[DBSK Fanfic] – Vương Phi Của Ta Là Chấp Sự

Chương 29


Đọc truyện [DBSK Fanfic] – Vương Phi Của Ta Là Chấp Sự – Chương 29

57

Jaejoong phiền lòng, thao thức trở mình, đã một tuần rồi cậu không được gặp Yunho, mỗi ngày chỉ có thể gọi điện thoại hỏi thăm tin tức nhưng vì đang mang thai nên cậu phải hạn chếdùng các thiết bị có phóng xạ, không thể lúc nào cũng kè kè điện thoại trong tay. Tâm phiền ý loạn đến mức lo lắng bất an, mất ngủ, cả người khó chịu vô cùng. Jaejoong cố gượng ngồi dậy, vuốt ve bụng, hy vọng có thể khiến hai bảo bối trong bụng dể chịu một chút.

Cảm nhận được cục cưng nhẹ nhàng đạp một cái, Jaejoong cười cười, cảm giác huyết mạch tương thông thật sự rất thần kỳ,  đây chính là liều thuốc an thần cực tốt với cậu. Nhớ đến lần trước Yunho vội vã đến gặp cậu trong đêm, chuyện mới đây thôi mà thấy như đã lâu lắm. Trong tuần này, mỗi ngày giới truyền thông đều cập nhật tin tức về ban trị sự và hoàng thất. Lượng thông tin ào ạt tràn ngập trên khắp mặt báo cũng như tivi, ngoài chuyện công khai danh sách các nghị viên và thành viên hội đồng Chính phủ có liên quan đến tội danh tham ô, hối lộ thì còn một lượng lớn tin về Yunho cũng như mối quan hệ tình cảm của hai người, vì tin tức nhận được sự quan tâm của dân chúng nên paparazi có mặt ở khắp nơi, hiện tại ngay cả hình của bé Jaejae cũng bị lộ ra ngoài. May mà lúc cậu về nước đã cẩn thận không để lộ tin tức mình đang ở nơi nào, nên ngoại trừ hình chụp ra thì chẳng có thông tin nào bị tìm ra. Bởi vì bé Jaejae có ngoại hình giống cậu và Yunho dẫn đến nhiều tin đồn thất thiệt nhưng nhìn chung dư luận của người dân đối với hai người và bé Jaejae đều để lại ấn tượng tốt, thậm chí có người còn lập trang web ủng hộ cặp đôi YunJae, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi trong website đã cập nhật khá nhiều ảnh vẽ một nhà ba người, hàng loạt fan fic, vì nhiều nguyên nhân từ khóa về Yunjae trở thành từ khóa có tỷ lệ tìm kiếm cao nhất tại trang Naver. Từ chuyện Hoàng thượng kiên quyết điều tra các thành phần tham gia đường dây tham ô, hối lộ cho đến chuyện Thái tử thẳng thắn công khai yêu người đồng giới lại khiến cho người dân có thiện cảm hơn với hoàng gia, mọi chuyện đang dần chuyển biến theo chiều hướng tốt đẹp. Tuy nhiên, Jaejoong vẫn không cách nào an tâm được, cậu cứ đứng ngồi không yên, ăn uống không ngon, mỗi bữa chẳng ăn được bao nhiêu, giờ lại cảm thấy đói. Nhìn đồng hồ thấy hiện tại đã là 2h sáng, cũng không tiện nhờ Sara làm thức ăn, lo lắng cục cưng bị đói, Jaejoong chần chừ một lúc vẫn đứng lên định đi xuống nhà bếp tìm chút gì lấp bụng.

Jaejoong mở cửa phòng  thì phát hiện đèn hành lang dẫn đến phòng khách sáng lên, thời gian này ai còn đến đây, cậu thắc mắc ôm bụng đi đến cửa, nhìn xem Jung Hoon mở cửa cho ai.

“Yunho….sao anh lại đến đây….không phải….” Đỡ tay vịn thang lầu, Jaejoong cảm thấy bất ngờ vì sự xuất hiện của Yunho, không phải anh ấy đang bị cấm vận sao.

“Jaejoong! Khuya rồi sao em không ngủ?” Nhìn thấy Jaejoong đang đứng trên cầu thang, Yunho vội vàng chạy đến đỡ, “Một tuần rồi không gặp em, anh lo lắng quá nên canh lúc trời vừa hừng sáng liền lén chạy lại thăm em.”

“Không sao, em chỉ hơi đói định kiếm chút gì ăn thôi.” Jaejoong được Yunho dìu xuống cầu thang.

“Coi em kìa, ai bảo lúc ăn cơm ăn ít quá, đã nói em ăn nhiều chút mà em không chịu, giờ biết đói rồi sao?! Để anh gọi Sara chuẩn bị thức ăn cho em.” Jung Hoon lo lắng trách.

“A, không cần đâu, em tự kiếm chút gì ăn là ổn rồi. Khuya quá rồi, anh để chị Sara nghỉ ngơi đi.” Jaejoong cảm thấy ái ngại.

“Jung Hoon hyung, anh cũng nghỉ ngơi đi, thức khuya quá sẽ không tốt cho sức khỏe đâu. Để em nấu cho Jaejoong được mà.” Yunho cũng vội nói.

“…Được rồi, anh đi nghỉ trước đây, mai còn có cuộc họp, hai đứa cũng đừng thức khuya.”  Thấy hai người đã lâu không gặp, Jung Hoon cũng không muốn ở lại làm bóng đèn, vẫy tay sau đó đi thẳng lên phòng.

Yunho nắm tay Jaejoong, nhìn cậu chằm chằm không chớp mắt khiến Jaejoong hơi xấu hổ, định rút tay ra nhưng lại bị Yunho giữ chặt.

“Nhìn đủ chưa, con đói rồi nè.”

“A, anh lập tức nấu cho em ăn nhé, em muốn ăn món gì?” Yunho đối với hành động của mình cũng có chút xấu hổ.


“Ôi, Thái tử điện hạ biết nấu cơm sao? Chưa từng thấy anh xuống bếp đó.” Jaejoong trêu chọc nói.

“Haha, anh không biết, em đứng bên cạnh chỉ anh đi. Nhất định sẽ nấu được một món ngon lành cho em và cục cưng mà.”

“Vậy phải làm phiền điện hạ rồi.”

“Có thể, có thể bỏ trứng vào được chưa?!” Yunho tay chân luống cuống vừa đánh trứng vừa xoay chảo cho dầu tráng đều mặt chảo. Lần đầu xuống bếp thật hồi hộp, Jaejoong thì đứng cách một thước chỉ huy.

“Ai da!”  Người vừa cho rằng nấu cơm thật dễ vậy mà chỉ mỗi động tác cho trứng vào chảo chiên chín cũng để dầu nóng văng trúng tay.

“Không sao chứ?” Jaejoong vội chạy lại nắm tay Yunho lên kiểm tra.

“Không sao, không sao, Jaejoong à em né xa một chút, đừng để bị ám mùi dầu mỡ.” Yunho lắc tay, vội trở trứng may mà vừa kịp không thì trứng khét mất rồi.  Nhìn Yunho bộ dáng bối rối vội vội vàng vàng Jaejoong đột nhiên phá lên cười, quả nhiên lần đầu xuống bếp của bất kỳ ai cũng đều không dễ dàng.

“Hô ~ không ngờ nấu mì mà cũng phức tạp như vậy, em lợi hại quá.” Công đoạn cuối cùng bắt nước chờ sôi, Yunho lau mồ hôi, thở phào nhẹ nhõm.

“Là anh được cưng chiều thành hư thôi, nấu mì mà cũng không biết, còn nói hoàn hảo mọi mặt. Sau này nếu không có người nấu cơm cho anh, xem anh xoay sở thế nào!” Jaejoong đối với loạt hành động “vào bếp” của Yunho vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ.

“Không phải đã có em sao, Jaejoong anh sẽ mang em về nhà sớm thôi.” Yunho nghiêm túc nhìn Jaejoong.

“Được rồi, nước sôi rồi kìa, mau thả mì vào đi.” Mỗi lần không thể bình tĩnh trước vẻ mặt nghiêm túc của Yunho, Jaejoong liền chuyển sang chuyện khác “Ừm, khuấy nhẹ một chút, cẩn thận đừng để mì nát đó, 3 phút là cho gia vị vào được rồi.”

“Thành công! Ái phi mau ngồi vào bàn nào, món mì tình yêu lập tức sẽ được dọn lên.” Yunho tay cần sạn chào một cái nhìn thật khôi hài.

“Không được, em phải chờ anh bỏ gia vị vào nữa, nếu không coi chừng không ăn được đến lúc đó con lại trách em.” Jaejoong vuốt ve bụng, hai cục cưng đã hơn sáu tháng lúc này hiếu động lắm, bình thường cứ phải xoa xoa suốt mới chịu.


“Được rồi, không tin anh gì hết, đau lòng quá mà….” Yunho giả bộ thương tâm, Jaejoong chỉ cười không nhìn anh.

“Ngưng! Được rồi được rồi, đừng bỏ quá nhiều muối.” Thấy Yunho suýt chút nữa cho cả muỗng  muối vào nồi, Jaejoong vội ngăn lại “Lúc nêm gia vị đừng vội cho cả muỗng vào nếu không sẽ dễ bị đậm vị lắm.”

Lại một loạt động tác vụng về, thật khó khăn tô mì tình yêu thoạt nhìn màu sắc có vẻ an toàn của Thái tử điện hạ mới được ra lò.

58.

“Sao rồi? Có ngon không?” Yunho vừa khẩn trương vừa mong chờ nhìn Jaejoong, đối với việc lần đầu tiên xuống bếp nấu mì cho vợ yêu ăn, anh hẳn là rất hồi hộp.

“Cũng không tệ lắm.” Jaejoong nếm nếm, tuy rằng không thể so sánh với mình thế nhưng đối với người lần đầu xuống bếp mà làm được như vậy đã khá lắm rồi.

“Tốt quá! Jaejoong à, em ăn nhiều một chút, tuyệt đối không được để mình đói nha.” Yunho vui vẻ tiến lên ôm lấy Jaejoong, nhẹ nhàng cọ mặt mình vào bụng cậu.

“Anh làm vậy sao em ăn.” Jaejoong đối với việc biến hình thành con gấu to của Yunho thật bất đắc dĩ.

“Vậy sao, giờ được chưa?” Yunho nhích người qua, tận lực không cản trở động tác của Jaejoong “Anh nói chuyện với các con một chút. Bảo bối của baba ơi, mau ăn mì ba nấu cho thật ngon nhé, ăn xong thì đi ngủ, đừng quậy Jaejoong baba nghe chưa, baba rất nhanh sẽ đón tụi con về nhà.” Trái với hình tượng lạnh lùng bên ngoài, Yunho ở nhà đúng chuẩn người chồng, người cha dịu dàng.

“Jaejae mấy hôm nay có ngoan không?”

“Có, Jaejae thật hiểu chuyện, hiện tại đã tự ngủ riêng một phòng cũng không khóc không nháo.” Nói đến Jaejae, Jaejoong luôn rất hài lòng với đứa con trai này.

“Có hỏi sao anh không đến thăm nhóc không?”


“Có, mấy hôm trước ngày nào cũng hỏi, em nói anh đi công tác rồi, Jaejae nói vậy con sẽ ngoan ngoãn đợi baba về, không cần lo lắng.”

Jaejoong ăn mì, cảm nhận bàn tay Yunho đang vuốt ve bụng mình, cảm giác bất an cả tuần nay bỗng nhiên biến mất không chút dấu vết.

….

Giúp Jaejoong điều chỉnh góc chăn, Yunho cúi người, hôn lên môi cậu, hưởng thụ hương kem đánh răng bạc hà nhàn nhạt “Mau ngủ đi, khuya lắm rồi.”

“Ban ngày em đã ngủ rất nhiều, không sao, anh cũng nằm xuống ngủ một chút đi.” Jaejoong nhích người về phía bên kia giường.

“Ngủ đi, anh nhìn em ngủ, chút nữa anh phải chạy về hoàng cung rồi, tên nhóc Changmin còn đang giúp anh canh chừng người khác đó.” Yunho vén tóc mai của Jaejoong ra sau tai.

“Yunho….” Jaejoong cầm tay Jaejoong, muốn nói lại thôi.

“Có chuyện gì?”

“Thân thế của Jaejae…”

“Yên tâm đi, hiện tại chỉ có ảnh chụp bị lộ ra ngoài. Mọi người đều cho rằng Jaejae là con của em, dù sao Jaejae lớn lên hết tám phần là giống em nhưng nếu mọi người đều nghĩ Jaejae là con của hai ta thì tốt quá rồi, haha, em có xem YJcafe không? Mới đó mà hai đứa mình đã có website do người hâm mộ tạo rồi đó, cảm giác cứ như ngôi sao nổi tiếng ấy.” Yunho thật sự cảm thấy rất thú vị với hàng loạt fan art và fan fic mà anh đọc được từ trang web kia. “Em xem, anh còn lưu về một ít hình này.” Yunho lập tức mở điện thoai, một loạt tấm hình vẽ chibi cực đáng yêu hiện ra, chỉ có một chuyện không tốt duy nhất chính là quá lộ liễu.

“Nói bừa cái gì vậy, anh nghiêm túc một chút coi.” Jaejoong nhíu mày đánh Yunho một cái, nhớ tới hôm nay mình vô tình coi được mấy tấm hình vẽ bản thân và Yunho được cảnh báo là cao H, bút danh bên dưới là tên tiếng Nhật khiến cậu xấu hổ đến đỏ bừng mặt, hiện tại tư tưởng của mọi người cũng quá thoáng rồi!

“Được rồi, anh giỡn mà, đừng quá lo lắng, hiện tại người ủng hộ đôi ta rất nhiều, tuy rằng vẫn có người phản đối nhưng anh nghĩ rất nhanh họ sẽ thông cảm thôi. Bộ luật “hôn nhân đồng giới” đang tiến đến bước xét duyệt cuối cùng, khả năng thông qua rất cao.” Yunho nắm tay Jaejoong, trấn an cậu.

“Yunho….”

“Hửm?”

“Không, không có gì. Anh về nghỉ ngơi sớm đi, phải chăm sóc bản thân thật tốt. Em rất ổn, có Jung Hoon hyung và chị Sara chăm sóc em nữa.”


“Jaejoong…” Yunho nắm chặt tay Jaejoong “Không cần lo lắng, hiện tại mọi chuyện đều rất tốt. Phụ hoàng và mẫu hậu đều có sự an bài, em đừng nghĩ lung tung nữa, anh sẽ sớm đón em về, an tâm chờ anh.”

“Ừ.” Có Yunho ở bên cạnh, Jaejoong cũng không biết mình thiếp đi lúc nào, sáng hôm sau tỉnh lại cảm thấy thoải mái cả người.

Rửa mặt chải đầu chuẩn bị xuống lầu ăn sáng, lại thấy Jaejae và Hoàng hậu đang ngồi tại phòng khách chơi thật vui vẻ. Thấy Jaejoong vừa xuất hiện, Jaejae đang chạy ào lại khoe món đồ chơi mới.

“Baba, baba, bà nội cho con đồ chơi nè, đẹp quá hà, Jaejae sẽ xếp được nhanh thôi.” Cười xoa xoa đầu Jaejae, Jaejoong đối với sự thông minh của Jaejae cực kỳ tin tưởng.

“Mẫu hậu, sao hôm nay lại đến đây, Hyun Joong hyung đâu sao không đi cùng người.” Vừa ngồi vào sofa, Sara đã rất hiểu ý mang đến một bữa sáng phong phú đầy đủ chất dinh dưỡng.

“Hyun Joong và Joong Kook mấy hôm nay đều bận đến không có thời gian thở bởi vụ bê bối của nhóm lão già kia. Jaejoong à, bữa sáng phải ăn nhiều một chút mới tốt cho đứa bé. Không cần để ý ta, mau ăn đi!” Hoàng hậu cười thật từ ái, cả người đều tỏa ra khí chất một người bà chuẩn mực “Vài ngày không gặp rồi, nhớ con và đám cháu ta quá, bọn nhỏ có ngoan không? Mẫu hậu nghe Yunho nói dạo này bọn nhỏ hiếu động lắm.”

“Mẫu hậu, Yunho…”

“Không cần phải bao che cho nó, nó là con của mẫu hậu, ta sao có thể không biết nó nghĩ gì kia chứ. Mẫu hậu biết đêm qua nó lén đến đây, yên tâm đi các thành viên trong hội đồng Chính phủ không biết đâu, dù sao hiện tại hoàng cung cũng là do người trong hoàng thất làm chủ.” Hoàng hậu dừng một chút, nhìn cái bụng tròn vo của Jaejoong “Hiện tại con không cần phải lo lắng bất kỳ điều gì hết, chuyện quan trọng nhất là chăm sóc tốt cho bản thân và hai đứa nhỏ, nhóm lão già trong hội đồng Chính phủ hiện tại đều đang thấp thỏm, nên chuyện của Yunho cũng vì thế mà chìm xuống, hơn nữa người dân đối với chuyện hai đứa con rất ủng hộ. Con có thấy cái YJcafe đó chưa?! Hàng tốt đấy!” Vẻ mặt Hoàng hậu đầy đắc ý,  ý tứ khoe khoang không chút che giấu.

“Dạ….thấy….mẫu hậu chẳng lẽ….” Nhìn biểu cảm của Hoàng hậu, Jaejoong dò hỏi.

“Đúng vậy! Thành quả của mẫu hậu và các tỷ muội làm đó, thế nào, quá tuyệt đúng không?! Chậc chậc, bọn trẻ thời nay, thật chẳng biết giữ tiết tháo gì cả, mẫu hậu đã nói đừng làm quá lộ liễu, ai ngờ còn dám vẽ cả hình 18+ nữa cơ. Nhưng Jaejoong con yên tâm đi, họ không biết thân phận thật của mẫu hậu đâu, những bức hình này cũng không phải ai cũng có có thể thấy, mẫu hậu đã bảo họ giới hạn quyền rồi.” Hoàng hậu vẻ mặt thật chính trực, hoàn toàn không chút ý nghĩ nhìn thấy hình ảnh nhạy cảm của con trai và con dâu là chuyện gì đáng xấu hổ.

“….” Jaejoong không còn lời gì để nói, nhìn người phụ nữ đã lên chức bà kia mỗi lần nói đến đề tài này đều không còn chút đứng đắn nào, thảo nào cậu cứ cảm thấy cách những tấm hình kia được truyền ra ngoài có vẻ quái quái, ra đây chính là nguyên nhân…

“Mẫu hậu cung cấp không ít hình gốc đấy nhé.” Quả nhiên… Vẻ mặt Hoàng hậu thật hoan hỉ “Cafe gần đây bắt đầu tiến hành các hoạt động ủng hộ hai đứa con, rất nhanh sẽ tung ra các hoạt động ký tên ủng hộ tình yêu của hai con và luật “hôn nhân đồng giới”, mẫu hậu nhất định sẽ dốc toàn lực để hai đứa như ngôi sao nổi tiếng xuất hiện tại thảm đỏ vậy! Kể từ năm 26 tuổi, mẫu hậu tiến cung cũng kết thúc thời kỳ hủ nữ  vàng son, cống hiến hết mình, ai ngờ đến tuổi này rồi lại có thể làm được một chuyện khiến tên tuổi được lưu danh sử sách như vậy! Jaejoong, con và Yunho nhất định phải thật hạnh phúc đó!” Cầm lấy tay Jaejoong, Hoàng hậu dõng dạc nói, khí thế hừng hực khắp phòng khách khiến Jaejoong cảm thấy xấu hổ không chỗ trốn, nguyên bản tâm trạng ủ ê cũng thay bằng cảm giác “kinh ngạc” này.

“Mẫu….mẫu hậu….người đừng kích động như vậy.”

“Ai ui, xin lỗi, đã lâu mẫu hậu không có phấn khích như vậy.” Nhanh chóng buông tay Jaejoong ra, sau đó lại mở túi tùy thân “Hôm nay mẫu hậu có một nhiệm vụ nhất định phải hoàng thành, Jaejoong à, con ký tên tặng cho hội chị em của mẫu hậu nhé. Đến, Jaejoong, mau ký cho cafe một chữ nào.”

“…………”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.