Đọc truyện Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song – Chương 558: Nghịch Mệnh Luyện Hồn.
Luyện dược sư khởi đầu chính là Dược Đồ.
Tại Nguyên Tố Thế Giới có rất nhiều người xưng hô nghề nghiệp Luyện Dược Sư là Luyện Đan Sư tuy nhiên cái này không đúng, Luyện Đan Sư là một nhánh của Luyện Dược Sư có điều bất cứ Luyện Dược Sư nào cũng sẽ biết Luyện Đan vì vậy cái xưng hô này tạm chấp nhận được.
Khởi điểm của Luyện Dược Sư là Dược Đồ, sau đó là Địa Dược Sư.
Địa Dược Sư phân chia cửu phẩm, lấy nhất phẩm thấp nhất, cửu phẩm cao nhất, dạng phân chia này không khác gì Đấu Khí Đại Lục cả, chỉ thay chữ “Đan” thành chữ “Dược”.
Sau Địa Dược Sư là Thiên Dược Sư, Thiên Dược Sư chính là những người vượt quá cả Cửu Phẩm Dược Sư, tại cái đẳng cấp này phân thành Truyền Kỳ Dược Sư, Thiên Mệnh Dược Sư, Thánh Dược Sư.
Vượt qua Thiên Dược Sư chính là Đế Dược Sư, thiên hạ cùng tôn là Dược Đế, vượt qua Dược Đế là Dược Thần, địa vị của Dược Thần thực sự khủng bố vô cùng, đến cái trình độ của Dược Thần hoàn toàn có tư cách hiệu lệnh thiên hạ, Dược Thần gần như không hề kém bất cứ một Phong Hào Chân Thần nào thậm chí lực hiệu triệu, lực ảnh hưởng còn lớn hơn.
Trong tứ thiên thì dược đạo của Nam thiên là phát triển nhất, Nam thiên cũng là nơi có nhiều Dược Đế nhất, ngược lại thì Đông Thiên lại kém nhất, dù sao luyện dược vẫn chưa từng là điểm mạnh của yêu tộc bất quá cũng vì đặc điểm này mà luyện dược sư ở Đông Thiên lại có địa vị cao nhất.
Nói đơn giản như một Thiên Dược Sư chẳng hạn, trong Thiên Dược Sư chia làm ba đẳng cấp, ví như Truyền Kỳ Dược Sư là kém nhất, tại Nam Thiên thì Truyền Kỳ Dược Sư đúng là không có địa vị gì đáng nói nhưng mà ở Đông Thiên thì Truyền Kỳ Dược Sư đã cực không tầm thường, hoàn toàn có tư cách trở thành khách khanh của các nhất phẩm thế lực.
Lại nói đến Diệp Tiểu Tiểu, Diệp Tiểu Tiểu có một vị hôn phu gọi là Trương Thiên Bảo, là thất công tử của Trương gia.
Trương gia có địa vị cao hơn Diệp gia rất rất nhiều, nếu Diệp gia phong quang nhất chỉ là cung cấp đan dược cho Dạ Phong Quốc thì Trương gia chính là gia tộc cung cấp đan dược cho cả Thiên Phong Lang Tộc thậm chí Trương gia còn có giao tế với cả những đại tộc lớn hơn nữa, thế lực kinh người.
Đông Thiên có thập đại nhân tộc luyện đan thế gia thì Trương gia có thể xếp vào vị trí thứ chín trong khi Diệp gia thì chẳng biết ném ở nơi nào.
Trương Thiên Bảo năm nay 23 tuổi, là luyện dược sư tứ phẩm, thiên phú cũng thuộc dạng tầm thường, không có cách nào so sánh với yêu nghiệt như Diệp Tiểu Tiểu ngày trước nhưng mà hắn là Trương gia thất công tử, hai người lại có thể coi là xứng đôi vừa lứa.
Chỉ cần Diệp Tiểu Tiểu có thể tiến vào Trương gia làm dâu thì quả thể đi được rất rất xa trên con đường luyện đan thậm chí tiến vào Đan Viện của Thiên Phong Lang Tộc cũng không quá khó, đáng tiếc mọi thứ hiện tại không còn nữa.
Diệp Tiểu Tiểu như người mất hồn đi vào đại sảnh đường của Diệp gia, lúc này Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy Thạch Phong Thành thành chủ – Cổ Phong, nhìn thấy vị đại nhân vật này thì Diệp Tiểu Tiểu càng thêm chắc chắn ngày hôm nay mình sẽ đối mặt với cái gì.
Ngoài Cổ Phong ngồi chủ vị ra thì bên trái chính là bác của nàng cũng là Diệp gia gia chủ – Diệp Lợi, bên phải Cổ Phong thành chủ đương nhiên là một trong hai nhân vật chính ngày hôm nay, hôn phu của nàng – Trương Thiên Bảo.
Đại sảnh của Diệp gia không nhỏ nhưng mà chỉ có ba người xuất hiện, tính thêm cả nàng thì mới có bốn người, lộ ra vắng vẻ lạ thường, chính vì cái sự váng vẻ này lại càng làm cho Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy mình nhỏ bé, cảm thấy mình cô liêu.
Diệp Tiểu Tiểu hôm nay cũng là một trong hai nhân chính, khi nàng tiến đến thì lập tức Trương Thiên Bảo chuyển ánh mắt sang nhìn nàng.
Ánh mắt của Trương Thiên Bảo rất lạnh, lạnh đến mức làm Tiểu Tiểu run rẩy cả người.
Trương Thiên Bảo rất nhanh thu hồi ánh mắt, miệng khẽ xuất hiện một nụ cười yếu ớt.
“Tiểu Tiểu, cả năm qua không gặp muội, thời gian đúng là trôi nhanh thật “.
Diệp Tiểu Tiểu nghe vậy trong lòng càng quạnh lại, cả năm ở đây nghĩ là gì?, đây chính là đoạn thời gian nàng từ thiên tài thành phế vật.
Ban đầu Trương Thiên Bảo cùng trưởng bối Trương gia còn đến xem nàng một hai lần nhưng cuối cùng vẫn là không trở lại, sau khi nàng trở thành phế vật, sau khi nàng không có cách nào luyện đan thì mọi việc liền kết thúc, sẽ có ai quan tâm tới nàng chứ?.
Nàng không có đáp lại câu hỏi của Trương Thiên Bảo, ánh mắt nàng hướng về thành chủ cùng đại bá, cố gắng điều chỉnh tâm tình rồi nói.
“Thành chủ tốt, đại bá tốt “.
Thành chủ Cổ Phong chỉ nhìn Diệp Tiểu Tiểu một cái sau đó gật đầu, về phần đại bá của nàng Diệp Lợi sắc mặt cũng không tốt nhưng vẫn mở miệng.
“Tiểu Tiểu đến rồi à, mau ngồi xuống đây “.
Diệp Tiểu Tiểu cũng không ngồi, ánh mắt lại quay về phía Trương Thiên Bảo, hít một hơi thật sâu rồi nàng nói.
“Trương công tử, ngươi lần này tới là muốn nói chuyện từ hôn đúng không? “.
Nàng trực tiếp mở miệng quả thực làm Cổ Phong lẫn Trương Thiên Bảo không ngờ tới, dù sao trong mắt hai người thì Diệp Tiểu Tiểu phải bám cọc hôn sự này đến chết mới đúng, nàng cái gì cũng không còn, chỉ còn là một cái phế vật, giờ không có cái hôn sự này thì khác gì mất tất cả?.
Đối với Trương Thiên Bảo, hắn thậm chí cảm thấy Diệp Tiểu Tiểu nhất định sẽ cắn chặt mình không thả, nhất quyết muốn chui vào cánh cửa Trương gia mới đúng nhưng mà nghe nàng trực tiếp mở miệng như vậy Trương Thiên Bảo liền cảm thấy mọi việc dễ giải quyết hơn nhiều.
Tiểu Tiểu cũng không phải cả gan nói bừa, cái việc từ hôn này nàng đã nghe từ lâu, tuy không ai nói với nàng nhưng nàng biết… năm 16 tuổi nếu nàng vẫn không cách nào khôi phục lại thiên phút… Trương gia tuyệt không quản nàng, Trương gia tuyệt sẽ không thu một đứa con dâu phế vật.
Nếu không phải Trương gia cảm thấy nàng còn có giá trị để chờ đợi, còn nguyện ý chờ đợi thiên phú của nàng quay về như xưa thì từ năm ngoái chỉ sợ hôn ước đã bị hủy.
Ở phía bên kia, Trương Thiên Bảo nhìn Diệp Tiểu Tiểu, rốt cuộc hắn cười một tiếng.
“Tiểu Tiểu, ta cũng không có cách nào, việc đã thế này ta chịu rất nhiều áp lực, ta thích muội, rất muốn cưới muội nhưng mà áp lực từ gia tộc, áp lực từ cha mẹ… ta thực sự… “.
Diệp Tiểu Tiểu không đợi Trương Thiên Bảo nói xong liền cắt lời hắn.
“Không cần Trương công tử nhiều lời, hôn khế ta có mang theo, chúng ta giải trừ hôn sự là được”.
_ _ _ _ __ _
Bên trong xảy ra việc gì người bên ngoài không biết nhưng từ cái lúc Trương Thiên Bảo theo thành chủ Cổ Phong vào Diệp gia thì rất nhiều người đại khái đoán được cái việc gì.
Đừng nói là người Diệp gia cho dù Phương Anh cũng đoán được là cái việc gì, dĩ nhiên đây chỉ là tiểu đánh tiểu nháo, nàng không quan tâm.
Nàng lúc này đạp không mà đứng, trong tay cầm một bản danh sách, ánh mắt hơi nhíu lại.
Bản danh sách chính là thông tin về Diệp Tiểu Tiểu.
Tất cả những cái khác nàng thật ra không để ý tuy nhiên nàng chú ý ở cha mẹ Diệp Tiểu Tiểu.
Cha mẹ Diệp Tiểu Tiểu đều là luyện dược sư, phụ thân nàng là bát phẩm luyện dược sư còn mẫu thân nàng là lục phẩm luyện dược sư, tại cái Thạch Phong Thành này có uy danh vô cùng.
Cha mẹ Diệp Tiểu Tiểu thực sự rất yêu thương nhau, gia đình nhỏ này có thể coi là êm ấm vô cùng hạnh phúc vô cùng tuy nhiên điều không đúng ở đây chính là mẹ Diệp Tiểu Tiểu rất đẹp hơn nữa mẹ nàng là nhân tộc.
Nhân tộc ở đâu đẹp thì không sao còn ở Đông Thiên thì nhất định… rất khổ.
Mẫu thân Diệp Tiểu Tiểu không may lọt vào mắt một người, sau đó liền bị bắt cóc thành lô đỉnh, cho dù mẫu thân Diệp Tiểu Tiểu có là lục phẩm luyện dược sư đi chăng nữa thì trong mắt nhiều đại yêu vẫn cứ là kiến hôi.
Mọi việc sau đó không khó hiểu, phụ thân Diệp Tiểu Tiểu cũng bị tôn đại yêu này giết chết, mẫu thân của nàng không lâu sau cũng chết.
Tôn đại yêu này gọi là Luân Nhật Yêu Lang, là một trong các trưởng lão của Thiên Phong Lang Tộc.
Lưng Diệp Tiểu Tiểu mang đại thù, kẻ thù giết cha mẹ nàng là một đại cường giả của Thiên Phong Lĩnh, cái đại thù này có lẽ nàng cả đời không báo nổi, đương nhiên chỉ là có lẽ mà thôi.
Phương Anh thở ra một hơi, nàng thu bản danh sách lại sau đó chuyển thân mà đi, theo lời của Vô Song mà chuẩn bị một đại tạo hóa cho Diệp Tiểu Tiểu.
Trên tay Phương Anh lúc này có một cái nhẫn, một cái nhẫn đặc biệt nhất toàn bộ Nguyên Tố Thế Giới.
Cái nhẫn này là duy nhất bởi vì nó được chế tạo ở Đại Thiên Thế Giới, dùng thủ pháp của Đại Thiên Thế Giới mà thành.
Cái nhẫn này được Vô Song gọi là Nghịch Mộng Nhẫn.
Nhẫn này nhìn qua thường thường nhưng cực kỳ đặc biệt, nó chứa một phần hồn của Vô Song bên trong hơn nữa còn có một kết giới kết nối phần hồn của Vô Song với chính bản thân hắn, gần như vào thời điểm cần thiết Vô Song có thể chuyển toàn bộ linh hồn của mình vào cái nhẫn này.
Vô Song cũng không phải thừa thời gian chạy đi trêu người, chạy đi thu đệ tử hay đóng giả cái gì giả heo ăn thịt hổ, Vô Song rất thiếu thời gian nhưng vì thiếu thời gian hắn càng phải làm việc này.
Vô Song biết Sinh Linh Chi Diễm ở đâu, cũng vì biết nên hắn không thể mang chân thân tới lấy, Sinh Linh Chi Diễm rất đặc biệt trong kế hoạch của Vô Song vì vậy hắn nhất định phải nghĩ cách khác.
Ngoài Sinh Linh Chi Diễm ra thì tại Hoang Thành, Vô Song cũng đang làm một việc, một việc gọi là Trảm Phách.
Vô Song muốn chia linh hồn cùng thể xác của mình làm hai nữa, linh hồn đi theo Diệp Tiểu Tiểu còn thể xác ở lại Hoang Thành.
Cái xác này… Vô Song muốn từ bỏ, hắn muốn luyện chế bản thể hiện tại của chính mình thành thân ngoại hóa thân, sau đó để thân thể bắt đầu hoàn toàn dung hợp cùng Đại Địa Thần Cách.
Tại sao năm đó Vô Song đến Nguyên Tố Thế Giới lại trong dạng một phế nhân?, đây chính là Thiên chọn cho Vô Song hay đúng hơn là Vô Song chọn cho chính mình.
Thân thể của người gọi là Cửu U Vô Song kia thật sự là do Thiên lựa chọn rất lâu rất lâu, đây là một phế thể.
Kinh mạch trong người cực kỳ yếu đuối, thể nội cực kỳ tệ hại, Cửu U Vô Song căn bản là phế nhân nhưng mà cũng chính bởi cái thể nội này cực kỳ yếu kém mà Vô Song mới càng dễ dàng phá đi lập lại như hiện tại.
Trải qua rất nhiều việc, thân thể của Vô Song đương nhiên rất khủng bố nhưng mà phế thể chung quy vẫn là phế thể, một khi Vô Song đã không còn là Bất Tử Phượng Hoàng mà thay bằng Hắc Phượng Hoàng thì cái phế thể này lập tức lộ ra điểm yếu, không có vô cùng vô tận sinh lực liên tục chảy trong người thì phế thể của Vô Song quá yếu.
Đây là lý do cho việc Vô Song cố hết sức cũng chưa thôi động được Đại Địa Chiến Phủ đến 10 lần.
Dĩ nhiên chính bởi vậy Vô Song mới từ bỏ thân thể này hay nói đúng hơn hắn muốn song song cùng lúc làm hai việc.
Thứ nhất trảm phách, trảm ra thể phách.
Thứ hai luyện hồn, luyện thần hồn.
Hắc Phượng Hoàng là một dị loại, thân thể của Hắc Phượng Hoàng chưa bao giờ là mạnh nhưng mà lực lượng linh hồn của nó thì vô cùng khủng khiếp, gần như lấy linh hồn bù hoàn toàn cho khuyết điểm thân thể vậy.
Vô Song hiện tại là Hắc Phượng Hoàng, thân thể của Vô Song đã không mạnh nay lại càng yếu, hắn nhất định phải bóc toàn bộ linh hồn ra, từ đó chuyển Hắc Phượng Hoàng sang một thân thể mới, về phần thân thể cũ liền dùng để đồng hóa Đại Địa Thần Cách.
Muốn luyện hóa Đại Địa Thần Cách trở thành một đời Đại Địa Chân Thần thậm chí là Đại Địa Cổ Thần thì nhất định phải luyện hóa ở Tang Sơn, mượn Đại Địa Chi Lực mà rèn lại khối thân thể này, nếu Vô Song không tính toán sai, dưới tác động của Tang Sơn nội trong 3 tháng hắn nhất định đúc ra được phân thân mới, một phân thân nắm giữ Đại Địa Thần Cách, chân chính thích hợp với Đại Địa Thần Cách.
Chung quy, Đại Địa Thần Cách tuy mạnh nhưng đi ngược lại đường của Hắc Phượng Hoàng, hắn không tự mình thay đổi là không được, tất nhiên với Vô Song cái việc gọi là tạo ra thân ngoại hóa thân, trảm phách trảm hồn này… đã là xe nhẹ đường quen.