Đế Long Tu Thần

Chương 92: Âm Mưu Lớn Long Sào


Bạn đang đọc Đế Long Tu Thần – Chương 92: Âm Mưu Lớn Long Sào


Đế Long thu toàn bộ hơi thở vào trong, đứng trên một ngọn đồi khuất sau dãy núi rộng mênh mang, cảnh giác chú ý đến động tĩnh xung quanh mình.

Nàng đã sớm đoán trước được phản ứng của Tu Tiên Giới, nhưng nàng không ngờ rằng mình thực sự bắt được một vệt long khí mờ nhạt.

Long khí này xuất hiện cùng lúc với ba vị lão tổ Tu Ma Giới, tuy rằng đã bị hơi thở của ba vị lão tổ che dấu, nhưng vẫn không thoát khỏi cảm nhận của nàng, vì cùng một nguồn gốc.

Trong lòng Đế Long chùng xuống: Thật sự có một con rồng trong số năm vị lão tổ.
Đế Long nhanh chóng kiềm chế cảm xúc của mình, cất bước ra, một bước đạp đến trước mặt ba vị lão tổ, “Ba ngài sao lại tới đây?”
Phượng Hoàng hỏi: “Nhóc con, ngươi muốn mang Tề Quốc cùng nhau thành tiên sao?”
Đế Long nhếch môi cười, “Các ngài muốn mang Tu Ma Giới thành tiên, ta tại sao không thể mang theo Tề Quốc?”
Hỗn Độn Đại Đế cười “ha ha” nói, “Chỉ là cửu long phi tiên cũng muốn cho vô vàn sinh linh này thành tiên cùng ngươi, ta thấy nhóc đúng là suy nghĩ nhiều.”
Đế Long cong môi cười, “Hỗn độn đại đế, ngài cho rằng ta nghĩ nhiều sao?” Vẻ mặt của nàng lập tức đông cứng lại, nàng nói: “Tuy nhiên, thứ cho ta vô lễ một câu, nếu ai muốn chiếm long mạch và ranh giới Tề Quốc, ta sẽ liều mạng tới cùng với kẻ đó.”
Ba vị lão tổ nghe vậy bật cười.
Phượng Hoài nói, “Nhìn ngươi xem, không phải chỉ là cửu long mạch phàm trần thôi sao? Dựa vào lai lịch của ngươi, chẳng lẽ ngươi còn đem mấy cái long mạch này để vào mắt?” Làm sao có chuyện như vậy? Chẳng lẽ….Suy nghĩ chợt lóe trong đầu hắn, hắn hỏi, “Chẳng lẽ long mạch này của ngươi còn có công dụng khác!”
Đế Long hất cằm lên, “Đó là điều đương nhiên, chẳng qua ta mới chỉ vừa bố trí hình thức, các ngài muốn biết à, hãy quay về hỏi Long tổ đi.” Một tia long khí cực mỏng manh giấu trên người Hỗn Độn Đại Đế, cho dù có hơi thở Hỗn Độn che lấp, Đế Long vẫn có thể cảm giác rõ ràng được.
Thái Thương giơ tay, gật đầu với Đế Long, “Nhóc không cần phải nói gì cả.”
Phượng Hoàng cười không nói lời nào.
Hỗn Độn Đại Đế suy tư một chút rồi gọi, “Lão Long, con cháu của ngươi gọi ngươi ra ngoài.”
Một vệt sáng mờ nhạt mang theo long uy đế khí bay ra khỏi cơ thể Hỗn Độn Đại Đế và biến thành hình người đứng bên cạnh Đế Long.

Toàn thân hắn là màu vàng đỏ, phát ra ánh sáng vàng tốt lành, trên đầu có một đôi sừng rồng vững chắc sừng sững, một mái tóc dài ánh vàng kim bay trong gió tùy ý tán loạn ra phía sau, những mảnh vảy rồng vàng được đúc thành một bộ giáp bằng vàng khoác trên người, dáng người mạnh mẽ, vạm vỡ và đầy khí phách.
Mặc dù chỉ là hóa thân mờ nhạt của nguyên thần, nhưng khi Đế Long đứng trước mặt ông ta và so sánh, nàng lập tức trông như một đứa trẻ lên hai.
Ánh mắt sáng như đuốc của Long tổ dừng trên người Đế Long, khen ngợi, “Quả nhiên là Đế Long viên mãn.”
Đế Long thì hít một hơi khí lạnh: Đây cũng là một con Đế Long! Lúc này, nàng không khỏi băn khoăn không biết áp chế đế vận của nàng có phải là Chu Thiên đến từ Tiên Giới hay là vị trước mặt này.
Ánh mắt Long tổ quét tới mặt đất dưới chân, hỏi: “Bị phong ấn trong Phong Thiên trận, ngươi muốn lấy ổ rồng tụ linh khí ở nơi nào?”
Phượng hoàng nói: “Ta nhìn cách bài trí của nàng ta, rõ ràng là bố cục của Cửu Long Phi Tiên.”
Long tổ nói với Phượng Hoàng, “Bố cục này tuy giống Cửu Long Phi Tiên, nhưng không phải.

Cậu nên nhìn kỹ lại.” Tầm mắt của ông ta dừng trên người Đế Long, tựa như đang đánh giá lúc thì như đang điều tra.
Phượng Hoàng nhìn kỹ xu thế của ngọn núi, lại cẩn thận nhìn những long mạch bị khóa chặt trên mặt đất, “Quả nhiên khác với Cửu Long Phi Tiên.


Các đầu long mạch quay theo các hướng khác nhau, đây là rồng nằm, không phải rồng bay.”
Long tổ giải thích điều bí ẩn trong đó, “Rồng phàm trần không có cơ duyên bay đến Tiên Giới, chưa kể chỉ có một vài linh mạch có khí tiết mạnh mẽ như long mạch nhưng không phải long mạch.” Ông ta nói với Đế Long một câu, “Ngươi đang có âm mưu rất lớn.” Giọng điệu bình tĩnh, nhưng tư thế của bề trên đang nhìn xuống không tự chủ được toát ra ngoài.

Đế Long không hề sợ hãi, chỉ nhẹ nhàng nói, “Trời cho mà không lấy, sẽ bị báo ứng.

Thời cơ chưa tới, trước mắt chín long mạch chỉ có thể sắp xếp như thế này.

Nếu các vị muốn biết ta định làm gì tiếp theo, còn xin giúp ta tống cổ những phiền toái đến từ Tu Tiên Giới.”
“Thần Long!” Một tiếng hét lớn vang lên từ đằng xa.

Bốn vị lão tổ đang đứng ở đây, uy thế kinh người khiến người ta sợ hãi không dám tới gần.

Nhưng vẫn có người không phục, cách xa hàng ngàn dặm rống lên với Đế Long, “Ngươi đặt muôn vàn sinh linh ở đâu!”
Đế Long thản nhiên hỏi lại, “Vậy thì, năm nghìn năm trước, các ngươi đã đặt hàng nghìn sinh linh của Tề Quốc ở đâu?”
“Ngươi đang báo thù!”
Đế Long trả lời: “Vậy thì sao?” Nàng bị đám người tu tiên chỉ có “lợi ích” trong mắt này ghê tởm đến cực điểm, bày ra vẻ mặt tốt còn khó.

Chỉ biết danh lợi, tầm nhìn hạn hẹp, còn không biết điều, lòng tham không đáy và ảo tưởng sức mạnh.
“Ngươi không sợ Tu Tiên Giới trên dưới đồng lòng liều mạng với ngươi? Uổng cho ngươi sinh làm tiên, lại cấu kết với ma đạo, chúng ta không đấu lại ngươi, nhưng ngươi…..!Hủy diệt hàng ngàn sinh linh, tội ác ngập trời, ngươi không sợ trời xanh trừng phạt sao?!”
Đế Long cười nói, “Sét đánh? Vì các ngươi? Các ngươi cũng xứng?” Nàng trực tiếp cởi bỏ phong ấn cho Ma Quan, vẻ mặt nghiêm túc, trầm giọng nói, “Bản tôn lấy long mạch của các ngươi thì sao? Không phục tới đánh! Bớt nói nhảm!” Giọng điệu và cử chỉ vô lại không khác gì Thanh Lam.
Đại quân Tu Tiên Giới không ngừng kéo đến, bảy tắm triệu người Tu Tiên Giới vây quanh trên không Tề Quốc, thậm chí có một số người to gan xông vào Tề Quốc.
Khi Thanh Lam nhìn thấy hành động của Tu Tiên Giới, xách theo Cung Thần và ngồi trên bầu trời phía trên thành Thánh của Yêu Tộc.

Hàng trăm vị đại yêu xuất hiện phía sau Thanh Lam, một bộ Tu Tiên Giới các ngươi dám nhân cơ hội xâm lược Yêu Tộc, ta sẽ cho ngươi đến mà không có về.

Hàng trăm vị đại yêu tương đương với trăm người tu tiên tu vi Đại Thừa cảnh, cho dù toàn bộ người tu tiên trong thiên hạ tập hợp cũng phải cân nhắc lại xem.

Hơn một trăm đại yêu cộng thêm một Yêu Thần Thanh Lam, cho dù đánh hạ thành Thánh, Tu Tiên Giới chắc chắn cũng sẽ hứng chịu vô số thương vong.


Sau khi liều mạng với Tu Ma Giới hơn một năm, bọn họ thật sự không còn sức lực để chiến đấu với Yêu Tộc.

Ngay khi người tu tiên vừa thấy trận thế Yêu Tộc bày ra, đã dứt khoát tránh đi.
Hành động trốn tránh Yêu Tộc của người tu tiên phản chiếu trong mắt nàng, điều này khiến Đế Long rất coi thường.

Đám hề nhảy nhót này ngay cả Thanh Lam cũng không dám chọc, còn dám khiêu khích nàng? Lại dùng trời xanh đến áp chế nàng?
Kiêng kỵ Ma Quan của Đế Long, không một người tu tiên nào dám bước tới.
Cố kỵ Đế Long ma quan, không có người tu tiên dám lên trước.
Có người hét lên, “Thần Long, ngươi cầm cái gì vậy? Chẳng qua chỉ là một chiếc quan tài ma có được do hợp tác với Tu Ma Giới hay sao? Nếu ngươi không có ma quan, ông đây chỉ cần một ngón tay là có thể bóp chết ngươi!”
Đế Long liếc nhìn một cái đã khóa chặt tên kia lại.

Ngay tại chỗ, nàng phong ấn Ma Quan và cất vào trong cơ thể, đồng thời hóa thân thành một con rồng, lao tới trước mặt anh chàng ngay lập tức, vươn móng vuốt phải, giơ lên ngón trỏ, trực tiếp ấn trên người tên kia.

Một người tu tiên cảnh giới đến Phân Thần cảnh trốn trong đội quân triệu người đã bị nàng nghiền nát thành thịt ngay tại chỗ, nguyên thần mới vừa chạy ra tới, một viên cầu phép thuật từ ngón tay Đế Long bắn ra bắn nổ tan tành.
Những người tu tiên gần đó lần lượt rút lui, sắc mặt thay đổi rất nhiều.
Đế Long hừ lạnh, “Còn ai muốn nghiền chết ta?” Ánh mắt lạnh lùng và nghiêm nghị đảo qua khiến hàng triệu người tu tiên nhanh chóng rút lui.
Bọn họ không dám tiến lên đay đánh, chỉ dám mở miệng khiêu khích, Đế Long bị họ làm phiền mãi.

Nếu không có sức mạnh thì rụt cổ một chút, không có thực lực còn chạy ra nhảy nhót lung tung, nàng tức giận đến mức còn muốn dẫn sấm sét tới quét sạch bọn họ.
Tuy người Tu Tiên Giới đều tránh đi Đế Long, nhưng lại không rời đi, mà bao vây trên không Tề Quốc.
Mấy triệu người tu tiên xông vào Tề quốc, vội vàng tranh giành vị trí có lợi.
Đế Long làm ngơ trước hành động của họ: Kết cục dành cho những con chuột chui vào lu gạo là cái gì?
Một vị Đại thừa cảnh đứng lên, tuổi tác đã già.

Trông bộ dáng ông ta cực kỳ chậm rãi, nhưng bước một bước đã xuất hiện trước mặt Đế Long.

Ông lịch sự nói, “Thần Long, ngài sinh làm tiên, vốn dĩ ngài nên ở Tiên Giới.

Những long mạch này là đồ vật phàm trần, tiên và phàm khác biệt, hy vọng ngài có thể vì chúng sinh để lại một con đường sống.”

Đế Long trả lời một cách thô lỗ, “Đường sống không phải do người khác cho, đường chết cũng không phải do người khác ép ngươi đi, sống hay chết tất cả đều là do chính bản thân các ngươi đi.

Đối với các ngươi, ta không muốn nói thêm gì nữa, từ đâu đến thì cút về đó.

Đừng lảng vảng trước mặt ta.” Nàng khó chịu cực kỳ.
Người tu tiên kia lại nói, “Ta thấy Thần Long tấm lòng từ bi, nhất định không phải cố ý khó xử chúng ta.

Giờ không cầu ngài trả long mạch, chỉ cầu ngài có thể cho phép chúng ta đến Tề Quốc tu hành.”
Đế Long cười nhạo một tiếng, “Nếu các ngươi không sợ chết, cứ tự nhiên!” Nàng xoay người rời đi.

Nàng đi được vài bước, quay lại nói, “Chỉ là, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi một câu, ta cực kỳ ghê tởm tính cách của đám người Tu Tiên Giới.

Nếu ngươi chết ở Tề Quốc lại đến oán trách ta, ta sẽ san bằng tất cả Tu Tiên Giới của các ngươi, giết sạch toàn bộ.

Lời này, ta nói được làm được!” Chính bản thân nàng còn cảm thấy câu này độc địa.

Điều này đều là do những người này gây ra, nếu tâm nàng sinh ra oán hận, nàng là người thứ nhất không buông tha đám đầu sỏ gây tội này.

Đế Long trở về thành Thánh của Yêu Tộc, bốn vị lão tổ cũng trở về Tu Ma Giới.
Có lời này của Đế Long, các thế lực lớn Tu Tiên Giới không dám tiến vào Tề Quốc, vô số thế lực nhỏ cũng lo ngại, tất cả đều trông cậy vào thế lực lớn xem hành động tiếp theo của họ là gì.
Tất cả các thế lực Tu Tiên Giới đều đóng trại ở biên giới Tề quốc, hấp thụ linh khí Tề Quốc tu hành.
Biên giới Tề Quốc có hạn, linh khí tràn ra từ Tề Quốc cũng có hạn, Tu Tiên Giới suýt chút nữa đã đổ máu vì chiếm cứ địa bàn có lợi.

Cũng may thay, sau vài trận chiến, mỗi môn phái đều bị thiệt hại lớn, sau vài lần tranh chấp, mọi người ngồi xuống thương lượng tốt, cuối cùng ổn định vị trí tu luyện xung quanh Tề Quốc.
Người tu tiên vốn tu hành rải rác khắp nơi, nay đều tập trung lại một chỗ, tuy đông đúc nhưng linh khí vô cùng dồi dào, ai cũng nắm bắt thời gian để tu luyện, nâng cao tu vi, không có quá nhiều tranh chấp.
Chỉ là cùng với việc tu hành, một số người tới gần Tề Quốc, thậm chí có một số người tiến vào bên trong Tề Quốc một cách lặng lẽ.
Sau khi tiến vào địa phận Tề Quốc, chỉ cảm thấy linh khí dày đặc, cũng không có nguy hiểm gì, vì thế liền yên tâm tu luyện.
Có người nhìn thấy người khác tiến vào lãnh thổ Tề Quốc tu vi tiến triển cực nhanh lại không có nguy hiểm gì nên cũng đi theo vào.
Trong vòng chưa đầy một năm, một phần ba người tu tiên đều tiến vào bên trong Tề Quốc.
Lúc vừa mới bắt đầu còn có chút kiềm chế, về sau chiếm lãnh thổ vô cùng phô trương, thậm chí một số thế lực lớn cũng bắt đầu tiến vào chiếm giữ.
Người của Hãn Hải Thánh Triều chủ động tìm Phương Đông Tấn và yêu cầu Phương Đông Tấn “thu nhận” người tu tiên Hãn Hải.
Phương Đông Tấn hiểu rất rõ người của Hãn Hải đến để làm gì, thu bọn họ chính là để bọn họ đè đầu cưỡi cổ mình vung tay múa chân, vừa xúc phạm đến Đế Long, vừa tự thấy có lỗi với bản thân.

Dù sao cậu cũng là người của Hãn Hải, đã từng làm hoàng đế Hãn Hải một thời gian, cũng không muốn nhìn thấy Hãn Hải sa cơ.


Cậu ta đi tìm Đế Long và bày tỏ không muốn tiếp nhận người của Hãn Hải, nhưng công ơn Hãn Hải dưỡng dục hắn nên người, cậu cầu Đế Long có thể vì Hãn Hải mà chỉ một con đường.
Khi Đế Long nhìn thấy chuyện của Phương Đông Tấn, thấy cậu ta có ơn tất báo, đột nhiên cảm thấy người này cũng không tệ lắm, nên thật sự chỉ cho cậu ta một con đường, “Để cho bọn họ rút khỏi Tề Quốc, nơi này linh khí đủ, nhưng không phải nơi có thể ngồi lâu.

Đây là ổ rồng, là nơi dựng dục thần long, nếu không có sự bảo vệ của ta, chết ngàn lần cũng không đủ.

Trận thế nơi này vẫn chưa được kích hoạt, đó là bởi vì ta đang chờ đợi Khương Hoài Ưu xuất quan.

Một khi trận thế kích hoạt, Tề Quốc có thể xảy ra chuyện gì ta cũng khó lòng mà rõ, nhưng ta chỉ biết rõ cho dù là tiên, đều sẽ chết ở chỗ này.” Giọng nói của nàng dừng một chút, lại nói: “Cậu mang thông điệp này đến cho ông nội của cậu, nếu việc này của ta thực hiện được, điều đó có nghĩa là người tu tiên tương lai có thể thành tiên.

Nếu dám gây rắc rối và chọc giận ta, ta sẽ làm tất cả sinh linh trên hành tinh này không thể tu hành.” Những gì cần nói, nàng đã nói xong, bán cho Phương Đông Tấn một ân tình, cũng là một tối hậu thư.

Tương lai nàng sống hay chết còn không biết, nàng không có thời gian đấu võ mồm với Tu Tiên Giới.
Tu Ma Giới tuy rằng là Ma, được cho là cực kỳ hung ác, chúng cũng thường xuyên ăn thịt lẫn nhau để tăng cường sức mạnh bản thân, nhưng ít ra Tu Ma Giới không làm phiền nàng giống Tu Tiên Giới.

Sau khi Tu Ma Giới chiếm đóng Nam Cương, Tiên Cung, Cổ Gia, Bích Tiêu Cung lập tức dừng cuộc chinh phạt lại, những bá tánh trong khu vực bị chiếm đóng cũng đã được di chuyển đến những nơi khác, toàn bộ địa phương sau khi bị chiếm đóng bị phong ấn tiến vào Tu Ma Giới, từ đó về sau, lại không một tiếng động.
Đế Long lấy đi long mạch, mặc dù trông giống như là đi cướp Tu Tiên Giới, nhưng nàng đã ngăn chặn cuộc chiến giữa hai giới và cứu vô số mạng người, hơn nữa, nàng không có phong kín long mạch, vẫn để lại một nơi để bọn họ tu hành.

Ngoại trừ các thế lực lớn bị ảnh hưởng quyền thống trị ra, không có thiệt hại gì đối với tu hành.
Chỉ là những người này đang ảo tưởng từng bước xâm phạm lãnh thổ Tề quốc, Đế Long chỉ có thể cảnh cáo bọn họ, còn lại tùy vào bọn họ.

Nếu nàng phong kín mảnh không gian này, Tu Tiên Giới sẽ chỉ vào mũi nàng nàng và nguyền rủa nàng một lần nữa.

Nàng muốn tốt cho bọn họ, bọn họ mắng nàng, nàng nhìn họ đi chết, họ không có ý kiến gì! Lòng tham và đôi mắt của bao nhiêu người chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà không thấy được tai họa thảm khốc chôn vùi dưới cái lợi.

Đúng là con người!
Đây chính là ổ rồng, nơi sinh ra thần long, có thể là nơi mà người tu tiên có thể ở lâu được sao? Trước khi nàng sinh ra, rất nhiều ngân hà đã trở thành chất dinh dưỡng của nàng, một khi trận pháp này kích hoạt, bọn họ còn có thể câu cá ở trung tâm vòng xoáy sao? Họ sẽ bị hút đến mức không còn gì cả.
Đế Long cũng biết rằng không phải người Tu Tiên Giới không tính đến một số rủi ro, mà là có một số người nghĩ “làm liều mới ăn nhiều” mà muốn mạo hiểm và tận dụng lợi thế, đạt được lợi ích lớn.
Đế Long thực sự cảm thấy nàng đến hành tinh này không uổng phí, bởi vì nàng đã học được, học được những bài học thật sự bổ ích với chi phí thấp nhất, và trưởng thành.

Nàng cảm ơn những người vô liêm sỉ hạ lưu này từ đáy lòng.

Khương Hoài Ưu đã từng bảo vệ nàng, nhưng người Tu Tiên Giới lại dạy nàng rất nhiều, dạy cho nàng biết ngày đó mình chết không oan, nguyên thần của nàng có thể chạy thoát được, chính là nhờ sự may mắn.
Nghĩ đến Khương Hoài Ưu, Đế Long lại thở dài, “Đã hai năm rồi, nàng ấy khi nào thì xuất quan đây? Người ta còn đang chờ được đặt tên đâu!” Nàng là Đế Long, nhưng Tu Ma Giới còn có một con Đế Long khác, nàng tự đặt cho mình một cái tên gọi là Đế Quân, bản thân nàng còn xấu hổ gọi, trước kia không hiểu chuyện, bây giờ mà gọi ra ngoài tất cả mọi người đều sẽ đều cười nhạo nàng —— một cái tên hay dành cho đồ ngốc..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.