Đọc truyện Đế Diệt Thương Khung – Chương 115: Bây giờ thì cậu đã biết tôi dựa vào cái gì rồi chứ?
Lúc này, khi Thanh Lâm nói ra câu đó, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cậu ta.
“Tên khốn này!”
Tống Nguyên nghiến răng lại, cậu ta là người đầu tiên phát hiện ra Thanh Lâm, trong lòng sớm đã bất mãn cậu ta, việc này lại nghe thấy cậu ta nói lời khiêu khích như vậy, sự tức giận bực bội trong lòng đã không thể kiềm nén thêm lần nữa.
Các đệ tử khác của Thiên Bình tông cũng vậy, bọn họ cũng hiểu được là Vũ Văn Phong đang nhẫn nhịn,dù sao thì mọi người đều có thể nhìn thấy được, sức mạnh của hai bên cách nhau rất xa, nếu như khai chiến thì Thiên Bình tông cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì.
Nhưng khi Thanh Lâm nói ra câu này, đã làm mất đi cảm giác an toàn của bọn họ,như vậy căn bản là muốn lấy tính mạng của họ ra chơi đùa!
Vũ Văn Phong càng thêm phẫn nộ, câu nói của Thanh Lâm, làm cho một thủ lĩnh như cậu ta bị bẽ mặt, tuy là chưa nhìn về phía đám đệ tử của yêu tông ở đối diện bên kia, nhưng cậu ta vẫn nhìn ra được là bọn người ở đối diện đó nhìn cậu ta với ánh mắt xem thường và đầy khinh bỉ.
“Thanh Lâm, cậu có còn là đệ tử của Thiên Bình tông ta không?”
Tống Nguyên lớn tiếng nói: “Trước đó thấy chúng tôi đang chiến đấu, không giúp đỡ thì thôi, bây giờ lại đến đây khiêu khích, thật may là lúc đầu không chọn cậu là thủ lĩnh, nếu không thì, ta cũng không biết mình sẽ chết như thế nào!”
“Khiêu khích?”
Thanh Lâm đưa mắt lên nhìn, lắc đầu nói: “Thanh mỗ không có khiêu khích, chỉ là cảm thấy, cái thanh thủy thần liên này giá ít nhất của nó cũng phải là năm mươi vạn đồng vàng, nhưng chỉ có mười lăm vạn thì đã bán đi, thực sự là có chút…..”
Cậu ta không nói tiếp lời ở phía sau, nhưng mọi người đều hiểu ý cậu ta.
“Vậy cậu cho rằng, bọn họ nên bán với giá bao nhiêu?”Yêu Thiên nhìn thẳng vào Thanh Lâm, nói một cách bình tĩnh.
Hắn ta muốn thăm dò xem thực lực của Thanh Lâm, nhưng Thanh Lâm đã thu hết lại khí tức của toàn thân, ngay cả cảnh giới Linh Đan như hắn ta cũng không phát hiện ra được.
Nhưng mà, hắn ta cũng không để tâm quá nhiều tới Thanh Lâm, dù sao thì trước lúc Thanh Lâm bước vào nơi này, cũng mới chỉ là trung kỳ cảnh giới Cố Nguyên, hắn ta không cho rằng, một người ngay cả thủ lĩnh cũng không thể làm được, thì làm sao mà có thiên phú như vậy, chỉ trong mấy tháng là có thể đột phá được tới mức độ mà ngay cả hắn ta cũng không thể thăm dò được.
“Gấp đôi.”Thanh Lâm cười nhếch mép: “Bọn họ vì muốn có được thanh thủy thần liên, đã phải trả giá tới mấy sinh mạng, bây giờ bán với giá gấp đôi, e là cũng không có gì quá đáng đúng không?”
Yêu Thiên lắc đầu cười, trầm mặc không nói gì.
Sau lưng cậu ta, Lý Âm sắc mặt đã dần hồng lại, cười nhạt nói: “Chỉ là một phế vật thôi, thực sự nghi ngờ không biết là ngươi có mắt hay không, với tình hình bây giờ thì ngươi còn cảm thấy bọn họ còn dám lớn tiếng ra giá cao hơn nữa à?”
Đôi mắt Thanh Lâm lạnh lùng, tay phải bỗng nhiên đưa ra!
“Bùm!”
Ở phía trên tay phải của cậu ta, hình thành nên môt nguồn lôi điện rất lớn, trong chớp mắt, đã tạo ra một đôi tay lôi điện lớn đến mười trượng.
Trong tiếng nổ đó, Thanh Lâm điều khiển đôi bàn tay lôi điện, bắt Lý Âm về phía cậu ta.
Đôi bàn tay lôi điện đầy đáng sợ đó, làm cho Lý Âm mặt biến sắc, càng làm cho yêu thiên chau mày lại.
Mắt thấy bàn tay lôi điện bắt đang bắt tới, Lý Âm nhắm mắt lại, lần này với tốc độ nhanh nhất là rút hết yêu lực trong đan điền, hình thành nên một vỏ bọc màu đen ở bên ngoài cơ thể.
Vỏ bọc này, là sự hội tụ của tất cả các nguyên lực trong cơ thể hắn ta, ngay cả với thực lực của Vũ Văn Phong, trong một lúc cũng không thể nào phá vỡ nó được.
Cũng vào lúc này, yêu thiên lạnh lùng, hừm một tiếng, vẫy tay một cái, một bộ áo giáp màu đen xuất hiện lơ lửng, hắn ta chỉ sử dụng một lực đạo rất nhẹ nhàng, ngay lập tức áo giáp đó được mặc vào phía trên vỏ bọc của Lý Âm.
“Dám đứng trước mặt ta đụng đến đệ tử của yêu tông, các hạ hơi kiêu ngạo rồi đó.”
“Phải không?”
Thanh Lâm bình tĩnh, giọng điệu thản nhiên, lúc đó đôi bàn tay lôi điện đó đã ở trước mặt Lý Âm, cậu ta dùng tay phải bắt lấy một cái!
“Bùm!”
Dưới cái nhìn chăm chú của mười con mắt, bàn tay lôi điện này, có thể dễ dàng nâng áo giáp lên và xé rách nó, sau đó giống như là không cần dùng chút sức lực nào vậy, trực tiếp xuyên qua lớp áo giáp màu đen ở bên ngoài cơ thể của Lý Âm, bắt lấy hắn ta!
“Hả?”
Yêu Thiên hai mắt rụt lại, thực lực mạnh mẽ của Thanh Lâm, hiển nhiên là hắn ta không nghĩ rằng, bộ áo giáp màu đen đó tuy là vô tình đưa ra, nhưng dù sao thì hắn ta cũng là cảnh giới Linh Đan, nguyên lực đã được chuyển hóa, tăng cường lên gấp nhiều làn, e rằng những người đỉnh cao trong cảnh giới Cố Nguyên cũng không thể nào phá vỡ nó.
Còn bàn tay lôi điện của Thanh Lâm, chỉ cần rất đơn giản là đã có thể phá vỡ nó, trong thâm tâm của yêu thiên, chỉ có một suy nghĩ.
Cảnh giới Linh Đan!
E rằng đó không phải là cảnh giới Linh Đan, tu luyện của Thanh Lâm, ít nhất cũng là thuộc hàng đỉnh cao trong cảnh giới Cố Nguyên, vả lại trong Thánh Dược sơn, đã có được một tạo hóa rất lớn, với thực lực mạnh mẽ của cậu ta, không phải là cảnh giới Cố nguyên thì không thể địch lại được.
“Cái này…”
Yêu Thiên cũng sợ hãi đến như vậy, còn bọn người của Vũ Văn Phong lại càng là há miệng ra nhìn.
Đặc biệt là Tống Nguyên, mở to mắt ra nhìn chằm chằm vào đôi bàn tay lôi điện đầy sát khí đó, toàn thân lạnh người đi.
Cậu ta biết, nếu như đổi lại là cậu ta đi chiến đấu với đôi tay lôi điện đó, thì nhất định là sẽ chết!
Còn lúc này, với thân phận là người trung tâm bị đôi bàn tay lôi điện đó công kích, khuôn mặt Lý Âm không còn một hột máu, đôi bàn tay đó trực tiếp bắt lấy hắn ta rồi thu tay lại, chỉ trong chốc lát là đã tới ngay trước mặt Thanh Lâm.
“Bây giờ, ngươi đã biết được là ta dựa vào cái gì rồi chứ?” Một lời nói lạnh lùng truyền vào trong lỗ tai, Lý Âm run người, nhưng vì tính ngạo mạn, nên cuối cùng cậu ta cũng không mở miệng cầu xin.
“Thanh Lâm, ta không biết là ngươi ở Thánh Dược sơn có được tạo hóa ở cấp mấy, nhưng cha ta là bang chủ của bạo viên đường, nếu như ngươi giết ta, thì sẽ không sống được lâu đâu!” Lý Âm ra sức giằng co, nhưng khi nằm trong đôi bàn tay lôi điện ấy, giống như là một con kiến vậy,không thể thoát thân được.
“Cách uy hiếp này đối với Thanh mỗ cũng chỉ là vô dụng thôi.”
Thanh Lâm điềm đạm nói, tay phải ra sức dùng lực làm cho tên Lý Âm, kẻ đang bị đôi bàn tay đó bắt giữ liền bị vỡ thành những mảnh vụn, chết không toàn thây!
Cũng vào lúc này, một luồng linh nguyên thuộc hàng đỉnh cao trong cảnh giới Cố Nguyên cùng với bàn tay lôi điện đó, được Thanh Lâm nhanh chóng thu lại vào trong cơ thể.
Nhìn thấy thủ đoạn tàn nhẫn, thủ bất lưu tình của Thanh Lâm, bọn người của Yêu tông đang rất là sợ hãi.
So với bọn họ thì trong mắt các đệ tử của Thiên Bình tông, đã tăng thêm một chút hy vọng,nhưng trong số đó không bao gồm Tống Nguyên.
Cậu ta toàn thân run rẩy, nhớ đến vụ việc thủ lĩnh lúc trước và nhớ lại lúc nãy lớn tiếng hét vào người Thanh Lâm, trong lòng rất hoảng sợ không tài nào khống chế lại được, thậm chí là bây giờ rất muốn cắt bỏ cả cái lưỡi của mình.
……
Cũng vào lúc này, ở bên ngoài, cửa vào Thánh Dược sơn, bảy đại tông môn đang đứng ở đó để đợi các đệ tử của của mình đi ra.
“Hơn hai tháng rồi…chỉ còn một ngày nữa thôi, bọn họ…cũng đến lúc ra rồi.”nơi của yêu tông, đôi môi anh đào của Nguyệt Liên, tuy là đã qua trung niên, nhưng thân thể linh hoạt cùng với phong cách chính chắn, đã quyến rũ những thanh niên ở các tông môn khác nhìn lén nàng ta.
“Thời gian này, đệ tử của yêu tông có hơn trăm người, giờ chỉ còn lại chưa đến ba mươi người, những lời đồn về Thánh Dược sơn này quả nhiên không phải là sai, có quá nhiều nguy hiểm.”
Một người đàn ông trung niên lắc đầu than thở, nhưng mà tuy là nói vậy, nhưng trên khuôn mặt ông ta lại không một chút biểu cảm, đối với ông ta mà nói, chỉ cần Lý Âm không chết là được.
Người này, chính là người mà Lý Âm nói là bang chủ của bạo viên đường, Lý Nghĩa!
Nghĩ tới việc chỉ còn có một ngày thời gian, Lý Âm sẽ được rời khỏi Thánh Dược sơn này, trong tâm của Lý Nghĩa có chút an ủi, phải biết là, phàm là có thể bước ra khỏi được Thánh Dược sơn, không cần biết là có thu được tạo hóa hay không, sau này việc phát triển ở trong tông, nhất định là sẽ thuận buồm xuôi gió.
“Một tiếng crack”
Cũng chính vào lúc này, ở trên tay Lý Nghĩa có một tấm lệnh bài trông như đã bị trong suốt môt nửa bỗng nhiên nứt ra.
Trong tay của ông ta, không chỉ là có một tấm này mà còn có hơn hai mươi tấm thẻ khác nữa, được buột lại bằng sợi dây màu đỏ, treo trên ngón tay trỏ của ông ta, lúc này nghe thấy tiếng lệnh bài bị nứt ra, ông ta liền lắc đầu: “Aiiii, đây lại là……”
Chưa nói xong, khuôn mặt Lý Nghĩa biến sắc!
Ở phía trên thẻ lệnh bài, viết ra hai chữ rất rõ nét— Lý Âm!