Đọc truyện Đế Thiếu Lạnh Lùng Không Thể Trêu Vào – Chương 16: Uy Hiếp Cô
Biểu cảm khinh thường nhìn lại này dường như trời sinh đã vậy, khí thế cường hãn khiến người ta cảm thấy chấn động.
Nhậm Nhiễm Nhiễm hiển nhiên không ngờ Giản Thất lại phản ứng như thế này.
Dù sao thì cho tới nay, chỉ cần cô tìm Giản Thất gây phiền toái, Giản Thất đều muốn trốn xa ra, vẻ ngoài yếu ớt đó thật khiến người ta muốn bắt nạt!Nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng Giản Thất vào lúc này sẽ phản ứng như vậy!Loại phản ứng này khiến trong lòng Nhậm Nhiễm Nhiễm đầy tức giận: “Giản Thất, cô có thái độ gì vậy? Đây là thái độ nên có với một người chị sao?””Thái độ?” Giản Thất hơi cong môi, hơi dựa vào lưng ghế, một tay chống lên tay vịn, lười biếng quyến rũ hơi, nhướng mày nhìn cô ta, tựa như đang nhìn một con hề.
“Nhậm Nhiễm Nhiễm, theo lý mà nói, tôi ở cái vòng giải trí nhiều năm như vậy, cô thế nào thì cũng nên gọi tôi một tiếng tiền bối mới phải, gọi cô là chị? Ai cho cô cái dũng khí đó?”Một câu lạnh lùng, trực tiếp ngược đãi người khác!Các diễn viên xung quanh cũng nhìn Giản Thất với vẻ kinh ngạc.
Không ngờ Giản Thất lại không để mặt mũi cho người ta mà trực tiếp như vậy!Nhậm Nhiễm Nhiễm mím môi, không nghĩ tới Giản Thất thẳng tay tát cô như thế!Đây là chuyện trước đây chưa từng xảy ra, cũng là chuyện cô chưa từng nghĩ tới.
Trong khoảng thời gian ngắn, Nhậm Nhiễm Nhiễm tức giận đến mức không biết phải xử trí thế nào!Sau khi Coco chào hỏi xong thì nhìn thấy một nhóm người vây quanh bảo bối của mình, nhìn lướt qua sắc mặt trông có vẻ u ám của Nhậm Nhiễm Nhiễm ngay lập tức không vui.
Người phụ nữ này lại đến bắt nạt bé Thất Thất của anh!”Nhậm Nhiễm Nhiễm, cô tới đây làm gì? Cô muốn bắt nạt Thất Thất nhà tôi à? Có tôi ở đây, cô đừng quá tự phụ!” Coco vươn tay kéo Nhậm Nhiễm Nhiễm ra, bảo vệ Giản Thất ở phía sau như một đứa bé.
Giản Thất thật buồn cười, cô nghiêng đầu nhìn Coco đang che trước mặt, người đàn ông này thật giống một người mẹ.
Đối với cô ấy, không, phải là Giản Thất khá tốt!”Tôi bắt nạt cô ta?”Nhậm Nhiễm Nhiễm tức giận lên tiếng, gắt gao nhìn chằm chằm Giản Thất muốn chửi ầm lên, nhưng chung quanh có quá nhiều người vây xem, hôm nay nghe nói có phóng viên đến xem, cô không thể mất duyên!Tức giận nhìn chằm chằm Giản Thất, Nhậm Nhiễm Nhiễm giậm chân, xoay người rời đi.
Khi mọi người tản ra, Coco lo lắng nhìn cô: “Đừng để tâm đến lời nói của cô ta, cô ta đang ghen tị với em đấy!””Ngoan, một đứa cặn bã, tôi không thèm để ý đến!” Giản Thất nâng tay lên, sờ sờ mái tóc đỏ như sờ con chó cưng.
Coco sững sờ trong giây lát, anh cảm thấy như bị trêu chọc?Vừa định hỏi Nhậm Nhiễm Nhiễm nói gì, Giản Thất đã đứng dậy: “Tôi vào phòng vệ sinh một lát, đợi chút rồi nói chuyện sau.
“Nói xong trực tiếp bỏ đi.
Từ phòng vệ sinh đi ra, Giản Thất ở hành lang gặp một người đàn ôm một đống quần áo đi ngang qua, hai người va vào nhau, Giản Thất đột nhiên dừng lại, quay người lại và nói với bóng lưng người đàn ông: “Đứng lại!”Người đàn ông không nghe cô nói, mà tiếp tục cầm quần áo đi về phía trước.
Giản Thất câu môi, tiến lên, trực tiếp nắm cổ tay của người đàn ông: “Tôi đã bảo anh dừng lại, như thế nào, có vấn đề à, hay chột da!”Vừa nói Giản Thất trực tiếp kéo đống quần áo che mặt người đàn ông ra, người đàn ông giơ tay hất tay cô ra, Giản Thất câu môi, giơ tay giật mạnh ngay lập tức lộ ra khuôn mặt của người đàn ông.
“Là anh!” Giản Thất cong môi, ý cười sâu hơn một chút: “Trưởng! hô! “Chưa kịp nói xong, Giản Thất đã bị người ta bịt miệng, dùng sức đẩy mạnh một cái, đóng cửa lại.
Giản Thất bị áp chế ở trêи tường, khoảng cách hai người gần trong gang tấc, Đường Cận Ngự bình tĩnh tự nhiên, thậm chí có chút cười nhạt Giản Thất, chân mày cau lại: “Cô câm miệng cho tôi, tôi sẽ buông tay!”Giản Thất nhướng mày, uy hϊế͙p͙ cô sao?Ha ha! Mở miệng, Giản Thất trực tiếp cắn vào lòng bàn tay của anh ta!.