Dẫu Ngươi Là Phế Vật

Chương 4: Đấu Thần Học Viện


Bạn đang đọc Dẫu Ngươi Là Phế Vật FULL – Chương 4: Đấu Thần Học Viện


Tô Doanh 12 tuổi, Lý Uyển Vân 14 tuổi bắt đầu làm loạn xung quanh không biết bao nhiêu quyền hà ác bá bị hạ dưới tay hai người, đặc biệt mấy thiếu gia mê mẫn thiên tài Lý gia một thân quyền quý chân thực mỹ nhân
Tô Doanh phát hiện ngoài Lam Hoả và Hắc Hoả, Lôi, còn có Băng Hàn giống Lý Điền và một Không hệ dạng không gian, mọi chuyện đã được giải đáp chuyện Tứ hệ giống Lý Uyển Vân không ai được biết chỉ biết được Hoả Hệ và hai người tối quan trọng biết thêm được Băng hệ cực hiếm, biết được điều đó Lý Điền vui như trẩy hội cười như điên mấy ngày quả nhiên tôn nữ của hắn lợi hại, thật biết nhìn người
Cửa thành Bắc nơi tập trung khá nhiều cửa hàng lớn nhỏ buôn bán, Tô Doanh vẫn theo bên cạnh Lý Uyển Vân vừa bảo vệ vừa được nàng chăm sóc
– Doanh nhi mau lại đây tỷ xem cái nào hợp, nhất định hôm nay phải thay mấy cái bộ đơn bạc kia, không người khác lại bảo tỷ bạc đãi
– Dạ
Cả hai đang trong một tiệm trang phục thứ 5 trong một buổi sáng, đang chán ngán phải thử suốt hơn chục bộ vậy mà vẫn chưa vừa ý hôn phu, một bộ sẫm màu hai bàn tay khẽ chạm vào, Tô Doanh mặt đối mặt với Tô Khang còn Lý Uyển Vân đang mặt đối mặt với hôn phu mới của Tô Khang, Trịnh Huân so với Lý Uyển Vân thì lớn hơn một tuổi
Tô Khang nhìn đến Tô Doanh có chút quen mặt, lại thấy Trịnh Huân đang giằng co cùng với một người mà hằng ngày trước đây đều trong ngóng
– Lý tiểu thư!
Tô Khang mở lời với giọng mơ màng không chắc chắn, Trịnh Huân thấy vậy càng căm ghét nàng ta hơn, mạnh tay không kiêng dè giựt lấy bộ y phục kia
– Lý tiểu thư, cái này ta thấy trước
Lý Uyển Vân không khuất phục nắm lại giằng co
– Trịnh tiểu thư đây là của tiểu muội thấy trước định đem cho Doanh nhi nhà muội thử với lại đại huynh Tô Khang đây e rằng có chút không vừa
– Ai nói với Lý tiểu thư là Trịnh gia cùng Tô gia chúng ta không có tiểu tử nhỏ, ta chính là muốn không để các ngươi hài lòng
Tô Khang có ý định can ngăn nhưng bị ánh mắt của Trịnh Huân liếc mặt mũi hắn méo xẹo bởi cha đã dặn không được làm mất lòng Trịnh tiểu thư, nhìn đến đứa nhỏ sau lưng nàng Tô Khang càng nổi lên ác tâm muốn hãm hại, Tô Doanh đưa ánh mắt lạnh như băng đáp lại làm hắn rùng mình có chút không tin trong mắt.


Đây có còn là tiểu muội nhỏ luôn theo hắn nữa không?
Trịnh Huân quyết không buông tha, xưa giờ Trịnh gia luôn trên cơ Lý gia và nàng tự tin lần này cũng giống như vậy, nói vậy người bán hàng rất dõng dạc
– Lão bản lấy cho ta hết tất cả loại này mà ngươi có
– Trịnh tiểu thư chỗ ta không có nhiều với lại còn nhiều mẫu rất đẹp hay tiểu thư lựa thêm đi
– Vậy hôm nay ta lấy chỗ này của ngươi, hàng đã hết mau tiễn khách đi
– Cái này!!!
Trịnh Huân đưa ra một thẻ tiền lớn hất mặt kiêu ngạo lòng cười sung sướng hả hê nhìn lão bản thu lại phiếu bắt đầu thu gom lại toàn bộ y phục trong quầy, Lý Uyển Vân đen mặt bàn tay nắm chặt lại thực sự nàng không muốn lãng phí tiền của ông chứ không phải nàng không có tiền
Một bàn tay nhỏ bao lấy tay nàng đưa nàng ra phía sau tấm lưng, Tô Doanh nhìn về phía lão bản ra hiệu
– Trịnh tiểu thư đây là 20 dư lại
Trịnh Huân mặt méo xẹo với tí đồ đã bay mất số tiền tiêu vặt của nàng, đưa mắt lườm lão bản
– Những bộ này nhìn nghèo hèn vậy sao lại mắc đến vậy, ngươi định lừa bổn tiểu thư đấy à
– Không không Trịnh tiểu thư chúng tôi xưa giờ làm ăn uy tín, mỗi loại trang phục ở cửa hàng đều so với thị trường có cao nhưng bù lại tất thảy đều phi thường hiếm có do đích thân thiếu chủ xem xét, đây là hoá đơn Trịnh tiểu thư cứ thông thả xem qua
Nhìn khuôn mặt khó chịu của Lý Uyển Vân, Trịnh Huân thật vui mua được điều này với nàng không dễ chẳng qua khi nàng cùng Tô Khang rời đi thì Tô Doanh gật đầu với lão bản, lúc này người này cho người đưa ra một loạt những mẫu mới nhất vào kì tới mới đưa ra

– Thiếu chủ đây là những gì sẽ trưng bày vào tháng sau, người xem đi
Tô Doanh gật đầu rồi cánh cửa đóng lại hôm nay người làm trong tiệm tận mắt trong thấy thiếu chủ nhỏ tuổi, còn Lý Uyển Vân đang mắt mở to miệng mở rộng
– Uyển Vân đây là một trong những cửa hàng mà ông đã sang lại cho chúng ta qua chẳng qua mấy năm qua tỷ không biết nên muội đã tự ý một chút thật may mắn không làm ông khổ sở
– Doanh !
Những bộ y phục rất đỗi bình thường lại lạ thường khác người, khi bàn tay chạm vào một bộ màu đỏ Hoả hệ của nàng lập tức có phản ứng, hay nói đúng hơn là mạnh thêm tuy chỉ một ít nhưng bản thân nàng cảm nhận được
– Tại sao chúng lại mang đến sức mạnh cho người mặc?
– Quả nhiên tỷ cảm nhận đây là mặt trái của cửa hàng những chiến y này mới là vật phẩm chính của cửa hàng chúng ta
– Làm sao làm được nó?
– Trong mỗi bộ chiến y được đặt sẵn sẽ có một sợi hệ năng lượng giúp việc hấp thụ cùng tăng cường khả năng sử dụng và cái giá cho nó không hề rẽ chút nào để làm ra một bộ chiến y sẽ mất khoảng 2 ngày
– 2 ngày nhưng người làm ra cái này là ai?
– Là Doanh
– Cái gì???
– Sau này nếu như muốn học liền chỉ cho Uyển Vân nhưng bàn tay này
Tô Doanh nắm lấy bàn tay của hôn phu mình nâng niu từng chút một, tiếp tục nói:

– Thật không nỡ để điều gì làm tổn thương đến chúng, là hôn phu của Uyển Vân tỷ bản thân Doanh tự hiểu được mình nên làm gì một chút khó nhọc này có hà chi, Uyển Vân đã bảo vệ ta đã chăm sóc ta nhất định sẽ không để ai hà hiếp nàng và hơn hết ta không giao Lý Uyển Vân cho bất cứ ai
– Hihi thật mong đợi Doanh này mau mau lớn lên nếu không ta sẽ không đợi được mất
– Nhất định
– Và đừng lại gần bất cứ ai, Doanh thật sự tỷ không đủ nhẫn nại nếu như ai đó cướp mất muội
– Sẽ không
– Ngoài cửa hàng này ra muội có còn giấu gì nữa không?
Tô Doanh im lặng không biết nên trả lời sau, thấy đứa nhỏ khó xử Lý Uyển Vân không làm khó nữa, dù hôm nay đứa nhỏ ấy đã thu lại rất nhiều tiền âm thầm xét lý một cái họ Trịnh kia tất nhiên đáng thưởng
Ánh mắt nàng ánh lên kia xảo quyệt đương nhiên ánh mắt Tô Doanh làm sao không chú ý đến nó, bản thân âm thầm lo sợ bản thân lại bị người trước mặt chiếm tiện nghi lại sợ nỗi lên dục vọng của bản thân thật khó mà kiềm soát với một nữ thần
Không đợi Tô Doanh lo sợ quá nhiều Lý Uyển Vân đưa tay đặt lên vai người kéo lại rất nhanh đặt lên má người một bị hôn đậm, không những một mà là hai.

Tô Doạn dù có quen đi chăng nữa cũng thật khó xử, người đơ như khúc gỗ mặt người trước mắt muốn làm gì thì làm
– Doanh ngoan nên tỷ tỷ rất vui nên thưởng a, nhìn mặt muội xem, chê ít à
– Uyển Vân! TỶ!!
***
La Thần Lục Địa nổi tiếng nhất là là Đấu Thần Học Viện, với nhiều tiểu quái vật khủng khiếp chưa hết cũng là nơi trung lập chỉ theo lẽ sống của kẻ mạnh không phải là số đông.

Hôm nay chính là đến Vãn Thành nơi có các gia tộc hùng mạnh sản sinh ra những tiểu quái vật và hơn hết bản thân lại nghe đến Tô Khang cùng Lý Uyển Vân, với bộ đồng phục màu lục của học sinh và màu bạc của lão sư thật sự đoàn người như tiên hạ phàm từ trên trời đi xuống mà đáp chính là trung tâm của Vãn Thành, trưởng đoàn là Minh lão sư Minh Long là trẻ tuổi lão sư nhất

Minh Long nén lại một hơi bắt đầu thay cả học viện nói ra lời tuyển sinh khắp Vãn Thành và ánh mắt chú ý đến hai đứa nhỏ không màn đến bọn họ khác hẳn những người kia
– Đại diện Đấu Thánh Học Viên vãn sinh là Minh Long là tân lão sư đến đây chính là thay mặt học viên tuyển những thiên bẩm rèn luyện trở thành người nắm giữ sinh mệnh của chính mình và của tất thảy mọi người !
Giọng nói đều đều ấy thu hút ánh mắt của Lý Uyển Vân nhưng với nàng nó chính làm tiểu bảo bối của nàng với cùng khó chịu
– Doanh nhi tỷ đem chúng thiêu được chứ?
– Đừng Minh Long kia không phải người thường dễ đụng đâu!
– Tỷ chỉ muốn hắn bớt cái giọng nói kia lại thôi
– Nhưng !
– Chả phải có Doanh bảo vệ tỷ nhất định sẽ không sao, tỷ tin tưởng Doanh
Nói rồi người ta nhìn thấy một cơn mưa lửa từ trên trời xuống hễ chạm đến quần áo liền bùng cháy, Tô Khang tuy có chắn cho Trịnh Huân nhưng không đủ mạnh chắn trước công kích một mảng y phục bị cháy xém, xung quanh hô hoán kinh hỉ
Minh Long nhìn cơn mưa lửa phất tay một cái một cây nhỏ có tán cây rộng khắp phía trên là một tầng nước lửa đụng nước liền xì ra khói, những tán cây kia nhanh chóng chửa lành cho những ai bị thương, đem một nhánh cây tấn công về phía chủ mưu
Lý Uyển Vân không sợ hãi bùng lên ngọn lửa tấn công thế nhưng chưa chạm đến chính là bị lụi tàn, nàng nhếch mép huy động Phong hệ tách nước ra đem nhánh cây vương đến đốt cháy, đang hả hê thì phía dưới chính là một tập kích của cây
Minh Long tưởng chừng như bắt được nhưng không Mộc Hệ tự động lui lại bản thân lão sẽ hiểu mình đã đụng phải người tứ hệ dũng mãnh của Lý gia, chưa kịp nói gì thì một mũi tên ánh sáng hướng đến
Minh Long dùng thủy hệ đem mũi tên kia làm lệch hướng khuôn mặt không có gì nhưng bản thân có chút sợ hãi, tứ hệ đúng là không thể xem thường, đổi nhiên một cảm giác không hay làm hắn tự rời khỏi đó, quay quắt lại nhìn hai đứa trẻ và đặt biệt người nhỏ hơn không rõ từ bao giờ đã làm khuôn mặt hắn rách một đường dài không rõ từ đâu kinh hãi nhìn đến Lam Hoả trong ánh mắt kia
– Quả nhiên Vãn Thành thật nhiều kì tài một tứ hệ khó tìm một Hoả hệ đột biến, còn có vài tam hệ nữa
Tô Doanh không thích cái nhìn của Minh Long đến cả hai người, thở ra một hơi khí lạnh một lần nữa từ phía sau lao đến một mũi tên băng khi đến trước mặt Minh Long chưa kịp nhìn đã tan chảy, và bản thân Minh Long chỉ nghe thấy tiếng gì đó giống như Lôi Hệ một lần nữa đe dọa tính mạng mình theo như tìm hiểu chỉ duy nhất một người có Lôi Hệ chính là Trịnh Huân mà nàng ta nãy giờ vẫn rất rãnh rỗi không ngoài trừ khả năng ấy thế nhưng phiên băng kia không có trong dữ liệu vậy ngay lập tức Minh Long loại người vừa nghĩ đến hoài nghi phóng đến đứa nhỏ đang khó chịu nhìn mình quầng mắt còn vương lại một chút Lôi Hệ cùng Băng Hàn


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.