Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương:48Tiễn Kĩ


Đọc truyện Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh – Chương 248Tiễn Kĩ

– Kéttttt!

Một đạo thanh âm bén nhọn lệ minh vang lên, khiến cho tất cả các nhân loại xa gần bên trong thành Gian Minh cũng đều khí huyết chấn động, hai tai đau nhức.

Phốc! Phốc!

Một vài người trình độ thực thấp lập tức huyết khí công tâm, thổ huyết bất tỉnh.

Linh hồn lực của Cơ Huyền siêu cường, cách xa từ hai ba mươi dặm, cậu đã nhìn thấy rõ ràng hình dáng của đầu kim điểu khổng lồ kia. Từ xa đó là một đầu phi ưng kim sắc khổng lồ, mỏ sắt, sải cánh rộng chừng một mét, ngân quang lập lòe, hai cánh dang ra, rộng chừng hơn mười thước.

– Không xong! Đó chính là Ngân Linh Ưng. Không ngờ nó cũng xuất thủ. Dù là Đấu Vương cũng không dám đọ không chiến với nó.

Trong thành một tên đứng trên tường thành, thân khoác kim sắc bào dường như đã nhận ra được lai lịch của cự ưng ngân sắc kia.

Ngân Linh Ưng, ma thú tứ giai, nhưng trên người Ngân Linh Ưng này có ngân sắc mờ ảo chắc chắn đã đạt tới đỉnh phong tứ giai, luận thực lực chiến đấu có thể sánh với cường giả Đấu Vương nhất tinh của nhân loại.

– Vù phốc…

Ngân Linh Ưng bay lướt qua bên trên tường thành một cái, tàn ảnh kim sắc nhất thời đảo quét qua.

– A a a…

Trong nháy mắt đã có đám người mặc kim sắc bào bị đánh chết tươi, huyết nhục mơ hồ. Trong số mấy người bị đánh chết kia, người có thực lực cao nhất đạt tới thất tinh Đấu Linh, vậy mà căn bản không có chút lực phản kháng, thậm chí ngay cả quỹ tích phi hành của Ngân Linh Ưng cũng không thể nhìn thấy được.

– Vù vù vù!

Đúng lúc này, trên bầu trời xa xa đột nhiên vọt tới một mảnh quang điểm kim sắc chằng chằng chịt chịt!

Cẩn thận quan sát lại, đám binh lính trên tường thành nhất thời không rét mà run, sắc mặt tái nhợt, giống như là bị hóa đá vậy!

Một mảnh quang điểm kim sắc chằng chằng chịt chịt kia, chính là hơn ngàn đầu ma thú có dáng vẻ tương tự Ngân Linh Ưng. Có lớn có nhỏ, thực lực thấp nhất cũng tương đương cấp bậc Đấu sư đỉnh phong của nhân loại!

– Nhanh phòng thủ!

– Thú Triều tập kích! Mau nhanh báo lại cho Hổ phủ biết!

Phụ cận bên ngoài thành Gian Minh nhất thời một mảnh hỗn loạn khủng hoảng, phảng phất như là lâm vào tận thế vậy.

…..

Minh Vệ doanh, trong lầu các trung tâm.

Nhưng người ở đây cũng mơ hồ nghe được thanh âm chim kêu bén nhọn chấn nhiếp tâm thần kia.


Nhưng mà bọn họ thực lực không quá mạnh mẽ không thể nhìn thấy được một màn kinh tâm động phách cách đó ba mươi dặm. Đương nhiên trừ Cơ Huyền ra, cảnh tượng vừa rồi cậu thấy hết, trong lòng thầm mắng:

– Khốn nạn, giờ thì sao mà chạy.

– Xem ra có ma thú thực lực không thấp giết đến Gian Minh thành rồi!

Người thanh niên trầm lặng kia dường như có cảm ứng, liếc mắt nhìn ra bên ngoài Minh Vệ doanh.

– Không cần nhiều lời! Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi lập tức gia nhập phòng thủ, phụ trợ đối kháng thú triều! Chém giết ma thú sẽ có ghi lại công trạng. Chém giết ma thú tam giải, đạt được năm điểm chiến công. Chém giết ma thú tứ giai trở lên, đạt được hai mươi điểm chiến công… Tính theo số chiến công của các ngươi đều có thể theo đó ban thưởng. Thậm chí trao đổi một số đồ vật đặc thù cũng có thể.

Thanh niên trầm lặng phân phó. Sau khi giải thích, sắp xếp cẩn thận, thanh niên trầm lặng thân hình phiêu dật lao khỏi Minh Vệ doanh, trên mặt hắn dường như vô cùng hưng phấn, cả người toàn sát khí.

Mà bọn hai người linh Đấu Linh thì phân bố vũ khí cho đám người Cơ Huyền thì lập tức hướng tới phía chiến trường bên ngoài lao đi. Sau đó thì đám thương nhân, dong binh, … đều lao đi như cơn gió.

Cơ Huyền bất đắc dĩ cũng phải chạy theo vì tên Đấu Linh đi sau cùng đang nhìn chằm chằm vào mình.

Vừa di chuyển vừa nhìn ngân sắc cung trên tay cậu trong lòng tính toán. Hiện tại vì che dấu thân phận, Ẩm Huyết Kiếm và dị hỏa không thể dùng, hai thứ này quá bắt mắt dễ bị bại lộ. Thực lực cũng áp chế xuống còn đại đấu sư nên mấy không thể dùng vũ khí khác, vì khi triển khai đấu kĩ áp chế có sẽ có chút khó khăn.

Suy đi tính lại thì lấy Ngân Huyền cung này là tốt nhất, đứng từ xa hỗ trợ. Không cần vận đấu kĩ gì, chỉ cần vận chuyển tốt đấu khí là được, cộng thêm linh hồn lực cường đại của bản thân quá phù hợp với Cơ Huyền.

Đến khi đi tới gần tường thành, đám người nhất thời sợ hãi đến ngây người.

Phụ cận tường thành, trong tầm nhìn khắp nơi đều là chằng chằng chịt chịt đủ các loại dã thú, ma thú. Trên trời, dưới đất không nơi nào là không có.

Chỉ là cấp bậc tam giai cũng đã có đến mấy ngàn đầu, còn đám dã thú bình thường khác ít nhất cũng có vài vạn đầu!

– Đúng là có chút đáng sợ! Với quy mô của bọn ma thú này hoàn toàn có thể đồ sát cả Gian Minh đấy! Cũng may, người của Kim Nhạn tông cùng hoàng thất ở đây, trú đóng ở phụ cận của tường thành, không ngừng ngăn cản, đồ sát đám ma thú, dã thú đến tấn công thành.

Lần đầu thấy được thú triều nên Cơ Huyền cũng giật mình, hít sâu một hơi, trong lòng thầm nghĩ. Chắc đám người của hai thế lực này không vui vẻ gì, có điều nếu không làm điều này thì bọn chúng chết là cái chắc.

– Mọi người, lên!

Hai tên Đấu Linh cùng hét lên, đồng loạt xuất thủ, đám người gia nhập vào chiến đấu, phụ trợ thành phòng thủ.

Thú Triều đột kích, chính là nguy hiểm nhưng cũng là cơ hội có thể phô diễn năng lực mà lập chiến công, đám người này tự nhiên khẩn trương mà hưng phấn. Từng thân ảnh không ngừng lóe lên, chém giết đám ma thú tiếp cận tường thành.

Nhưng mà số lượng ma thú, dã thú vô cùng đông, theo chiến đấu kéo dài, chém giết càng lúc càng kịch liệt hơn.

– Ma thú có di chuyển trên mặt đất đã có người lo liệu, nhưng chân chính rắc rối chính là đám chim nhỏ bay trên trời kia.

Nhíu mày, Cơ Huyền nhìn Ngân Linh Ưng bay trên đỉnh đầu, lông chim toàn thân của chúng cứng cỏi như kim loại, cung tiễn bình thường rất khó phá vỡ được tầng phòng ngự của chúng.

– Leng keng! Đinh đinh!


Mưa tên đầy trời của quân đội rơi lên trên người của Ngân Linh Ưng, phát ra thanh âm kim loại va chạm không ngớt. Những tiễn thủ cấp bậc dưới Đại Đấu sư, mũi tên bắn ra căn bản không thể phá vỡ được phòng ngự của đám Ngân Linh Ưng kia.

Bỗng hai đầu Ngân Linh Ưng nhìn thấy Cơ Huyền đang bơ vơ một mình, giống như miếng mồi ngon trước mắt, bọn chúng liền kêu lên một tiếng, thân hình to lớn lao tới phía cậu.

– Tấn công ta sao! Vậy ta lấy các ngươi thử tiễn.

Cơ Huyền cầm Ngân Huyền cung trên tay rút ra ngân tiễn. Linh hồn lực cường đại bao trùm lên hai đầu Ngân Linh kia… Rùng mình một cái hai đầu Ngân Linh Ưng này cảm nhận được cảm giác uy hiếp vô cùng lớn muốn chạy trốn. Nhưng Cơ Huyền sao để bọn chúng chạy được.

Cậu nhìn bọn chúng cười, lộ mười cái răng trắng tinh, đấu khí bao bọc ngân tiễn, một mũi tên bắn ra, quỹ tích của mũi tên vô cùng kì lạ, trên trời nhất thời rớt xuống hai đầu Ngân Linh Ưng.

Nhất tiễn hạ song điêu!

Một ít các người dùng tiễn ở gần đó đều liếc mắt nhìn sang, phát hiện vị tiễn thủ vừa mới lập công không ngờ là một gã dáng vẻ tựa như thiếu niên mười lăm, tất cả đều không khỏi giật mình.

Còn Cơ Huyền không quan tâm tới ánh mắt của bọn họ, đối với lần đầu tiên dùng món đồ chơi này, cậu khá hài lòng. Với cái này thì cậu có thể hoàn mỹ che dấu thân phận, không bộc lộ quá nhiều.

– Mọi người nhanh chóng gia nhập chiến đấu! Cung tiễn thủ đối phó với phi cầm trên không trung, các võ giả khác cùng với quân đội phóng ra, nghênh chiến đám Hung thú, dã thú bên ngoài!

Trong khu vực hỗn loạn này vang lên tiếng chỉ huy.

– Vèo vèo!

Cơ Huyền càng bắn càng quen tay, vô cùng hưng phấn mà bắn, mỗi một mũi tên bắn ra, thường xuyên bắn chết hai, tiễn thuật siêu tuyệt, khiến cho đám cao thủ Đấu Linh gần đó cũng đều giật mình không thôi.

– Tinh. Kí chủ tiêu diệt được hơn một trăm ma thú trong đó có rất nhiều ma thú là chủng tộc “ ưng ”….Hệ thống quyết định ban thưởng cho kí chủ một đấu kĩ tiễn pháp Huyền giai trung cấp gọi Diệt Ưng Tiễn Lưu… Kí chủ có muốn học tập ngay lập tức không?

Khi Cơ Huyền càng bắn càng hăng thì trong đầu vang lên tiếng nói của hệ thống. Đấu kĩ tiễn thuật? Diệt Ưng Tiễn Lưu! Chà vốn chỉ bắn chơi chơi thôi không ngờ còn được tặng đấu kĩ nữa.

– Học tập!

Không chút do dự nói, ngay lập tức trong não hải cậu truyền tới một loạt văn tự khiến cậu sững người một lúc.

Đám đồng loại các ma thú bị Cơ Huyền bắn hạ, hai mắt đều đỏ lên, nhân lúc cậu đang học tập đấu kĩ thì điên cuồng đánh về phía Cơ Huyền.

– Cẩn thận!

Ngay lập tức vài cao thủ xông tới hướng tới mấy con ma thú này chém giết bảo hộ cậu. Hiện giờ Cơ Huyền là sát thương chủ lực trên không chung, họ sao để cậu bị tổn thương được.

– Chà, vui vẻ bắn quá quên mất kiềm chế khiến mình bị chú ý rồi…. Bây giờ nên thu liễm một chút. Ta là người khiêm tốn nga.

Cơ Huyền lúc nhận ra mình bị tấn công thì đám ma thú này bị giải quyết rồi, cậu gãi mũi nghĩ bản thân hơi bị thu hút chú ý rồi nên quyết định thu liễm một chút.


– Kétttt!

Đột nhiên, trên bầu trời chợt truyền đến thanh âm hú dài bén nhọn. Một đầu Ngân Linh Ưng mang theo khí thế tràn đầy, dẫn đầu hơn mười đầu Ngân Linh Ưng bình thường đánh thẳng về phía Cơ Huyền.

– Mau nhanh ngăn chúng lại!

Các cao thủ ở phụ cận tường thành rất nhanh đều biến sắc. Đám Ngân Linh Ưng này khí tức tóa ra là tam giai đỉnh phong, thêm con dẫn đầu chính là tứ giai ma thú, Cơ Huyền thực lực không thể chống lại. Họ không thể để mất cậu được.

– Mấy con chim nhỏ này không ngốc, nhận ra mình giết nhiều đồng loại của chúng nhất nên tấn công mình đầu tiên… Có điều chọn mình làm mục tiêu thì cũng không thông minh lắm…. Vừa vặn thử cái đấu kĩ mới xem sao.

Cơ Huyền nhìn Ngân Linh Ưng đang tập kích mình thì ánh mắt vô cùng hưng phấn, khẽ lẩm bẩm, mà không nhận ra lời nói của mình có chút mâu thuẫn.

– Diệt Ưng Tiễn Lưu – Đoạn Chỉ Tiễn.

Lần này không cần rút tên ra, trên đầu ngón tay kéo căng dây cung, cậu ngưng thành một cây hắc tiễn quỷ dị.

Hắc tiễn rời khỏi cung lao đi, đột nhiên hắc tiễn vỡ tan hóa thành vô vàng tiểu chỉ, tiểu chỉ trút xuống thành một mảnh tinh quang đầy trời, cực kỳ tinh mỹ.

Tiểu chỉ va chạm vào lớp lông kiên cô của Ngân Linh Ưng liền vang lên tiếng kêu keng, dường như không có tổn thương gì với bọn chúng. Vì vậy bọn chúng mặc kệ những thứ đó trút lên người mình mà tiếp tục lao đi, chỉ là còn chưa kịp tiếp cận, bọ chúng kêu lên thảm thiết, năm đầu Ngân Linh Ưng đều rơi xuống bỏ mình cả.

Mà gần như tại chỗ yếu hại nơi cổ họng của mỗi một đầu Ngân Linh Ưng đều bị kình lực bí ẩn xuyên thủng, không thể tưởng tượng nổi độ chính xác kinh người ấy!

Tuy vậy nhưng vẫn còn một con Ngân Linh Ưng chưa chết, chính là con cường đại nhất trong đám tập kích Cơ Huyền. Trong đợt tấn công vừa rồi của Cơ Huyền, Ngân Linh Ưng đứng đầu cũng nhận ra điều bất thường nên đã tự mình bảo vệ chỗ hạ yếu trên cơ thể.

Nhìn qua thì thấy được một vết máu ở gần cổ họng, nhưng vết thương không quá sâu, không ảnh hưởng gì tới chiến lực của nó.

Lúc này một vị Đấu Linh cao thủ cũng đã đuổi tới nơi, loạn đao bổ xuống một đường cùng lúc với trảo thủ của đầu Ngân Linh Ưng này ập tới.

Một người một thú kia mạnh mẽ đối kích với nhau. Thân hình không ngừng rung động, khí huyết nhộn nhạo. Hai đạo thân ảnh rất nhanh tách ra. Vị cao thủ Đấu Linh toàn thân trở ra, còn đầu Ngân Linh Ưng kia thì bị hất văng ra ngoài, bay trở về thiên không.

– Vèo.

Một cây hắn tiễn nát không khí bắn thẳng lên bầu trời, rất nhau truyền tới tiếng kêu thảm thiết của Ngân Linh Ưng, thân hình khổng lồ kia rơi xuống.

Vị Đấu Linh cao thủ này thoáng giật mình, hắn nhìn Cơ Huyền đang hạ cung xuống. Trong khoảng khắc hỗn loạn như vậy mà thiếu niên này có thể xác định được vị trí mà đầu Ngân Linh Ưng sẽ bị đẩy lại trên hư không, còn ngắm trúng điểm bị thương của nó mà ra tay thần tốc. Nếu thú triều qua đi nên tiến cử thiếu niên này tới Hổ Binh đại nhân.

Bởi vì biểu hiện tiễn thuật xuất sắc, cho nên Cơ Huyền tiếp tục cùng với một vài cung tiễn thủ trên tường thành phối hợp với nhau công kích.

Mấy tên cung tiễn thủ này, đối với tiễn thuật của Cơ Huyền gần như là bội phục sát đất. Mỗi một mũi tên của cậu bắn ra, gần như không hề thất bại, phần lớn thời điểm đều là một tiễn bắn chết ít nhất hai đầu ma thú trên đang bay trên bầu trời. Thỉnh thoảng còn diệt được cả Ngân Linh Ưng.

Tuy giảm được số lượng của Ngân Linh Ưng nhưng mà đầu Ngân Linh Ưng thủ lĩnh ở trên không trung, bay vút tận trời cao, gần như không có đối thủ. Ngay cả Đấu Linh đỉnh phong cũng không thể nào đạt tới được độ cao của nó.

Nếu như là ma thú bình thường, với thực lực của phần đông của Gian Minh thành, hoàn toàn có thể liên hợp giết chết. Thế nhưng mà Ngân Linh Ưng thủ lĩnhở trên không trung bay lượn, tốc độ cực nhanh, cánh chim như kim thiết, lực phòng ngự kinh người. Công kích của cung tiễn thủ bình thường, ngay cả cái bóng của nó cũng bắn không tới được, càng đừng nói gì đến việc phá vỡ phòng ngự của nó!

Dưới sự dẫn dắt của Ngân Linh Ưng thủ lĩnh, ngàn đầu Ngân Linh Ưng thuộc hạ lao tới tới xuyên toa không ngừng trên tường thành.

– A a a…

Mỗi một lần xuyên toa, cũng đều sẽ mang theo tính mạng của đại lượng binh lính bên trên tường thành.


– Triệu tập các tiễn thủ trong thành, đối phó với mấy con súc sinh này…

Trên Gian Minh tường thành, một gã trung niên mặt chữ điền mặc ngân khải giáp, đứng ở trên thành lâu, phát ra mệnh lệnh.

Trung niên ngân khải mặt chữ điền kia, chính là một cường giả Đấu Linh đỉnh phong của hoàng thất Lạc Nhạn cử tới Gian Minh thành, thực lực gần như vô địch nơi này.

Cách đây không lâu, vị thống lĩnh ngân khải này đã từng chém chết một đầu Hung thú đỉnh phong, khiến cho sĩ khí bên phía thành đại thịnh. Nhưng mà, đối mặt với đầu Ngân Linh Ưng thủ lĩnh đang bay lượn trên không trung, vị thống lĩnh ngân khải này cũng có chút thúc thủ vô sách.

– Hàn thống lĩnh, nếu không giết chết Ngân Linh Ưng thủ lĩnh, phương diện phòng thủ của thành sẽ khó có thể ứng phó, lâm vào bị động!

– Kétttt!

Đột nhiên, Ngân Linh Ưng thủ lĩnh chợt hóa thành một đạo nộ phong ngân sắc, nhanh như tia chớp đánh thẳng về phía một vị cao thủ nhân loại trên chiến trường.

Vị cao thut nhân loại nọ, chính là một vị cao thủ Đấu Linh trung giai. Người này chính là một trong hai người dẫn dắt nhóm Cơ Huyền.

– Cẩn thận!

Đám người Thống lĩnh ngân khải biến sắc ở đằng xa lớn tiếng nhắc nhở, đồng thời thân hình phiêu động của thống lĩnh lập tức lao tới. Đây là cơ hội tốt để chém giết Ngân Linh Ưng thủ lĩnh.

Người kia đang cùng với một đầu ma thú tứ giai khác quần ẩu, chợt nghe thanh âm gió rít kéo tới, thầm nghĩ không xong.

Xuy! Phốc!

Ngân Linh Ưng thủ lĩnh vũ động kim trảo sắc bén, mang theo hàn mang phiếm động, một kích đã phá vỡ khải giáp đấu khí của vị Đấu Linh cao thủ kia.

– A!

Vị cao thủ nhân loại, kêu thảm một tiếng, dưới sự giáp công của hai đầu ma thú đỉnh phong, thân thể bị xé thành mảnh nhỏ trong nháy mắt.

– Sư Cuồng Đao Khấu.

Vị Hàn thống lĩnh lập tức thi triển đấu kĩ, đao khí bùng nổ chém xuống mặt đất, mặt đất lập tức bị rét đôi, vô số đao khí hóa thành đầu cuồng sư khổng lồ há mồm cắn nuốt tất cả ma thú trước mặt. Chớp mắt đã ập tới phía Ngân Linh Ưng thủ lĩnh.

Nhưng tốc độ của Ngân Linh Ưng nhanh hơn, sau khi đem vị cao thủ Đấu Linh kia xé nát sải cánh khổng lồ lập tức kéo nó lùi lại trên trời tránh né được đòn tấn công của Hàn thống lĩnh. Còn ma thú còn lại thì không may mắn thế, đầu cuồng sư khổng lồ từ đao khí lập tức đem nó hóa thành cát bụi.

– Súc sinh khốn kiếp.

Hàn thống lĩnh nhất thời hiện lên một tia hàn khí lạnh lẽo.

– Nhất định cần phải dẫn dụ nó xuống gần mặt đất, sau đó mới mai phục giết chết được!

– Nhưng mà công kích của cung tiễn thủ bình thường, ngay cả cái bóng của nó cũng bắn không tới được, càng đừng nói gì đến việc phá vỡ phòng ngự của nó!

– Truyền lệnh xuống, triệu tập tất cả những tiễn thủ lợi hại nhất của thành lên thành tường!

Thanh âm sát phạt lãnh lệ của Hàn thống lĩnh nhất thời quanh quẩn mấy dặm xung quanh.

…….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.