Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Chương 6: Sử Lai Khắc tân sinh


Đọc truyện Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân – Chương 6: Sử Lai Khắc tân sinh

Dây leo tiêu biến, Phất Lan Đức lấy lại phong thái viện trưởng, đứng thẳng mà nhìn Nana.

“Ngươi, ngươi, ngươi. Hỗn đản, ngươi vừa rồi làm cái gì?”

“Viện trưởng, em đúng là song sinh vũ hồn, đây là vũ hồn thứ hai của em – Linh Lan hoa.”

“Hay cho một cái thực vật hệ vũ hồn, giỏi, giỏi lắm!” Nếu không phải nhìn thấy Phất Lan Đức đang nghiến răng nghiến lợi thì Nana cũng đã nhầm tưởng đây là một lời khen. Phất Lan Đức quả là tức giận vô cùng nhưng cũng không thể không ngầm công nhận năng lực của tiểu cô nương trước mặt, đám dây leo kia uy lực ông ta là chịu thiệt, không cảm giác được bất cứ cái gì phát sinh, sự sống cứ thế dần dần biến mất, quả khiến người ta run rẩy bất an, năng lực trị liệu của Điệp Thần trượng cũng thật khủng bố, hai vũ hồn tương sinh bổ trợ khuyết điểm của nhau, nếu không phải tự mình chứng kiến thì không thể nào tin được. Đến giờ ông ta vẫn chưa thấy có học sinh nào nắm giữ song sinh vũ hồn đây. Tuy nhiên những điều này là bí mật, ông ta còn muốn lập uy trước mặt đám tiểu quái vật mới này.

“Khụ khụ.” Để cho mình lấy lại bình tĩnh, Phất Lan Đức liếc mắt nhìn Nana, đầu cũng không thèm cúi xuống (Nana chỉ cao đến thắt lưng của Phất Lan Đức).

“Ngươi bất kính với trưởng bối, hơn nữa còn là đại bất kính, tâm tính không đủ, ta quyết không nhận, ngươi đi mau, hừ.”

Cái gì mà tâm tính không đủ, ý là không đủ trưởng thành, vẫn là kêu ta người xấu? Hừm, xem ra phải dùng đến chiêu đó rồi, hắc hắc. Vừa nghĩ, Nana đã nở một nụ cười gian manh vụt đến ôm lấy chân của Phất Lan Đức đã đi đến phía xa.


“Một vạn.”

“Làm cái gì, còn không mau buông ta ra!”

“Một vạn kim hồn tệ, phí nhập học, được không viện trưởng?”

Phất Lan Đức khẽ cau mày – Đứa nhỏ này thiên phú kinh người, ý chí cũng khá kiên định, ta gây khó dễ vẫn hết lần này đến lần khác khiến ta bất ngờ, thật là hạt giống tốt, cơ mà còn có phí nhập học khà khà. Chỉ khoảng sân đã bị chấn nát, Phất Lan Đức đối Nana nói:

“Nhìn lại hậu quả ngươi gây ra đi, một vạn! Cũng miễn cưỡng chấp nhận được. Được rồi, đi đóng học phí đi, buổi học kết thúc, tối nay tiếp tục.” Câu cuối là nói với tất cả mọi người.

Nana vui mừng, thành công, quả nhiên thành công rồi. Vội vàng quay sang nói với nhóm Đường Tam, rồi lại ngây thơ nhìn Phất Lan Đức:

“Mọi người làm chứng cho ta, viện trưởng đây là nhận ta rồi, từ nay ta cũng là học sinh của Sử Lai Khắc, ngài sẽ không đổi ý, đúng không viện trưởng?”

“Ta không đáng tin vậy sao, ngươi còn có ý gì?”

“Ta muốn nói, học phí, ngài, ngài cho ta nợ”

Vút, trên trời bất chợt xuất hiện một hình vòng cung nối từ trung tâm học viện đến mãi phía xa, chỉ thấy nơi đó bay lên một đàn chim trắng. Mọi người trên trán tràn đầy là hắc tuyến, lắc lắc đầu cảm thán – quá thê thảm.

“Hỗn đản này, lẽ ra từ đầu ta nên lập tức ném ngươi ra.” Tức giận hét lên, Phất Lan Đức quay lại với ánh mắt đe dọa:


“Các ngươi nhìn thấy rồi? Đi đóng học phí cho ta. Tối nay học tại đấu hồn trường, Áo Tư Ca, Ninh Vinh Vinh, hai ngươi chạy 20 vòng quanh thôn, luyện tập thể lực.”

Nơi nào đó xa xa phía ngoài trường Sử Lai Khắc, Nana đang ngồi chống cằm, phủi phủi bụi đất trên người.

“A cái ông viện trưởng này, cũng phũ quá đi, nếu không phải không lấy được tiền từ hệ thống game, ta cũng thèm vào mà nợ hừ hừ. Cũng tốt, nhân lúc một mình phải từ từ xem xét cho kỹ xem mình có những gì. Mà nói, hệ thống cũng không phải cách gọi thích hợp, ở đây mọi người thường có giới tử để đựng đồ vật, ùm ùm không sai liền gọi là giới tử.”

Một lúc sau.

“Cũng không tồi a, dược liệu, linh đan, thần thú… Còn đủ cả, chỉ tiếc không có tiền haizzz. Tám chiêu thức của Điệp Thần trượng mình đã sử dụng mất một cái, bằng tuổi này cùng lắm là chỉ có 2 hồn hoàn, sử dụng được 2 hồn kỹ, quá nổi bật thì không tốt. Vậy là sau này chỉ nên dùng chiêu Tuyệt Đối Trị Liệu và Tinh Thần Tập Kích, ừm ừm. Được rồi, quay về thôi.”

Thu hồi màn hình, tiện thể lấy ra bộ áo Băng Lam thay cho y phục cũ đã bẩn, Nana ưng ý gật đầu, trang phục game vừa đẹp vừa phù hợp a.

Tìm đường trở về trước học viện Sử Lai Khắc cũng là lúc trời đã gần tối, huyết lân mã không thể cưỡi, quá gây chú ý, cuốc bộ, cơm trưa còn chưa ăn cũng may trong giới tử còn có linh đan ăn tạm, bổ sung năng lượng vẫn còn được.

Vừa bước vào cổng, Nana đã gặp ngay Phất Lan Đức đang dẫn Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Tiểu Vũ cùng Mã Hồng Tuấn đang định ra ngoài.


“Ủa, mọi người đi đâu vậy?”

Tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra mà nói, Nana khiến mọi người bật cười, Phất Lan Đức hừ mạnh một tiếng đi qua, liếc mắt cũng không thèm liếc. Tiểu Vũ nhanh chân chạy đến:

“A, ngươi cuối cùng cũng về, ta còn lo ngươi không quay lại đây, mau vào đi, bảo Áo Tư Ca làm cơm cho ngươi ăn. Bọn ta đi đến đấu hồn trường.”

“Tiểu Vũ đi mau.”

“Dạ vâng, viện trưởng. Ta đi nha.” Tiểu Vũ vẫy vẫy tay tạm biệt, những người khác cũng đối Nana gật đầu sau đó đi theo Phất Lan Đức.

Đấu hồn trường! À đúng rồi, là buổi huấn luyện đầu tiên của nhóm hồn sự hệ chiến đấu đây mà, chắc viện trưởng nghĩ mình thuộc hệ phụ trợ – Cười, Nana nhảy chân sáo đi vào, tìm tới nhà bếp, ăn cơm thôi. Ngày mai chắc chắn rất đáng mong chờ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.