Dẫu Ngươi Là Phế Vật

Chương 16: Hậu Quả


Bạn đang đọc Dẫu Ngươi Là Phế Vật FULL – Chương 16: Hậu Quả


Ngày hôm sau Lý Uyển Vân tỉnh dậy như thường lệ nàng sẽ đến nhà ăn để tìm bóng dáng người nàng muốn thấy nhất mỗi ngày, thế nhưng nơi đó lại trở lại cảnh cô quạnh trước đây trở lại khi Lực Quân có công việc đi ra ngoài, cả căn nhà không còn ai cả
Từ phía sau Khôi Nhất vừa bước ra phòng nhìn thấy lên tiếng gọi:
– Tỷ tỷ!
– Nhất nhi, mọi người đâu hết rồi?
Giọng nói của tiểu đệ đã cứu lấy nàng khỏi hồi ức khó phai.

Khôi Nhất vội vàng bỏ lại hết mọi tình hình vì mang trong mình Hỏa hệ cùng Mộc hệ thì Lý Uyển Vân chính là một Đan dược sư tài năng, nàng đã dùng Mộc hệ chữa trị cho Doanh Doanh lần sinh thần của mình lần trước
– Tỷ đã nắm được rồi, bây giờ tỷ chút sợ tên phiền phức họ Tô đến tìm mà thôi!
– Trước khi đi sư phụ đã đặt một kết giới nếu như không có sự cho phép thì dù có mạnh thế nào cũng không tiến vào được, tạm thời chúng ta an toàn.

Nhưng đệ không biết về người mà sư phụ muốn tìm?
– Tỷ cũng chỉ nghe ông nói lại cùng tư liệu trong học viện, trước đây Cổ Hà không nổi tiếng như bây giờ là một người vô cùng bình thường, nhưng sỡ hữu Hỏa Mộc hệ song song tu luyện, người này chỉ nổi tiếng sau khi cứu được người tứ đại học viện trong trận chiến với Ma Thần mà thôi
– Ma thần ???
– Đấy là người thống lĩnh mặt trái của tấm gương của đại lục này, Ma thần nhiều năm trước bị đánh bại nhưng hậu duệ của ma thần vẫn còn chính là dòng dõi Thiên gia, nghe nói năm đó có một nữ nhân thuộc Thiên gia đã cùng ái nhân Không hệ của mình làm điên đảo toàn bộ đại lúc, sau đó bị Tô gia khống chế tuy Tô gia không có các tiền năng nhưng những ai thuộc Tô gia đều có cái gì đó khiến người khác phải lắng nghe, Tô Khang chính là một điển hình

– Nữ nhân họ Thiên đó Tỷ biết rõ tên là gì không?
– Nếu như nhớ không lầm hình như là Thiên Hương cùng với Lưu Vĩ
Trong suy nghĩ của Khôi Nhất lúc này chính là hình ảnh uy nghiêm của một người cha, là nụ cười hiền hậu của nương, tự phát ra tiếng cười không giống như bình thường, dưới chân ngày càng đậm hơn màu sắc Ám hệ
Lý Uyển Vân không rõ nhưng có ai đó nhắc nàng nên làm thế, vương đôi tay ôm lấy đứa nhỏ đang đau khổ kia mà dỗ dành
– Từ nay đệ còn có bọn tỷ còn có muội ấy, đệ không một mình, tỷ nhất định sẽ bảo vệ đệ bình an
– Bọn tỷ? TỶ BIẾT RỒI SAO!
Khôi Nhất không kiểm soát được mà hét lên, tiếp nhận cái gật đầu ngại ngùng của người trước mặt mà cười méo mó vô cùng
– Ha ha ha ha ! tỷ biết được những gì nữa, có phải tỷ ấy đã nói chuyện tỷ là hôn phu của tỷ ấy chưa?
– Hôn phu?
Nhìn sắc thái không hiểu gì của Lý Uyển Vân lúc này Khôi Nhất đã biết mình thất thố vội đưa tay che miệng lại, lắc đầu lia lịa
– Nhất nhi đệ đã từng hứa không dối gạt ta chuyện gì cũng không giấu ta chuyện gì không quan trọng đúng không? Chuyện này không liên quan đến đệ hay Yên nhi chuyện này không quan trọng, đệ nhất định phải nói cho rõ
– Đệ chỉ có thể nói một câu, tên gọi hiện tại của tỷ ấy chính là tên của tỷ, tỷ không phải là Lực Uyển mà là Lý Uyển Vân
Nàng nghe thấy rất quen, vừa kịp hiệu trưởng quay về, bên cạnh là Cổ Hà khi ánh mắt người kia vừa nhìn đến nàng trở nên ngây dại không bởi vẻ đẹp mà là sức mạnh trong người hắn muốn quỳ rạp trước mặt nàng, Cổ Hà như tượng đá đôi mắt mở to không chớp làm Lực Quân cũng ái ngại mà ho nhẹ bài tiếng:
– Cố Hà đấy là tôn nữ của ta, phu quân của nàng đang nằm bên trong, ta không mang ngươi đến đây để nhìn tiểu nha đầu của ta
Cổ Hà đang gặng gượng với sức mạnh đang cuộn trong người mình, không đáp lại Lực Quân chỉ nhìn chằm chằm vào Lý Uyển Vân một lúc lâu rồi theo hướng Lực Quân vào trong phòng

Cả căn phòng nhỏ có hai vị nổi danh cả đại lục, Cổ Hà thi triển Mộc hệ một nhánh cây nhỏ tìm đến Doanh Doanh vừa chạm vào liền biến thành tro khiến y cảm thấy sợ hãi, không phải là không có cách nhưng đứa trẻ nằm trên giường kia sức mạnh không tầm thường, cần hỗ trợ từ một người khác nữa
Cổ Hà quay sang nói:
– Lực Quân tôn nữ ấy mang hai hệ Mộc Hỏa đúng không?
– Đúng vậy, có làm sao chăng???
– Đứa trẻ này ! nói thực sức lực của ta quá yếu không cứu, một mình được ta cần hỗ trợ từ tôn nữ
– Chuyện đó được mà, Uyển nhi mau lại gần đây giúp đỡ Cổ tiên sinh cứu tiểu tử này đi
Lý Uyển Vân không hiểu nhưng theo chỉ thị của Cổ Hà dùng Mộc hệ thần những đoạn dây leo mạnh mẽ nhỏ bé vương đến quấn lấy bệnh nhân thăm dò và nhân tiện dùng Mộc hệ chữa lành vết thương bên ngoài, Cổ Hà nghe xong thẩm định thì từ niêm giới lấy ra lò cùng dược liệu mà trước mặt người khác luyện đan là ý tứ muốn có đệ tử rõ ràng
Một nhị phẩm Đan được xuất hiện sau vài lần nổ bình đơn giản là ngọn lửa không đúng, kiểm soát ngọn lửa là một điều tối kỵ quan trọng của Đan sư
Lực Quân nhìn bộ dạng bị nổ banh người mà gật gù xem ra vẫn ngây thơ như ngày nào
– Haha Cổ Hà ngươi vẫn ngây thơ vậy sao
– Im đi Lực Quân, mau mau tìm cách đưa cho tiểu tử ấy dùng đi, bản thân còn phải đi nghỉ một chút
– Ngươi không có cách cho tiểu tử dùng sao?
– Chẳng phải lúc nãy ông nói hai đứa là phu thê sao, chuyện này cứ để tôn nữ của ông làm, hay là ông muốn bản thân ông thay tôn nữ làm chuyện này
– Được rồi, Uyển nhi giúp cho Vân nhi nhé!

– Dạ
Lực Quân cùng Cổ Hà rời khỏi căn phòng, Lỷ Uyển Vân nhận lấy đan dược nhìn đến người kia ấy vậy mà tại sao chiếc nhẫn chữ Vân trên tay người kia lại sáng lên tia sáng rất quen thuộc
– Cái gì đây ?.

?
Nàng từ từ tiến đến chạm đến ánh sáng ấy thế nhưng không hiểu sao trước khi chạm đến có ai đó ngăn lại không cho phép, nhưng ánh sáng đó cứ thôi thúc không ngừng chú ý của nàng
Nhìn viên đan sáng trong tay nó cứ lập lòe rồi tự bay lên mà nhập vào cơ thể, đan dược ấy bị hắc hỏa nuốt chửng mà bùng cháy cả cơ thể thế nhưng không rõ lam hỏa ở đâu xuất hiện tự động bùng lên dập tắc nó, Lý Uyển Vân nhìn thấy một gương mặt thân quen nhưng không nhớ đó là ai
Hoài Doanh lên tiếng:
– Lần đầu gặp mặt Uyển Vân tỷ tỷ
Nàng không hiểu mà nhìn dáo dác xung quanh và điều quan trọng hơn trong căn phòng lúc này không có ai nữa ngoài nàng, nàng dùng ngón tay muốn hiểu đạt suy nghĩ, Hoài Doanh gật đầu lúc này nàng lới trả lời:
– Tỷ là Lực Uyển
– Có thể chấn động đó khiến cho tỷ quên đi nhưng sự thật vẫn là sự thật, nhưng không chờ đến lúc đó được đâu, hôm nay tỷ sẽ phải !
– Im ngay!!!
Lần này là giọng nói của Doanh Doanh nhưng không hiện ra được, sức sống bây giờ không cho phép và cũng không thể để cho lão bà mình thức tỉnh quá sớm, ngăn chặn được một chứ chưa thể ngăn chặn được hai và hơn hết Hoài Doanh không phải là một linh hồn yếu ớt
Hoài Doanh bỗng chốc xuất hiện trước mặt Lý Uyển Vân đưa ánh mắt màu xanh thẳm của đại dương trong trẻo nhìn người kia, một nụ cười và một câu nói:
– Sẽ còn gặp lại, Lý !
Nói đến đây thì biến mất, còn nàng thì vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhìn hơi thở bình thản kia ấy vậy mà hiện thực viên đan dược lại không hề bị hấp thụ, Lý Uyển Vân thực không biết cách nào nữa

Nàng đặt đan dược lên miệng người nằm đấy nhưng nếu không mở miệng làm sao đưa xuống được, đan dược này không dễ dàng có được chút nào nếu cứ vậy nhất định sẽ không hay chút nào, lúc này một thứ xẹt qua 
Nàng mở miệng bệnh nhân nhét vào nhưng không cách nào khiến người kia nuốt xuống được, nếu như không nuốt được sẽ không lành bệnh, nhìn cốc nước bên cạnh suy nghĩ một chút rồi hạ quyết tâm, uống ngụm nước rồi dùng chính mình giúp cho người nuốt xuống, tuy có hy sinh một chút nhưng không sao
– Đây là cứu người !
Khôi Nhất có chút tò mò khi mở hé cánh cửa và nhìn thấy cũng biết mình không nên lưu lại, đã có hôn phu của tỷ ấy lo rồi.

Thế nhưng khi tỉnh dậy Doanh Doanh chính vì kiềm hãm chiếc nhẫn mà mất đi sức lực giao lại quyền kiểm soát thân thể, đôi mắt xanh dương hiện lên nhìn vào Lý Uyển Vân hận thù không gì khác
– Vân !
– Chào tỷ, Uyển Vân
– Muội là !
– Là Hoài Doanh nhưng chỉ tạm thời thôi, sức mạnh Hắc hỏa đang cố gắng nuốt lấy Lam hỏa để mạnh lên
– Hoài Doanh, Tô Hoài Doanh, muội muội của Tô Khang
– Xem ra tỷ đã nhớ lại được vài phần rồi nhỉ, nhưng chuyện chính lại không nhớ nhỉ, tỷ cứ nhớ lại từ từ thôi không vội muội đây không vôi vàng gì, muội phải đi xem Nhất nhi cùng Yên nhi mới được
– Muội vừa mới tỉnh !
Lý Uyển Vân không tin vào mắt mình nữa, Hoài Doanh đang đi lại khi vừa mới tỉnh dậy, mọi chuyện không hề khó khăn chút nào, thế nhưng khi vừa lướt qua người thì có một bàn tay nào đó nắm lấy tay nó rất ấm áp rất quen thuộc khiến cho nàng nhìn thấy chiếc nhẫn chữ Vân trên tay kia
– Lý Uyển Vân


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.