào, dáng vẻ yếu ớt này có thể thôi thúc cảm giác muốn ngược đãi đã ngủ đông ở nơi sâu nhất trong lòng người khác.

Cố Trường An không rõ vì sao lại xảy ra chuyện này, cậu là đệ đệ được Hoàng đế ca ca cưng chiều nhất, là tiểu vương gia tôn quý nhất của Đại Thịnh.

Trước khi hôn mê, cậu vẫn còn đang ở trong cung tham gia tiệc sinh nhật mười sáu do Hoàng đế ca ca chuẩn bị cho mình.

Sao vừa tỉnh dậy lại biến thành thế này rồi…!
“Nhưng ta thấy em dường như thích lắm, nếu không thì sao lại kêu dâm đãng như vậy, hửm?” Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai, mang theo hài hước mười phần.

“Ngươi, ngươi nói bậy…!Ta, ta không có…”
Cố Trường An làm sao nghe nổi mấy lời này, vừa xấu hổ vừa tức giận, muốn giãy dụa tránh né, nhưng mê dược trong cơ thể vẫn chưa tan hết, cậu không thể làm ra hành động nào khác.

Nam nhân nhìn thân thể trắng nõn không ngừng vặn vẹo dưới thân, hô hấp dồn dập, mắng thầm một tiếng yêu tinh, đáy mắt tối đen hiện lên dục vọng mãnh liệt.


Động tác mút liếm mất đi khống chế, để lại trên da thịt trắng nõn một dấu đỏ, chọc cho người dưới thân run rẩy không ngừng.

“Ngoan ngoãn chút nào.”
Nam nhân khẽ mắng, Chát một tiếng, một cái tát rơi xuống cái mông tròn căng mẩy.

“A…”
Đôi mắt dưới mảnh vải đen không thể tin được trừng lớn, sao hắn lại dám, dám đánh mình, hắn…!
“Ngươi có biết…!có biết…!Ta là Tiểu vương gia…!Đại Thịnh hay không…”
Tiểu vương gia lần đầu tiên bị đánh mông tức run người, trên mặt lúc trắng lúc đỏ, đáng yêu vô cùng.

“À, Tiểu vương gia…” Nam nhân cười nhẹ, cúi người liếm lên khuôn mặt non mịn: “Đứa nhỏ ngốc, nếu không như vậy thì em cho rằng ta bắt em từ đâu tới chứ?”
Dứt lời, hắn đứng dậy bắt lấy hai chân thon dài đặt trên cánh tay mình, bàn tay phủ lên hai cánh mông múp máp bắt đầu xoa bóp, xúc cảm mềm mại co giãn làm hô hấp của hắn càng thêm dồn dập, con cặc trong quần lót căng cứng nóng hổi, ngẩng đầu chỉa vào khe mông thiếu niên.

“Hừ, a…!Đừng, đừng bóp nhẹ nữa…!A…!Khó chịu…!Khó chịu quá…”
Cố Trường An xót thương cho tình cảnh bây giờ của mình, cái mông nhỏ bị người ta chơi đùa vừa đau vừa nóng, làm cậu chịu không nổi rên rỉ thành tiếng.

Lúc đầu còn vô cùng khó chịu, dần dần lại sinh ra khoái cảm tê dại, cơ thể trắng nõn nổi lên màu hồng nhạt mê người, con cặc nhỏ mềm rũ dưới đám lông thưa thớt bắt đầu có dấu hiệu ngẩng đầu.


Nhưng nam nhân kia lại giảm nhẹ lực đạo khiến cậu thậm chí muốn lên tiếng kêu hắn bóp mạnh một chút.

Cố Trường An cũng phát hiện bản thân khác thường, nhất thời không biết do xấu hổ hay tức giận, nhỏ giọng rên hừ hừ, có chút cảm giác giấu đầu lòi đuôi, đôi chân dài khẽ giãy dụa, ngược lại kẹp chặt nam nhân kia hơn nữa.

“Mông thật dâm, mới xoa hai cái đã cương cứng, còn chưa mất trinh đã dâm như vậy, đợi bị thao chín rục e rằng mấy gã điếm trong thanh lâu cũng không dâm bằng em!”
Nam nhân thở dốc mở miệng giả vờ nhục mạ cậu, hai mắt đỏ ngầu.

Cặc nhỏ trắng nõn theo động tác của Cố Trường An mà khẽ đung đưa khiến cho hắn có chút hoa mắt.

Nam nhân nổi lên ý xấu, nâng cặp mông dâm đãng lên, thổi một hơi ngay chỗ giao nhau giữa con cặc và trứng dái của cậu.

“Nói bậy…!Ngươi nói bậy…!A…!Ngươi, ngươi đừng đùa…!Ta chịu, chịu không nổi…”
Thiếu niên ngay cả thủ dâm cũng chưa từng thì làm sao chịu nổi trêu chọc thế này, cảm giác bị hơi nóng thổi vào căng cứng co rút, lỗ đít nhỏ rỉ ra chút nước trong suốt.

“A, chảy nước…”
Nam nhân buông tha cho cặp mông bị hắn xoa bóp đến đỏ ửng, đặt cậu trở lại trên giường, ngón cái vuốt dọc theo da thịt nhẵn nhụi lau đi chút vệt nước, sau đó nắm lấy con cặc nhỏ cương cứng của Cố Trường An, bàn tay có vết chai mỏng vuốt ve lên xuống.

“A…!Không, đừng mà…!Tha cho ta đi…”

Cố Trường An duỗi hai chân không ngừng ngọ nguậy trên giường muốn tránh khỏi tay nam nhân rồi lại lưu luyến cảm giác thoải mái này, cả người ửng hồng như tôm luộc, đôi môi đỏ không ngừng thở ra hơi nóng.

Nam nhân thu hết thảy phản ứng của cậu vào mắt, ánh mắt tối đen, động tác trong tay bắt đầu nhanh hơn.

“A…!Chậm…!Hừ…!A…”
Đứa nhóc mềm mại dưới thân run rẩy vài cái, rất nhanh đã không nhịn được nữa, một cơn khoái cảm ngập đầu càn quét toàn thân, thoải mái đến da đầu tê dại, đôi tay siết chặt lấy sợi dây đỏ, ngón chân đáng yêu cuộn tròn lên, cặc nhỏ run run rẩy rẩy, phùn phụt bắn ra trong tay người đàn ông.

Người đàn ông vuốt tinh dịch trắng đục ở đầu ngón tay, cười nhẹ: “Bé con thật nhanh.”
Đôi mắt của Cố Trường An dưới tấm vải đen đỏ đỏ, sau lúc cao trào là yếu ớt nhất, còn bị nam nhân cười nhạo như vậy, lòng tự trọng làm sao chịu được, nghĩ đến việc ấm ức bị hắn bắt tới đây, Hức một tiếng lập tức bật khóc, lại còn không muốn yếu thế trước mặt nam nhân, vừa bật ra một tiếng đã lập tức cắn chặt môi đỏ, vùi đầu vào trong gối, lén lút tức giận.

“Ha…!Nghe đồn Tiểu vương gia tính khí cao ngạo, tính tình quả thật là không nhỏ nha.” Nam nhân cười cười, còn nhéo nhẹ cặc nhỏ mềm rũ một cái.

“Hức…!Ta nhất định sẽ bảo Hoàng đế ca ca giết ngươi!” Cuối cùng Cố Trường An cũng không nhịn được nữa mà bật khóc, nghẹn ngào rên rỉ thành tiếng.

Cậu muốn đá hắn, nhưng đáng tiếc ngay cả sức lực nhấc chân cũng không có, vậy nên càng tủi thân hơn.

Nam nhân lập tức đen mặt, đè lên thiếu niên đang trần trụi, nắm lấy cái cằm nhỏ, liếm nhẹ lên sườn mặt cậu, giọng nói mang theo ý cười, nhưng lại giống rắn độc phun nọc, vô cùng lạnh lẽo: “Ở dưới thân ta còn dám nghĩ tới nam nhân khác?”
Cố Trường An được chiều quen, chưa từng bị ai quát nạt như vậy, nước mắt chảy ra càng nhiều, khuôn mặt nhỏ trắng bệch lắc lắc đầu, đôi môi đỏ run rẩy, qua một lúc lâu cũng không nói nên lời, chỉ phát ra từng tiếng nức nở như động vật nhỏ bị bắt nạt, đáng thương vô cùng.

Người đàn ông mềm lòng, thương tiếc liếm láp nước mắt trên má cậu, sau đó ngậm lấy đôi môi mềm mại của thiếu niên.

“Ưm…”

Cố Trường An bị hôn đến ngơ ngác, ngây ngốc mở cái miệng nhỏ không biết làm sao.

Nam nhân thấy cậu chưa hoàn hồn, nhanh chóng công thành chiếm đất, đầu lưỡi thô bạo liếm qua kẽ răng, thiếu niên dưới thân mẫn cảm bắt đầu run rẩy, vì thế hắn càng thêm mất khống chế mà càn quét khoang miệng cậu.

“Ưm…!ưm…”
Thiếu niên rốt cuộc hoàn hồn, vươn đầu lưỡi nhỏ muốn đuổi hắn đi ra ngoài, đúng lúc bị hắn bắt được.

Nam nhân bị cậu vô ý quyến rũ toàn thân nổi lửa, thô bạo liếm láp cắn mút đầu lưỡi mềm mại, bàn tay to lại đưa ra phía sau, xoa nắn cánh mông nhỏ nhắn vểnh cao, hơi thở nam tính nồng đậm cùng với kĩ thuật cao siêu khiến cho thiếu niên ngừng giãy giụa.

Nam nhân như gió cuốn mây tan mà hút hết nước bọt trong cái miệng nhỏ, lại dùng nước bọt của mình trả lại cho cậu, trêu chọc cổ họng của thiếu niên, đứa nhóc dưới thân liền mơ mơ màng màng ngoan ngoãn nuốt hết xuống, chọc cho nam nhân lại hút thêm một hơi nữa, cứ lặp lại như vậy nước bọt dâm mĩ không ngừng tràn ra khỏi miệng hai người, dính ướt toàn bộ cái cằm của thiếu niên.

“Hừ…!A…”
Khuôn mặt nhỏ của thiếu niên đỏ ửng, không kịp thở dốc, đầu óc rối bời ù tai hoa mắt, bị nam nhân dùng tay xoa bóp vạch hai mép thịt lúc nào không hay.

Nam nhân banh rộng hai cánh mông trắng nõn, dùng một lóng tay đè lên nếp uốn bên trong lỗ dâm, không bao lâu sau cái miệng nhỏ nhắm chặt lập tức dãn ra, thậm chí đầu ngón tay còn cảm giác được sự ẩm ướt, con cặc gân guốc trong quần cũng đồng thời nhảy dựng lên.

Nam nhân duỗi lưỡi càn quét trong cổ họng của thiếu niên, rước lấy một trận co rút, ngón tay thô to vội vàng quét một ít thuốc mỡ kiên định xâm nhập vào trong lỗ đít chật hẹp.

– —
Mèo: Lại một bộ ngọt sủng =))) Tui ra bộ này một chương rồi đắp chiếu để đó đi lấp mấy hố khác đã:v.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.