Đọc truyện Đệ Nhất Sát Thủ Phu Nhân – Chương 22: chap 22
Ngồi trong phòng khách, Khắc Tinh an nhàn ngồi bắt chéo chân uống trà. Bỗng cảm thấy hôm nay trời tươi đẹp mặc dù trời có mây
Hôm qua đột nhập phòng Ân Hi xong. Nó ngủ rất ngon a. Làm việc gì đều phải có hiệu quả mọi mặt.
Nó đã lên kế hoạch kĩ càng. Hôm nay Nam Ân Hi ra mắt buổi họp báo nhằm công bố sản phẩm đá quý mới.
Cho nên Khắc Tinh và Khương Tú hành động vào hôm qua. Không cho Ân Hi thời gian để sửa tóc luôn a.
*rầm rầm rầm*
Bước chân từ cầu thang rất lớn vang lên. Thật tình ! Tội nghiệp cầu thang a.
Hắc Khương Tú, Trịnh Duyệt Phi, Lâm Tử Sam cả Hạ Đông Đông mặt hớn hở chạy nhanh xuống.
Chả trách tại sao âm thanh lớn đến vậy. Nó cau mày tưởng tượng họ như những con linh dương bị thú dữ đuổi theo chạy thục mạng chỉ khác là mặt họ lại hớn hở còn tươi vui a.
Chậc…Phong Khắc Tinh ! Mi coi kênh động vật nhiều quá nên mới thành như vậy.
– mau mau ! Buổi họp báo bắt đầu rồi ! – Tử Sam hối
– đúng vậy đúng vậy – Đông Đông và Duyệt Phi đồng thanh
Khương Tú nhanh chóng đi lại bật TV mở sang kênh của buổi họp báo.
Vừa đủ thấy Ân Hi xuất hiện, vẻ mặt không tốt, đi thì không thoải mái, tóc búi lên cao rồi đội nón.
Cô đứng trên khán đài, tay thì gãi gãi gây lên vết trầy đỏ, nhìn vẻ mặt cô có vẻ rất kiềm chế.
– thật chán ! Cứ tưởng sẽ chiêm ngưỡng tóc cô ta – Duyệt Phi lên tiếng
– cô ta không che giấu được bao lâu- nó nói
Thuốc nhuộm thuộc đặc tính ko phai, Nam Ân Hi đời nào chiụ mái tóc hồng đó. Cô ta không cạo trọc đầu thì thuốc rụng tóc cũng thay cô ta làm.
Trong TV, Ân Hi vừa trả lời câu hỏi của phóng viên vừa gãi với bộ mặt nhăn nhó.
– Nam tiểu thư ! Cô sẽ đưa viên đá này ra thị trường như thế nào ? – Phóng viên hỏi
– Đêm nay…chún..g tôi…sẽ có bu..ổi.. đấu…giá – cô gãi gãi rồi nói tiếp – với..giá mở …đầu…là ba tr..iệ..u đô
– có phải giá tiền quá lớn so với viên đá này không ? – phóng viên hỏi tiếp
– nó…đặ..c biệt được…tìm..ở Châ..u Ph..i, đe..o và.. có thể chố..ng chất ph..ó.n..g xạ.
– phi thường như vậy sao ! – cả khán đài náo loạn
Trên người Ân Hi xuất hiện thêm các nốt ban đỏ. Nó cau mày nhìn Khương Tú. Bắt gặp ánh mắt của nó cậu cười vô tội nói :” có cho tí thuốc kích thích da”
Người của Nam gia thấy vậy liền đi lên chen ngang nói :” tiểu thư chúng tôi sức khỏe không tốt nên buổi họp báo dừng tại đây”
Ân Hi xuống khán đài vừa gãi vừa đi. Không để ý vấp vào sợi dây điện. Cô bật ngửa về phía trước đồng thời nón rơi ra. Mái tóc được phơi bày.
-phốc…. – nó phun trà ra khắp bàn rồi cười
– hahahahaha – cả 4 người lăn lốc ra cười
Trong lúc đó, tại Hắc Minh gia. Tô Kiệt và Tuấn Kiệt cũng xem buổi họp báo cùng hắn. Nếu Khương Tú không báo họ biết thì chắc đã không chứng kiến trò vui này rồi
Hắc Minh Quân mặt lộ ý cười. Cô vợ của hắn thật là tài giỏi aa. Hắn xoay qua nói :” chuẩn bị máy bay sang Pháp tham gia đấu giá ”
– vâng !
Tại ngôi biệt thư của Hắc Ngạo Lâm. Ông ta cùng với Nam Ân Phúc ngồi vào bàn đá nói về công việc. Bỗng một người đàn ông chạy nhanh vào không để ý đến phép tắc nói :” lão gia. Tiểu thư xảy ra chuyện”
– chết tiệt ! Là sao – Nam Ân Phúc nói
Ông là ba của cô. Hễ có xảy ra chuyện thì khá phiền phức. Cô con gái này ông hiểu rõ như lòng bàn tay.
Người thuộc hạ bất giác. Do Hắc Ngạo Lâm ngồi ở đây nên không thể nói được. Cũng là do muốn giữ thể diện cho lão gia a.
Thấy được vẻ mặt của thuộc hạ. Nam Ân Phúc liền hiểu rồi cung kính nói :” Hắc lão gia. Tôi có chuyện cần giải quyết. Xin cáo lui trước”
– ừ ! – ông trả lời
Sau khi Nam Ân Phúc đi. Ông ta vừa nói vừa lắc đầu:” Nam gia vô dụng”
Ngoài cửa, một người hầu với vẻ mặt cỡ 30-40 tuổi đi đến nói :” tổ yến của ông đây ạ”
Hắc Ngạo Lâm vươn tay lấy chén tổ yến. Ông ăn thản nhiên cứ tưởng đang uống thuốc bổ nhưng ông lại không biết thuốc phiện mãn tính đã trôi vào dạ dạy mình.