Bạn đang đọc Đẻ Thuê Cho Phương Thiếu – Chương 15
Trời mưa lất phất bay giống như tâm trạng cô hôm nay..cô bước ra ngồi lên chiếc xích đu phía trước trời mưa nhưng cô không thấy lạnh,cô chỉ thấy mình cô đơn quá..đang chìm trong những dòng cảm xúc cô nghe tiếng anh ta la lên..
– Kêu cô ta vào nhà…!
– Dạ…!
Cô giúp việc đi ra kéo tay cô vào..
– Cô Nhã Vy mau vào nhà đi, bệnh thì sao??
– Không sao đâu chị,em muốn ngồi đây…!
– Trời mưa càng lúc lớn rồi cô..
– Kệ em đi chị…!
Cô vừa nói vừa giật tay ra anh ta trên phòng mở cửa ra ban công trên phòng tay cầm điếu thuốc nhìn xuống cô.
– Để em yên…(cô hét lên tức giận nhìn lên anh ta)
30s sau cô thấy bóng dáng anh ta đùng đùng mở cánh cửa lớn tim cô bỗng đập nhanh..anh ta dần dần đi về phía cô..
– Cô có thấy trời đang mưa không?? Bước vào nhà ngay..(anh ta nắm chặt tay cô kéo lên)
– Buông tay em ra( cô cố rút tay lại)
– Vào nhà ngủ ngay..
– Em muốn ngủ ở đây..
– Ngủ ở đây cô điên rồi..(Anh ta cố nắm chặt tay cô)
– Em muốn ngủ ở đây anh làm gì em?
– Cô đang ghen à??
– Anh đừng có mà tự luyến quá…!
– Cô còn không vào tôi đập nát cái xích đu này luôn cô tin không??
Anh ta bất ngờ nắm 2 tay kéo mạnh cô lên rồi bế chặt cô vào lòng mặc cho cô cố vùng vẫy..
– Anh bỏ em xuống đi..sao anh không làm gì người ta chỉ ôm thôi nên người ta bỏ về rồi (rõ ràng là cô đang ghen nhaa)
– Tôi không có hứng nữa được không??
– Bỏ em ra em tự đi vào được..
– Giờ tôi cứ thích bế cô đó được không??
Anh ta bế cô đi vào nhà đá mạnh cánh cửa anh ta dần bế cô lên cầu thang đi thẳng vào phòng anh ta ..tim cô lúc này đập rất nhanh..
– Anh buông em ra phòng em không phải ở đây..
Cô ôm vào lòng anh ta ghé sát tai cô khẽ nói, làm cô như muốn phát điên,cô muốn hét lên trong vui sướng..
– Từ bây giờ cô phải ngủ chung với tôi..
Đúng rồi bây giờ cô là kẻ không ra gì…!người đàn ông này đã có vợ, có bồ còn cô chỉ là 1 đứa đẻ thuê mà cô lại tương tư thầm thích người đàn ông này mất rồi..cô chưa hề yêu ai, chưa ân ái với ai Phương Khải Minh là người đầu tiên cho cô biết cảm giác đó, nếu như cô nói cô không có gì với anh thì ai tin chứ..Ban đầu cô cứ nghĩ sẽ thụ thai bằng cách bơm **** ***** chứ không phải quan hệ trực tiếp xác thịt với nhau như thế này..
cảm xúc của cô thế nào cô đều biết rõ cô không cần lừa người dối mình làm gì…!nhưng cô cảm nhận cô có chút gì đó với Khải Minh 1 cái gì đó voi hình hiện hữu ra, liệu đó có phải là tình yêu không??
– Bỏ em xuống đi em không đùa đâu??
– Tôi đùa cô à?? nhìn mặt tôi có giống như đang đùa cô không??
Phương Khải Minh mặt kệ cô đang cố gắng vùng vẫy nhưng cô không thể ngủ với anh lần 2, hình ảnh Trình Tuyết Liên hiện lên trong đầu cô,cô nhớ từng câu từng chữ trong bản hợp đồng đó không được gây thương nhớ…cô khựng lại tự dặn lòng mình đi hơi xa rồi..
nên dừng lại thôi..
– Em nói lần cuối..
– Lần đầu??lần cuối?haahaa…!
Anh ta cười to,cô cầm tay anh ta lấy sức cắn thật mạnh, mạnh nhất có thể cô chỉ có thể nghĩ nếu đã ngủ được lần 2 thì sẽ có lần 3,4,5…!và lần thứ nnnn…!
– Aaaaa…cô…(Anh hét lên)
– ……!
Nhưng anh ta vẫn cứ ôm chặt cô,dấu răng cô in hằng trên tay anh, rướm cả máu…!
– Anh không biết đau à???
– Cô nhìn xem rồi nghĩ xem tôi đau không??
– Nếu đau thì anh bỏ em xuống đi em không muốn sao lại ép em.Anh làm vậy với mấy cô gái khác quen rồi hả??em đâu giống mấy cô gái đó chứ??
Khải Minh nhìn cô cười cười..
gật gật đầu cái kiểu cười đểu này nhìn rất yêu nghiệt làm cô mê mẩn nhưng rồi tự nhắc nhở mình phải tỉnh táo lại..
– Được rồi cô giỏi lắm..(Khải Minh thả cô xuống cô mừng thầm)
– Anh nên đọc lại hợp đồng đi rồi hành động cho đúng vào đừng có muốn làm gì thì làm đừng có cố ép người khác…nha…!
Cô quay đi mở cửa chạy xuống cầu thang thì nghe anh nói…!
– Chưa ai từ chối làm tình cùng tôi…duy nhất chỉ có cô…cô giỏi lắm…!
– …..(cô chẳng thèm trả lời)
– Vy Vy…(Anh gọi tên cô)
Cô bước xuống bật thứ 2 thì quay lại nhìn anh..
– Xin lỗi anh nha em không thích làm tình với anh(cô liếc anh ta)
– Tại sao cô vẫn cố lễ phép với tôi??
– Mẹ em dạy không được vô lễ với những người lớn tuổi đặc biệt mấy người tham lam như anh mấy cô gái ấy mê trai chứ em không…-Vậy cô mê gì??
– Tiền….em thích tiền anh ạ….!
Cô quay mặt đi thở phào nhẹ nhõm..
không được nói chuyện nhiều với anh càng nói nhiều càng làm cô rối thêm cô rất sợ hãi khi bước vào thế giới của anh thế giới của những người giàu và cô chẳng hiểu 1 chút gì về anh cả…!về phòng cô khóa cửa phòng điện thoại cô reo lên là Bội Trân gọi…!
– Alo..t đây…!
– Vy vy à..m đang ở đâu sao thở dữ vậy…!
– Tao…tao vừa chạy bộ thôi…!
– Chạy bộ?? mà m ở đâu vậy t muốn đến chơi được không??
– Đến chơi??
– Uhm..m không thích hả??
– À…!không phải…!chỗ t ở không cho bạn tới chơi…!
– Nhưng t với m đâu phải xa lạ khác gì chị em đâu??
– Nhưng mà…!
– Có 1 chuyện muốn nói m nghe, nếu mai m không qua gặp t thì m phải hối hận đó Vy Vy…!
Bội Trân làm cô đứng hình 10s..
– Mà có chuyện gì m nói luôn đi được không??
– Tất nhiên là không!Đúng 7h sáng hẹn gặp m ở lớp…!
Bội Trân cúp máy tim cô đập thình thịch,cô không biết đã có chuyện gì nữa, nằm ngủ mà cô cứ hồi hộp trằn trọc mãi mong cho mau đến sáng hôm sau vô cùng….