Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 154: Đêm Thứ Bảy - Tiểu Tiên Nữ Ngây Thơ Đáng Yêu Và Mỹ Hầu Vương Đầy Sắc Khí 9


Đọc truyện Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến – Chương 154: Đêm Thứ Bảy – Tiểu Tiên Nữ Ngây Thơ Đáng Yêu Và Mỹ Hầu Vương Đầy Sắc Khí 9

“A…!Nóng quá…!Ừ…!Quá nhiều, a…!Đâm sâu quá, không chịu nổi…!Thua rồi…!Đừng mà, Đại Thánh…!Tiểu tiên thật sự không chịu nổi…” Tiểu tiên nữ thân thể mềm mại co rút một lúc run lên lẩy bẩy.Một dòng tinh dịch nóng bỏng vừa đặc vừa nhiều này bắn ra, theo đó, nàng cảm thấy toàn thân giống như bị một tia sét của Lôi Công Điện Mẫu đánh trúng vậy, tận sâu giữa hai chân, nơi bị chọc vào đột nhiên lập tức tê dại, theo đó cũng có một dòng nhựa hoa nước xuân tràn trề thi nhau trào ra ngoài.Khoái cảm mê hoặc đột nhiên nổ tung như pháo hoa trong đầu khiến nàng không kiểm được tan rã hoảng hốt, trong đầu nàng trống rỗng mơ hồ có thể cảm thấy mình giống như sắp đạt được cao trào, trước mắt giống như có tia sáng rực rỡ đủ màu thay nhau lóe lên…!Cảm giác hạnh phúc và hưng phấn vô cùng sung sướng này bao phủ nàng xông lên tận chín tầng trời, loại dao động mênh mông thỏa mãn đầm đìa tràn ngập đất trời này ập đến rồi chưa hề tan biến, cảm giác vui sướng ngập trời khó mà dùng ngôn ngữ miêu tả nổi này lan tràn trong máu huyết trong xương tủy nàng, ngay cả ngón chân bạch ngọc đáng yêu của nàng cũng thỏa mãn cũng cuộn tròn lại, thủy triều sảng khoái mang theo ba hồn và bảy phách của nàng bay lên tận mây xanh…!Hầu Vương không kiềm được hít sâu một hơi, hắn giơ tay lau mồ hôi to bằng hạt đậu trên trán mình, hắn đúng là chưa từng gặp địch thủ nào khó chơi như vậy, tiểu tiên nữ nhìn qua mỏng manh yếu ớt, nhưng lực chiến đấu này quả thật không thể coi thường!Hắn thật sự không ngờ mình lại bắn hết tinh quan một lượt ra thành tinh hoa nồng đậm cuồn cuộn tích tụ đã lâu, a…!Vừa nãy còn nói “muốn cùng tiểu kim cô đụng hỏng nụ hoa non mềm của tiểu tiên nữ”.

Lời nói hùng hồn như vậy sau đó lại đột nhiên không giữ được nữa.Nhìn nụ hoa dịu dàng mềm mại trắng nõn nà vừa chặt lại vừa quấn người, thật sự là kẹp hỏng tiểu kim cô của hắn rồi, kẹp đến mức tinh hoa của gậy lớn dốc sạch bắn ra trở nên ủ rũ mềm nhũn rồi…!Tiểu kim cô oai phong cường tráng không địch lại được nụ hoa nhỏ ẩm ướt mềm mại đầy nhựa hoa nên thua trận rồi, thật sự là thua bất ngờ không kịp đề phòng đã bị đánh tơi bời rồi!Có điều may mà giờ phút này ánh mắt tiểu tiên nữ đã tan rã tinh thần mất tỉnh táo, dường như cũng không phát hiện ra hắn đã thua đột nhiên thua dễ dàng như vậy, Mỹ Hầu Vương Tề Thiên Đại Thánh thích sĩ diện không chịu thua lại tỉnh táo một lần nữa, tiểu kim cô dưới háng lại tiếp tục cường tráng mạnh mẽ.Thân gậy cường tráng gân guốc bị thịt mềm đầy nước trơn trượt trong huyệt hoàn toàn bao phủ, nước tuôn ra tràn trề mặc cho thịt mềm tường hoa này run rẩy nhạy cảm, tầng tầng lớp lớp ôm chặt cắn mút, cảm giác non mềm nóng bỏng ướt át căng mịn quấy đảo này khiến tiểu kim cô chợt cảm thấy mất hồn, nhanh chóng cứng rắn sưng lên, vốn cũng không nhỏ bé gì nay lại trướng thêm hai vòng…!Hắn nhớ lại hình vẽ miêu tả trong sách tiếp theo là thay đổi tư thế, bàn tay vác đôi chân dài như bạch ngọc của tiểu tiên nữ lên vai, vòng eo mạnh mẽ của hắn chọc về phía trước một nhát đã phát hiện tác dụng lớn của tư thế này, tiểu kim cô cường tráng dưới háng dường như có thể tiến thẳng vào càng sâu hơn, cắm càng mạnh hơn nữa.Nghĩ đến vừa nãy chính là cắm cả cây gậy lớn vào đụng phải miệng nhỏ gì đó vừa mềm vừa xốp, khỉ lông cảm thấy quy đầu bị miệng nhỏ mất hồn tuyệt diệu kia mút vào thật sự khiến người ta sảng khoái sung sướng: “A…!Chặt quá…!Mềm quá…!Kẹp chặt quá! Vừa mới đâm vào một cái…!Tiểu tiên nữ bây giờ nàng cảm thấy thế nào? Tiểu kim cô của Đại Thánh ta có lợi hại không? Có đụng cho hoa mềm giữa hai chân nàng rất thoải mái rất sảng khoái hay không?” Vì để hoa nhỏ non mềm của tiểu tiên nữ thoải mái sảng khoái hơn nữa, hắn càng dốc sức tung hoành ngang dọc, nhiều lần toàn thân cắm vào toàn bộ rời khỏi hưởng thụ thân thể chặt chẽ dán vào khoái cảm cắm rút, mà tiểu kim cô cường tráng thô to cuối cùng cũng được thỏa sức ra oai, từng gậy từng gậy thẳng thắn thoải mái đánh thẳng về phía trước trong hoa non yếu ớt đầy nước kia…Cực kỳ mạnh mẽ cường tráng rút cắm trong hoa non mềm mại yếu ớt kia không ngừng không nghỉ, trong hoa non tràn đầy nước hoa hòa với dịch trắng phụt phụt ra bên ngoài, cuối cùng ngay cả hai quả trứng to nặng nề ở gốc cũng theo đó lắc lư lay động không ngừng, cuối cùng thậm chí còn dữ dội đập lên chân tâm non mềm như tuyết của cô gái, “bạch bạch” dâm đãng không ngừng vang lên bên tai…!Tiểu tiên nữ chỉ cảm thấy nụ hoa non mềm đáng yêu giữa hai chân bị đấu đá dữ dội, gậy lớn đâm vào vừa tàn nhẫn vừa nặng nề rút ra luồn vào lần nào cũng dũng mãnh hung dữ, nấm đầu cứng rắn góc cạnh to lớn kia nhắm thẳng vào thịt mềm trong tử cung sâu xa chật chội hung dữ xoa nắn nghiền ép hơn nữa.Nước sữa hòa nhau như vậy lại càng triền miên hơn nữa, không những khiến khe hoa nhỏ hồng nhạt giữa hai chân nàng bị tiểu kim cô đỏ thẫm to bằng cánh tay trẻ con căng cho gần như trong suốt, ngay cả bụng bằng phẳng trắng như tuyết dường như thỉnh thoảng cũng gồ lên hình dáng cây nấm mượt mà của quy đầu…!Tiểu tiên nữ xinh đẹp ửng đỏ toàn thân không còn chút sức lực nào mềm nhũn cảm thấy tiểu kim cô cường tráng này thật sự lấp đầy chân tâm nàng rồi, mỗi lần tiểu kim cô xuyên vào đều đánh đâu thắng đó không gì cản nổi xông thẳng đụng mạnh, trong thành tử cung bị đội lên cảm thấy bụng cũng sắp bị chọc thủng rồi, nàng không kiềm được rên lên.Ngay cả chính nàng cũng không hiểu được giờ phút này rốt cuộc là đau đớn hay là sung sướng, miệng nhỏ a a a a hét lên, nhưng hoàn toàn không biết bây giờ mình đang nói gì nữa: “Đừng…!Đại Thánh…!Tiểu kim cô của ngươi lợi hại dữ dội…!Thật sự rất lợi hại…!A, đừng đụng nữa, ta không chịu nổi…!Ta cảm thấy bụng sắp thủng rồi…!Đại Thánh cầu xin ngài bỏ qua cho tiểu tiên đi…!Tiểu tiên pháp thuật thấp kém sức khỏe yếu ớt…!Lại bị Đại Thánh ngươi giày vò thêm nữa, sẽ mất mạng mất…!Tiểu tiên cảm thấy linh hồn của tiểu tiên cũng sắp bay mất rồi…!Hồn phách cũng không còn rồi! Cứu ta với…” Tiểu tiên nữ thật sự cảm thấy ba hồn bảy vía của mình cũng bay mất rồi, từng gân xanh gồ lên trên thân tiểu kim cô nặng nề cọ xát chỗ mềm mại nếp nhăn trên tường hoa, miệng nhỏ tử cung tận sâu trong nụ hoa lập tức bị gậy to cứng rắn góc cạnh chà đạp khắp nơi cọ xát qua lại, tung hoành ngang dọc càng ngày càng hung hăng đâm vào miệng tử cung nhạy cảm này từng chút từng chút một.Đừng, thật sự không chịu nổi…A, đâm vào sâu quá mạnh mẽ quá, đừng…Có khi nào bị đâm đến thủng bụng sau đó ruột rơi ra bụng nát vụn hay không…!Đừng, không cần đâu…!”Sẽ không thủng, sao ta nỡ lòng để cho tiểu tiên nữ của ta mất mạng được chứ…!Tiểu tiên nữ, nàng nói hồn nàng cũng mất rồi, hồn ta cũng bay bổng, ba hồn bảy vía một chút suy nghĩ của ta đều nằm trên người nàng rồi…!A…!Tuyệt quá…!Rất thích! Sau này ngày nào chúng ta cũng như vậy có được không…!Ta rất thích dây dưa với nàng như vậy không ngừng, ta và nàng còn nhiều thời gian…” Đại Thánh thoải mái hoàn toàn không kiềm chế được, thật sự sung sướng mê ly.Hắn cảm thấy tiểu kim cô không có chỗ nào không bị thịt mềm run rẩy non mềm ướt sũng trong miệng nhỏ tử cung liếm láp hôn lên, thịt mềm run rẩy non mềm ngập nước này lúc kẹp lúc xoắn chặt lại cực kỳ non cực kỳ mềm.Hầu Vương đại nhiên cảm thấy sung sướng vô cùng nâng cao gậy lớn thô cứng ra vào liên tục trong huyệt mềm màu hồng đầy nước quyến rũ, mỗi lần đâm vào tận cùng rồi lại rút ra tất cả, hoa nhỏ hồng phẫn giữa hai chân tiểu tiên nữ cũng không kiềm được co rút lại run rẩy cảm giác sảng khoái dâng trào.Nụ hoa nhỏ bị tiểu kim cô mạnh mẽ tấn công đến mức run rẩy đáng thương bị cắm rút đến mức nhục đế sưng đỏ, ngay cả thịt mềm đỏ tươi ở miệng huyệt cũng hơi lật ra bên ngoài, nhựa hoa nước xuân dính chặt mồ hôi cũng mơ hồ dâng lên bọt trắng nho nhỏ dưới sự ma sát quấy đảo nhanh chóng của tiểu kim cô…!Trên cây đào cành lá xanh biếc hoa nở rực rỡ.Dưới cây đào nam nữ quấn lấy nhau tình hình chiến đấu ác liệt dữ dội, giọng nam trầm thấp khàn khàn, giọng nữ nức nở thở gấp, mờ ám nóng bỏng, cũng không biết trận chiến dưới gốc đào này đến khi nào mới chấm dứt….



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.