Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 67: Mảnh xương thứ hai


Đọc truyện Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn – Chương 67: Mảnh xương thứ hai

Thân thể Sa Nặc Nhân điều dưỡng rất tốt, Bát Phúc Nham gieo xuống đã được một khoảng thời gian, bây giờ đã mọc ra một đoạn dài bằng cánh tay.

Bọn họ trì hoãn tại Đạt Nhĩ tinh cầu nửa tháng, mới khởi hành rời đi.

Thời điểm rời đi, tập thể Công Ngọc gia đến đưa tiễn, nếu như không phải thi đấu thế sắp tới, Công Ngọc Diễm nhất định phải cùng rời đi, bây giờ chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ rời đi. Bất quá, không bao lâu nữa, bọn họ lại có thể gặp mặt. Phát pháo đầu tiên khai hỏa chính là thực tài thế gia, bọn họ dọn dẹp một chút, hai ngày sau liền có thể khởi hành đi tới Đế Đô tinh ―― Phổ Tư Mà, lại ở trên đường trì hoãn một chút thời gian, đến Phổ Tư Mà tinh cầu, thời gian vừa vặn.

Vì chẳng phải vội vàng, Xích Linh quyết định sớm đi qua.

Trên phi thuyền, Sa Nặc Nhân cự tuyệt yêu cầu ở chung của Xích Linh, cậu có rất nhiều chuyện muốn làm, cùng Xích Linh ở chung một chỗ rất không tiện.

Từ lần trước Sa Nặc Nhân “sinh bệnh”, quan hệ của bọn họ cấp tốc rút ngắn, Sa Nặc Nhân không còn bài xích Xích Linh tới gần, Xích Linh cũng đối với cậu bảo hộ chu toàn. Dùng trình độ thân mật hiện tại của bọn họ mà nói, ở cùng một chỗ là chuyện rất tự nhiên, nhưng là Sa Nặc Nhân lại cự tuyệt, điều này làm cho Xích Linh rất không cao hứng.

Sa Nặc Nhân giải thích là, trên phi thuyền nhiều người, cứ như vậy ở cùng một chỗ, nếu nhiều người biết rất khó giữ bí mật, không tốt.

Xích Linh đối với câu trả lời như vậy cũng không thoải mái hơn.

Sa Nặc Nhân cũng không quản Xích Linh không cao hứng, kiên trì ý của mình, cuối cùng Xích Linh cũng chỉ có thể thỏa hiệp.


Sa Nặc Nhân sẽ không quên thời điểm Công Ngọc gia đưa tiễn, ánh mắt ý vị thâm trường kia. Chuyện cậu cùng Xích Linh ở chung một chỗ, Công Ngọc gia phỏng chừng đều biết, dùng ý nghĩ của bọn họ, khẳng định là cậu câu dẫn Xích Linh. Sa Nặc Nhân cảm thấy được, sau này vẫn là khó tránh khỏi chuyện này đi, bằng không vốn là thanh danh bất kham, nhất định sẽ bết bát hơn.

Sa Nặc Nhân muốn một khoang đơn độc, đương nhiên là có mục đích. Bởi vì mảnh xương thứ hai đã có thể mở ra, màu sắc mảnh xương đã doàn toàn biến thành màu vàng, chỉ cần tìm thời gian an toàn, bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra.

Bằng không, mới vừa cùng Xích Linh thương lượng xong, liền chui về khoang nghiên cứu mảnh xương thứ hai.

Ngồi xếp bằng ở trên giường, phóng thích ý thức lực, truyền vào bên tron mảnh xương thứ hai. Trước mắt thoáng hiện bạch quang, từng sợi từng sợi kim quang từ bên trong mảnh xương bay ra, ngưng tụ thành từng hàng chữ viết kim sắc trên không trung, tiêu đề trên văn bản là ≪Vạn dược Đồ Lục≫.

Sa Nặc Nhân dùng ý thức lực mở ra tờ đầu tiên, ≪Vạn dược Đồ Lục≫ tổng cộng chia làm hai phần, phần thứ nhất viết chính là chế dược pháp, phần thứ hai chính là phương pháp phối chế dược tề.

Sa Nặc Nhân mở ra phần thứ nhất chế dược pháp, không nghĩ tới bên trong còn phân ra hai loại “tinh thần lực chế dược pháp” và “căn nguyên ý thức lực chế dược pháp”. Văn tự nói rõ, học được “căn nguyên ý thức lực chế dược pháp”, có thể thoải mái vận dụng “tinh thần lực chế tác pháp”, ngược lại thì không được.

Sa Nặc Nhân không do dự, trực tiếp mở ra “căn nguyên ý thức lực chế dược pháp”, bắt đầu cẩn thận nhìn xem.

Bộ chế dược pháp này, bắt đầu từ xử lý dược thực, liền dùng ý thức lực khống chế, đến tiến hành dung hợp nhiều loại dược thực vào với nhau, phản ứng sản sinh ra vật chất mới, đều cần khống chế chính xác ý thức lực, có lúc vài loại hoặc mưới mấy loại dược thực dung hợp với nhau, có phản ứng nhanh, có phản ứng chậm, phản ứng đến mức độ nào, đều cần khống chế chính xác, bằng không khi tạo ra dược tề thành phẩm sẽ có sự khác biệt. Sa Nặc Nhân biết mình chắc chắn sẽ học tập chế dược, cho nên trước đó đã xem qua tư liệu chế dược Đế Quốc, cũng biết một chút cấp bậc phân chia dược tề phẩm của Đế Quốc.

Dựa theo độ tinh khiết cùng dược tính đến phân loại, chia làm: Hạ phẩm, độ tinh khiết nằm trong khoảng 61 – 70%, dược tính 5 – 7 đan tư(?), màu sắc đen xám, tạp chất khá nhiều, phản ứng không đều đều; trung phẩm, độ tinh khiết từ 71 – 80%, dược tính 8 – 10 đan tư, có màu lam đậm; thượng phẩm, độ tinh khiết là 81 – 90%, dược tính 11 – 14 đan tư, chuyển màu lam nhạt; cực phẩm, độ tinh khiết 91 – 100%, dược tính 15 – 20 đan tư, một màu xanh trong suốt, màu sắc giống như ngọc cổ. Tỷ lệ chế thành dược tề cực phẩm rất nhỏ, trình độ của dược sĩ cao cấp có thể ổn định chế được dược tề thượng phẩm, tình có chế được dược tề cực phẩm, dược tính cao nhất cũng chỉ có 20 đan tư, trên căn bản thông thường đều không đạt tới giá trị này.


Sa Nặc Nhân đang xem đẳng cấp phân chia dược phẩm của “căn nguyên ý thức lực chế dược pháp”, không có phân chia độ tinh khiết, bởi vì đã sử dụng ý thức lực xử lý qua dược thực, nên sẽ khôn còn tạp chất, chỉ có dược tính khác nhau. Dược tính hạ phẩm trong khoảng 61 – 70 đan tư, dược tính trung phẩm là 81 – 90 đan tư, còn cực phẩm dược tính chính là 91 – 100 đan tư, phương pháp phân rõ, cũng là màu sắc. Nhìn thấy dược tính khác biệt như vậy, cho dù có chuẩn bị tâm lý, vẫn là khiếp sợ sững sờ nửa ngày, không thể không thừa nhận lần thứ hai, căn nguyên ý thức lực cùng tinh thần lực, quả thực chính là khác nhau một trời một vực, không quản là cái gì, khác biệt chính là lớn như vậy!

Sa Nặc Nhân sau khi xem xong phương pháp khống chế ý thức lực chế tác dược tề, bắt đầu lật xem phần phương thuốc, tùy ý lật xem vào tờ, dược thực cần thiết bên trong đa số đều là loại bình thường, gần nhất bởi vì muốn học dược tề, Sa Nặc Nhân đối với dược thực có xem qua một chút, cho nên đối với dược thực nhận biết được không ít. Cậu vốn cho là phương pháp phối chế dược tề bên trong ≪Căn nguyên Đồ Lục≫, đều sẽ dùng Nguyên Quả làm chủ thuốc, sau khi nhìn kỹ một chút mới nhận ra, hóa ra không phải. Cậu nhìn thấy một phương pháp phối chế, bên trong có nhắc tới dùng dược quả làm vị thuốc chính, đặc biệt nhắc nhở, thời điểm cho vị thuốc chính vào nhất định phải khống chế được khối lượng, ấn tích đến tính toán, dược tính của thực quả đã rất mạnh, dược tính chân chính của thuốc quả căn bản không phải người bình thường có thể khống chế, cho nên muốn sử dụng thuốc quả, nhất định phải học được khống chế căn nguyên ý thức lực.

Sa Nặc Nhân chú ý tới, khi cậu lật xem phương pháp phối chế, ở phía sau tên thuốc, một số sẽ có dòng chữ “Luyện khí cảnh” như vậy, cậu chưa muốn suy nghĩ về nó, chỉ đem nghi hoặc để trong lòng, tiếp tục lật xem, muốn nhìn một chút phương pháp phối chế Bát Phúc Nham cùng Ngưng Thần Hương là như thế nào, nếu như bên trong cần đến loại dược thực quý hiếm, cậu có thể chuẩn bị trước.

Bởi vì không biết tên phương thuốc, cho nên chỉ có thể kiểm tra từng tờ, cậu tìm kiếm hồi lâu, mới tìm được hai loại phương pháp phối chế.

May mắn chính là, hai loại phương pháp này cũng không phải rất khó, chỉ cần mười mấy loại dược thực, ngoại trừ vị thuốc chính ở ngoài, những loại dược thực kia ở thủ đô Đế Quốc đều có, như vậy cậu không cần phải lo lắng. Sa Nặc Nhân hơi động tâm, nghĩ “Trú Nhan Tề”, trang sách mơ hồ tự mình chuyển động, dừng ở tờ Trú Nhan Tề này. Cậu xem xong, phương pháp phối chế cũng chỉ có mười mấy loại dược thực, hơn nữa Đế Quốc đều có, vị thuốc chính là một loại dược thực quý hiếm, hẳn cũng không quá khó tìm.

Cậu liền chọn hai phương pháp phối chế chỉ cần vài loại dược thực, giữ lại luyện tập, nhìn xuống nội dung bên trong.

Hợp Nguyên Tề, là một loại dược tề bổ sung sức chiến đấu bị tiêu hao, thời điểm đang sử dụng sức chiến đấu, có thể không cần tiêu hao nguồn năng lượng sinh mệnh, trực tiếp sử dụng Hợp Nguyên Tề là được, không khiến thân thể tổn hại, ở trạng thái tốt nhất.

Sa Nặc Nhân kinh ngạc, còn có thứ này? Cậu nhớ tới nhóm Resse sẽ sử dụng mệnh căn nguyên để bù đắp nguồn năng lượng sinh mệnh tiêu hao, bất quá vết tích tiêu hao không có cách nào xóa đi, thương tổn đối với thân thể vẫn như cũ tồn tại. Cứ như vậy so sánh, Hợp Nguyên Tề vẫn là tốt hơn.

Loại dược tề tiếp theo là Tụ Khí Tề, sau khi uống, có thể nâng cao đấu khí của bản thân, lúc chiến đấu thường xuyên tiêu hao đấu khí rất nguy hiểm, chỉ cần dùng Tụ Khí Tề, là có thể nhanh chóng bù đắp lại. Còn có thời điểm sức chiến đấu đang tăng lên, dùng Tụ Khí Tề, có thể tăng nhanh tốc độ ngưng tụ đấu khí, khiến đột phá tu vi càng nhanh hơn.


Sa Nặc Nhân mắt sáng lấp lánh, đây là một thứ tốt! Cậu bắt đầu ảo tưởng, không bằng để cho Sa gia tiếp tục chiến đấu ở chiến trường dược tề thế gia, trong tay cậu có nhiều thứ tốt như vậy, không lợi dụng thật lãng phí.

Nghĩ đến mặt thỏ nghiêm túc kia của Pidgey, Sa Nặc Nhân không thể làm gì khác đành từ bỏ ý nghĩ này.

Hợp Nguyên Tề và Tụ Khí Tề đều là thứ luyện tập rất tốt, chỉ cần vài loại dược thực, vị thuốc chính cũng là dược thực thông thường, rất dễ mua được. Sa Nặc Nhân lúc này quyết định, liền dùng hai loại dược tề này luyện tập!

Sau khi quyết định, đem ý thức lực lui ra, mở ra quang não, liên lạc Công Ngọc Diễm.

Ở tại Đạt Nhĩ tinh cầu hơn nửa tháng, sau khi cậu khỏi bệnh, liền nhận lời mời của Công Ngọc Diễm, cùng hắn ra ngoài chơi hai lần, đem chỗ vui chơi trên Đạt Nhĩ tinh cầu đều đi qua một lần. Công Ngọc Diễm là người tính cách phóng khoáng, Sa Nặc Nhân cùng hắn trò chuyện rất hợp nhau, ngay cả khối băng không thích nói chuyện như Xích Linh, gặp phải hắn cũng không thể không nói, ngươi không để ý tới hắn, hắn vãn cùng ngươi nói, có lúc Xích Linh bị hắn nói đến phiền, liền đáp trả lại hắn hai câu, Sa Nặc Nhân liền ở bên cạnh cười, cũng bởi vì như vậy, bọn họ ở Đạt Nhĩ tinh cầu chơi coi như vui vẻ.

Truyền tin quang não rất nhanh liền được nối, trên màn hình xuất hiện một khuôn mặt ngái ngủ của Công Ngọc Diễm.

“Xin nhờ, hiện tại mấy giờ rồi, muộn như vậy còn gọi cho ta, điện hạ nhà ngươi không ghen sao?” Công Ngọc Diễm mị trừng mắt oán giận nói.

Khóe miệng Sa Nặc Nhân giật một cái, lúc trước cậu vẫn luôn đắm chìm bên trong ≪Căn nguyên Đồ Lục≫, không có chú ý thời gian, đã trễ thế này sao?

Hiện tại cậu đã vô lực giải thích quan hệ với Xích Linh, cũng không muốn giải thích, ở Đạt Nhĩ tinh cầu mấy ngày nay, hai người cùng vào cùng ra, nghiễm nhiên là quan hệ tình nhân, mỗi một người Công Ngọc gia đều là hỏa nhãn kim tinh, đương nhiên thấy rõ ràng. Từ khi Sa Nặc Nhân đem Thâm Hải U Lam cho Công Ngọc gia, Công Ngọc Diễm ở nhà rất có mặt mũi, thái độ đối với Sa Nặc Nhân cũng tốt hơn rất nhiều, không còn kiêng dè “danh tiếng” của cậu nữa.

“Ây… Muốn nhờ ngươi chút chuyện.” Sa Nặc Nhân lúng túng nói.


“Nói mau.” Công Ngọc Diễm đánh cái ngáp giục.

“Thời điểm ngươi tới đế đô tinh, giúp ta mang chút dược thực lại đây.” Sa Nặc Nhân vội vàng nói.

“Chút chuyện nhỏ như vậy ngươi trực tiếp nhắn tin cho ta là được rồi, lại tới quấy rầy giấc ngủ của ta!” Công Ngọc Diễm tức giận bất bình, “Tên và số lượng gửi tới cho ta.”

Nói xong trực tiếp cắt đứt truyền tin.

Sa Nặc Nhân vội vàng đem dược thực cần thiết của Hợp Nguyên Tề cùng Tụ Khí Tề gửi tới, số lượng… Cậu vốn là muốn mua mỗi loại hai mươi phần, suy nghĩ một chút, cuối cùng hai loại dược tề mỗi loại mua một trăm phần trở về.

Sau khi tin nhắn gửi đi, Công Ngọc Diễm liền phát truyền tin qua, “Ngươi muốn nhiều dược thực như vậy làm gì? Đổi nghề học dược tề?”

Sa Nặc Nhân cười cười, không muốn giải thích quá nhiều, liền nói: “Đưa cho một người bạn, hắn là học dược tề.”

Công Ngọc Diễm nghi hoặc liếc mắt nhìn cậu, rất giống đang nói, “Tật xấu yêu thích liền trực tiếp tặng đồ cho người khác một chút cũng không thay đổi”, sau đó cắt đứt truyền tin, tiếp tục ngủ.

Sa Nặc Nhân đối với ánh mắt kia quả thực không biết nên nói cái gì, chỉ có thể dọn dẹp một chút, cũng đi ngủ.

ed: vì hôm qua có việc bận nên mk k post chương mới. sáng nay bù lại hai chương và còn một chương buổi tối nữa nhé


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.