Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng

Chương 168: Có cảm thấy mắt cậu chủ các cô bị mù


Đọc truyện Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng – Chương 168: Có cảm thấy mắt cậu chủ các cô bị mù

Kiều Hào Uyển

“A….Nhẹ một chút!” Trong phòng khách truyền đến tiếng kêu thảm thiết của cô gái, “Nhẹ thôi, đau quá…..”

Lúc này Khinh Khinh đang cầm một túi nước đá chườm lên mặt Ôn Đề Nhi, “Mợ chủ, tôi đã rất nhẹ tay rồi, cô chịu đựng một chút, rất nhanh sẽ giảm sưng.”

“Nhẹ thêm một chút, đau quá…..”

“Nhẹ một chút nữa sẽ không đụng được đến mặt mợ chủ rồi, mợ chủ, cô có thể nghĩ sang chuyện khác không. Ví dụ như nghĩ đến cậu chủ, anh ấy trễ thế này còn chưa về, cô không nghĩ đến anh ấy một chút nào sao?”

Ôn Đề Nhi khinh thường hừ một tiếng, “Tôi nghĩ về anh ta làm gì, anh ta mỗi ngày đều nhớ tới bạn gái cũ, làm gì có chuyện của tôi.”

Bộ Khinh Khinh bỗng nhiên dừng lại không nói tiếp, xem ra mợ chủ không muốn nhắc đến cậu chủ, đoán chừng là đã xảy ra chuyện gì đó không hay.

Vì thế sửa miệng, “Vậy mợ chủ có thể kể cho tôi nghe hôm nay ở hội sở Đế Kiêu có chuyện gì không, chơi vui chứ?”

“Vui cái rắm, nhàm chán muốn chết.” Ôn Đề Nhi vẻ mặt ghét bỏ, suy nghĩ một chút, sửa lời, “Thế nhưng ở hội sở tôi có quen một người bạn mới, cô ấy tên là Minh Nhược Sơ, cô biết cô ấy không?”


Minh Nhược Sơ….

Bộ Khinh Khinh tỉ mỉ nhớ lại tên người này trong trí nhớ của cô.

Một lúc sau, bắt đầu nói: “Cô hai của nhà họ Minh, năm nay 18 tuổi, thích rap và vẽ graffiti, từng lập một nhóm nhạc, nhưng sau đó bị người nhà phản đối, liền giải tán nhóm nhạc, là một cô gái vô cùng phản nghịch, tháng sáu năm nay mới đỗ vào Đại học B, ngành Tiếng Pháp.”

Ôn Đề Nhi kinh sợ: “Hả? Sao cô biết những chuyện này?”

“Hì…..” Bộ Khinh Khinh cười tinh nghịch: “Trước khi mợ chủ chưa gả cho cậu chủ, ông cụ kêu tôi đi điều tra thân phận của tất cả các cô chủ nhà giàu ở thủ đô này một lượt, kể cả thiên kim không phải nhà giàu mà tài năng xuất chúng tôi cũng điều tra đến, những mỹ nữ vừa đẹp người đẹp nết ở Thủ đô, không có ai tôi không biết.”

Ôn Đề Nhi nhướng mày, “Vậy trước đó cô có biết tôi không?”

Bộ Khinh Khinh bỗng nhiên dừng lại, mặt lộ vẻ xấu hổ, “Mợ chủ, tôi có tra qua nhà họ Ôn, nhưng tôi nghe nói ba cô con gái nhà họ Ôn tính cách không được, nên không điều tra kĩ càng.”

“Ha ha…”Ôn Đề Nhi cười ha ha, “Vậy lúc cô biết tôi gả cho cậu chủ nhà cô, cô có cảm thấy mắt cậu chủ nhà mình bị mù hay không?”


“Không có nha, đột nhiên cậu chủ kết hôn, nhất định vì muốn đối phó với ông cụ, nhưng cậu chủ cũng không phải một người tùy tiện, cho nên trước khi anh ấy lấy cô, nhất định sẽ điều tra rõ ràng bối cảnh của cô. Mợ chủ, chứng tỏ lời đồn đại trước đó tôi nghe được không phải là sự thật.”

“Cô đúng là lợi hại đấy Khinh Khinh, hôm nay tôi mới biết cô thông minh như vậy.”

Không chỉ thông minh, còn rất thông minh, khiến cho Ôn Đề Nhi thấy khá kỳ lạ, cô gái xuất sắc như vậy, thế nào lại chịu tủi thân làm một người giúp việc nho nhỏ trong nhà giàu này chứ?

Đang muốn hỏi, ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng động, nhất định là Kiều Diêm Vương đã trở lại!

“Tôi đi ngủ trước, ngủ ngon Khinh Khinh.” Nói xong bỏ chạy lên lầu.

Nhìn theo bóng dáng xinh đẹp chạy trối chết kia, Bộ Khinh Khinh bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Đem túi chườm đá đặt trên mặt mình, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tại sao mợ chủ cứ trốn tránh cậu chủ chứ……”

Lúc này, cửa mở, Kiều Thừa Huân từ bên ngoài đi vào.

Sau khi vào nhà nhìn thoáng qua phòng khách, không nhìn thấy người mình muốn thấy, vì thế vừa thay dép vừa hỏi: “Đề Nhi đã về chưa?”

Bộ Khinh Khinh nói: “Đã trở lại, mợ chủ bị thương, cô ấy đã đi ngủ.”

Kiều Thừa Huân không nói gì nữa, sau khi đổi dép lê, trực tiếp đi lên lầu hai.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.