Đế Bá

Chương 45: Đại trưởng lão mưu lược (3)


Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 45: Đại trưởng lão mưu lược (3)

– Nếu như Tào Hùng hắn một mực kiên trì lập trường của mình.

Đại trưởng lão trầm mặc một chút, cuối cùng mở lời nói ra:

– Hắn làm chưởng môn, cái này cũng không có gì lớn lao! Đáng tiếc, hắn lại tìm tới Đổng Thánh Long! Đây là đem Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta đẩy vào vực sâu diệt vong, hắn vì quyền lực làm mất tâm trí!

– Đổng Thánh Long?

Lý Thất Dạ hơi kinh ngạc, nói ra:

– Khách khanh Tẩy Nhan Cổ Phái của chúng ta sao?

Liên quan tới chuyện này, Nam Hoài Nhân từng đề cập qua, hắn có chút ấn tượng.

Đại trưởng lão nhìn lấy Lý Thất Dạ, cuối cùng trầm giọng nói ra:

– Làm thủ tịch đại đệ tử, hi vọng ngươi có trách nhiệm gánh vác lên Tẩy Nhan Cổ Phái. Chuyện này, ta có thể nói cho ngươi biết. Năm đó Đổng Thánh Long xem như khách khanh của chúng ta, đây không phải ý nguyện của ta! Nhưng mà, cái này đến từ ý chí của Bảo Thánh thượng quốc, đây là sự tình ta không có lựa chọn khác!

– Mặc dù nói, Đổng Thánh Long không phải xuất thân từ Thánh Thiên Giáo, nhưng mà, hắn là Thánh Thiên Giáo phong Vương Hầu!

Đại trưởng lão trầm giọng nói ra:

– Những cái khác, không cần ta nhiều lời đi.


Đại trưởng lão nói đến đây, Lý Thất Dạ đã minh bạch nguyên do trong đó, hắn nở nụ cười, nhìn Đại trưởng lão, cuối cùng mở lời nói ra:

– Đại trưởng lão là muốn mượn ta tay bỏ Đổng Thánh Long?

– Ta biết đạo hạnh của ngươi trừ không được Đổng Thánh Long.

Đại trưởng lão trầm mặc thật lâu, cuối cùng làm ra quyết định, nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:

– Nhưng mà, Úc Hà có thể, ngươi có thể mượn tay Úc Hà trừ hắn!

– Trưởng lão, đây chính là chuyện nguy hiểm.

Lý Thất Dạ phì cười, hắn hiểu được Đại trưởng lão là nghĩ gì.

Đại trưởng lão trầm mặc thật lâu, cuối cùng, hắn thở dài một cái, nói ra:

– Dẫn sói đuổi hổ, ta biết! Nếu như luận nguy hiểm, Thánh Thiên Giáo cao hơn Cửu Thánh Yêu Môn nhiều. Ba vạn năm trước, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta đánh với Thánh Thiên Giáo một trận, chúng ta bị mất Cố quốc, Thánh Thiên Giáo ở trên cố quốc chúng ta đã thành lập nên Bảo Thánh thượng quốc, mặc dù, Thánh Thiên Giáo không có đuổi tận giết tuyệt, đó là bởi vì lúc ấy Thánh Thiên Giáo có chỗ úy kị mà thôi. Ở trong cương quốc, một ngày nào đó Thánh Thiên Giáo không dung Tẩy Nhan Cổ Phái ta. Cửu Thánh Yêu Môn, chấp chưởng Cổ Ngưu cương quốc, bọn hắn muốn diệt Tẩy Nhan Cổ Phái ta, cũng không phải chuyện không thể nào, nhưng, nhất định phải hướng Thánh Thiên Giáo khai chiến!

Cả hai so sánh, không hề nghi ngờ, Đại trưởng lão là làm ra lựa chọn, muốn mượn Cửu Thánh Yêu Môn khu Thánh Thiên Giáo!

Lý Thất Dạ nở nụ cười, cuối cùng khoan thai nói ra:

– Trưởng lão suy nghĩ, ta biết. Những này cũng không phải một chuyện khẩn cấp, bây giờ đối với ta mà nói, quan trọng hơn chính là thể cao, trưởng lão đã từng hứa hẹn qua, là ban thưởng ta một phần Hoàng thể cao, không biết khi nào tông môn có thể thực hiện?

– Cái này. . .

Lý Thất Dạ đột nhiên nhắc tới việc này, Đại trưởng lão kinh ngạc một lần.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Trưởng lão, phần thể cao của ta, thú tủy làm chủ dược, ta muốn chỉ định là thú tủy của Địa Ngục Thiết Ngưu, điểm này trưởng lão không có ý kiến chứ.

– Cái này, cái này cần một chút thời gian.

Đại trưởng lão hết sức khó xử, gượng cười nói.

Lý Thất Dạ nhìn Đại trưởng lão, nghiêm túc nói ra:

– Trưởng lão không phải là đã hối hận a?


– Lý Thất Dạ, sự tình tông môn đáp ứng ngươi, sẽ không đổi ý!

Đại trưởng lão lập tức trầm giọng nói ra:

– Có điều, ngươi muốn chỉ định là thú tủy Địa Ngục Thiết Ngưu, ngươi cũng cần phải rõ ràng, bằng vào thực lực Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, hiện tại lấy xương thú mười vạn năm, không phải một chuyện dễ dàng! Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta đích thật là có một phần Hoàng thể cao, nhưng mà, thú tủy không phải Địa Ngục Thiết Ngưu!

– Ta cần thú tủy Địa Ngục Thiết Ngưu!

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.

Đại trưởng lão thật sâu hít thở một hơi, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói ra:

– Thú tủy Địa Ngục Thiết Ngưu, ta có thể cho làm cho ngươi, ta sẽ thuyết phục những trưởng lão khác, nhưng mà, điều kiện tiên quyết là, ngươi nhất định phải cưới được Lý công chúa!

Nhìn Đại trưởng lão, Lý Thất Dạ không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, cuối cùng đứng lên, ung dung nói ra:

– Trưởng lão, nữ nhân của ta, ta có thể khống chế, công chúa cũng tốt, Thánh nữ cũng được, cái này không phải vấn đề . Còn sự tình trưởng lão lo lắng, ta có thể cho trưởng lão một câu, trong tay ta, ai muốn diệt Tẩy Nhan Cổ Phái, ta sẽ giết sạch bọn hắn! Đồng thời, ta cũng nói cho trưởng lão một câu, ai ngăn cản nhịp bước ta quật khởi Tẩy Nhan Cổ Phái, người nào ngăn cản bước tiến của ta, giết không tha! Thần Ma cũng không ngoại lệ!

Sau khi nói xong, xoay người rời đi.

Đại trưởng lão trong lúc nhất thời kinh ngạc tại nơi đó, một thiếu niên mười ba tuổi, lại nói ra lời kiêu ngạo như vậy, nhưng mà, ở thời điểm này, hắn lại không cho rằng Lý Thất Dạ cuồng vọng vô tri, trong lúc nhất thời, hắn hoàn toàn nhìn không thấu Lý Thất Dạ, không biết tự tin của hắn là tới từ đâu, một thiếu niên chỉ mới mười ba tuổi, tại sao có tiền vốn lớn lối như thế

Cuối cùng, Đại trưởng lão nhẹ nhàng thở dài một tiếng, những năm này đến nay, hắn cẩn trọng nắm lấy đại cục Tẩy Nhan Cổ Phái, hắn biết, Tẩy Nhan Cổ Phái không cách nào vãn hồi xu hướng suy tàn, nhưng mà, hắn y nguyên hi vọng có một kỳ tích!

Hoặc là, Lý Thất Dạ đến là một cái kỳ tích!

Mặc kệ hiện tại hắn có tin hay không, hắn cũng phải đánh cuộc một lần! Bởi vì hắn thời gian không nhiều lắm, bốn vị trưởng lão khác đối với hắn không leo lên chức chưởng môn là có chút bất mãn, tiếp tục như vậy nữa, nếu không có bốn vị trưởng lão khác ủng hộ, đại thế càng đối với Tẩy Nhan Cổ Phái không ổn!


Về tới Cô Phong, Lý Thất Dạ lập tức gọi Nam Hoài Nhân tới, còn có sư phụ hắn Mạc hộ pháp. Khi sư đồ bọn hắn tới, Lý Thất Dạ hỏi:

– Chưởng môn nhân đến tột cùng là lai lịch ra sao?

Chuyện này để Lý Thất Dạ cảm thấy có ý tứ, Đại trưởng lão này, thực sự không phải là thế hệ ghen ghét hiền năng, hơn nữa có thể nhìn ra được, hắn cũng không có tâm tranh hùng chưởng môn, vì cái gì hắn lại đối chưởng môn Tô Ung Hoàng không chào đón như vậy?

Sư đồ Nam Hoài Nhân liếc mắt nhìn nhau, Nam Hoài Nhân biết được ít hơn, hắn lắc đầu, nói ra:

– Cái này, cái này ta cũng không biết, trước khi ta nhập môn, chưởng môn cũng đã là chưởng môn, số lần ta thấy chưởng môn dùng mười ngón tay cũng có thể đếm được.

Lý Thất Dạ nhìn Mạc hộ pháp, Mạc hộ pháp nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Chưởng môn là lai lịch gì, ta cũng không rõ ràng, trên thực tế, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta rất ít người biết lai lịch chân chính của chưởng môn. Có thể nói chưởng môn là trong vòng một đêm xông ra .

– Trong vòng một đêm xông ra ? Người trong vòng một đêm xuất hiện có thể làm chưởng môn?

Lý Thất Dạ nghe được như vậy, cũng không khỏi vì đó kỳ quái.

Mạc hộ pháp trầm ngâm một chút, cẩn thận nghĩ nghĩ, nói ra:

– Thời điểm Chưởng môn đời trước còn tại thế, nghe nói lúc đó Thái Thượng trưởng lão còn không có tọa hóa. Cụ thể ta cũng không rõ ràng, vào lúc đó, nghe nói trong vòng một đêm, tiền nhiệm chưởng môn chỉ triệu kiến Cổ trưởng lão, chưởng môn nhân liền là vào lúc đó xuất hiện, có thể nói, vào lúc đó, chưởng môn đời trước cùng Thái Thượng trưởng lão còn chưa tọa hóa uỷ thác Cổ trưởng lão, chỉ định chưởng môn chấp chưởng Tẩy Nhan Cổ Phái.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.