Bạn đang đọc Đế Long Tu Thần – Chương 26: Đoạt Nguyên Thần
Thanh Lam nổi giận, liền nhấc tay chưởng thẳng về phía mấy vị Thái Thượng trưởng lão.
Nàng nghiến răng nghiến lợi kêu lên: “Tiểu nhân!” Nháy mắt phóng ra toàn bộ yêu khí, lấy chiêu thức sắc bén mà đánh về phía mấy vị Thái Thượng trưởng lão.
Một Thái Thượng trưởng lão quát lớn: “Hộ giá, bảo hộ Nữ Đế! Yêu Thần, ngươi thật to gan, dám ra tay tập kích Nữ Đế!”.
Chưởng môn Kiếm Tiên môn thấy thế quát một tiếng chói tai: “DỪNG TAY!” Hắn thấy Nguyên Thần Khương Hoài Ưu lung lay lúc nào cũng có thể vỡ ra, lập tức tấn công muốn bức Triệu Hiệp và Cung chủ Bích Tiêu cung thu tay.
Hai người kia cùng nhau khởi động pháp khí trong tay tiến đánh Chưởng môn Thạch Tùng Tử.
Thánh Chủ Triệu Hiệp nhắc nhở: “Thạch chưởng môn, coi chừng, kiếm của ngươi sát khí quá nặng, chớ làm tổn thương Nguyên Thần Nữ Đế.”
Chưởng môn Thạch Tùng tử quả thực có chỗ lo lắng, Kiếm Tiên môn lấy kiếm nhập đạo sát khí quá nặng, Nguyên Thần Khương Hoài Ưu suy yếu.
Nếu như hắn ra tay giúp đỡ chỉ sợ sẽ ngộ thương Nguyên Thần Khương Hoài Ưu.
Khương Hoài Ưu sắc mặt trầm trọng, liên tục vận chuyển thuật Nguyên Thần Bất Diệt chống đỡ với hai kiện pháp bảo.
Triệu Hiệp và Tử Thiên Quân rõ ràng là muốn đoạt Nguyên Thần của nàng.
Nếu như nàng theo bọn hắn, chỉ sợ nàng sau này sẽ làm Hoàng Đế bù nhìn lần thứ hai, tình cảnh đó thật đáng buồn.
Thanh Lam bị mấy tên Thái Thượng trưởng lão cuốn lấy, nàng vốn có thể thi triển pháp lực to lớn, lại sợ thương tới Nguyên Thần Khương Hoài Ưu nên không dám sử dụng, thậm chí yêu khí phóng thích ra đều đã cẩn thận tránh đi vị trí Khương Hoài Ưu.
Nàng động tay động chân với mấy tên Thái Thượng kia khó tránh khỏi buộc chân bó tay.
Trong lúc nhất thời đừng nói đánh bại mấy người kia, thậm chí thoát thân đi cứu Khương Hoài Ưu cũng khó khăn.
Càng nhiều người tu tiên chạy đến, nhìn thấy Thanh Lam và các vị Thái Thượng trưởng lão đang đánh với nhau, lại nghe được các vị trưởng lão nói Thanh Lam muốn giết Khương Hoài Ưu.
Thanh Lam thân là Yêu tộc chí tôn, luôn luôn bị Khương Hoài Ưu áp chế, muốn nhân cơ hội chém chết Khương Hoài Ưu là điều hợp tình hợp lý.
Bọn hắn không chút nào nghi ngờ là giả, từng người lập tức giận sôi máu, đều liều mạng đánh thẳng về phía Thanh Lam ý đồ bảo vệ Khương Hoài Ưu.
Tên Thái Thượng trưởng lão Thiên Nguyên Thánh đang đánh Đế Long gào lên: “Đế Long, giao ra thi thể Nữ Đế, nếu không đừng trách ta không khách khí!”.
Hắn lớn tiếng ép hỏi: “Ngươi giữ chặt thi thể Nữ Đế không thả ngăn chặn Nữ Đế phục sinh, đây là muốn vì sao?” Hai tay tung chưởng đánh đến Đế Long trở tay không kịp.
Nếu không phải Nguyên Thần Đế Long mạnh mẽ chỉ sợ đã bị hắn đánh nát.
Cô nạp gần 10000 tấn linh thạch ở trong cơ thể cũng không dám lấy dùng, cô sợ ngộ thương Khương Hoài Ưu sát bên.
Đế Long vừa tức vừa vội, lại bị đánh cho ngay cả nói cũng nói không được.
Chưởng môn Thạch Tùng Tử hét lớn: “Triệu Hiệp, Tử Thiên Quân, các ngươi sao dám làm như thế!”.
Thánh Chủ Triệu Hiệp lớn tiếng kêu lên: “Đạo hữu chớ trách, trước tiên hộ Nữ Đế về trong pháp bảo, chớ để Yêu Thần tổn thương Nguyên Thần Nữ Đế.
Chưởng môn Thạch Tùng Tử tức giận đến hai mắt đỏ bừng, trơ mắt mà nhìn K.H.U bị Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp dùng pháp khí bao vây xé rách, không dám động đậy.
Hắn nhìn ra bấy giờ Nữ Đế đã cực kỳ gian nan, miễn cưỡng dùng đại pháp thuật mà duy trì, chống đỡ.
Nếu như hắn ra tay cưỡng ép đánh ra pháp khí giúp đỡ Nữ Đế, chỉ sợ không những không cứu được Nữ Đế, ngược lại sẽ tổn thương Nữ Đế, chân chính đưa Nữ Đế vào chỗ chết.
Cung chủ Bích Tiêu Cung Tử Thiên Quân thấp giọng nói: “Xin Nữ Đế di giá vào pháp khí chớ chống lại, chúng ta cũng là vì muốn tốt cho Nữ Đế, tuyệt đối không muốn tổn thương Nữ Đế nửa phần.”
Thánh chủ Thiên Nguyên nhìn thấy Hoàng Đế Đại Diễn dẫn hộ vệ chạy tới, mới lớn tiếng kêu lên: “Trung Hoàng, nhanh tới giúp ta ngăn chặn Yêu Thần, đừng để nàng tố gần tổn thương Nữ Đế.”
Thanh Lam nghe vậy giận không kiềm được lớn tiếng mắng: “Bỉ ổi!”.
Hoàng đế Đại Diễn đứng ở không trung, nhìn thấy Yêu Thần Thanh Lam bị các vị Thái Thượng trưởng lão của Thiên Nguyen và Bích Tiêu Cung liên hợp vòmg vây, chợt cảm thấy kinh ngạc: Lấy chiến lực Yêu Thần thêm mười cái Thái Thượng trưởng lão cũng vây không được nàng.
Hắn lại nhìn kỹ mà xem xét, phát hiện Yêu Thần cũng không có thi triển toàn lực, càng cảm thấy kỳ quái hơn nữa.
Cái này Yêu Thần từ trước đến nay tính tình vội vàng hấp tấp, muốn giết ai còn dùng bộ dạng này chậm rãi đánh? Chỉ sợ đã sớm lấy ra Cung Thần bắn một phát, nàng cách Nữ Đế gần như thế, nàng muốn giết Nữ Đế, ai có thể ngăn được? Hắn lại nhìn Thánh chủ Thiên Nguyên và Cung chủ Bích Tiêu Cung, lập tức nhíu mày —— hắn rõ ràng nhìn thấy Nữ Đế đang chống lại Thánh chủ Thiên Nguyên và Cung chủ Bích Tiêu Cung.
Hắn rơi xuống mặt đất, kêu lên: “Hai vị đạo huynh đây là đang làm cái gì?”.
Thánh chủ Thiên Nguyên ngẩng đầu lên kêu: “Yêu Thần dùng cấm thuật trên thân Nữ Đế muốn đoạt đi tàn hồn Nữ Đế, chúng ta không dám để Nữ Đế rơi vào trong tay Yêu Thần, chỉ có thể dùng pháp khí mạnh mẽ thu Nguyên Thần Nữ Đế.”
Cung chủ Bích Tiêu Cung cũng vội vàng kêu lên: “Trung Hoàng, nơi đây có chúng ta, tất nhiên sẽ không để cho Yêu Thần bắt đi Nữ Đế.
Mong rằng ngươi nhanh chóng chi viện, tranh thủ đối phó Yêu Thần.
Ta sợ nàng không bắt được Nguyên Thần Nữ Đế, chó cùng rứt giậu mà trực tiếp lấy ra Cung Thần giết Nữ Đế.”.
Hoàng đế Đại Diễn giật mình, lẩm bẩm một tiếng: “Thì ra là thế.” Cũng không phải Nữ Đế chống đối bọn hắn, mà là Yêu Thần đang chống lại bọn hắn.
Hắn ôm quyền với hai người, quay đầu liền đánh về hướng Yêu Thần.
Thanh Lam thấy bọn hắn ăn không nói có, mắng to: “Các ngươi là một đám ăn cháo đá bát, không thấy rằng Triệu Hiệp liên hợp với Tử Thiên Quân muốn bắt Nguyên Thần Khương Hoài Ưu sao? Tròng mắt để chó tha mất rồi?”.
/*Thật ra đoạn này là một đám rùa rụt cổ, nhưng mà chữi z không đã cái nư, edit mà tức dùm á dm.
Cung chủ Tử Thiên Quân quát to: “Yêu Thần đừng hòng lừa gạt! Ngươi bị Nữ Đế áp chế đã lâu, bây giờ nàng bỏ mình, ngươi nghĩ ngươi chính là vô địch thiên hạ sao? Đợi đến khi Nữ Đế đông sơn tái khởi, nhất định sẽ trấn áp ngươi năm ngàn năm!”.
Thanh Lam tức giận đến xém chút nữa hộc máu: Đám tiểu nhân bỉ ổi này, cho tới bây giờ bản lĩnh bọn hắn am hiểu nhất là đổi trắng thay đen.
Đế Long bị Thái Thượng trưởng lão Thiên Nguyên Thánh đánh một quyền bay ra ngoài, nặng nề mà rơi trên mặt đất, Nguyên Thần kém chút nữa tản ra.
Cô vận chuyển thuật Nguyên Thần Bất Diệt bảo vệ Nguyên Thần, lại tung người lên.
Giờ phút này ánh mắt cô lạnh lẽo, trong mắt là sự tức giận khôn cùng.
Cô trầm giọng quát: “Thật sự coi ta là con rắn bệnh à?”.
Giương mắt nhìn Nguyên Thần Khương Hoài Ưu đã bị pháp khí kéo không duy trì nổi hình người, cô quát lớn một tiếng: “Khương Hoài Ưu, Nguyên Thần trở về vị trí cũ!” Lấy ra một khối xương vụn của Khương Hoài Ưu giấu ở trong bụng, hóa thân thành rồng liều lĩnh vọt tới Khương Hoài Ưu.
Cô thân rồng to lớn, cuồn cuộn long uy thả ra, lập tức đánh bay những người tu tiên tu vi hơi yếu bên cạnh.
Tên Thái Thượng trưởng lão đánh tới, Đế Long há mồm phun một hơi long tức vào hắn.
Bên trong long tức ẩn chứa sấm sét hủy diệt, lại có vô số hình rồng hiện lên.
Khí thế đó giống như ai mà bị long tức quấn lấy một khắc thì sẽ bị nát thành tro tàn, tên Thái Thượng trưởng lão không dám đối cứng với long tức, tranh thủ thời gian lách mình qua, từ bên cạnh lao thẳng tới Đế Long, một chưởng đánh vào bên trên xương sống Đế Long.
Đế Long trơ trơ cứng rắn mà chịu một chưởng của hắn, lại lấy tốc độ nhanh nhất vọt tới sau lưng Khương Hoài Ưu,…!
Ngay vào lúc cô lao tới, đồng thời trong nháy mắt đó Triệu Hiệp và Tử Thiên Quân đã cùng tung chưởng giết tới cô.
Đế Long không quan tâm gì cả, một tay lấy khúc xương vỡ dài không đến nửa mét duỗi về hướng Nguyên Thần Khương Hoài Ưu! Cơ thể con người vốn chính là vật chứa Nguyên Thần, xương vỡ chứa sự sống có lực hấp dẫn đối với Nguyên Thần, không có bất cứ pháp khí nào có thể so sánh lực hấp dẫn giữa bẩm sinh cơ thể và Nguyên Thần.
Nguyên Thần Khương Hoài Ưu vừa cảm thấy hơi thở bản thể của mình, gần như vừa cảm giác được đã chui vào.
Ngay lúc Khương Hoài Ưu chui về xương vỡ của mình, đồng thời Đế Long bị Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp đánh một chưởng vào ngực.
Hai người này hợp sức cùng lúc đánh ra, lập tức đánh thân thể to lớn như núi của Đế Long bay ngược ra ngoài không trung, “ẦM” lập tức tán thành vô số ánh vàng, đầy trời đều là tàn ảnh Nguyên Thần Đế Long đang tản ra.
Từ ánh vàng đầy trời rơi xuống một khối xương vỡ.
Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp phát hiện Nguyên Thần Khương Hoài Ưu đã biến mất, lúc này mới đánh tới không trung cướp khối xương vỡ.
Đế Long hét lớn một tiếng: “Nguyên thần bất diệt!” Nháy mắt vận chuyển thuật Nguyên Thần Bất Diệt ổn định Nguyên Thần.
Bọc bên ngoài khối xương vỡ là linh khí trong cơ thể kèm theo Nguyên Thần của cô, cũng theo thuật Nguyên Thần Bất Diệt mà trở về trong cơ thể của cô.
Đế Long vừa tụ thành hình rồng, Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp đã bổ nhào vào trước mặt.
Hai người nhìn thấy Đế Long đem khối xương vỡ thu hồi về trong cơ thể, lập tức lấy đại pháp lực trực tiếp đánh về phía Đế Long.
Đế Long vừa hợp lại Nguyên Thần mười phần yếu ớt, thậm chí còn có rất nhiều khe hở chưa có lấp kín, lại bị hai người này tập kích mà tản ra lần nữa.
Đế Long dùng lực lượng Nguyên Thần của mình gắy gao bao lấy khối xuoeng vỡ chứa Nguyên Thần Khương Hoài Ưu, lại lần nữa tổ hợp lại Nguyên Thần, cô quát lớn: “Thanh Lam, sử dụng Cung Thần!”.
Nguyên Thần của cô lại lần ngưng tụ về hình rồng, nhưng lại lọt vào tập kích của Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp nháy mắt vỡ ra.
Đế Long phẫn nộ, ngày càng phẫn nộ, so với lúc trước bị Thiên Vương Ma Giới lĩnh mấy chục nghìn binh tướng bày ra thiên la địa võng giết còn phẫn nộ hơn.
Cô gào thét, lần nữa tổ hợp Nguyên Thần, hướng thẳng lên trời bay đi.
Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp lần nữa đánh tới, Đế Long vỡ vụn lần nữa…
Thanh Lam nhìn thấy Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp liều mạng công kích Đế Long liền biết Khương Hoài Ưu đã rơi vào trong tay Đế Long.
Nàng đã không còn gì băn khoăn, lo lắng, hét to một tiếng dài, hiện ra Pháp Tướng, tay trái nắm cung tay phải lắp tên, trực tiếp bắn ra một tên về phía Thái Thượng trưởng lão Thiên Nguyên Thánh.
Một tên bắn ra, mấy tên Thái Thượng trưởng lão cách nàng không đến mười mấy mét ngay cả chạy trốn cũng không có cách nào, tránh cũng không thể tránh, thậm chí lấy ra pháp bảo ngăn chặn cũng không thể đỡ được một tên này, đều bị bắn thành bụi mù.
Thanh Lam phóng lên tận trời cao, giống như một vị Ma Thần mà lắp tên bắn giết những vị Thái Thượng trưởng lão này.
Một vị Thái Thượng trưởng lão hét lớn: “Tản ra!” Bọn hắn tranh thủ thời gian phân ra bốn phương, lấy ra pháp khí, một bên né tránh hoặc lấy ra pháp khí vọt trực tiếp tới Yêu Thần Thanh Lam đang bắn tên, mặt khác vòng quanh Thanh Lam lấy pháp thuật phát động công kích.
Chưởng môn Kiếm Tiên phóng lên trời, giết về hướng Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp.
Hắn lấy kiếm tu đạo, kiếm khí sát khí rất nặng.
Một chiêu xuất ra, hóa thành mấy chục nghìn thanh kiếm, mấy chục ngàn chuôi kiếm màu tím mang theo sát khí ngập trời lao thẳng đến Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp.
Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp tranh thủ thời gian lấy ra pháp khí ngăn chặn chiêu thức của Chưởng Môn Kiếm Tiên, hai người trăm miệng một lời mà hét lớn:
“Đạo hữu đây là đang làm gì?”.
Triệu Hiệp kêu to: “Thạch Tùng Tử!”.
Thạch Tùng Tử chân đạp phi kiếm bay đến, cầm kiếm mà đứng, ngăn trở trước mặt Tử Thiên Quân và Triệu Hiệp, chiến ý mãnh liệt kêu lên: “Nữ Đế là vị thánh của cả thiên hạ, nàng không muốn đi theo hai vị.
Nếu như hai vị muốn cưỡng ép nàng, vậy trước tiên phải bước qua xác lão phu.” Hắn truyền âm cho Đế Long đang lần nữa tụ thành hình rồng trên không trung: “Bạn nhỏ hộ Nữ Đế rời đi nhanh lên.”.
Đế Long đáp câu: “Đa tạ” phát ra một tiếng rồng gào thét bay thẳng chín tầng mây, nháy mắt đã biến mất trong tầng mây..