Đọc truyện Đế Mộng – Chương 25: Hậu khiếm nhã
Hậu khiếm nhã
( chương có nội dung tổng đại lý phân phối bậy bựa, đọc giả cân nhắc thật kỹ càng trước khi đọc, tác tôi hoàn toàn không chịu trách nhiệm đối với các trường hợp cố tình tìm hiểu mà bỏ qua cảnh báo)
Thơ rằng:
Bi chàng đá nặng nghìn cân
Bỉm nàng ba xích năm phân mới vừa
Lần đầu mới biết mây mưa
Hang sâu cày cuốc cho vừa lòng em
Tần ngần rút kiếm ra xem
Mà sao nó lại dính kem vậy trời!?
Quần nhau thân thể rã rời
Ngất ngây con tạo, “chày” thời nở hoa
Từ trong sâu thẳm tuôn ra
Một dòng mật tuyết, ta bà trào tuôn
Môi thơm cắn trộm “chuối” buồng
Mủ kia không chát mà thơm quá vầy
Phê pha hai phía đủ đầy
Làm cho “nguyệt động” nhớt lầy thủy dâm
Phút đầu chàng tưởng hồng sâm
Kề môi liếm sạch, cả “mâm” của nàng
Nàng đang trên đỉnh mơ màng
Nấc lên một tiếng, “bớ chàng chết em”
¥€¢
Câu chuyện hai người tương tác nhau trong vấn đề sâu xa “khiếm nhã” thật sự là chỉ có trời mới biết được “họ đã làm điều ấy như thế nào”. Nếu cố tình đi sâu đi sát dưới đáy quần chúng mà kể toạt móng lợn ra thì e thật là “khiếm nhã” với đọc giả, nên tác tôi xin phép được cho qua con ba ba câu chuyện
Cuội Đế Mộng không còn sự “trong trắng” và ngây thơ vô số tội như “em của ngày hôm qua” nữa. Anh đã thầm tự tha thứ cho mình (mấy cái vụ này dể tha thứ lắm a) vì đã mất cảnh giác trong thời gian làm việc chung với vị tiền bối xinh đẹp Thanh Xà
Thanh Xà cũng không còn lăn tăn, gợn sóng trong lòng, chuyện: tại sao mình lại “tự nhiên” buông thả ẻo lả “tình củm” trong lúc kề cận gã đàn ông đập chai thuộc top đàn em của mình nữa.
Chỉ biết rằng sau đó mức độ “hợp rơ ăn ý” của hai người đã được chuyển sang chế độ auto, không còn vướng víu ngại ngùng như cái thời ban sơ lúc đầu đầy bỡ ngỡ
Kể ra thì chuyện thực hành giao lưu”khiếm nhã” đôi lúc cũng có lợi cho những người chuyên làm những việc “trời đậu” trên cả mức nguy hiểm cho phép. Nó như một dạng doping kích thích tinh thần nhưng cũng không nên thường xuyên sử dụng
Bộ đôi “hoàn cảnh” Cuội-Thanh Xà sau khi rà soát lại lần cuối kế hoạch “trộn long tráo phụng” vi diệu và tẩn cho ngài Long Liệt một chầu Tảo Tuệ Linh đan phê như con tê tê, rồi nhanh chân chạy trốn ông trùm Đại Chúa tể.
Đi đâu thì chưa biết được, nhưng nhất định phải đi trước cái đã.
Lựa chọn được một hành tinh nho nhỏ xinh xinh, cả hai cùng an toàn hạ cánh để tiếp tục…suy nghĩ
Lần này thì rảnh rỗi thật là rảnh rỗi nhưng nhất định không để có chuyện “nông nỗi” tiếp tục xảy ra. Rồi trong một thoáng nhất thời Cuội chợt nhớ đến cậu em trai bé bỏng Cai Dù Đại Thánh, người bạn tâm giao Đa Thần, không biết sự nghiệp tu hành có được hanh thông như ý hay hư đốn rồi làm chuyện “khiếm nhã” như mình
Hai người cùng nhau dốc hết bầu tâm sự, cuối cùng cả hai quyết định sẽ phối hợp nhau truy tìm tung tích hai đối tác vô cùng tiềm năng là Tối Tố Nga và em trai Cai Dù Đại Thánh.
Viên Hoàn châu minh ngọc độc tôn là một cái tên cứng đầu nhất trong hành trình khám phá các bảo vật Vũ Trụ giới của Cuội. Những khả năng siêu phàm của viên ngọc cứ từ từ lộ ra một cách tình cờ cái chữ lờ, mà không hề khai báo thông tin. Đế Mộng tri giả thức bậc thầy rất “quê độ ” với viên Hoàn châu, anh quyết định tránh xa cám dỗ giao lưu “khiếm nhã” bằng cách vùi đầu ngâm cứu viên ngọc, còn Thanh Xà có nhiệm vụ nặng nề tìm cho ra một nhân vật trung gian để tìm cách lọt vào Đại học viện Biển Đông danh tiếng.
Giữa cái tỉnh mịch mênh mông, giữa các khoảng không, không có ai chứng kiến. Cuội Đế Mộng dằn vặt bản thân cả triệu lần mới có thể đặt tấm lưng trần xuống một tảng đá để tìm giấc ngủ.
Mộng mị không về, Cuội trơ trẽn nhìn xung quanh. Có lẽ nào ta tầm thường đến như thế? Những suy nghĩ “tối tăm” đang bốn bề xuất hiện làm Đế Mộng thấy nao núng
Nhất định là không! Không bao giờ! Ta sẽ vượt qua sự mê muội này. Viên ngọc Hoàn châu lại một lần nữa làm Cuội hết hồn, nó hiện lên một tấm gương. Trong gương Đế Mộng truồng như nhộng và cười thật tươi:
“Ê, đừng có nói với ta là mi muốn tới mức “xin lỗi bổn sinh chịu không nổi nữa rồi” rồi móc con cá “thòi lòi” ra ăn thua đủ nha”
Cuội Đế Mộng ra vẻ sắt đá:
“Xin lỗi cái quần què, ta không tầm thường trên thị trường Vũ Trụ giới như người nghĩ đâu!”
Chiếc gương biến mất, Cuội Đế Mộng thật sự biết phải làm gì với viên ngọc