Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 551: Đập


Đọc truyện Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song – Chương 551: Đập

Nàng chỉ cần 5 phút đồng hồ.

Nàng là Sát Đế – Phương Anh, nàng không phải Phong Hào Chân Thần nhưng mà khắp thiên hạ này, khắp Nguyên Tố Thế Giới này có ai dám bỏ qua lực sát thương của nàng?.

Hồng Trần Vương Phi không cho phép Sát Đế có thời gian 5 phút đồng hồ này bởi vì nàng hiểu rằng Sát Đế có tư cách cũng có năng lực giải quyết Cự Vô Phách, lực sát thương của Sát Đế là thứ cho dù cả Nghịch Thương Thiên coi trời bằng vung cũng không dám coi thường, Nghịch Thương Thiên không dám coi thường thì sao Hồng Trần Vương Phi lại dám coi thường đây?.

Sát Đế chưa từng là hư danh, đệ nhất sát phạt công pháp toàn cõi Nguyên Tố càng chưa từng là hư danh, uy danh của nó được xây dựng bằng máu, bằng vô số máu tươi.

Hồng Trần Vương Phi không cho Phương Anh thời gian, nàng quyết định dốc toàn lực đánh bại Phương Anh, dù sao lần này nếu Cự Vô Phách bị đẩy lùi chẳng khác nào nói nàng dẫn quân bất lợi, với sự sủng ái của đại vương dành cho nàng thì đương nhiên không coi là vấn đề gì nhưng mà mặt mũi của nàng để đâu?, mặt mũi của toàn bộ Vô Tận Hải để đâu?.

Hồng Trần Vương Phi một hơi phái ra 10 cường giả, toàn bộ đều là 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần, nàng biết Cự Vô Phách thì không phá được Cửu U Bỉ Ngạn Hoa nhưng thêm vào 10 cường giả 24 Trùng Thiên Cực Đạo Chân Thần thì chắc chắn đủ.

Điều duy nhất mà Hồng Trần Vương Phi không tưởng tượng được ra là Trên 36 tầng thiên không của Tang Sơn lúc này lóe lên một chiếc cự phủ khổng lồ, cự phủ xuyên thủng qua 36 tầng thiên không cao cao tại thương rồi đâm thẳng xuống mặt đất mang theo thứ áp lực khủng khiếp.

Áp lực từ tận 36 tầng trời đè xuống, thứ áp lực Hồng Trần Vương Phi còn cảm thấy ngộp thở, thứ áp lực có thể định toàn bộ giang sơn.

Tiếp theo Hồng Trần Vương Phi ngây người nhìn về thân ảnh trên thiên không kia, hắn đạp không mà đứng, tóc ngắn tung bay, khóe miệng trào ra một tia máu nhưng kết hợp với ánh mắt kia thì lại càng thêm mê người, càng thêm làm người khác rung động.

Nắm lấy Đại Địa Thần Binh trong tay, Vô Song một mình khóa chặt Ám Thiên Tiếu cùng 11 cường giả 24 Trùng Thiên của Hải Tộc.

“Lên hết đi”.


Phương Anh cần 5 phút thì hắn cho nàng 5 phút, Vô Song không có cách nào trực tiếp hạ cả 36 tầng trọng lực xuống nhưng chỉ bằng Đại Địa Thần Cách cùng Đại Địa Thần Binh, hắn trực tiếp mang trọng lực của 15 tầng trời nghiền ép, lúc này chỉ cần Vô Song không ngã, chỉ cần Trọng Lực Giới không đổ thì Tà Thần Medusa đích thân hàng lâm cũng chưa chắc qua nổi.

Vô Song làm ra một hành động mà không ai có thể tưởng tượng, lấy sức một người đình trụ 11 cường giả 24 Trùng Thiên là hành động điên cuồng bậc nào?.

Đương nhiên rất nhanh Vô Song còn làm ra hành động điên cuồng hơn, hắn nắm lấy Đại Địa Thần Binh bằng cả hai tay, cứ thế dùng lực bổ xuống.

Chẳng màu mè, chẳng hoa lệ mà cũng chẳng nhanh.

Không có chiêu thức, không có thần lực lại càng chẳng mang kỹ xảo gì cả.

Một đập xuống này chỉ có duy nhất một chữ “lực”, lực lớn vô cùng.

Không gian như bị bóp méo lại, không gian như bị trọng lực đè nát, phủ đầu tiên của Vô Song bổ xuống, toàn bộ cơ bắp của hắn nổi lên, từng thớt thịt, từng tia máu như bị kéo căng ra, phủ đầu bổ xuống đánh vào một cường giả hải tộc còn chưa hiểu việc gì xảy ra.

Cường giả hải tộc này muốn tránh một phủ của Vô Song nhưng hắn đột ngột cảm thấy khó thở vô cùng, có một loại lực lượng khổng lồ đang phá hủy mọi quy tắc, đang nghiền ép cả không gian, hắn căn bản không tránh được.

Đây chính là sức mạnh của Đại Địa Chân Thần, bất chấp giới luật, bất chấp quy tắc, bất chấp mọi điều lệ của cái thế gian này, chỉ cần chiến phủ bổ xuống liền có thể bình thiên.

Một phủ đánh xuống, cường giả Hải Tộc chỉ có thể dùng toàn bộ thần lực tạo thành kết giới, cố gắng phòng ngự nhưng mà kết giới của hắn tính là gì?, trước Đại Địa Chiến Phủ thì nó chẳng khác gì đậu hũ.

Một phủ đầu tiên, cường giả Hải Tộc 24 Trùng Thiên cứ thế như lưu tinh bị đánh bay đi, toàn bộ phần ngực của hắn lõm vào, toàn bộ xương cốt đều bị cự lực đánh nát, một phủ này không giết được hắn thì cũng khiến cho kẻ này bán sống bán chết.


Một phủ duy nhất đánh gục một 24 Trùng Thiên Chân Thần?, việc này triệt để dọa sợ Ám Thiên Tiếu đang ở gần đó.

Ám Thiên Tiếu nhìn Vô Song, rõ ràng lúc trước hai bên đối đầu với nhau, hắn cảm thấy mình mạnh hơn Vô Song nhiều nhưng mà hiện tại hắn bắt đầu sợ, bắt đầu hoài nghi không rõ mình có thể đỡ được một phủ kinh thiên kia không.

Vô Song thì sẽ không quản Ám Thiên Tiếu nghĩ gì, phủ thứ hai của Vô Song bổ xuống.

Giống như phủ đầu tiên, lại một cường giả 24 Trùng Thiên bị đánh bay đi, căn bản không có một chút sức lực phản kháng nào.

Gần như chỉ một thoáng đã hạ gục 2 cường giả Hải Tộc, lần này Ám Thiên Tiếu như tỉnh mộng, hắn lập tức gầm lên.

“Hợp lại, hợp lại, dùng lực phá cái đạo gông xiềng này”.

Gông xiềng ở đây chính là Đại Địa Phép Tắc, chính là trọng lực, thứ trọng lực khóa chặt toàn bộ cường giả Hải Tộc trong Trọng Lực Giới của Vô Song.

Cường giả Hải Tộc nghe Ám Thiên Tiếu ra lệnh mới kịp phản ứng, nhao nhao xuất ra thần lực của mình, mang thần lực đối kháng với Trọng Lực Giới, đối kháng với Trọng Lực đang đè xuống.

Vô Song thì không quản nhiều như thế, hắn lại vung phủ, phủ thứ ba bổ xuống.

Lại một phủ trực tiếp đánh bay cường giả Hải Tộc, lúc này trong Trọng Lực Giới vèn vẹn chỉ còn 9 cường giả bao gồm cả Ám Thiên Tiếu.


Cái cảm giác này rất đáng sợ, Vô Song cứ từng bước đi lại trong Trọng Lực Giới, hắn đi rất chậm nhưng mà không ai tránh được không ai có thể làm gì được, tất cả chỉ có thể đứng im trơ mắt mà thấy Vô Song đánh bại từng người, nhìn từng phủ kinh thiên bổ xuống.

Phủ thứ tư bổ xuống, cường giả hải tộc thứ tư bị loại khỏi vòng chiến.

Toàn bộ chiến trường như trở nên yên tĩnh như chết, đến cả đại quân Hải Tộc như vô cùng vô tận kia cũng không thể nói ra bất cứ âm thanh nào, tất cả… chỉ biết trơ mắt mà nhìn từng đoàn lưu tinh bị đánh bay ra khỏi Trọng Lực Giới, nhìn từng cường giả tộc mình bị đánh bất tỉnh trong trạng thái nửa sống nửa chết.

Sát Nhân Kình thân là siêu cường giả của Hải Tộc, hắn đương nhiên muốn cứu vãn thế cục nhưng mà nên biết đối thủ của Sát Nhân Kình là Chiến Thần, là Phong Hào Chân Thần.

Sát Nhân Kình đủ mạnh để cầm chân Chiến Thần nhưng nào có sức để quản việc thiên hạ?.

Ngoại trừ Sát Nhân Kình ra còn có Cự Vô Phách nhưng mà tình hình của Cự Vô Phách tuyệt không khả quan, Hồng Trần Vương Phi tuy không nhìn ra tình trạng của Cự Vô Phách bởi hắn đang bị nhốt trong Bỉ Ngạn Kết Giới của Sát Đế, căn bản rất khó biết được tình hình của hắn nhưng mà Hồng Trần Vương Phi hiểu được Cự Vô Phách tuyệt không khả quan.

Hồng Trần Vương Phi rốt cuộc động thân, nàng là chủ soái của trận doanh Hải Tộc lần này, nàng vốn cực ghét việc tự mình động thủ nhưng hiện tại không động thủ thì còn có thể làm gì?, nàng lúc này mà không động thủ tuyệt đối sẽ bị lật bàn.

Hồng Trần Vương Phi động thì ở trong Hoang Thành cũng có hai cái bóng lao ra, Sở Hùng Bá lẫn Ma Kha Thiên tuyệt đối không thể để cho Hồng Trần Vương Phi phá trận, không thể để nàng tham chiến.

Hồng Trần Vương Phi đương nhiên nhận ra hai cái bóng đang lao về phía mình, trên dung mạo tuyệt mỹ của nàng xuất hiện một nụ cười ngạo nghễ.

“Rác rưởi, tránh đường “.

Hồng Trần Vương Phi nói xong bàn tay của nàng đưa ra, trong tay bắt đầu xuất hiện một thủ ấn có điều thủ ấn của nàng rốt cuộc cũng không đánh ra, trái lại nàng bắt đầu ổn định thân mình.

Hồng Trần Vương Phi không tiến lên nữa không phải là vì nàng quan ngại Sở Hùng Bá hay Ma Kha Thiên, cái mà nàng quan tâm lúc này là tình hình trong Trọng Lực Giới.


Trong Trọng Lực Giới lúc này, Vô Song tung ra phủ thứ năm.

Phủ thứ năm của hắn nhắm vào Ám Thiên Tiếu nhưng mà Ám Thiên Tiếu không hổ là siêu cường giả của Vô Tận Hải, Vô Song bổ xuống một phủ này thì hắn vậy mà xé tan toàn bộ trọng lực bao quanh mình, gần như nhảy ra khỏi ngục giam vậy.

Ngay sau khi thoát khỏi giam cầm của trọng lực,trong cổ tay của Ám Thiên Tiếu xuất hiện một con dao nhỏ màu trắng bạc, một con dao nhìn yếu đuối vô cùng so với Đại Địa Chiến Phủ của Vô Song.

Ám Thiên Tiếu mang con dao bạc này va chạm trực tiếp cùng Đại Địa Chiến Phủ sau đó một âm thanh đi tai nhức óc vang lên, toàn bộ Trọng Lực Giới rung chuyển, nơi hai vũ khí va chạm với nhau sinh ra lực ba động chém đứt cả không gian, rạch ra một đường ngang ngay trong Trọng Lực Giới.

Phủ thứ năm Vô Song đập xuống rốt cuộc không thể đánh bại Ám Thiên Tiếu nhưng mà khiến hắn bị bắn về một góc trong Trong Lực Giới, cả người như khụy xuống.

Ám Thiên Tiếu nhìn Vô Song, ánh mắt đỏ như máu.

Một lần va chạm vừa rồi gần như khiến cả người Ám Thiên Tiếu như nát vụn nhưng mà Vô Song thì cũng chẳng khác gì.

Hắn xuất ra một phủ gần như đã phải ép cơ thể đến cực hạn, giờ lại chịu va chạm trực tiếp với Ám Thiên Tiếu, lực tác động đi ngược lại vào thân thể Vô Song, trên cơ thể Vô Song bắt đầu bục ra, từng đường máu như muốn xé rách cơ thể, chẳng mấy chốc Vô Song trở thành huyết nhân.

Ám Thiên Tiếu thấy vậy liền cười khằng khặc, hắn ở trong Trọng Lực Giới không dễ chịu gì nhưng mà không liên quan gì tới việc hiện tại hắn vui vẻ cả.

“Hóa ra chính ngươi cũng không chịu được thứ này, cũng là loại ngoài mạnh trong yếu mà thôi “.

Vô Song nhìn Ám Thiêu Tiếu, ánh mắt híp lại, trong tay nắm chặt Đại Địa Chiến Phủ, Vô Song dùng một tay nâng cả cái Đại Địa Chiến Phủ này lên đồng thời sau lưng Vô Song hiện lên một đôi cánh màu đen, một đôi cánh Hắc Phượng Hoàng.

“Mạnh hay yếu, ăn thêm một phủ là biết “.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.