Đọc truyện Dạy dỗ thành ái – Chương 5:
Lúc cô tỉnh lại đã là một tiếng sau, bụng trướng căng đau ê ẩm, cô chống tay cắn răng ngồi dậy. Nhìn sang sô pha thì thấy Quý Thần đang ôm laptop ngồi đó, hẳn là đang xử lí văn kiện, cô chợt nhớ đến đoạn đối thoại trước khi ngất xỉu, gương mặt lập tức trở nên trắng bệch.
“Tỉnh rồi?” Giọng nói lạnh lùng của Quý Thần truyền vào tai, “Ừm…” Âm thanh của cô yếu ớt không thôi, “Trướng bụng quá…”
“Chịu đi.” Quý Thần mặt không cảm xúc mở miệng, dứt lời anh để laptop sang một bên rồi đứng dậy đi đến chỗ cô, đưa tay chỉnh gậy mát xa đến mức ‘bình thường’ rồi mở miệng, “10 phút.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong bụng vẫn còn chứa tinh dịch chưa được đưa ra ngoài, gậy mát xa vừa khởi động cô đã lập tức chịu không nổi, bị kích thích đến điên cuồng chảy nước mắt. Cô khó nhịn mà nằm lăn lộn trên giường, vài lần cô muốn đưa tay rút gậy mát xa ra nhưng nghĩ đến Quý Thần vẫn còn đang nhìn mình thì vội rút tay về.
Mười phút sau, Quý Thần xử lý xong mấy bản báo cáo, tắt laptop rồi đi về phía cô gái đang bị tra tấn nhưng vẫn không dám phát ra tiếng động. Anh duỗi tay tắt gậy mát xa sau đó ôm cô vào phòng tắm.
“Giạng hai chân rồi đứng ở chỗ bồn cầu.” Quý Thần vỗ vỗ cái mông đầy đặn của cô, “Nghe lời.”
Cô không dám phản kháng, nghe lời mở hai chân, Quý Thần cố định eo cô từ phía sau rồi đưa tay rút gậy mát xa ra, cô lập tức xụi lơ như bùn nhão, nếu không có Quý Thần ôm thì cô hẳn là đã ngã ra đất.
Một ít chất lỏng tí tách chảy ra khỏi hoa huyệt nhưng đa phần là do bắn quá sâu nên không thể tự chảy ra được, Quý Thần mạnh tay ấn lên bụng cô, cô hét chói tai rồi run rẩy phun ra một cỗ tinh dịch trắng đục, “Vẫn chưa xong, đứng cho vững.” Âm thanh lạnh lùng của Quý Thần vang lên từ phía sau, cô run rẩy đứng vững, đột nhiên Quý Thần bỗng ấn mạnh thêm một lần nữa, cô không kịp phản ứng mà kêu thảm một tiếng, cả người dựa vào lồng ngực Quý Thần. Sau khi ấn thêm vài cái, xác định đã đẩy mấy thứ đó ra hết rồi Quý Thần mới thả cô vào bồn tắm.
Nước trong bồn tắm đã được pha ấm, Tiểu Cửu chậm rãi cảm nhận sự thoải mái và thả lỏng khó có được. Chợt ý thức được nước này trong suốt, người đàn ông này sẽ thấy được tất cả, cô vội cong lưng che cơ thể lại.
Quý Thần đứng ở một bên thấp giọng châm chọc, “Trên người cô có chỗ nào tôi chưa từng thấy qua? Lấy tay ra.” Nói xong liền đưa bàn tay đã xịt một ít sữa tắm đến, bắt đầu xoa từ cổ cô xuống, đến khi chạm vào hai bầu ngực mềm mại, cô nhạy cảm run lên một chút. Bàn tay của anh ác ý dừng ở đó một lát rồi mới bắt đầu đi xuống dưới, cô nhẹ nhàng thở ra một hơi, cả người được Quý Thần tẩy rửa qua, cô mới vừa thả lỏng thì anh đã đưa tay đến giữa hai chân cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Còn một chỗ vẫn chưa rửa.” Nói xong tay Quý Thần liền đi vào, cô hơi co người lại, khó chịu mà thở hổn hển, đôi tay cô nắm lấy cổ tay anh muốn ngăn cản động tác của anh.
Quý Thần phát ra tiếng cười giễu cợt, một tay tách chân cô ra, một tay nhẹ nhàng moi móc bên trong lấy ra những chất lỏng còn sót lại, “Nếu không rửa sạch thì chỗ này sẽ bị nhiễm bệnh.” Sau khi rửa xong Quý Thần cũng không làm thêm hành động gì khác, lẳng lặng nhìn cô há mồm thở dốc như mới vừa sống sót sau tai nạn.
Anh đưa tay lấy khăn tắm, bọc cô vào trong rồi ôm cô ra ngoài, đặt cô nằm trên sô pha, “Tôi đi tắm một chút, ngoan ngoãn ngồi ở đây chờ tôi, lát nữa tôi sẽ đưa cô đến một nơi.” Nói xong anh lập tức đi vào phòng tắm.
Cô ngồi trên sô pha, ánh mắt mê mang không thôi giống như đang đắm chìm vào dòng hồi ức nào đó, lúc đi ra thứ Quý Thần nhìn thấy chính là khung cảnh này. Anh nhấc chân đi đến cửa, cầm cái túi lên rồi trở về ghế sô pha, nâng cằm cô lên, “Tập trung, mặc quần áo vào, lát nữa tôi đưa cô ra ngoài.”
Cô như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, vội cầm lấy túi quần áo định đi vào phòng tắm thay đồ. Cô còn chưa kịp đi thì đã bị Quý Thần chặn lại, “Mặc nó trước mặt tôi.” Cô cắn môi, cúi đầu rầm rì vài tiếng rồi từ từ lấy quần áo trong túi ra.
—
Tiểu Cửu: Những ngày tháng này bắt đầu từ khi nào nhỉ?
Quý Thần (nhìn chằm chằm Tiểu Cửu): Không muốn ở bên cạnh tôi sao?
Tiểu Cửu (cọ cọ làm nũng với Quý Thần): Đâu có đâu có, anh Thần là tốt nhất.
Nội tâm Quý Thần hừ lạnh: Coi như em thức thời.