Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 29: Đêm Thứ Hai 2


Đọc truyện Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến – Chương 29: Đêm Thứ Hai 2


Tuy nhiên, lại vô tình gặp phải chuyện khiến người ta dễ có nhiều suy nghĩ bậy như tắm rửa thế này khiến thiếu niên có chút ngượng ngùng không thể mở miệng đáp lại được, chỉ có thể chọn ngồi trên chiếc ghế sô pha màu hồng trước bàn học đợi người đẹp tắm xong.Không phải anh không nghĩ đến việc ra ngoài chờ đợi, chỉ là nghĩ đến dì Hoa nhiệt tình hiếu khách nói luôn mồm ở dưới lầu, như thể muốn hỏi hết về cuộc sống và du học của anh trong vòng mười năm qua từ A đến Z, lại nghĩ đến mẹ anh ở nhà cũng càng ngày càng càm ràm nhiều hơn, phải chăng đây là vấn đề chung của phụ nữ sắp bước vào thời kỳ mãn kinh, nếu như thế thì anh thà im lặng ngồi ở đây đợi thì hơn.Chậm rãi nhìn quanh căn phòng, đàn piano, đàn tranh đang nằm yên tĩnh trong một góc phòng; trên giá sách lớn, một nửa ít là đặt các loại sách, nửa nhiều còn lại là chưng những tác phẩm điêu khắc búp bê xinh xắn đủ kích thước và chất liệu, nhiều không đếm xuể.Trên chiếc giường công chúa lớn cũng có một đống gối xinh xắn với hình thù kì lạ, chị Mặc này vẫn thích những con búp bê nhiều màu sắc, hình thù kỳ dị và những chiếc gối to như hồi bé, không biết khi đi ngủ chị ấy có đạp hết đống gối này rớt khỏi giường hay không nữa.Anh lắc đầu buồn cười, từ nhỏ đến lớn anh vẫn thật sự không hiểu được suy nghĩ của các cô gái, ngoài việc rất thích những loại búp bê có hình dáng kỳ lạ, màu sắc khác thường này thì căn phòng lại là hoa ren hồng phấn, khá gọn gàng sạch sẽ nhưng, có khá nhiều yếu tố nữ tính.Dường như ngay cả khi chị Mặc này đã lớn lên, nhưng vẫn có trái tim thiếu nữ Lolita thông mình lém lỉnh, nghĩ đến đây tầm mắt nhìn về phía tủ quần áo và cánh cửa phòng tắm, hình như có thứ gì đó rơi xuống đất khác hẳn với bầu không khí ngăn nắp sạch sẽ trong toàn thể căn phòng.Anh có hơi cận, nên không thể nhìn ra đó là thứ gì, không nghĩ gì nhiều, Hoa Tỷ Thần theo bản năng đứng dậy tiến tới khom người nhặt mảnh vải nhỏ tương đối gần với mình, nhặt xong liền phát hiện ra có gì đó sai sai.

Mảnh vải hoa hoè màu hồng phấn trong tay, nhỏ nhỏ, mỏng mỏng, chính xác là quần lót của phụ nữ, trên mặt đất còn có một chiếc có hình hai cái chén nhỏ còn có hai dây đeo, rõ ràng là…Rõ ràng là chiếc áo lót mà các cô gái thường mặc.Bộ não nhanh nhạy của anh lập tức đưa ra kết luận, căn cứ theo địa điểm mà quần lót rơi ra và khoảng cách có hơi phân tán, cộng thêm phòng ốc đang được sắp xếp ngăn nắp, khả năng chín mươi phần trăm là trước khi đi tắm, chị Mặc này đã ôm đống quần áo cần thay và kẹp thêm đồ lót của mình vào trong đó, trong khi đi lại thì vô tình làm rơi chiếc quần lót nhỏ của tôi xuống sàn khi tôi đi vòng quanh.Tấm vải lụa mềm mỏng và mát mẻ vẫn nằm trong lòng bàn tay anh lại dường như mang theo độ nóng thiêu như đốt, cậu không biết nên ném xuống đất lần nữa hay là gõ cửa phòng tắm rồi đưa tay đọc sách…Anh vẫn còn mang máng nghe thấy tiếng nước chảy xào xào trong phòng tắm, cố gắng không tưởng tượng ra lúc này trong bồn tắm có một cô gái khỏa thân đang kì cọ tắm rửa, anh nhìn chằm chằm vào mảnh vải đang nằm trên sàn gỗ màu nâu đen không tì vết.


Ngoài vải nền hoa thì còn có viền ren màu trắng sữa, đặc biệt nổi bật trên nền nhà màu nâu đen nên hông thể nào không chú ý được.Anh nghiến răng, vẫn quyết định chìa tay nhặt chiếc áo lót trên đất lên, phủi phủi cho dù nó không dính hạt bụi nào, sau đó trịnh trọng đặt hai đồ vật nhỏ trong lòng bàn tay lên giường lớn của Thư Khuynh Mặc.

Nhặt được của rơi, nếu không tiện trả lại cho người mất thì cứ lặng lẽ đặt lại chỗ cũ vậy.Hoa Tỷ Thần trở lại chiếc ghế sô pha nhỏ, lật xem những cuốn sách tiếng Trung mà Thư Khuynh Mặc đã chuẩn bị sẵn trên bàn, nhìn thì có vẻ chuyên tâm, nhưng tâm trí lại thất thần, trong đầu óc dường như chỉ toàn là hình ảnh mảnh vải màu hồng đặt trên giường.

Lúc nãy chỉ nhìn thấy mảnh vải hình dạng hai cái chén nhỏ đó nằm trên đất thì vẫn chưa cảm nhận được gì, cơ mà khi cầm trên tay nhìn kỹ thì lại nhận thấy rằng cái bát nhỏ ấy trông có vẻ sâu hơn và lớn hơn cái mà trước đã thấy trước đây…Với suy nghĩ này, bộ não chất lượng cao giỏi tính toán các con số không khỏi dựa vào trực quan mà nhanh chóng tính ra kích thước của cái bát nhỏ, kích thước này có thể gọi là ngực to.


Chàng thiếu niên mười chín tuổi vừa bước vào thời kì dậy thì không khỏi thấy cổ họng nghẹn lại.

Khi ở nước ngoài cũng đã nhìn thấy nhiều cô gái tóc vàng mắt xanh ăn mặc hở hang, kích thước này không hề thua kém các hot girl nước ngoài…Đúng lúc này, “cạch” một tiếng cửa phòng tắm bật mở ra làm cho chàng thanh niên đang suy nghĩ lung tung hoàn hồn.Thư Khuynh Mặc từ phòng tắm đi ra, đi về phía bàn học, cúi đầu dùng khăn lau tóc ướt, còn lẩm bẩm: “Sao lại quên mang đồ…” lót vào theo chứ, mấy chữ cuối câu kẹt lại nơi cổ họng.Bởi vì cô mới nói được một nửa đã vừa đúng lúc nhìn thấy Hoa Tỷ Thần quay đầu lại, khoảng cách giữa hai người chưa đến một mét, Thư Khuynh Mặc không khỏi kinh ngạc hỏi: “Cậu, cậu là…Hoa…Tỷ Thần, sao cậu lại đến sớm như vậy, không phải là khoảng một tiếng nữa sao? “”Chị nhớ nhầm thời gian rồi.

Thời gian mà dì và mẹ em đã hẹn là bốn giờ chiều.” Thời điểm Hoa Tỷ Thần quay đầu lại, đôi mắt đen như mực lập tức xoẹt qua tia hoảng hốt, mấy giây sau liền trở lại bình thường.


Anh nhàn nhạt nói: “Bây giờ đã là bốn giờ mười rồi, chị Mặc, đã lâu không gặp.”Vẻ mặt Hoa Tỷ Thần bình tĩnh, không chút biểu cảm, nhưng trong lòng lại rất thăng trầm, hình như chị Mặc càng lớn càng đẹp..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.