Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 224Lại Bị Đoạt Xá


Đọc truyện Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh – Chương 224Lại Bị Đoạt Xá

Hoàng ngọc hỏa diễm thiêu đốt hài cốt bạch ngọc trong thời gian một tách trà, khi chắc chắn là hoàn toàn không có dấu hiệu bất thường nào Cơ Huyền mới phất ống tay đem hỏa diễm dần dần tan đi. Bản thân Cơ Huyền thì chậm rãi tiếp cận bộ hài cốt đó, bộ dáng phi thường cẩn thận.

Dù sao Huyết Kiếm Tông giả cũng là Đấu Tông hàng thật giá thật, dù đã chết còn lại bộ xương cũng có các thủ đoạn không tầm thường để đối phó với kẻ khác. Đặc biệt là kẻ điên thà dung hợp mình vào cây kiếm để sống lâu thì càng không thể không đề phòng được.

– Cẩn thận. Coi chừng có bẫy.

Đến khi Cơ Huyền chỉ còn cách bộ hài cốt hai bước nhỏ thì Vân Vận ở xa xa đang trong trạng thái khôi phục có chút lo lắng lên tiếng. Cơ Huyền gật nhẹ với nàng, một lần nữa bấm thủ ấn hai đạo hắc kiếm ngưng tụ trên đỉnh đầu của cậu, hung mãnh chém xuống bộ bạch cốt.

– Keng!

Hai đạo kiếm khí đó đánh lên bộ hài cốt vang lên tiếng động nhỏ, trên hài cốt hiện lên đường nứt nho nhỏ. Vừa bị dị hỏa thiêu đốt, cộng thêm xung kích mạnh mẽ đánh vào, dù có là xương cốt của Đấu Tông cũng khó chịu được.

Thử lần nữa không có gì bất thường Cơ Huyền cuối cùng cũng an tâm tiếp cận bộ hài cốt, còn Vân Vận cũng yên tâm chữa thương.

Cơ Huyền đưa cánh tay chạm tới bộ hài cốt đấu khí hắc sắc từ cánh tay cậu thẩn thấu vào từng tấc xương biến ản thành các thần văn mờ ảo in trên bộ hài cốt. Thần văn mở ảo ngưng tụ trên toàn bộ hài cốt thì Cơ Huyền mới thu tay về.

Bỗng từ bộ xương một đạo kiếm huyết như điện quang chui ra bổ xuống mi tâm Cơ Huyền. Tốc độ của nó cực nhanh, dù Cơ Huyền muốn tránh cũng không kịp, đành mở to mắt mà nhìn đạo điện quang đó chui vào người mình, cuối cùng toàn thân cậu run lên, trước mắt chỉ thấy một màu đen, não hải như bị búa tạ bổ vào đau nhức vô cùng….

– Tinh. Cảnh báo…. Hệ thống nhận thức được sự xâm phạm…. Cảnh báo…. Kí chủ mau khống chế thần niệm của mình….. Nếu không kí chủ sẽ bị cắn nuốt mất linh hồn.

Tiếng hệ thống máy móc vang lên trong đầu Cơ Huyền khiến cậu vốn đang chìm trong đau đớn của não hãi trở nên tỉnh táo.

– Khốn kiếp… lại đoạt xá….


Chửi thầm một tiếng, mặc kệ đau đớn Cơ Huyền miễng cưỡng khoanh chân vào rơi vào trong trạng thái tu luyện. Tinh thần chìm sâu vào không gian thần niệm. Trong không gian hắc ám của não hải xuất hiện một đốm ánh quang mập mờ, đốm ánh quang nhìn vào không gian vô tận này lên tiếng:

– Hệ thống. Tình hình thế nào.

– Tinh. Tình hình kí chủ hiện tại tương đối có nguy hiểm. Trước khi chết Huyết Kiếm Tông giả đã hợp nhất đầu khí bổn nguyên đấu khí và phân tách nó ra đặt trong cơ thể chính mình. Có lẽ để đề phòng hắn dung hợp với thanh kiếm thất bại có thể tìm kiếm kẻ khác đoạt xá. Nhưng vừa rồi bị kí chủ ma diệt đi nên hồn phách đã tiêu tán, lúc này chỉ còn tàn hồn!

Trong không gian tăm tối này vang vọng một tiếng nói máy móc không cảm xúc giống một “ hệ thống ” không có tình cảm.

Nghe hệ thống giải thích Cơ Huyền vẻ mặt toát lên âm trầm:

– Nếu vậy sao khi ta hai lần kiểm tra lại không phát hiện ra điều bất thường?

– Tinh. Có lẽ nó đã được phong ấn bến trong bộ bạch cốt chờ đợi cơ hội vì vậy khi người phá thi thể của Huyết Kiếm Tông giả đã vô tình đanh tan phong ấn, vào thời điểm người chạm vào hài cốt thì tàn hồn ẩn nấp bên trong thức tỉnh, tìm cơ hội liền tiến nhập vào muốn đoạt cơ thể của ngươi!

Cơ Huyền cảm thấy hết nói nổi, nói một hồi hóa ra là lỗi của mình, cũng thầm thán cẩn thận như vậy cuối cùng vẫn dính chiêu. Thậm chí một đạo tàn hồn bị ma diệt đi hồn tính mà vẫn biết ẩn nấp chờ cơ hội đoạt xá. Huyết Kiếm lão nhi đến chết rồi vẫn hố cậu một cái thật to.

– Tinh. Thứ đó đến rồi! Kí chủ, cẩn thận!

Cơ Huyền nhìn thì thấy một đám ánh sáng màu máu đang tụ lại thành hình một cái đầu lâu đang xông tới từ phía trên cao, hai hốc mắt đen ngòm đầy sát khí, dường như muốn nuốt gọn Cơ Huyền…

– Ngày xưa nguyên một linh hồn có ý thức còn bị ta cắn nuốt. Một cái tàn hồn râu ria cũng dám kiêu ngạo trong não hải của ta sao!


Khẽ lẩm bẩm một đoạn khẩu quyết. Không gian thần niệm vốn yên tĩnh bỗng nổi sóng, nơi nào cũng có những ngọn lửa màu vàng cam đang cháy rực.

Cái đầu lâu dường như cảm thấy được điều gì, nó há rộng cái mồm gầm rú, ánh điện màu lam tỏa ra, trong hai hốc mắt đen ngòm lóe lên ánh sáng đỏ, rồi vừa gầm rú vừa lao về phía Cơ Huyền.

Cơ Huyền hừ lạnh, hỏa diễm màu vàng cam vội vàng dệt thành một tấm lưới khổng lồ ngăn cách trước mặt Cơ Huyền. Đầu lâu kia tựa như không quan tâm mà cường ngạnh lao tới phía tấm lưới vàng cam. Cái đầu lâu đâm sầm vào tấm lưới hỏa diễm!

– Binh.

Năng lượng ảo ảnh lại như thực chất phát nổ mạnh mẽ, lưới ánh hỏa diễm mà Cơ Huyền tạo ra bị cái đầu lâu đậm phát ra vô số những đợt sóng gợn. Làn sóng khổng lồ khiến cả không gian thần niệm rung chuyền dữ dội. nhưng tấm lưới vẫn không bị ảnh hưởng quá nhiều. Ngược lại đầu lâu như cảm nhận thấy đau đớn theo bản năng lùi lại

Cơ Huyền sắc mặt có chút biến đổi, cậu đánh giá thấp cái tàn hồ này rồi, nguồn năng lượng của đạo tàn hồn này so ra cũng mạnh ngang ngửa với kẻ lần trước muốn đoạt xá cậu. Nhưng cậu cũng không còn là tiểu tử yếu kém lúc đó nữa. Ấn ký biến chuyển nhanh chóng, ngay sau đó, trong không gian ngưng tụ ra bảy tám đạo năng lượng hình hắc thương.

Bảy tám đạo năng lượng hình hắc thương bắn về phía cái đầu lâu, gần như đồng thời các đạo năng lượng đó chém tới đầu lâu, đầu lâu chỉ khẽ lắc lư trên không rồi rú lên phẫn nộ.

– Ầm ầm.

Tiếng gầm của đầu lâu cường ngạnh đánh tan toàn bộ hắc thương đang cắm xuyên qua người nó. Lúc này nếu để ý kĩ thì có thể thấy đầu lâu trở nên hư nhược hơn trước kia nhiều. Mà ngược lại Cơ Huyền như tiếp nhận thêm năng lượng, hồn thể trở nên sáng hơn nhiều. Bí mật chính là là các mũi hắc thương của Cơ Huyền, ngưng tụ từ các đầu hắc động có thể thôn phệ bất cứ thứ gì.

Đầu lâu vốn đang đứng im thì đột ngột rung lên rồi biến mất, tạo nên một đám khói, rồi rất nhanh, đám khói đó ngưng tụ lại biến thành hình một con ma thú trên người nó có ánh sáng huyết khí chói lọi. Con ma thú Cơ Huyền gầm lên tức giận, rồi cơ thể không lồ của nó lao về phía Cơ Huyền.


Cơ Huyền kinh hãi, không nghĩ tới cái tàn hồn kia còn biến hóa được, cậu đương nhiên không ngây thơ cho rằng nó dễ đối phó hơn lúc ở trạng thái đầu lâu, dù sao chỉ cảm nhận ba động cũng biết là mạnh hơn trước nhiều. Không chút do dự, nhanh chóng thay đổi chỉ quyết, tấm lưới hướng tới phía tàn hồn lao tới.

– Rạch.

Ma thu hung tợn, thú trảo khổng lồ chém tới tấm lưới kia. Tấm lưới lập tức bị xé rách thành từng mảnh. Cơ Huyền thấy vậy liền vội vàng tránh né, đồng thời thủ ấn cũng liên tục ngưng tụ ra các hắc sắc trường thương đâm tới đầu ma thú kia. Nhưng lần này không mấy tác dụng, mỗi lần hắc sắc trường thương đâm tới thì trên người ma thú, lớp huyết khí kia lại đem ngăn trở, ma thú sẽ phản ứng kịp hung hăng đánh vỡ hết hắc thương.

– Thứ quỷ quái này hình như ngày càng thông minh!

Cơ Huyền thấy ma thú tàn hồn này đơn giản ngăn chặn được các đợt công kích của bản thân thì ngạc nhiên. Đồng thời thân ảnh không hề chậm tránh né các công kích của ma thú tàn hồn. Một người một thú đuổi nhau trong cái hắc ám vô tận này.

– Gầm!!!!!

Lúc này ma thú tàn hồn như không còn kiên nhẫn, nó rống lên một tiếng chấn động không gian, đòn tấn công bất ngờ này khiến Cơ Huyền không kịp phòng bị, toàn thân bị ảnh hưởng bới tiếng rống bất chợt đình trệ trong khoảng khắc. Mà trong khoảng khắc này đầu ma thú đã bạo tốc lao tới hướng cậu, miệng lớn trong thoáng chốc đã bao trùm lên thân thể Cơ Huyền…. Một ngụm ăn tươi.

Vào khoảng khắc nguy hiểm, khuôn mặt vốn tái nhợ của Cơ Huyền khẽ nở nụ cười vui vẻ. Trên tay không biết bao giờ xuất hiện một đóa hoàng ngọc chi hỏa, hoàng ngọc chi hỏa như có linh tính lập tức đánh tới bên trong miệng của đầu ma thú tàn hồn kia.

– Xèo xèo.

Hỏa diễm hóa thành một đạo quang chui vào bên trong bùng nổ hỏa lực. Ma thú tàn hồn đột nhiên kêu thảm thiết, thân thể ma thú trở nên căng phồng như quả bóng, rồi tách ra các vết nứt…. Rồi vỡ tan, không gian vang lên tiếng xèo xèo, ma thú tàn hồn biến thành một làn khói tiêu tán trong không trung.

Đến khi đám khói kia lần nữa tụ lại thành hình đầu lâu, bộ dáng bây giờ của nó thì chính xác là vô cùng yếu đuối. Hồn thể mờ ảo hơn bao giờ hết, Cơ Huyền đương nhiên không bỏ qua cho nó rồi.

Trong không gian hắc ám này chợt thắp sáng lên bởi hai ngọn hỏa diễm, sau lưng Cơ Huyền cũng xuất hiện hai đầu “ ma thú ” khổng lồ, có lẽ còn cao lớn hơn so với ma thú tàn hồn hóa thành. Một đầu hỏa long, với đầu hỏa mãng mở trừng mắt lớn nhín về phía cái đầu lâu kia.

– Vừa rồi không phải người rất nghênh ngang sao? Không phải hóa thành ma thú muốn ăn thịt ta sao…. Bản thiếu gia cũng gọi được hai con ma thú tới rồi đó. Có giỏi thì biến lại ra cùng chiến đấu xem ai ăn ai.


Cơ Huyền cười hắc hắc, phất cánh tay hai đầu long và xà lập tức hướng tới tàn hồn kia vây giết. Sự bộc phát của đầu khí khiến tàn hồn gào lên sợ hãi, sau đó lùi xa về phía sau trong sự kinh hoàng tột độ, chớp mắt long và xà đã vây chặt lấy tàn hồn!

Dường như tàn hồn cũng biết mình không còn cơ hội chạy thoát, nó quyết liều mình biến thành hình dạng ta thú, huyết khí trên khắp người liên tiếp bắn ra, nhưng ngay lập tức bị hai loại hỏa diễm của long và xà thiêu đốt không còn một mống.

Nhìn ba ma thú khổng lồ đang quần ẩu với nhau, Cơ Huyền trở nên nhẹ nhõm nhiều. Có trời mới biết thức tỉnh được cái hình dạng này của Phong Nộ Long Diễm và Vẫn Lạc Tâm Viêm phải khó khăn tới mức nào. Cậu phải vừa phân tâm đối phó tới tàn hồn lại phải điều động năng lượng để ngưng tụ ra trạng thái này của hai loại dị hỏa. Sai một bước là đi đời.

Trận chiến kéo dài không lâu, cuối cùng hai đầu long xà quấn lấy ma thú tàn hồn không ngừng diệt đi oán khí trên mình của nó. Ma thú tàn hồn càng lúc càng nhỏ, tiếng kêu thảm càng lúc càng bé.

– A…aa

Trong mờ hồ dường như có tiếng của nhân loại xen lẫn vào trong tiếng của ma thú. Nhưng mọi thứ không còn quan trọng nữa rồi, tàn hồn đã hoàn toàn bị ma diệt chỉ còn lại một tia đấu khí màu máu mờ nhạt phiêu đãng trước mặt Cơ Huyền.

– Tinh. Chúc mừng kí chủ đã tiêu diệt được kẻ xâm nhập. Vật trước mặt kí chủ chính là tinh hoa cuối cùng còn đọng lại của một Đấu Tông cường giả. Kí chủ có thể trực tiếp thôn phệ nó nhưng có điều cũng không thể giúp kí chủ tăng thêm bao nhiêu thực lực vì bản hồn đã bị chết đi rồi….

Nhìn tia tinh hoa kia Cơ Huyền thoáng hiện lên vẻ không muốn, khoan nói tới việc tăng thực lực thêm bao nhiêu, chỉ riêng việc nó là của lão Huyết Kiếm thì cậu đã không muốn động vào rồi. Ai biết lão còn trò quỷ gì không. Có điều để tia tinh hoa này tiêu tán thì có chút không nỡ, dù sao liều mạng đến vậy mà không thu lại gì có chút không can tâm.

– Tinh. Hoặc hệ thống sẽ dùng tia tinh hoa này giúp kí chủ có thể sử dụng đấu kĩ sóng âm Cuồng Long Táng Thiên Kiếu. Có nó trợ giúp có lẽ kí chủ có thể miễn cưỡng thi triển được đấu kĩ đó.

– Được cứ làm vậy đi.

Nghe hệ thống phân tích Cơ Huyền liền tán đồng. Cậu đã tận mắn thấy uy lực của bộ đấu kĩ thanh âm kia, nếu có thể sử dụng được nó sẽ có thêm con bài tẩy sống sót, cũng không sợ bị phản hệ khi dùng long ngâm kia nữa.

Làm xong tất cả thì Cơ Huyền cũng li khai khỏi não hải, đến khi mở mắt ra thì đã thấy mình đã trở lại bên ngoài, mà bộ hài cốt kia cũng tan thành tro bụi. Mà Vân Vận cũng mới từ trong trạng thái tu luyện mà tỉnh lại không biết chuyện vừa mới phát sinh, Cơ Huyền cũng không có định kể với nàng.

Hai người cùng tĩnh dưỡng thương thế rồi mới rời khỏi nơi mộ địa này.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.