Bạn đang đọc Dẫu Ngươi Là Phế Vật FULL – Chương 1: Sự Trở Về Của Phế Vật
Sơn Lâm rộng nhất của La Thần Lục Địa rộng vài ngàn dặm bao quanh chính là các ma thú mạnh yếu khác nhau, đi từ bìa rừng cảnh quang rất đỗi bình thường nhưng nếu nhưng kỹ sẽ thấy một mô đất đã lâu ngày bề mặt khô cứng không rõ chủ đang rung lên những vết nứt xuất hiện ngày càng nhiều và rồi một bàn tay nhỏ từ dưới đất đưa lên, trời đột nhiên bị thu mất ánh sáng bóng tối bao phủ bởi những đám mây đen xì, “Ầm” cả mô đất ấy vỡ toan, những tia sấm chớp trên trời như vỡ oà chào đón một vị thần mà chúng phải quy phục, thân hình của một tiểu hài tử với ánh mắt trắng xanh lạnh bức người uy hiếp bất cứ ai đam lại gần, mái tóc dài che phủ toàn cơ thể nếu nhìn có những chỗ lõm vào thấy cả xương có khi đã bị trùng ăn chứng tỏ đây là thi thể đã chết nhiều ngày đang trong quá trình phân hủy nhưng tại sao lại có thể cử động có thể có được cái áp lực điên rồ đó
Cơ thể đó không phải vừa bị sấm đánh cứ như vừa rửa đi những vết nhơ trên cơ thể nhỏ ấy mà khai mở điều bí mật thần bí chứa đựng, đến khi hết lôi đánh rất nhanh những nơi bị thối rửa đó được lấp lại hiện lên những hoa văn kì lạ cùng màu sắc kỳ lạ, trên khuôn mặt nhỏ phần bị hủy hoại kia cũng xuất hiện, đứa trẻ nhìn lên trời cao không rõ nói gì hay đã làm gì mà lần lượt 9 đại thiên lôi đánh xuống khiến cả một vùng đất chùng xuống, cuối cùng đây là chính sự trở về của phế vật Tô Hoài Doanh nhưng không mang linh hồn của Tô Hoài Doanh
Nữa canh giờ tới thân xác ấy mới cử động được, nhìn đến xung quanh đánh giá tiếng sôi bụng đánh thức suy nghĩ của chủ thể về cơ thể mới này, một tiểu hài tử vừa bị Lôi đánh lại có thể di chuyển rất nhanh giống như một tia sét đã trèo lên một cây cổ thụ lớn đứng trên đó ngó xuống quan sát, bản năng nhìn thấy một bóng trắng rất nhanh đó là loài Thỏ Lôi với tốc độ cực nhanh chưa nói đến sức mạnh tấn công của loài này nếu bị tấn công một chiêu có thể đánh nát cả hòn đá lớn lợi dụng bụi đá đất mà tháo chạy khó ai mà đuổi kịp, đổi lại chính là ma thạch cấp 3 và thịt vô cùng thơm ngon, bộ lông làm giày tất nhiên sẽ không có gì ngăn cản được, cơ thể Thỏ Lôi lại rất nhỏ sống tập thể rất khó, nay đơn độc bắt một con lại càng khó hơn.
Tô Hoài Doanh tận dụng tốc độ ánh sáng đem về vài con Thỏ Lôi, sẵn đây nhóm lửa mà nướng chúng lên và phát hiện bản thân có thể tạo ra lửa mà không tận dụng để có bữa ăn ngon lành, sau khi ăn xong bắt đầu ngồi khoanh chân đi vào bên trong cơ thể để cảm nhận năng lực của mình không rõ đó là gì nhưng chỉ cần có chỉ cần một chút cũng rất tốt, bản thân rất tự tin trên khuôn mặt hiện lên một nụ cười khó hiểu, kế đó tiếp nhận ký ức cơ thể
***
Tô gia 2 tháng trước Tô Hoài Doanh cùng với các huynh đệ tỷ muội phát giác hệ năng lực, ai ai cũng thiên phú ngất người ai thấy cũng ngưỡng mộ, trưởng tử của Tô gia là Tô Khang một lúc có đến 3 hệ chính là Thuỷ hệ, Mộc hệ và Thổ hệ cả 3 khá là tương sinh càng phát triển lại càng mạnh, Thủy hệ là hệ tinh thần.
Tô Hoài Doanh tuy cùng thân phụ mẫu nhưng lại là phế vật chỉ với Hoả hệ lại là biến hệ yếu ớt điều này khiến tất cả quay lưng mặc cho nàng ta tự sinh tự diệt, trưởng tử trước rất yêu thương tiểu muội của mình bởi nàng rất ngoan lại hay thay hay mang đồ chơi đến nhưng khi thấy được năng lực thì ngay lập tức ánh mắt không muốn cả hai nhận họ hàng cũng hiện ra.
Bị thân huynh ghẻ lạnh lại bị mấy người kia trêu chọc đánh đập ngày bò trở về phòng cũng thương tích đầy mình từ một đứa trẻ hồng hào lanh lợi nay biến thanh cơ thể gầy yếu đầy vết thương, cớ sự khiến Tô Hoài Doanh xác nằm ở sơn lâm chính là trưởng tử thân huynh không muốn uy danh mình bị vướng bẩn ngày đó rũ thân muội đi vào sơn lâm rèn luyện
– Doanh nhi là do ta không tốt, muội tha thứ có ta được không?
Lúc đó Tô Hoài Doanh đơn thuần thánh thiện rất nhanh gật đầu đồng ý cười nói vui vẻ
– Hôm nay ta cùng muội tiến vào sơn lâm săn thú luyện thể, ngoài bìa rừng rất nhiều thú chúng ta nên ở đấy luyện thể, muội cũng là hỏa hệ đặc trưng luyện thể rất phù hợp
– Dạ
– Ta đi nói với cha nương một tiếng rồi cùng muội đi được không?
– Dạ được
Tô Hoài Doanh vui vẻ chờ đợi, đến khi Tô Khang đến, cả hai ra phố chọn một thú cưỡi bắt đầu tiến đến sơn lâm, cả hai rất vui vẻ thời gian đầu, Tô Khang sớm đã đặt bẫy vừa thấy thân muội đã bước vào liền quay lại mỉm cười thật tươi
– Doanh nhi đừng trách ta, bởi vì muội là một phế vật mà ta lại là thiên tài, chỉ trách là trách muội quá yếu đuối mà thôi, ta không muốn mang tiếng có một muội muội phế vật vậy nên hôm nay ta tiễn muội một đoạn trước lục địa tàn ác này
Dứt câu cả cơ thể Tô Hoài Doanh bị bọc bởi nước cố sức giãy dụa nhưng bất thành, ngọn lửa nhỏ lúc đấy không đủ sức phá vỡ, không khí vàng lúc càng ít càng lúc càng khiến cho nàng ngạt thở, sau khi xác định đã tắt thở Tô Khang mở ra một khoảng đất đặt cái xác vào và dùng thổ hệ lấp lại, sau đấy vui vẻ rời đi, từ nay hắn yên tâm sống với vinh hoa của Tô gia
***
Hai tháng sau Tô Hoài Doanh trở lại nhưng không phải là Tô Hoài Doanh, bên trong thân xác ấy là một người khác tàn ác băng lãnh quyết đoán, triền miên trong thân xác nằm trơ giũa núi rừng, ngọn lửa đỏ sau khi nướng Thỏ Lôi đã vụt tắt như chưa hề tồn tại thay vào đó là hai ngọn lửa một màu đen một màu xanh lam, nó không quá nóng nhưng sức mạnh hủy diệt thì không thể nào xem nhẹ được
Ngước nhìn lên trời Tô Hoài Doanh lúc này thở dài một hơi bắt đầu ngồi tìm đến các nguyên tố của mình giống như các để gọi năng lực của mình, hắc hỏa và hỏa lam – lôi – băng – một nguyên tố trong suốt không màu không mùi không vị không thể cảm nhận được là gì nhưng lại là sức mạnh tinh thần, những nguyên tố không ấy không tập trung ở thân mà lại liên tục du nhập vào trong đầu, ban đầu hơi hoảng sợ thế nhưng từ từ rồi quen Tô Hoài Doanh hấp thụ suốt một năm bắt đầu ngưng tụ thành đan chứa rất nhiều rất rất nhiều chính thức có thần lực
Xác thịt được gội rửa nhanh chóng trở nên thuần khiết hoà hợp với tự nhiên, Tô Hoài Doanh khi vừa mở mắt đã thấy ánh sáng mặt trời đang hạ xuống màn đêm ẩn chứa sự nguy hiểm thức giấc, những con Thỏ Lôi cũng đã sớm tìm chỗ nghỉ ngơi, cái bụng đói thực sự không biết làm sao, hắc hỏa và hỏa lam không thể nướng đồ được cũng thật khó săn mồi khi đốt con mồi ngay cả xương cũng không còn bắt đâu di chuyển xung quanh
Một mùi thơm nhẹ nhàng đánh thức thính thác của người đang đói, Tô Hoài Doanh cẩn thận quan sát từ xa tiến đến có vài người trong đó có một người nhỏ bé nhưng lại đầy quyền lực, đôi mắt hai người thấy nhau nhận xét thông qua ánh mắt
Tiếng sôi bụng đánh thức cảnh giới của mấy hộ vệ lớn, một người hô lên
– Ai?
Tô Hoài Doanh im lặng núp sâu trong bóng tối cứ như không hề còn tồn tại , sự cảnh giác chính là bản năng sinh tồn của linh hồn nhập thể, mấy người liên tục phát ra ánh sáng chỉ cần thấy là đánh thế nhưng một khắc vẫn chưa tìm thấy được thứ phát ra tiếng đó
– Tiểu thư người cẩn thận!
Thấy nữ chủ nhỏ rời khỏi chỗ ngồi mà tiến đến một nơi đã quét qua không ít lần, nàng không dựng phòng ngự bản thân họ liền trở nên lo lắng vô cùng.
Đấy là Lý Uyển Vân là thiên tài của Lý gia là người mà cả Lý gia tin tưởng nhất đưa tay ra với người trong bóng tối
– Ngươi lại đây! Chúng ta không làm hại ngươi đâu
Tô Hoài Doanh không hiểu sao lại nắm lấy bàn tay trắng nỏn đó bước ra, một thân xác kì lạ nhưng trên cánh tay trái có một vần sáng hiện lên chữ Tô mấy người kia mới hạ xuống phòng bị, trong đó có Dược sư người dùng thủy hệ chữa bệnh cầm vết thương tẩy sạch đem Tô Hoài Doanh tẩy sạch, sau khi nhận thấy rõ ràng giới tính và thân thể Dược sư lấy ra một bộ đồ và một cái áo choàng từ đồ của tiểu thư nhà mình bởi cũng duy nhất y phục có thể vừa đủ cơ thể bé nhỏ đó
– Đây Tô tiểu thư xin mặc tạm, đây là đồ của tiểu thư nhà chúng tôi tuy có chút rộng nhưng còn hơn không mặc gì
Tô Hoài Doanh không trả lời vẫn tiếp nhận mặc vào thế nhưng nó quá rộng với mình, đành trả lại chính là cái áo, quần lại xăn lên phân nữa, khoáng chiếc áo choàng kia bao phủ, mái tóc thả thả tự do cứ như một quái nhân
– Muội còn nhỏ không cần quá cầu kì đa tạ tỷ tỷ xinh đẹp
– Ôi đứa nhỏ này
Dược sư nghe khen liền vui vẻ không màn đến tiểu thư Lý Uyển Vân đang không vui chút nào nhìn đến, sau đó ý muốn giúp đỡ thoái mắt nên nàng đã dùng Phong hệ cắt ngắn quần liền ra tay, thế nhưng lại biến thành chiếc quần trên đầu gối, mái tóc dài trở nên ngắn sát không khác gì mấy nam nhân, nhìn thành quả của mình không khỏi xấu hổ xấu hổ
– Tỷ vẫn chưa luyện được, xin lỗi tiểu muội muội
Tô Hoài Doanh lại thấy thoải mái lắc đầu ôm lấy Lý Uyển Vân như lời cảm tạ không rõ tại sao bản thân lại ôm mà không nói như với vị tỷ tỷ kia, thấy tình cảm hai tỷ muội thân thiết hộ vệ cũng vui vẻ, cả chặn đường bọn họ chưa thấy tiếu thư nhà cười vui như vậy xem ra có duyên
Tiếng sôi bụng của tiểu thư Tô gia làm bọn họ cười lớn, thức ăn cũng chia ra một phần lớn, dù rất đói nhưng Tô Hoài Doanh không ăn như hổ vồ mồi mà rất từ tốn ăn chậm nhau kĩ nếu không khéo lại đau bụng, cách ăn thực nho nhã vậy nên các hộ vệ càng yêu quý Tô tiểu thư nhỏ này
Sau bữa ăn, Tô Hoài Doanh nhìn đến từng người, họ đang đi đến Tô gia, hộ vệ thấy mình quá lớn để đứa nhỏ mở lòng vẫn là nên để tiểu thư họ nói chuyện
– Muội tên là gì? Tỷ là Lý Uyển Vân, sau này gọi Vân tỷ tỷ
– Tô Hoài Doanh
– Ta gọi muội thế này đây?
– Doanh
– Hảo vậy Doanh nhi nói tỷ nghe xem sao muội lại xuất hiện ở đây lại còn một mình nữa?
– Tô Khang chôn gần đây!
Nhắc đến hôn phu của mình Lý Uyển Vân vốn không yêu mến gì nay lại nghe tội trạng ấy liền sinh ra chán ghét kinh tởm, không chỉ nàng mà cả bọn họ cũng vậy
– Không giấu gì muội tỷ là hôn thê của hắn nhưng tỷ không đồng ý hôn sự này nếu chọn giữa muội và hắn tỷ nhất định sẽ chọn muội
– Muội là một phế vật các trưởng lão nói muội chỉ có mỗi hỏa hệ biến dị yếu đuối không giống hắn tam hệ vĩ đại
– Vậy tỷ càng phải bảo vệ muội, tỷ nhất định sẽ mạnh hơn để bảo vệ muội
– Thật chứ?
Nhìn ánh mắt chông chờ của tiểu muội Lý Uyển Vân đành hôn lên trán của Tô Hoài Doanh như một khế ước chắc chắn sẽ làm được, nhìn đứa trẻ xoa xoa trán mình đỏ mặt ngượng cười thật đáng yêu
– Doanh nhi của tỷ thật đáng yêu a
***
Sáng hôm sau nhóm người lên đường vào bên trong thành mà tiến đến Tô phủ, bước vào Tô gia Tô Khang lại chính là người đón thoạt đầu nhìn thấy nhưng không phát hiện chỉ thẩy có chút quen mắt, mỹ nhân hôn phu đương nhiên là lựa chọn đầu tiên của hắn
– Vân nhi nàng đã đến
– Xin Tô công tử thận trọng, Uyển Vân vẫn chưa bước vào nhà họ Tô vẫn là của nhà họ Lý xin Tô công tử gọi Lý tiểu thư
– Là ta phi lễ xin Lý tiểu thư bỏ qua cho, đường này xin mời
Bước vào trong đại sảnh Tô trưởng gia tộc là ông nội của Tô Hoài Doanh gọi là Tô Hiển, nhìn thấy đoàn người Lý gia mà cháu dâu tương lai niềm nở đón chào thế nhưng nhìn đến Tô Hoài Doanh và ánh mắt lạnh như băng cực hàn có chút giựt mình, hắn ngờ ngợ nhận ra nhưng nhanh chóng bản thân gạt bỏ hắn tin tôn tử của mình
– Lý tiểu thư
Lý Uyển Vân không quên trưởng bối, gia gia của tiểu muội muội, mà kính lễ
– Tô lão gia, tiểu nữ muốn nói thẳng lý do đến đây
– Mời ngồi
Sau khi tất thảy đã an toạ, Lý Uyển Vân lên tiếng nói yêu cầu
– Chắc Tô lão gia nhận ra người này chứ?
– Đây là !
– Đây là Tô Hoài Doanh, xin hỏi tại sao tiểu nữ lại phát hiện trong sơn lâm?
Nghe đến đây Tô Khang tái mặt đôi vai không kiềm được run rẩy, Tô Hiển đương nhiên nhìn thấy điều đó liền trong lòng trầm xuống, tìm một lý do thật nhất có thể chấp nhận được
– Khoảng 1 năm trước Doanh nhi cùng Khang nhi vào sơn lam luyện thể có xin phép ta, thế nhưng lúc quay về Khang nhi người đầy vết thương, một thiên tài của Tô gia lại như vậy thì ta đã nghĩ Doanh nhi sớm đã không còn nữa, Lý tiểu thư cũng biết rõ sơn lâm ấy không đơn giản mà
– Tiểu nữ biết, thế nhưng tiểu nữ lại nghe có chút khác biệt
– Lý tiểu thư không rõ khác biệt thế nào?
– Chuyện này Tô lão gia phải biết rõ hơn tiểu nữ, Tiểu nữ muốn hủy hôn giữa tiểu nữ và Tô Khang mà lập lên hôn ước giũa tiểu nữ và Tô Hoài Doanh, một tiểu muội sống suốt trong rừng hơn một năm đến bây giờ không chỉ may mắn, quả thực tiểu nữ đánh giá cao Tô tiểu thư hơn Tô đại công tử
– Chuyện này không thể nói đổi là đổi được
– Trưởng tộc đã cho phép tiểu nữ tự do chọn hôn phu miễn sao hoà ước của hai gia tộc thực sự vẫn gắn kết là được, tiểu nữ giúp Tô lão gia thú phế vật về Lý gia từ nay Tô Hoài Doanh là người của Lý gia, Tô lão gia đồng ý chứ?
– Tại sao lại là phế vật của Tô gia chứ?
– Tiểu nữ yêu thích Tô tiểu thư, nhiêu đó đủ lý do chứ!
Ánh mắt sát bén đầy áp lực nhìn đến hai người Tô Hiển và Tô Khang mà chờ đợi câu trả lời, tuy còn nhỏ nhưng được dạy dỗ rất tốt nên đối với áp lực so với các đứa nhỏ thường khó mà có được, đây phải nói là do Lý lão gia dạy dỗ quá tốt hay là thiên phú trời ban cho Lý Uyển Vân