Đọc truyện Dạy Hôn – Chương 30
💎Nguồn: Editor Heavydizzy (Cung Quảng Hằng)💎
💋💋💋
Chương 30: Trừng phạt bé hư, thưởng cho bé ngoan (quất thước dạy học, cưỡng chế cao trào)
Bên ngoài càng ngày càng lạnh, bên trong máy sưởi cũng mở đã lâu, ấm áp như xuân. Trước bàn, trên ghế gỗ đặt tấm đệm mềm mại màu nâu, còn anh đứng bên cạnh ghế.
Triệu Thuần mặc áo lông dê ngắn màu vàng nhạt, đeo kính mắt viền vàng, mặt mày anh tuấn, trên tay cầm một cái thước dạy học nhỏ màu đen, gõ lòng bàn tay suy nghĩ, cái thước dạy học rất nhỏ, ước chừng dài năm mươi cm.
Một thân thể kiều nhỏ quỳ trên ghế, ngón chân duỗi thẳng tắp, một lát lại thả lỏng cuốn vào. Vòng eo mảnh khảnh ép xuống, khiến cho mông cong trở nên đầy đặn dâm mỹ. Có tiếng thở dốc yếu ớt lúc có lúc không, hỗn loạn hàm chứa nước như mị ý. Nửa người trên của cô quần áo vẫn đầy đủ, mặc áo lông thỏ xanh nhạt, phía dưới quần lót tuột đến đầu gối, lộ ra kiều mông nõn nà. Trên mông có hai ba vết đỏ, hiện ra một loại mỹ cảm khi nhục.
Cô run rẩy cầm bút, bài kiểm tra thử môn toán mở trước mặt, anh đang giảng đến chỗ đề chưa làm được. Cô làm sai mấy câu, vài vết roi này cũng bởi vì vậy mà có.
Một tay anh cầm thước dạy học, một tay cầm bút đỏ, giọng không lạnh không nhạt, “Làm sai ba câu, kế tiếp xem chỗ chưa làm.”
Cô quỳ sấp trên ghế, anh đứng bên người cô, cong người, cơ hồ từ phía sau vòng qua cô, một bàn tay cầm chặt thước dạy học, tay kia cầm bút đỏ đang vẽ ra một đường cong trên tờ bài tập, ở trên đầu cô tiếp tục lãnh đạm nói: “Xem đề mười bốn, khoảng cách điểm M trên đường cong đến tiêu điểm…”
Tống Thiển Thiển vốn khôg thể nghe được anh nói gì, trên mông trần trụi vết roi còn nóng bỏng tản ra nhiệt lượng, nửa người dưới lạnh lẽo trong không khí, không có cảm giác an toàn. Thân hình lửa nóng của anh gắt gao dán vào mình, giờ phút này giọng anh lãnh đạm ngược lại thành thuốc thúc tình tốt nhất, từng chút trêu chọc thần kinh mẫn cảm của Tống Thiển Thiển.
“… Ở trên đã nói, tọa độ điểm M là…” Bên lề đề mười bốn anh vẽ một đường thẳng như rồng bay phượng múa. Giống như thở dài trần thuật một chuyện thực, “Thiển Thiển, em lại sai rồi.”
Cô mở to mắt mang theo cầu xin, “A… thầy… Đừng đánh mông em… thật thẹn thùng…”
Triệu Thuần bất vi sở động, khẽ vung thước dạy học màu đen, ngay trên mông của cô lưu lại một vết đỏ, phát ra một tiếng “chát” thanh thúy.
“A!” Tống Thiển Thiển vô hạn nhu mì dịu dàng kêu tiếng. Chỉ cảm thấy trên mông truyền đến không phải đau đớn, mà là khoái cảm sóng sau cao hơn sóng trước, liên miên, nhỏ vụn mà nóng bỏng.
Triệu Thuần chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mặt chút thay đổi nói: “Rất khó tưởng tượng anh nhận học sinh như thế này. Nếu dạy em không đúng, khả năng sẽ làm em rơi vào sai lầm hoàn toàn.”
Cô thở dốc kéo góc áo anh, “Thầy…” Mũi chân lại một lần nữa duỗi thẳng tắp, trong lòng mặc dù kháng cự, nhưng thân thể đã chờ mong bị đánh tiếp. Anh khống chế lực đạo, xuống tay cũng không nặng, nhưng cố tình quất vào chỗ gần tiểu huyệt, toàn bộ đau đớn chuyển thành khoái cảm kích thích. Chỗ xấu hổ đã róc rách xuân thủy ngọt ngào, từ giữa đùi thong thả chảy xuống.
Tay anh dừng trên lưng cô, đỡ lấy eo cô, thản nhiên phun ra hai chữ, “Quỳ tiếp.”
Tống Thiển Thiển có đôi khi rất muốn bổ đầu Triệu Thuần ra xem rốt cuộc anh suy nghĩ cái gì, mỗi lần đều thích chậm rãi tra tấn cô như vậy, cũng tra tấn dục vọng của anh, mãi đến khi không thể nhịn được mới bùng nổ.
Triệu Thuần tiếp tục giảng đề tiếp theo, ngón tay chỉ lên đề mục, trầm ngâm nhìn từng bài, cúi đầu mỉm cười nhẫn nại với cô, “Chúc mừng em, đề này đúng rồi.”
Cô như trút được gánh nặng xụi lơ xuống, mông lại dựa theo ý nguyện chủ nhân, vẫn cao cao nhếch lên, như đang bất mãn lúc này không được hưởng tra tấn ngọt ngào.
Lúc này anh tươi cười giống như ác ma, “Bé hư bị phạt, bé ngoan có thưởng.” Ngón tay anh sờ lên miệng tiểu huyệt cô, vuốt ra sợi tơ bạc thật dài, rõ ràng làm động tác dâm tà, biểu tình lại đứng đắn trước sau như một, thậm chí mang theo tùy ý, “Thiển Thiển làm bé ngoan hay bé hư?”
Tống Thiển Thiển thở hào hển, mang theo nức nở đáp lại: “Thiển Thiển… phải làm bé ngoan…”
Triệu Thuần nhíu mày: “A?”
Anh không hề báo trước khép hai ngón tay, cầm âm thần kéo lên, dùng ngón tay thô ráp ma sát liên tục nơi riêng tư non mịn nhất của cô.
“Nhưng mà Thiển Thiển là bé hư.” Anh cúi đầu, ngậm vành tai cô đỏ bừng, răng không nhẹ không nặng cắn một cái rồi ngậm lấy, đầu lưỡi linh hoạt chui vào trong lỗ tai trơn bóng.
Tống Thiển Thiển bị chọc ghẹo sắp sụp đổ, nơi riêng tư và lỗ tai đồng thời truyền đến khoái cảm, tay anh đã ôn nhu lại tàn khốc, cơ hồ muốn bức điên người ta.
“Trừng phạt” và “Phần thưởng” lặp lại như vậy đến khi giảng xong đề cuối cùng, d*m thủy chảy ra đã làm ướt hơn phân nửa tấm lót mềm dưới thân, áo không biết cởi ra khi nào, hai cái vú lớn nhảy trước ngực, lập tức bị bàn tay to bắt được, dùng sức xoa bóp yêu thích vô cùng, ác độc ấn vú xuống lại lôi núm vú lên, làm cho núm vú cứng rắn ma sát với mặt bàn cứng lạnh.
Cái vú lớn bị anh thành thục dâm ô, càng cứng càng nhọn. Tống Thiển Thiển cảm giác trước ngực đau đớn lại tê dại, mỗi một lần ngón tay anh chạm vào đều giống như điện giật, không thể tự kiềm chế. Đùa bỡn quá mức tàn nhẫn dâm mỹ như vậy, cô đã sắp không chịu nổi, nức nở bổ nhào lên bàn, d*m thủy từ tiểu huyệt không khống chế được, không ngừng chảy ra ướt đẫm.
Anh sâu sắc nhận thấy tình trạng hạ thân cô, mỉm cười, thấp giọng dò hỏi: “Thiển Thiển, nhịn không được sao?”
Cô phát ra hơi thở ngọt ngấy, nói không ra lời.
Anh giống như phiền não, nhăn mặt, “Vậy làm sao đây? Về sau nếu Thiển Thiển ở học viện cũng chảy nhiều nước như thế, chẳng phải là ướt hết quần lót?”
Cô xấu hổ lắc đầu, mỏng manh cầu xin: “Không cần… Thầy…”
Anh nghi vấn hỏi: “Làm sao bây giờ đây?”
Cô xấu hổ không nâng nổi đầu, trong xấu hổ đứt quãng nói ra lời anh thích nghe: “Thầy… Giúp em chặn… Dùng gậy th*t lớn… chặn lại thì không chảy được…”
Anh được như nguyện, kéo khóa quần xuống, gậy th*t lớn nhẫn nại đã lâu lập tức nhảy ra, chuôi thịt đầy gân xanh bạo khởi, quy đầu đỏ tươi lớn vô cùng.
gậy th*t lớn để ở tiểu non huyệt, trên miệng huyệt ma sát không ngừng, thanh âm Triệu Thuần cũng có chút không xong, vừa thấp vừa ôn nhu, “Như em mong muốn, bảo bối của anh.”
Cô bị tiếng “Bảo bối” này xấu hổ đến không được, còn chưa kịp phản ứng, gậy th*t lập tức thâm trầm chọc vào, phá vỡ vách tường cản trở, lập tức chọc đến chỗ sâu khó nói ra lời.
Cô mạnh mẽ ngẩng đầu lên, thét to: “A a a —— “
Hạ thân xuân thủy bốn phía, vừa bị anh cắm vào liền cao trào.
Anh cắn vành tai cô, nặng nề cười nói: “Bảo bối thực phóng đãng, bất quá… anh thích.”
💋💋💋