Đế Sủng

Chương 28: Hồi Cung 3


Đọc truyện Đế Sủng – Chương 28: Hồi Cung 3


26.3.
Canh baThái Hậu phát ra một chút lửa giận đem người rời khỏi Mộ phủ, Mộ Liên Thu cũng không thể ngăn cản, đã bị dạy dỗ qua nên chỉ có thể cứng rắn chịu đựng.
Trong lòng nghẹn khuất không nói, còn phải cung kính đem nữ nhi và Thái Hậu tiễn về cung.Cũng may khi đến Thái Hậu sớm có chuẩn bị, mang theo một chiếc xe trống, để vài ma ma và mèo con đi xe sau, tự mình ôm Tri Y lên xe.Đến bây giờ tiểu cô nương cũng chưa tỉnh lại, trên đường ngẫu nhiên bị ồn nên rầm rì vài tiếng muốn mở mắt, lại bị Thái Hậu dỗ dành tiếp tục ngủ.Qua một trận ép buộc đã qua giờ tý, khi đoàn người chậm rãi tiến vào cửa cung dù là Thái Hậu cũng có chút mệt mỏi, không khỏi nhu nhu trán.Chưa đến Kính Hòa cung, nhóm nội thị nâng kiệu thấy Tuyên Đế đứng khoanh tay ở phía trước, đồng loạt ngừng chân nửa quỳ hành lễ.Hiển nhiên Tuyên Đế ở đây đứng chờ đã một thời gian không ngắn, thần sắc lạnh lùng, hai mắt thâm thúy, một thân huyền sắc y bào dường như muốn hòa lẫn với màn đêm.
Hắn khẽ nâng tay, bước vài bước đến trước kiệu Thái Hậu, thanh âm trầm thấp, “Mẫu hậu.”Thái Hậu vén rèm, thần sắc nhu hòa, “Sao còn chưa ngủ? Cẩn thận trễ giờ lâm triều ngày mai.”Một trận gió đêm thổi đến, dù là giữa hè cũng làm cho người ta cảm thấy có chút hàn ý.

Tri Y xoay người, lộ ra khuôn mặt hồng hồng, lông mi cong cong run lên, dường như sắp mở ra.Sau nửa đêm Thái Hậu xuất cung đón Tri Y, đương nhiên sẽ có người bẩm báo cho Tuyên Đế.
Tuyên Đế vốn cũng không phải canh giữ ở chỗ này, chỉ là trong lòng lo lắng cho Thái Hậu, hơn nữa nhớ thương tiểu cô nương đã vài ngày không thấy, bất giác đã chờ đến canh giờ này.Tuyên Đế nhìn thoáng trong lòng Thái Hậu, khóe môi xuất hiện độ cong khó nhận ra, đè thấp thanh âm, “Không sao, mẫu hậu không cần lo lắng.”Thái Hậu còn muốn mở miệng, tiểu cô nương trong lòng rốt cục cũng mở mắt, còn không thấy rõ người đã cọ cọ, “A Ma ~ “Thanh âm mềm nhũn mới tỉnh ngủ so với ngày thường càng có vẻ yếu ớt hơn chút, Thái Hậu lộ ra tươi cười, đem tiểu cô nương nâng dậy, “A Ma ở đây.”Tri Y nghe được thanh âm, lại nhu nhu ánh mắt, rốt cục phát hiện Thái Hậu ở bên người.
Tò mò nhìn bốn phía, rất nghi hoặc vì sao mình vừa ngủ mở mắt ra đã ở nơi khác.Nhưng rất nhanh đã nhảy nhót ôm lấy Thái Hậu, hôn vài cái lên má, “Nhớ A Ma~”Trên mặt Thái Hậu cười đến nở hoa, làm sao còn thấy bộ dáng khí thế nghiêm nghị lúc trước ở Mộ phủ, ôm tiểu cô nương, “A Ma cũng nhớ Hàm Bảo Nhi.”Tri Y thân thiết với Thái Hậu một hồi lâu, rốt cục cũng thấy Tuyên Đế đứng ở ngoài kiệu.
Thấy ánh mắt của tiểu cô nương chuyển đến, Tuyên Đế cũng lẳng lặng cùng nàng đối diện, giây tiếp theo đã bị lấp đầy cõi lòng, hắn sớm có chuẩn bị đưa tay ôm lấy.“Hoàng Thượng” Tri Y thấy hắn nên rất cao hứng, túm lấy đai lưng hắn, tay béo cũng không biết chỉ vào thế nào, ngữ khí rất ủy khuất, vội vàng nói, “Phụ thân, không phải, Hàm Bảo Nhi, bắt nạt.”Lời nói lúc vội vàng nên không rõ ràng, Tuyên Đế lại nghe hiểu nên gật gật đầu, Tri Y như tìm được núi dựa, khi hắn ôm lấy lộ ra hai má núm đồng tiền đáng yêu, túm chặt vai trái Tuyên Đế, nhất định không chịu xuống dưới.Vẻ mặt Thái Hậu còn mờ mịt, thầm nghĩ chính bà cũng chưa nghe hiểu tiểu bảo bối nói cái gì, như thế nào con trai vừa nghe đã hiểu rồi? Thấy Tuyên Đế đưa ánh mắt sang cho bà, Thái Hậu lập tức hiểu rõ, cười nói: “Hàm Bảo Nhi, cùng A Ma trở về đi, Hoàng Thượng cũng phải đi ngủ.”“Không cần ~” Tiểu cô nương lại mềm giọng cự tuyệt, đôi mắt nhỏ có thần lại kiên định.Thái Hậu cố ý nghiêm mặt, “Chẳng lẽ ngươi muốn ngủ cùng Hoàng Thượng, không cần A Ma?”Nào biết Tri Y nhìn lại, rất khó xử suy nghĩ một lát, cuối cùng gật gật đầu, ôm lấy Tuyên Đế, “Muốn.”Thái Hậu: ….
.
.
Thế rốt cuộc là muốn ai đây?An Đức Phúc che miệng, vụng trộm liếc mắt quan sát sắc mặt Hoàng Thượng của bọn họ, lại không nhìn ra cái gì.Tuyên Đế có chút câm nín, cuối cùng mở miệng, “Đêm đã khuya, nói vậy mẫu hậu cũng mệt mỏi.
Tri Y mới tỉnh, sợ là trong chốc lát không ngủ lại được, để cho nàng cùng con hồi Thần Quang Điện, để tránh quấy nhiễu giấc ngủ của mẫu hậu.”Khó có lúc Tuyên Đế nói nhiều như vậy, Tri Y nghe thấy không phải đi theo nên gật đầu, còn nói với Thái Hậu: “A Ma ngủ, Hàm Bảo Nhi, không quấy.”Thái Hậu bất đắc dĩ điểm điểm cái mũi nhỏ của nàng, “Ngươi a, còn không phải muốn đi theo Hoàng Thượng chơi, cũng không thể nghịch ngợm, biết không?”Tri Y lại nhoài người hôn hôn hai cái, làm cho Thái Hậu cũng không biết làm sao, chỉ có thể để tiểu cô nương ôm Tuyên Đế không buông tay.An Đức Phúc nhìn kiệu liễn của Thái Hậu rời đi, lại nhìn tiểu cô nương trong lòng Hoàng Thượng, trong lòng cân nhắc, chủ tử không phải là đã sớm đoán được kết quả này chứ?Tuyên Đế không biết hắn đang oán thầm, đem tiểu cô nương buông ra, thấp giọng nói: “Chính mình đi?”Tri Y gật gật đầu, một bàn tay nắm chặt ngón út Tuyên Đế, ngửa đầu nhu thuận nói: “Chính mình, đi.”Tuyên Đế khen ngợi vỗ vỗ đầu nhỏ của nàng, mang theo Tri Y đi về hướng Thần Quang Điện.

Bước chân của hắn lớn, tùy ý bước một bước bằng tiểu cô nương đi ba bước.
Tuyên Đế không biết đang suy nghĩ gì, trên đường cũng không bước chậm lại, làm cho Tri Y cơ hồ là chạy chậm một đường đuổi kịp.
Nàng bị tụt lại phía sau, cuối cùng không cầm được tay của Tuyên Đế nên chuyển sang kéo góc áo, bộ dáng chân ngắn cố gắng đuổi kịp làm An Đức Phúc nhịn không được cười.Đợi cho đến khi đến Thần Quang Điện, Tri Y mệt đến khuôn mặt hồng rực giống như gan heo, cuối cùng lúc dừng chân không đứng vững nhào lên đùi Tuyên Đế, khi ngầng đầu còn cười ngốc ngếch, không ý thức phát giác mình bị chơi xấu.Trong mắt Tuyên Đế nổi lên ý cười, đem tiểu cô nương đang ôm đùi đưa cho Mặc Trúc, để cho cung nữ mang đi rửa mặt.Thần Quang Điện rất lớn, ngoài tẩm điện ở chính giữa còn có mấy phòng nhỏ.
Tri Y bị bỏ vào một thùng tắm lớn, để tránh nàng bị chìm xuống, Mặc Trúc thả một ghế đẩu nhỏ ở bên trong.
Tri Y ghé vào thành bồn, ngoan ngoãn để Mặc Trúc các nàng tắm gội, tóc đen mềm mại bị ướt sũng dán lên da đầu, hơn nữa thêm đôi mắt to ngây thơ thuần khiết, giống như nai con mới sinh.Dù Mặc Trúc và vài cung nữ tuổi không lớn cũng bị bộ dáng này của nàng làm cho nổi lên tình thương của mẹ, tắm rửa cho tri Y thơm ngào ngạt, lại ôm người đi về phía thiên điện.Vẫn thuận theo ý tiểu cô nương bước về chính giữa tẩm điện, “Hoàng Thượng “Mặc Trúc và mấy cung nữ hai mặt nhìn nhau, “Cô nương tối nay… Cùng ngủ với Hoàng Thượng?”

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.