Đọc truyện Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn – Chương 209: Sát hạch khó dễ
Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)
Sa Nặc Nhân suy nghĩ một chút, sau đó lặng lẽ dùng căn nguyên ý thức lực liên hệ Pidgey, | Pidgey, ngươi có thể ngụy trang thành thuần thú của ta không? Coi như một con Kiều Các Thỏ* cấp 9 là được, ngược lại ngươi vốn đã là thỏ, chỉ là hình thể so với mấy loài khác có chút lớn hơn, hơn nữa cũng không có Kiều Các Thỏ đáng yêu như ngươi, bất quá sẽ không có người chú ý tới điểm này đâu, có được hay không? |
* Editor: tui cũng không có biết Kiều Các Thỏ này là c.gì nữa
Đợi nửa ngày, cũng không nhận được câu trả lời, đây là ý cự tuyệt sao?
Sa Nặc Nhân lập tức khó chịu, | Đừng quên chuyện lúc trước ngươi lừa ta dùng trái cây Ngưng Thần Hương, cái mạng già của ta thiếu chút nữa là toi rồi, ngươi nhất định phải làm Kiều Các thỏ của ta! |
Pidgey: | Ngươi cảm thấy ta thích hợp? |
Sa Nặc Nhân vội vàng trả lời, | Đương nhiên, ngươi nói thế nào cũng là một con thỏ không phải sao. |
Pidgey không để tâm nói: | Ta chỉ làm một lần. |
Sa Nặc Nhân bận rộn, bỗng nhiên lại nghĩ tới một chuyện, | Đúng rồi, ngươi phải bỏ quần áo, ngươi xem thuần thú của mọi người đều không mặc quần áo. |
Pidgey: | Muốn ta cởi cũng được, nhưng ngươi nhất định cũng phải cởi. |
Sa Nặc Nhân kinh nộ, | Ngươi điên rồi sao? Ta là người, làm sao có thể trần truồng mà chạy! |
Pidgey vẻ đương nhiên nói: | Vậy là nói, ý thức của ta cũng là người, ngươi bắt ta cởi quần áo? |
Sa Nặc Nhân bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là nói: | Được rồi được rồi, vậy ngươi cũng đừng mặc cái bộ giáp cứng nhắc kia, mặc cái gì đáng yêu một chút… |
| Không có! | Pidgey nổi giận.
Sa Nặc Nhân đành bất đắc dĩ im lặng, thôi, Pidgey biết đánh nhau là mừng rồi, không thể yêu cầu nhiều như vậy. Động vật mặc quần áo thì sao? Thuần thú của cậu chính là có cá tính như vậy thì sao?
Chờ sau khi tất cả lão sư giám khảo trên đài cao đều có mặt, sát hạch chính thức bắt đầu!
Đề mục sát hạch của tổ thứ nhất là: Hóa Khí Tề.
Đề vừa mới ra, ngay cả Vân Hoán cũng âm thầm lau một vệt mồ hôi, Hóa Khí Tề là dược tề cấp 6, tuy rằng hắn có thể chế ra, nhưng đây mới là tổ đầu tiên, mà đã ra đề cao như vậy, vậy những tổ sát hạch phía sau chẳng phải là rất nguy hiểm? Trước mắt không quản nữa, vẫn là chuyên tâm thông qua lần khảo hạch này quan trọng hơn.
Vân Hoán vứt bỏ tạp niệm trong lòng, lấy ra dụng cụ thí nghiệm trong không gian giới chỉ, lúc này, có một đội thiếu niên quần áo giống nhau đi ra, từng loạt từng loạt đi tới bên cạnh thí sinh bên này, bọn họ sẽ nghe theo thí sinh dặn dò, đi tới kho thực tài đặc biệt mang dược thực tới, thí sinh chỉ cần đem tên tài liệu cần thiết nói cho bọn họ biết là được, bọn họ sẽ đi lấy tài liệu tới.
Còn chưa tới phiên Sa Nặc Nhân vào sân, cậu không kiêng dè chút nào chen chúc trong nhóm khán giả, cùng Xích Linh đứng trong đám người quan sát bọn họ khảo thí.
Sa Nặc Nhân nhìn trong chốc lát, đôi mắt liền trôi về phía đài cao, trên đài bốn lão sư giám khảo đang nhìn chăm chú một phương hướng, hiển nhiên là trước đó đã có phân chia tốt, nhìn qua tuổi của bọn họ đều không nhỏ, tư lịch chắc đã rất già, đặc biệt là ông lão ngồi ở chính giữa kia, tóc tai chòm râu đều là màu trắng, mặt mũi nhăn nheo, tại Lai Sách đế quốc một nơi kỹ thuật cải tạo gen phát triển mà còn có thể già tới như vậy, cũng không biết đã bao nhiêu tuổi rồi đây. Nhìn qua lão sư giám khảo, Sa Nặc Nhân lại bắt đầu lướt qua những đại nhân vật của Lai Sách đế quốc, bắt đầu từ dưới, cẩn thận quan sát từng người.
Bên tay phải người đầu tiên chính là Schleyer, hắn biểu tình nghiêm túc quan sát hiện trường khảo thí, thứ hai là cái nam nhân nghiêng người dựa vào trên tay vịn, khóe miệng hơi cong, ánh mắt kiêu căng, hẳn là nhị hoàng tử. Sa Nặc Nhân chú ý tới một người áo đen đứng phía sau nhị hoàng tử, tướng mạo bình thường, thuộc về loại vứt bên trong đám người tuyệt đối không tìm ra kia, không cần nghĩ cũng biết, hắn chắc chắn có dịch dung, không phù hợp với khí tràng trên người hắn, không biết dung mạo của người này ra sao.
Xích Linh thấy Sa Nặc Nhân liên tục nhìn chằm chằm vào một người, cũng nhìn sang, thấy là một hộ vệ áo đen, hỏi: “Làm sao vậy?”
Sa Nặc Nhân nhíu nhíu mày, “Luôn cảm thấy cái người kia rất kỳ quái.”
Xích Linh liền nhìn qua, ngược lại cũng không phát hiện có chỗ nào kỳ quái, nói không kỳ quái thì cũng không đúng, chính là ánh mắt của hắn vô cùng chăn chú, phảng phất giống như hết thảy thí sinh ở đây đều nằm trong tầm giám thị của hắn. Vừa nghĩ như thế, Xích Linh cũng bắt đầu cảm thấy được hắn có điểm kỳ quái. Một tên hộ vệ, chuyện đầu tiên cần suy nghĩ là nên bảo vệ chủ nhân như thế nào, hắn lại vừa vặn cho người ta một cái cảm giác ngược lại so với lão sư giám khảo hoàn toàn chăm chú, cái này có chút kỳ quái.
Sa Nặc Nhân suy đoán nói: “Chẳng lẽ nhị hoàng tử dẫn hắn tới là có chỗ cần dùng?”
Trong lòng Xích Linh máy động, “Có khả năng này.” Anh vẫn luôn không nghĩ ra hành động lần này của Lai Sách đế quốc đến cùng là vì cái gì, lé nào mục đích chính là muốn lôi kéo nhân tài mũi nhọn của các quốc gia khác?
Tầm mắt đánh giá của hai người bọn họ quá mức rõ ràng, khiến người mặc áo đen kia trực tiếp nhìn qua, ánh mắt lãnh nhuệ, âm hàn, tuyệt đối không phải hộ vệ bình thường có thể có được.
Sa Nặc Nhân sợ hết hồn, tỏng lòng Xích Linh cũng cả kinh, trực giác nói cho anh biết, người này không đơn giản.
Sát hạch của tổ thứ nhất rất nhanh đã kết thúc, phàm là có thể chế được Hóa Khí Tề đều được tính là qua cửa, không cân nhắc phẩm cấp, cho dù như vậy, cũng có hơn một nửa bị quét rụng, tại hiện trường trực tiếp loại người! Thêm vào đó mỗi người đều mang thẻ báo danh minh xác thông tin, này bị loại ra, không chỉ có chính mình mất mặt, cũng khiến cho quốc gia mất mặt a!
Chẳng qua, Vân Hoán không ngoài suy đoán thông qua, hắn chế được Hóa Khí Tề thượng phẩm, thành tích xem như không tệ.
Trận kế tiếp, đến phiên Sa Nặc Nhân.
Pidgey vẫn cứ mặc một thân giáp tướng quân kia, chỉ là lần này trong tay không có cầm đoản kiếm, mang theo cái mũ tướng quân, uy phong lẫm lẫm đứng bên chân Sa Nặc Nhân.
Xích Linh vừa thấy con thỏ này liền cau mày, “Em chuẩn bị mang theo nó vào trận?”
Sa Nặc Nhân liền đáp: “Pidgey hóa thành thuần thú của em, người khác đều có, chỉ có em không có, cảm giác rất kỳ quái.”
Xích Linh suy nghĩ một chút, cũng chỉ đành đồng ý, “Cẩn thận một chút.”
Anh căn dặn, người mặc áo đen cho người ta cảm giác quá kỳ quái.
“Ừm.” Sa Nặc Nhân gật đầu theo tiếng.
Sa Nặc Nhân đi tới vị trí thuộc về mình, bé thỏ quá lùn, lại đi phía sau cậu, nên không ai phát hiện ra nó, chờ tới lúc nó nhảy lên bàn thì nghiện của Sa Nặc Nhân, lập tức đưa tới một trận xôn xao, không ít người vây xem đang cười nhạo thuần thú thí sinh này mang tới lại là Kiều Các Thỏ yếu nhất trong tất cả, cũng có người đối với “Kiều Các Thỏ” này cảm thấy mới mẻ, nói chung, bé thỏ từ lúc xuất hiện, hiện trường lập tức ầm ĩ hẳn lên. Tên mập từ Tinh Tinh quốc kia ở bàn bên cạnh, nhìn thấy một con thỏ đứng trên bàn thí nghiệm của cậu, lại nhìn về phía Tường Vân Tích trên vai mình một chút, cảm thấy cậu so với hắn xem ra còn yếu hơn, vì vậy uy hiếp: “Này tên kia, nếu như người có thể giúp ta một chút, chỗ tốt tuyệt đối không thiếu ngươi, còn nếu không thì…”
Sa Nặc Nhân bất đắc dĩ nhún nhún vai, “Nói thật, ta chỉ học dược tề được có nửa năm, nếu như ngươi yên tâm, giúp ngươi ngược lại không thành vấn đề.”
Bàn Tử kia nhất thời ngừng miệng, lại liếc mắt nhìn huần thú của cậu, oán hận nói, “Tiên sư nó, hóa ra cũng chỉ là một tên giả mạo!” Hắn liền nhìn qua hàng xóm phía bên kia, người kia một mặt lạnh lùng, hắn thử nói với người kia, kết quả người ta còn không thèm quan tâm tới hắn một chút, khiến Bàn Tử cực kỳ tức giận, chỉ có thể phẫn nộ coi như thôi.
Chờ thí sinh đều vào vị trí của mình, lão sư giám khảo bắt đầu báo đề bài: Ngưng Khí Tề, cũng chính là Tụ Khí Tề, chỉ là một cách gọi khác ở Lai Sách đế quốc, đồng dạng là dược tề cấp 6.
Dược tề này mặc dù không có bất kỳ tính khiêu chiến nào, thế nhưng hết thảy lại không thể biểu hiện ra, Sa Nặc Nhân vẫn cứ chế tác hết sức chăm chú. Thời điểm liệt kê vật liệu để thiếu niên bên cạnh đi lấy, cậu có hai loại thực tài phải mất nửa ngày mới nói ra được, khiến cho người ta vừa nhìn là biết chưa có nhớ kỹ phương pháp phối chế, khiến Vân Hoán đứng ngoài quan sát đều toát mồ hôi vì cậu, mặt Xích Linh vẫn cứ không cảm xúc mà nhìn, Sa Nặc Nhân có bao nhiêu bản lĩnh, anh biết rõ, đây là diễn cho người khác xem.
Sau khi vật liệu được cầm về, Sa Nặc Nhân bắt đầu động thủ chế tác, tốc độ rất chậm, hơn nữa tay chân còn vụng về, trong lúc đó còn làm đổ một cái ống nghiệm, mà tên mập bên cạnh, vừa mới bắt đầu lập tức nổ ấm lô, dọa Sa Nặc Nhân nhảy một cái. Thời điểm Bàn Tử rời sân còn oán hận liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái, thậm chí còn thấp giọng nói: “Nhanh chút nổ đi, ta ở bên ngoài chờ ngươi.”
Sa Nặc Nhân vô lực liếc một cái, thực sự là bó tay.
Thu hồi tâm tư tiếp tục chế tác, cậu cũng không có dùng tinh thần lực trong cả quá trình, mà là dựa theo phương pháp của Tinh Diệu đế quốc là chủ yếu, tuy rằng tạp chất rất nhiều, thế nhưng không dễ bị người nhìn ra sơ hở. Tốc độ của Sa Nặc Nhân có chút chậm, không ít người đã hoàn thành cậu vãn còn đang chế tác, chẳng qua nhất định sẽ hoàn thành trong thời gian quy định.
Tổ thứ hai, liền loại đến hơn một nửa, Sa Nặc Nhân an toàn vượt qua cuộc sát hạch này, dược tề chế ra cũng là thượng phẩm, tên mập bên ngoài sân chuẩn bị chế giễu cậu mắt đều trợn tròn, thế nào cũng không nghĩ tới vận may của người này tốt như thế, cư nhiên có thể giúp cậu thông! Qua! Rồi!
Phía sau còn hai tổ, cơ hồ mỗi tổ đều loại đi hơn một nửa, còn lại gần một nửa tiếp tục lần sát hạch tiếp theo.
ở giữa không có thời gian nghỉ ngơi, sau khi cuộc sát hạch của tổ thứ tư kết thúc, ngay sau đó là tổ thứ nhất sát hạch lần hai, đề mục là Sinh Cơ Tề, dược tề cấp 8.
Tổ đầu tiên còn hơn 30 người trụ lại, vừa nhìn thấy đề mục này, không chỉ là Vân Hoán biểu tình nghiêm nghị, mỗi người bọn họ đều đã chảy mồ hôi lạnh. Lấy cái tuổi này của bọn họ, rất ít người có thể chế được dược tề cấp 8, rất ít nhưng không có nghĩa không có. Hơn 30 người may mắn trụ lại sau trận đầu, cuối cùng chỉ còn lại 11 người chế được Sinh Cơ Tề.
Lúc này, lão sư giám khảo lên tiếng, “Trận thứ hai, cần phải đo lường thuộc tính của dược tề. Xét thấy thí sinh đều ở bên ngoài Tiên Anh Toàn Tí hoặc từ đế quốc khác tới, ta đây nói qua một chút, cách phân chia phẩm cấp dược tề tại Lai Sách đế quốc, có sự khác biệt so với cái mà các ngươi đã biết. Đầu tiên dược tính hạ phẩm từ 1 – 10 đan tư, độ tinh khiết 61 – 70%; trung phẩm dược tính từ 11 – 20 đan tư, độ tinh khiết 71 – 80% đan tư; dược tính thượng phẩm từ 21 – 30 đan tư, độ tinh khiết 81 – 90%; cực phẩm dược tính từ 31 – 40 đan tư, độ tinh khiết 91 – 100%.”
Này vừa nói ra, hết thảy thí sinh đều ồ lên. Bọn họ tới nơi này cũng chưa từng tiếp xúc với dược sư của Lai Sách đế quốc, internet giả lập cũng không có công bố mấy cái này, không nghĩ tới phân chia ở nơi này so với quốc gia bọn họ cao hơn gấp đôi!
Vân Hoán cũng rất hồi hộp, căn bản không nghĩ tới đẳng cấp phân chia của Lai Sách đế quốc sẽ cao như vậy. Từng cái từng cái lần lượt được đo lường, Vân Hoán chậm chậm ngừng lại tại hàng ngũ hạ phẩm, cũng coi như thông qua. Mặc dù là thông qua nhưng vẫn là thất bại, sắc mặt cũng có chút khó coi hơn, thông qua liền lo lắng trận thứ ba khẳng định không qua, không có thông qua tự nhiên đến trận thứ ba cũng không có cơ hội tham gia.
Sa Nặc Nhân cau mày nói: “Em cảm thấy rất kỳ quái, lé nào Lai Sách đế quốc chỉ cần trình độ cai tới mức này? Nếu như học sinh tuyển vào đều cần trình độ cao như vậy, còn cần lão sư bọn họ làm gì?”
Xích Linh lại rất bình tĩnh, “Chờ xem đi.”
Sa Nặc Nhân gật đầu, đến phiên tổ thứ hai, mang theo Pidgey chuẩn bị vào sân!
Đây cũng là lần đầu tiên Vân Hoán nhìn thấy thuần thú của Sa Nặc Nhân, trước đó bọn họ cũng đã nói qua chuyện của Sa Nặc Nhân, không phải nói cậu không có thu phục được thuần thú sao? Hóa ra là thu phục Kiều Các Thỏ?
Đề mục của tổ thứ hai cũng là dược tề cấp 8, bất quá là Thiên Cơ Tề tương đối hiếm gặp.