Đọc truyện Đế Mộng – Chương 9: Nghịch Thiên có bảo kê
Nghịch Thiên có bảo kê Khi vầng mây lung linh ngũ sắc hiện rõ trên nền trời, đám Thiên binh đang xúm xít xung quanh, Cuội Đế Mộng nói khẽ với Đa Thần:
“Liệu tiểu đệ Cai Dù và đám tiên thánh nổi loạn cầm cự được bao lâu trước khi bị luộc chín, hầm nhừ bởi đám ác thần vô công rỗi việc này nhỉ”
Đa Thần trả lời một cách vu vơ:
“Hên xui a, lực lượng Cai Dù Đại Thánh tuy ô hợp nhưng không thể xem thường được”
Khi Đa Thần nhắc đến hai chữ “xem thường”, Cuội chợt nhớ đến cặp ngọc Thố, món quà mà năm xưa sư phụ tặng cho mình trước khi mất tích. Ông còn căn dặn kỷ: Cặp ngọc Thố này tuy nhỏ, nhưng không thể xem thường vì mức độ vi diệu của nó
Vi diệu ư, bà mẹ cái vi diệu nhà sư phụ!? khi người không nói rõ nó có tác dụng gì. Kiểu như dí vào tay một đứa con nít 3 tuổi cái remote TV thông minh, rồi ra yêu cầu:
Bật kênh youtube trên mạng Google xem bóng đá Asian cup trận Việt Nam – Iran
Cuội móc cặp ngọc Thố ra săm soi từng chi tiết, nó trơn nhẫy và đục ngầu như nước vo gạo. Dù tuệ căn thuộc dạng trâm anh thế phiệt, trong não Cuội cũng đành hiển thị thị hai chữ: bó tay a
Lúc này Cai Dù Đại Thánh và đám đàn em đang diễu binh quanh một cái vực sâu hoắm, miệng nghêu ngao bài đồng dao:
“Phúc hải tề thiên, muôn sự đảo điên, lá rụng về cội
Đế Mộng rộng thênh thang, hồng hoan chi sơ Nhân đắc, dục đạo tri mệnh hữu Nghịch Thiên”
Trời đậu đá me ơi không thể tin được, lời bài hát không khác một từ nào so với giấc mơ năm xưa.
Kẻ mạo danh không hề đơn giản!! Cuội tập hợp toàn bộ tinh túy thu nhặt được trong 5 tỷ năm để tiến hành loại suy và phân tích. Trong anh bất giác toàn thân lạnh toát khi nhận ra: Đại Năng Đế Thiên Thượng Thần đang đội lốt mạo danh sư phụ mình
Đa Thần như rà được tần số suy nghĩ của Cuội, anh chia sẻ thêm:
“Cửu Thiên Huyền Môn trận pháp danh bất hư truyền, lão Đế Thiên Đại Năng dường như muốn hốt trọn ổ phản loạn đem về hố đen Đoạn Hồn mà hành hạ đây”
Xem ra tình thế lúc này thì không còn con đường rút lui, Cuội dùng tuyệt học Xàm Đạo Ru Tâm truy vấn một em tiểu tiên đang đi lơ mơ cuối hàng
“Ai dạy bọn ngươi biết bài hát này”
Tên tiểu tiên nọ giật bắn người lắp bắp trả lời:
“Có một vị khách tu vi đỉnh đỉnh không còn trong danh sách sinh diệt của Vũ Trụ giới đã ghé thăm và truyền thụ bài hát, người căn dặn hết mọi việc rồi biến mất”
Cuội gắt giọng:
“Căn dặn việc gì”
Tên tiểu tiên cũng không phải dạng vừa đáp trả:
“Mi là ai mà dám hỏi han lắm thế, bọn ta không dể bắt nạt đâu! Ngài Nhai Lư Phổ Tật (1) đã bảo trợ và đích thân lựa chọn tất cả bọn chúng tôi rồi”
Cuội bật thành tiếng:
“Á đù Nghịch Thiên mà có bảo kê a, vụ LuXaBu này, càng ngày càng hay vãi lá cải nha”
Tên tiểu tiên sực nhớ ra điều gì đó nên hô to:
“Đại Thánh ơi, có khách vip đang chờ trong bọng cây nè”
Đậu xanh đá cái bọn Nghịch Thiên này, chúng khôn lõi vãi ra. Đám này biết sự có mặt của mình từ khi cây Đa hạ cánh. Lại còn có ông Nhai Lư Phổ Tật đỉnh đỉnh sinh diệt sinh dục gì đó nhúng tay vào.
Cai Dù Đại Thánh nghe tiếng gọi liền cung kính vòng tay:
“Đại huynh không cần phải núp lùm nữa đâu, mời ra ngoài đây ta đàm đạo vài câu trước khi giông bão nổi lên”
Đa Thần lúc này mới lên tiếng kích lệ tinh thần:
“Đệ còn chờ đợi họ đem kiệu tới mời à, sao không mau ra ngoài để hàn huyên huynh đệ tương phùng”
Cuội Đế Mộng phủi đít nghe một cái phạch, rồi quay sang anh bạn Đa Thần:
“Ơ hàn huyên cái đầu ca đó, hành tung bại lộ ngay từ đầu. Lủ Nghịch Thiên này hơi bị nguy hiểm đó nha, đừng tưởng bở”
Càm ràm cho qua chuyện, cuối cùng Cuội cũng bước ra ngoài diện kiến cậu em Đại Thánh Cai Dù.
Dàn tiên thánh hai bên phấn khích hô vang ầm ĩ:
“Chúc mừng tương ngộ”
Chẳng ai sui khiến mà sao nước mắt cả hai ào ào tuôn chảy, không khách khí câu nệ họ ôm chầm lấy nhau cùng mừng mừng tủi tủi
Quang cảnh thật là cảm động quá đi thôi, không cần ai mời mọc đám tiên thánh hai bên cùng hùa nhau khóc ké sụt sùi
Xung quanh khu rừng, đám Thiên binh cũng đã chuẩn bị xong trận pháp Cữu Thiên Huyền Môn.Nghe tiếng khóc than, đám Thiên binh lại tăng cao độ ác bá, chúng quyết tâm bắt sạch sành sanh đám Nghịch Thiên về để báo công mưu cầu lợi ích