Đọc truyện Đệ Tam Thứ Mười Chín Công Lược – Chương 2: Muội Muội Là Nam Hài Tử 2
Dụ Sở cảm thấy đối phương khả năng cao sẽ không chịu cùng mình yêu đương.
Tiểu cô nương can đảm như thế nào mới có thể cùng tang thi tỷ tỷ yêu đương?
Bất quá cũng không có biện pháp khác, nhiệm vụ của Dụ Sở là công lược mảnh nhỏ Chủ Thần, nếu như tiểu cô nương không đồng ý, kia cũng không thể từ bỏ.
Hoặc là trực tiếp đánh hôn mê, đưa tới ổ tang thi nhốt lại! ! Chính là tiểu muội muội có dị năng, vẫn là lợi hại nhất mạt thế, Dụ Sở có đánh thắng được hay không còn khó mà nói.
Hoặc là liền trực tiếp gạo nấu thành cơm! ! Nhưng là muội muội mới mười lăm tuổi, kế hoạch này ít nhất phải kéo dài đến nhiều năm sau aaa.
Dụ Sở tình ý chân thành mà phát sầu.
Công lược sau hẳn nói, chính mình trước mắt phải chạy thoát khỏi nơi này.
Cô bây giờ chỉ có một cái tiện lợi, chính là giữ được ý thức của nhân loại.
Cô quét mắt nhìn xiềng xích kim loại trên cổ tay mình, không chút để ý giơ tay, xiềng xích kim loại đều đồng thời vỡ ra, cuối cùng phịch một tiếng rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang lạch cạch.
Sự cải tạo của Tô Ý, vẫn là hữu dụng.
Về mặt cường hóa thể chất, Dụ Sở hiện giờ đại khái là cấp bật tang thi Vương.
Cô bước ra bệ thử nghiệm, tìm hệ thống muốn vị trí của mảnh nhỏ Chủ Thần.
Muội muội trước mắt cũng ở căn cứ thực nghiệm.
Bất quá tiểu cô nương còn chưa có thức tỉnh dị năng, muốn mang theo cô chạy đi thật không dễ dàng.
Phòng thí nghiệm đơn sơ không có giám sát, đó là một lợi thế.
Dụ Sở suy tư.
Tô Ý cũng không phải nữ nhân bình thường, cho nên hiện tại không có được sức mạnh trước kia của nữ chủ, Dụ Sở cũng không tính toán cùng cô ta đối đầu.
Có thể ở mạt thế thành lập phòng thí nghiệm lớn như vậy, liền biết không phải tầm thường.
Đầu tiên phải đem sức mạnh toàn bộ đoạt trở về.
Dụ Sở đi đến trước cửa, liếc nhìn xuyên qua ổ khóa ngoài cửa, có lẽ là mạt thế điều kiện hạn chế, ổ khóa cũng không phải khóa điện tử, mà là một sợi xiềng xích nặng nề.
Để đảm bảo an toàn, Tô Ý còn gia cố không ít, thoạt nhìn là một khối xích nặng trĩu.
Dụ Sở liếc nhìn cái khoá cửa.
Không để ý tới.
Đồ ngốc mới bổ khối xích lớn.
Ngoài ổ khóa, cửa ở đây cũng làm bằng sắt.
Cũng may đây là phòng thí nghiệm, Dụ Sở dạo qua một vòng, liền tìm được vài chai axít sunfuric mà không tốn nhiều công sức, cẩn thận đem cửa sắt ăn mòn, sau đó dùng nước rửa sạch sẽ axit, tay lạnh băng đè lại cái miệng nhỏ, cô mở được cửa sắt với một lực lớn của mình.
Ngoài cửa là lối đi nhỏ vắng vẻ.
Phòng thí nghiệm người đến không nhiều lắm.
Hơn nữa Tô Ý cũng mới bốn năm tuổi, không khó để tránh.
Nàng dựa theo vị trí hệ thống đưa, xuất phát đi tìm muội muội.
Mặt tường ẩm ướt và thô ráp, là bức tường kém chất lượng, dưới chân mặt đất gập ghềnh, còn tụ tập những vũng nước, Dụ Sở cẩn thận mà nhón chân nhảy qua vũng nước.
Là tang thi cũng muốn làm một con tang thi sạch sẽ.
Phía đông của căn cứ thực nghiệm là nơi giam giữ vật thí nghiệm.
Các dãy phờng xếp liền nhau như những chiếc lồng.
Dụ Sở đi qua căn phòng đầu tiên, liền nhìn thấy sắc mặt những người đờ đẫn, một số sắc mặt đã tái nhợt, đồng tử bắt đầu chuyển sang màu xanh lam, đó chính là dấu hiệu biến thành tang thi.
Dụ Sở thu hồi tầm mắt lại.
Ta cứu nhiều người như vậy không được.
Đi đến tận căn phòng trong cùng, Dụ Sở mới dừng lại bước chân.
So sánh cùng với căn phòng trước, điểm đặc biệt của căn phòng ngay lập tức trở nên rõ ràng.
Bức tường cũng không phải là đá, ngược lại là tấm kính sáng ngời.
Từ bên ngoài có thể nhìn thấy rõ ràng người bên trong phòng, bối cảnh cư nhiên thập phần ấm áp, có sô pha mềm mại cùng những món đồ chơi.
Trên trần phòng là một chiếc đèn chùm, phản chiếu ánh sáng trong phòng, so với bên ngoài còn sáng hơn, hiển nhiên là trang trí rất cẩn thận.
Kết hợp với nội thất thoải mái trong phòng, Tô Ý vẫn là cố gắng lấy lòng tiểu cô nương.
Đại khái là vì muốn tiểu hài tử thả lỏng cảnh giác, phối hợp tiến hành thực nghiệm.
Dụ Sở liếc mắt qua tấm kính.
Ở một góc trong phòng nhìn thấy thân ảnh tiểu muội muội, cô ngẩn người.
Tiểu muội muội đang nép ở trong góc sô pha.
Bởi vì đưa lưng về phía tấm kính, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng, trên người là áo sơmi trắng tuyết, che đến đầu gối, lộ ra một đôi chân dài trắng nõn, lười biếng buông thõng, sợi tóc dài đến eo.
Cô nép ở sô pha tựa như đang ngủ, đôi chân dài trắng nõn tùy ý khép lại, áo sơmi trắng che khuất thân thể thiếu nữ.
Dụ Sở sờ sờ cái mũi, nghĩ thầm chính mình nếu là nam sinh, nhìn thấy một màn này chỉ sợ đã chảy máu mũi.
Cô gái trong áo sơmi, mỹ mạo kiều diễm, hẳn là nữ thần của mọi chàng trai a.
Tóc của cô ấy cũng là một màu nâu hạt dẻ nhẹ nhàng đáng yêu, ngọn tóc có chút xoăn, có thể nhìn thấy một vành tai nhỏ mềm, dưới ánh đèn càng lộ ra trắng nõn.
Dụ Sở đi qua, nhẹ nhàng gõ cửa kính.
Giấc ngủ của cô gái hẳn là không sâu, tiếng gõ nhỏ trên cửa kính truyền đến, cô dụi mắt, bật dậy từ chiếc gối, ngón tay trắng nõn tùy ý vuốt lấy tóc trên trán, quay lại, nhìn với ánh mắt lạnh lùng.
Tầm mắt cùng tang thi ngoài cửa kính đối diện.
“! ! “
Một người một tang thi đều ngây ngẩn cả người.
Muội muội là ngoài ý muốn chính mình sẽ nhìn thấy tang thi.
Mà Dụ Sở, trong lòng rơi đày lệ.
Đã sớm biết công lược sẽ không thuận lợi.
Nhưng là cùng gương mặt này yêu đương cũng quá khó khăn.
Tiểu cô nương tuổi tuy nhỏ, dung mạo lại có thể coi được là hại nước hại dân, một đôi mắt đen trắng tròn xoe, hàng mi dài dày và cong.
Dáng môi mỏng, thanh tú.
Nếu Dụ Sở là người chị bình thường cũng quên đi, còn hiện giờ lại là tang thi.
Tang thi thông thường đều có bộ mặt cứng đờ, không có biểu cảm, hơn nữa cơ thể lạnh băng, tròng mắt màu xanh, móng tay cũng là đen nhánh.
Nhìn từ bề ngoài, vẫn là tương đối quỷ dị.
Tiểu cô nương trong phòng híp mắt lại, từ trên sô pha đứng dậy, Dụ Sở tầm mắt thoáng nhìn cặp chân dài kia, trắng mà xinh đẹp, vì thế nhanh dời đi tầm mắt, mặc niệm một câu phi lễ chớ nhìn.
===
210911.