Đế Hậu Khuynh Thành

Chương 28: Tỷ Thí Võ Thuật


Đọc truyện Đế Hậu Khuynh Thành – Chương 28: Tỷ Thí Võ Thuật


Nhìn tiểu hồ ly vì giận dữ mà xù lông, Liễu Giai Giai thực tình cũng luống cuống.
“Đừng chạm vào ta !”
Tay nàng định vuốt lông nó tỏ ý xin lỗi, vậy mà tiểu hồ ly lại gắt lên một tiếng
“Ngươi…”
Tiêu Nguyệt nhìn chằm chằm tiểu hồ ly, nhếch miệng khinh thường
“Cùng lắm cũng chỉ là một tiểu súc vật bậc thấp, ngươi nào có tư cách đứng đây bàn cãi chuyện với chúng ta ? Nay chủ tử đã tỏ ý xin lỗi còn không thèm nhận, vậy chúng ta cũng không quan tâm nữa.”
Nói xong liền chụp lại cánh tay của Liễu Giai Giai, dứt khoát quay người.
Liễu Giai Giai nửa quay người, nàng làm sao không biết rõ ? Tiểu hồ ly này ở đây nhe nanh múa vuốt, kiêu ngạo, có thể nào là nắm một chức vụ lớn ở Suối ?!
Nhưng chưa chắc nó đã nói ra chức danh, vì vậy Tiêu Nguyệt mới ra một chiêu khích tướng này. Quả nhiên con vật nhỏ hung tợn một lúc, sau đó đột nhiên khinh bỉ nhìn các nàng.
“Hừ, có vẻ các ngươi không phải người ở đây. Nếu đã không biết thì để ta giúp các ngươi hiểu rõ”
Tiểu hồ ly nghiến răng nhấn mạnh hai chữ hiểu rõ
Tiêu Nguyệt cũng không vì thế mà giảm cước bộ, vẫn tiếp tục tỏ ra không quan tâm. Tiểu hồ ly nghẹn họng, thấy hai người không thèm để ý vội kêu to
“Ta là Bạch Linh, Tinh Linh của Mạc Đoan Hạo Nhiên – Chủ cửa suối !!”
Liễu Giai Giai cùng Tiêu Nguyệt nghe thế liền dừng lại, quay lại nhìn nó. Tiểu hồ ly đắc ý nhìn các nàng
“Ngươi nói ngươi là Bạch Linh ?”
Tiêu Nguyệt nhíu mày nghi ngờ

“Đúng ! Ta là Bạch Linh”
Bạch Linh nhếch môi
Liễu Giai Giai mù mờ hướng nhìn Tiêu Nguyệt, nó là Tinh Linh của Mạc Đoan Hạo Nhiên ?!
Tiêu Nguyệt thấy chủ tử như vậy thì không khỏi thở dài, như thế nào hôm qua Mạc Cung Hinh nói qua về người trong hoàng tộc mà nàng đã tức thì quên hết ? Vội dùng nội công thì thầm
“Mạc Đoan Hạo Nhiên là Hạo Vương Gia, thân thể từ nhỏ đã yếu ớt, quanh năm suốt tháng toàn bị bệnh. Không thể tham gia triều chính, Đương Kim Hoàng Thượng liền phân cho y quản lý Suối Tinh Linh cùng phía Tây cửa suối.”
Liễu Giai Giai gật gù, nhưng còn con Tinh Linh này ?
“Bạch Linh là Tinh Linh vốn rất nổi tiếng, vì nó đã đạt được Siêu Cấp Tinh Linh chỉ sau Huyền Thoại Tinh Linh đúng một bậc, cực kì mạnh.”
Tiêu Nguyệt lo lắng nói tiếp, chỉ sợ lần này phải cho Tiểu Huyết làm lưỡng tính a.
Siêu Cấp Tinh Linh … .
Vòng ngọc ở tay nàng khẽ động một cái, hẳn Tiểu Huyết biết nàng đang nghĩ cái gì … !
“Bạch Linh, chuyện ban nãy là ta thất lễ, liền xin lỗi ngươi.”
Liễu Giai Giai không màng chuyện chiếc vòng đột nhiên nóng lên, dù đây là lời cảnh báo của Tiêu Huyết đi nữa.
Dứt lời nàng liền cúi gập người nói “Nếu có thể …”
“Hừ, ngươi tưởng xin lỗi như này đã xong sao ? Huống hồ cửa suối cũng không thể mở ra cho loại người như ngươi !!”
Bạch Linh kiêu ngạo nói
Tiêu Nguyệt kích động chút nữa đã muốn bay lên chưởng cho con tiểu hồ ly không biết trái phải này một phen, liền bị Liễu Giai Giai ngăn lại.
“Như thế này, chúng ta tỷ thí một trận đi. Nếu ta thắng ngươi liền phải mở cửa suối, nếu ta thua thì mặc ngươi xử lí”
Nàng không nhanh không chậm đề nghị
Không để Bạch Linh nghĩ ngợi, nàng liền nhếch miệng nói tiếp “Hay ngươi là đang sợ?”
Cả đời này Bạch linh chưa bao giờ nhận nhiều lời khiêu khích đến vậy, vội vàng điều chỉnh lại tâm trạng nói
“Được thôi. Cứ như thế này, ta tiếp ngươi ba chiêu, ngươi tiếp ta ba chiêu. Ai gục trước thì người đó thua”
Tiêu Nguyệt một bên lo lắng cắn môi “Con tiểu hồ ly này rất mạnh, một chiêu của nó cũng đủ làm người khác ngã gục. Nhất là chiêu Tiêu Hồn Chưởng “
Liễu Giai Giai vẫn không mảy may cử động, chỉ gật đầu coi như đồng ý.
“Vậy ra đằng kia đi”
Bạch Linh thản nhiên hất cằm về hướng cửa suối. Cả ba người cùng đi đến đó, vừa vặn gặp một thiếu niên đang tưới cây.
Thiếu niên kia quay lại, chỉ thấy dung nhan mặc dù hơi trắng bệch nhưng có phần non nớt, lại vô cùng khả ái. Thiếu niên khẽ cất giọng
“Các vị đây là…”
Bạch Linh hướng thiếu niên giải thích một hồi, sau đó quay sang nói
“Đây là chủ tử của ta !”
Là Mạc Đoan Hạo Nhiên ?!

Liễu Giai Giai không ngờ sớm vậy đã gặp hắn, liền gật đầu một cái coi như chào hỏi, cũng không hành lễ mà trực tiếp đi tới chỗ cùng Bạch Linh giao đấu.
Mạc Đoan Hạo Nhiên tựa hồ hơi ngạc nhiên
“Vị công tử này, ta khuyên ngươi nên…”
Chưa nói hết đã bị Tiêu Nguyệt ngắt lời “Không sao, chủ tử ta như vậy ắt hẳn đã có kế sách”
Mạc Đoan Hạo Nhiên nghe vậy cũng không ngăn cản nữa, một bên đứng xem kịch hay.
Bạch Linh hào phóng hỏi
“Ta trước hay ngươi trước?”
“Cùng lúc đi”
Liễu Giai Giai cụp mắt nói. Nàng nhất định phải thắng, vì Tiểu Huyết, cũng là vì mục tiêu của nàng !!
Bạch Linh lùi hai bước, từ miệng nó xuất hiện một ánh sáng bắn thẳng tới chỗ Liễu Giai Giai, cùng lúc đó nàng cũng tức thì tung một chưởng Hàn Băng.
Ầm !!!
Cả hai người đều loạng choạng vài bước, thầm nghĩ đã gặp phải đối thủ !
Nhưng Bạch Linh vẫn không cam lòng, nó là Siêu Cấp Tinh Linh, chắc chắn sẽ hơn một kẻ hèn mọn này !!
Bạch Linh lại tiếp tục tấn công đòn thứ hai, lực mạnh và nhanh hơn khiến Liễu Giai Giai không kịp né tránh đã trúng một chưởng. Nàng lùi lại ba bước, đưa tay quẹt vết máu trên miệng, cổ họng vẫn có vị chua khó chịu, tai thì ù ù…
Bạch Linh không đợi nàng đánh trả, tiếp tục tấn công
“Đây là đòn cuối, chịu thua đi !”
Nói xong liền tung một chưởng lớn, gió và cát bụi đều bị thổi bay cùng.
Tiêu Nguyệt trợn tròn mắt, con tiểu súc vật này ! Nó cư nhiên sử dụng cả Tiêu Hồn chưởng ?!
Lại ẦM một tiếng rõ to, Liễu Giai Giai nhanh như cắt né tránh nhưng vẫn trúng một nửa. Tiêu Hồn Chương sao ?! Hảo a…!
Bạch Linh tìm tòi bóng hình Liễu Giai Giai trong đống cát bụi vừa bì thổi bay tạo thành một lớp bụi dày đặc mà lại không biết một chưởng này là sai lầm của nó.
Hơn một năm qua học tập, nàng đã dần quen với cảnh vật mờ mờ ảo ảo này…!

Trong lúc Bạch Linh cứ ngỡ là nàng đã chịu thua, Liễu Giai Giai bất thình lình đứng sau lưng khiến nó giật mình. Gương mặt nàng vì cát bụi đã lấm lem không ít, nhưng duy nhất đôi mắt sáng vẫn toát lên vẻ kiên cường.
“Chiêu của ngươi đã hết, bây giờ… Đến lượt ta.”
Liễu Giai Giai lạnh lùng nói
Thi triển khinh công bay xung quanh khiến cho Bạch Linh vừa hoa mắt, khó xác định nàng. Sau đó từng vòng lại đánh một chưởng.
Chưởng thứ nhất nàng dùng là Cuồng Phong, Bạch Linh trúng đòn liền hộc ra một ngụm máu.
Trước mắt nó đột nhiên tối sầm, chỉ còn lại nụ cười lạnh lùng mà khát máu của Liễu Giai Giai.
“Bạch Linh, ngươi không thắng được ta!”
Sau đó, một trận gió liền ập xuống đầu Bạch Linh khiến nó đau muốn ngất. Rúc cục, người này là ai …?
Liễu Giai Giai thành công đánh ngất tiểu hồ ly, nàng không nỡ ra tay tiếp với con vật này, dù sao nàng cũng là người yêu động vật.
Mạc Đoan Hạo Nhiên quan sát trận tỷ thí, vẻ mặt hắn trầm ngâm.
“Mạc công tử.. à…Hạo Vương Gia…”
“Ta sẽ mở cửa suối cho các ngươi theo đúng lời hứa của Bạch Linh, lần này đúng là thất lễ với các vị rồi”Hắn ôm Bạch Linh đã bị ngất lên, mỉm cười nhìn các nàng.
Phù … Vậy thì tốt quá !
” Ngươi mạnh như vậy, có thể hay không có Tinh Linh ?!”
Dựa vào trực giác của hắn, người này nhất định có. Bằng không làm sao biết được bản tính cùng đòn tấn công của một Tinh Linh ? Tuy nói có nhiều loại khác nhau nhưng bản tính vẫn đơn thuần chỉ là một con vật, luôn hiếu thắng mới dẫn đến kết quả này.
Liễu Giai Giai bất giác căng thẳng, Tiểu Huyết cũng là Tinh Linh nhưng nó có dấu ấn của Tử Thần (Ánh Sáng ), liệu có nên hay không đem nó ra ?!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.