Đế Diệt Thương Khung

Chương 117: Mũi tên màu đen


Đọc truyện Đế Diệt Thương Khung – Chương 117: Mũi tên màu đen

“Thanh Lâm cẩn thận, khí tức của nó đã tăng lên rất nhiều lần!”

Vũ Văn Phong mở miệng, cậu ta tuy không biết thực lực hiện nay của yêu thiên, nhưng vẫn có thể cảm nhận được khí tức đang bùm nổ, đối với cậu ta, hoặc là lúc này đối với Thiên Bình tông hoặc đệ tử của Yêu tông mà nói, chỉ vỏn vẹn là khí tức này, cũng đủ làm cho khuôn mặt bọn họ biến sắc.

“Quả không hổ danh là đệ tử thiên tài của Yêu tông, cấp yêu thuật này, e là ít nhất cũng có thể so được với thượng phẩm địa ma kỹ rồi chứ?” 

Cũng vậy, chăm chú nhìn vào con đại bàng đang sải rộng cánh bay, Thanh Lâm nhỏ tiếng khen ngợi, nhưng hiển nhiên là cậu ta không vì sự bùng nổ khí tức của Yêu Thiên mà tỏ vẻ sợ hãi.

“Thiên địa bàng kích!”

Trong miệng của đại bàng truyền ra lời nói của Yêu Thiên, sau khi nói xong, toàn thân con đại bàng phát ra nhiều yêu lực màu đen, các yêu lực này lơ lửng ở bên ngoài cơ thể đại bàng, đại bàng xà xuống, bỗng có một tiếng nổ lớn phát ra từ phía Thanh Lâm. 

“Xéo về đi!”

Thanh Lâm lạnh lùng hừm một tiếng, thân ảnh nhảy lên, không những là không lùi lại mà ngược lại còn trực tiếp nghinh chiến nữa.

“Bùm bùm!” 

Phát ra hai tiếng nổ nhẹ, thân ảnh Thanh Lâm lùi xuống, còn đại bàng thì lạnh lùng chế nhạo rồi bay thẳng về phía Thanh Lâm.

“Cậu tu luyện thân thể thì sao chứ, thân thể hiện nay cỉa ta cũng không thua kém gì cậu đâu!”


Con đại bàng đó sải rộng đôi cánh, tốc độ cũng đã tăng lên gấp nhiều lần, khi nó mở cái mỏ sắc bén ra thì bỗng phát ra một luồng sáng màu đen. 

Thanh Lâm té xuống dưới đất, mắt híp lại, khi ánh sáng màu đen đó xông tới, cậu ta dùng tay phải đập mạnh một cái!

“Bùm!”

Cú đập này, trời đất bỗng nhiên rung chuyển, lại xuất hiện ra bàn tay lôi điện mà trước đó dùng để giết Lý Âm! 

Trong tiếng bùm nổ đó, bàn tay lôi điện trực tiếp đập tan nát luồng sáng màu đen, càng giống như là còn nhiều sức lực vậy, đập mạnh một cái người con đại bàng đang bay tới.

Cú đậo này, trực tiếp làm cho con đại bàng do Yêu Thiên hóa thành bị rơi xuống, trong lúc rơi xuống còn phun ra một ngụm máu tươi, sự ê buốt của lôi điện càng làm cho nó trong lúc này không thể bay lượn được nữa, bùm một tiếng rơi xuống dưới đất.

Cú ngã này, đã làm cho đại bàng hiện nguyên hình, nổ ra tiếng bùm, lần nữa hóa thành xương máu đầy trời, cuối cùng, ngưng tụ lại thành thân thể của Yêu Thiên. 

Lúc này, khuôn mặt của Yêu Thiên trắng bệch, ở mép miệng còn chảy nhiều máu tươi, hắn ta nhìn chằm chằm vào Thanh Lâm, đôi mắt lộ vẻ vô cùng sợ hãi.

Chiến đấu tới lúc này, dường như hắn ta đã dùng hết toàn bộ sức lực của mình, nhưng nhìn về phía Thanh Lâm, ngoại trừ bàn tay lôi điện, thì là thân thể và ngọn lửa, thậm chí là ngay cả ma kỹ cũng không có tác dụng, hắn ta thực sự không tin, với thiên phú như thế của Thanh Lâm, Thiên Bình tông lại không phát hiện ra, càng không cho cậu ta tu luyện ma kỹ.

“Lẽ nào mưu kế của Thiên Bình tông không thành!” 


Sắc mặt của Yêu Thiên âm trầm lại, đôi mắt bỗng lướt qua đám đệ tử của Thiên Bình tông, đang ngây người ra nhìn Tống Nguyên, ánh mắt đầy vẻ sát khí.

Bị Yêu Thiên nhìn như vậy, Tống Nguyên run người, giống như là có chút không hiểu vậy.

Nhưng mà, lúc này có Thanh Lâm ở đây, tình huống đã khác so với trước kia, vả lại, nhìn cục diện này, hiển nhiên là Yêu Thiên không bằng Thanh Lâm. 

“Nhìn cái gì mà nhìn?Nếu còn nhìn nữa sẽ móc mắt ngươi ra!”Nhìn chằm chằm vào Yêu Thiên, Tống Nguyên can đảm nói ra một câu như vậy.

“Với thực lực của các hạ, lại không được làm thủ lĩnh,đúng thực là đám người của Thiên Bình tông mù mà!”Yêu Thiên hít một hơi thật sâu, ở bên tay phải lần nữa lại hiện ra một cây cung dài màu đen.

Nghe xong một lời đầy ý khiêu khích như vậy, Tống Nguyên biến sắc, nhưng mà câu nói của Thanh Lâm lại làm cho cậu ta thở pào nhẹ nhõm. 

“Làm hay không, đó là chuyện của Thanh mỗ, ngươi không có tư cách nói.”

“Vậy sao?Nhưng mà ra mặt dùm người khác là phải có chút trả giá đó…..”

Yêu Thiên lạnh lùng cười một tiếng, bỗng đưa cung lên, ở phía bên tay trái hiện ra một mũi tên màu đen. 


Phía trên mũi tên này, cũng phát ra chút ánh sáng màu đen, khí tức do nó phát ra cực kỳ lạ, giống như là rất mạnh vậy, nhưng sự mạnh mẽ đó dường như là đã bị phong ấn vậy.

Mũi tên này, là Yêu Thiên cùng lúc có được với cây cung dài màu đen, chỉ có mười cây, xài một cây thì mất một cây, độ mạnh của nó, theo Yêu Thiên cảm nhận thì đủ để làm cho bọn người thuộc hậu kỳ của cảnh giới Linh Đan biến sắc.

Lúc trước xài hết một cây, chỉ còn lại chín cây, nếu như không phải là bị Thanh Lâm ép vào đến bước đường cùng, Yêu Thiên thực sự là không muốn lấy nó ra, dù sao cũng là xài một cây thì mất một cây mà! 

Vả lại, Yêu Thiên cảm thấy, dưới mũi tên này vẫn còn ẩn chứa một sức mạnh vô cùng khủng khiếp, nếu như không phải thực lực của mình còn thấp thì còn có thể mạnh hơn nữa!

Cảm nhận uy lực do mũi tên này phát ra, Than Lâm cũng chau mày lại, khi tức đó thực sự là cũng có chút uy lực.

“Đây là thủ đoạn cuối cùng của Yêu Thiên, các hạ nếu có thể chịu đựng được, Yêu mỗ sẽ tự nhận thua, cho dù là phải bán đi hết tất cả những gì mình có thì ta cũng sẽ trả ra hai triệu đồng vàng.” 

Yêu Thiên hít một hơi thật sâu, tay phải đưa lên, lấy mũi tên màu đen đó để vào cây cung.

Cây cung đó được Yêu Thiên dùng toàn bộ sức lực kéo ra, thân cung cơ hồ là chịu đựng không nổi, sắp bị cong đến hết mức.

Cũng vào trong lúc này— 

“Vèo!”

Yêu Thiên buông tay, sắc mặt hắn ta trắng bệch, giống như toàn thân bị đau nhức tê cứng vậy, lẩn bắn tên này, cơ hồ là đã rút hết nguyên lực của hắn ta.

Cũng vào lúc này, mũi tên màu đen đó nhanh chóng bắn ra như là một luồng sáng màu đen vậy, với một tốc độ đáng sợ mà lao thẳng tới chỗ Thanh Lâm. 


Lúc mũi tên đó xông tới, ở đầu mũi tên hình thành nên một luồng sáng đen bị cong, những nơi mà luồng sáng đen này đi qua thì trong không gian xuất hiện ra một đường màu đen, nhìn thấy rõ là đang bị xé toạc.

Nhưng mà, với thực lực của Yêu Thiên, vẫn còn chưa đạt được đến trình độ có thể xé toạc cả không gian, màn này, là do mũi tên đó làm ra.

Thanh Lâm châu mày, cậu ta cảm nhận được, khi mũi tên đó phóng ra thì uy lực của nó từ từ tăng lên, nếu không sớm cảm trở thì sức mạnh được ẩn chứa bên trong e là sẽ bị hoàn toàn bùng nổ ra, tới lúc đó e là một ngọn núi cao cỡ trăm mét sẽ bị nó hủy loại. 

“Tạo hóa của Yêu Thiên cũng không phải là ít, mũi tên này không phải là vật phàm, nếu như không phải  thực lực của hắn quá thấp thì e là không chỉ có uy lực như vậy không thôi.”Ở trong đan điền, Đế Linh mở miệng nói.

Thanh Lâm gật đầu, tóc tơ của cậu ta bỗng bay trong gió,còn hai đôi cánh thì bỗng nhiên sải ra trước sự kinh ngạc sợ hãi của mọi người.

Cũng vào lúc này, lúc đôi cánh sải rộng thì khí tức của Thanh Lâm cũng nhanh chóng bùng nổ dưới sự kinh ngạc của Yêu Thiên! 

Cho đến lúc này, Yêu Thiên cũng không thể nhìn ra là tui vi của Thanh Lâm thuộc đến mức độ nào, nhưng khi khí tức này đang bùng nổ, làm cho hắn ta cảm nhận được rằng Thanh Lâm của lúc này thực lực ít nhất cũng là đỉnh cao thuộc cấp trung kỳ của cảnh giới Linh Đan.

“Quả nhiên là cậu ta giấu đi thực lực của mình…..”Khuôn mặt Yêu Thiên lộ vẻ sầu khổ.

Còn vào lúc này, Thanh Lâm—người có thực lực tăng lên gấp đôi, sự tự tin cũng tăng lên rất nhiều,trước đó đối mặt với Lâm Đồng Phỉ, e là sải ra đôi cánh thứ ba, thực lực tăng mạnh gấp bốn lần nhưng vẫn có cảm giác không chút sức lực. 

Nhưng đó là Yêu Thiên, không phải là Lâm Đồng Phỉ!

Thanh Lâm sải cánh, thân thể lập tức bay lên cao, bước chân đạp trên không trung, như là đạt được đến cảnh giới Tinh Hoàng vậy, có thể đi bộ ở trên thiên hạ, lơ lửng bay trên trời!

Mái tóc yêu dị màu tím đó cũng phảng phất trong gió, sau khi sải rộng hai đôi cánh, vào lúc này đây, thân ảnh của Thanh Lâm giống như là địa ngục thiên sứ vậy, đã khắc ghi sâu vào trong tâm của nhiều người. 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.